Tinh Hải Đại Tặc Hành

Chương 7: Lục Na hoan hỉ


Màu nền
Font chữ
Cỡ chữ
22px
Chiều rộng khung
100%
Dãn dòng
180%
trước sau →

Click Theo Dõi -> Fanpage Để Cập Nhật Truyện Tinh Hải Đại Tặc Hành

. . .

Hơn một giờ sau, Lục Na tỉnh lại.

Nàng đầu tiên cảm giác thân thể đã không còn bị thái dương chi lực t·ra t·ấn, nhưng cảm giác đau nhứt vẫn còn âm ỉ. Đổi lại, mắt trái vậy mà nhìn thấy cảnh vật mọi thứ rõ ràng, so sánh với mắt phải thị lực ít nhất phải tăng lên gấp ba bốn lần.

Điều này để nàng cảm giác thống khổ cũng không phải như vậy khó chịu, ít nhất thành quả mang lại cũng để nàng cảm giác dễ chịu đôi chút.

“Chị, ngươi cảm thấy thế nào?” Lục Kha lo lắng hỏi: “thân thể có chỗ nào khó chịu?” “Không cần lo lắng cho ta.” Lục Na gượng người đứng dậy, mặc dù thân thể vẫn còn đau âm ỉ, nhưng nàng cũng không có yếu đuối đến mức không dậy nổi.

Nàng nhấc lấy ống nước đem uống cạn, xong quay sang Lục Kha hỏi: “ngươi có cách nào để cho thân thể nhanh chóng chữa trị vết thương?”

Trước đó Lục Kha đem tin tức trong đầu cáo tri Lục Na, nàng đã biết hắn bây giờ kiến thức không thiếu, nhất là ở phương. diện tu luyện.

“Chị, ngươi muốn nhanh chóng chữa trị vết thương, vậy chỉ có đem Thú Pháp Luyện Nhục cho tu luyện.”

Lục Kha đem Thú Pháp truyền thụ cho nàng, có lần trước kinh nghiệm, hắn đem các điểm cần lưu ý cũng cáo trị, để nàng đặc biệt chú ý.

Thú Pháp Luyện Nhục cần dùng lượng lớn hung thú thịt làm chất dinh dưỡng, loài thú thông qua thôn phệ huyết nhục trực tiếp tu luyện cường hóa nhục thân, nhưng nàng không giống, bắt buộc phải đem hung thú thịt cho nướng chín.

Trước mắt việc săn hung thú đã có Lục Bạch đảm đương, đối với nó bây giờ, hung thú cấp mười trở xuống là không thể nào chạy thoát.

Không quá một giờ, một đầu Hoang Trư hung thú cấp 6 bị gác lên bếp lửa nướng, mùi hương tỏa ra thơm lừng, bị Lục Na đem cắt từng miếng thịt lớn nhét vào trong miệng, vận dụng Thú Pháp cho thôn phê, dẫn đắt năng lượng tẩm bổ nhục thể.

Phương pháp này hiệu quả cực kỳ, chỉ ăn một nửa Hoang Trư, vết thương trước đó do thái dương chi lực thiêu đốt gây ra đều bị chữa trị, cơn đau âm ỉ gần như biến mất.

Lục Na hoan hỉ cực kỳ.

“Đã thân thể được chữa trị, ta cũng nên tranh thủ tu luyện một lát.”

Trước đó không có kinh nghiệm, bây giờ đã khác, Lục Na lần nữa vận chuyển Thú Pháp đem thái dương chỉ lực hấp thu, nhưng thay vì tập trung thành một đoàn, nàng đem nó dẫn ra khắp thân, từng cái khiếu huyệt đều chia một phần, sau đó từng điểm tích lũy.

Việc phân chia sẽ làm cho thân thể hạn chế bị thống khổ tra tấn, những cơn đau nhẹ sẽ nằm trong giới hạn chịu đựng, nhưng sau đó sẽ được Luyện Nhục Thú Pháp đem chữa trị, đau đớn, chữa trị, đau đớn, chữa trị, cứ lặp đi lặp lại như vậy, nhục thể sẽ nhanh chóng cường hóa gia tăng sức chịu đựng bội phần.

Nhìn thấy Lục Na đã không xuất hiện cái gì sa lầm, Lục Kha cũng an tâm, nhẹ thở phào.

Tu luyện Thú Pháp cần nhiều huyết nhục tẩm bổ, hắn đem các hung thú không ngừng nướng lên, cũng cắt thành miếng nhỏ đưa tới trước mặt nàng. Lục Na chỉ cần đưa tay liền có thể đem thịt bắt tới.

Phương pháp tu luyện của Lục Na vậy mà hiệu quả kinh người, nàng thử đem thái dương chi lực dẫn dắt đến cánh tay, để nó đem huyết nhục tàn phá, xong lại đem Luyện Nhục chất dinh dưỡng dẫn tới tẩm bổ chữa trị, để cho huyết nhục giống như được tân sinh, sức chịu đựng cũng tăng lên, lại tiếp tục dẫn thái dương chi lực tàn phá, lại chữa trị, liên tục nhiều lần như vậy, cánh tay đã quen với thái dương chi lực, không còn bị phá hư xuất hiện đau đớn như trước.

Rõ ràng, huyết nhục đã cường hóa tăng lên, đồng thời thái dương chỉ lực cũng đã tồn tại bên trong huyết nhục, trở thành nó một bộ phận, điều này rất đúng theo ý nàng.

Song trọng tiến hành đồng thời tu luyện, đây có thể coi là phát hiện mới, để cho Lục Kha cũng học hỏi được chút kinh nghiệm, tiến thêm một bước trong việc tìm cách chữa trị khuyết tật.

Một ngày rất nhanh liền qua.

Trở lại trong nhà, Lục Na tranh thủ nghỉ ngơi, Lục Kha lại bắt đầu tu luyện.

Tinh thần lực tu luyện cần có bóng đêm, nhưng hôm nay tu luyện đến giữa đêm, tinh thần lực giống như bão hòa, đã không thể hấp thu được nữa.

Đây là Thức Hải cực hạn, sau đó muốn tiến thêm phải đột phá cực hạn, mở ra Tỉnh Thần Hải, để ý thức thăng cấp trở thành Linh Thức.

“Việc này không vội.” Trước mắt, hắn còn phải chuẩn bị một số thứ, cũng tích lũy bóng tối ch lực cho hùng hậu, sau đó Tỉnh Thần Hải mở ra nhất cử đem nó mở rộng đến mức tối đa.

Vừa muốn đứng dậy đi trở về phòng, bỗng Lục Kha suy nghĩ đến ban ngày Lục Na tu luyện nguyên lực, nàng thành công để Lục Kha có chút khao khát, trước đó còn lo ngại thân thể khuyết tật sẽ không thể chịu đựng, nhưng Lục Na kinh nghiệm để hắn nhìn ra một hướng đi khác.

Đó là lợi dụng nguyên lực cường hóa nhục thân, đem nguyên lực dự trữ sẵn trong thân thể huyết nhục, để khi cần thiết có thể tiện dùng.

Theo hắn biết thì ngoài băng hỏa hai loại nguyên tố bá đạo có mức tàn phá kinh khủng, cái khác nguyên tố đều có tính ôn hòa, cũng không gây ra cái gì tác hại phá hư thân thể, điều này để Lục Kha to gan lớn mật muốn thử tu luyện nguyên lực.

“Làm!”

Lục Na hôm nay phương pháp để hắn càng giữ vững niềm tin, quyết định tự mình tu luyện mà không cần chờ đợi.

Ngồi xuống trở lại tảng đá, Lục Kha bắt đầu vận chuyển Thú Pháp đem nguyên tố chi lực dẫn dắt vào trong thân thể. Cho dù là người hay là thú, mỗi thân thể khác nhau sẽ phù hợp với một loại nguyên lực khác nhau, có người phù hợp quang, có người thân thể thích nghi ám, phong, lôi, băng, viêm, hoặc là kim mộc thủy hỏa thổ ngũ hành chi lực, cũng có thể là dị nguyên giống như độc, hủ, huyết, sát. . .

Ở trong ký ức truyền thừa, Lục Kha còn biết đến một loại nguyên tố gọi là Hư. Hư nguyên lực dính đến không gian chi lực và thời gian chi lực, hai loại lực lượng hiếm, nhưng ở trong tinh không vẫn có chủng tộc tinh thông, chứng tỏ nó là tồn tại.

Hử!

Lục Kha có chút sửng sốt. Ta rõ ràng là vận chuyển Thú Pháp rồi a, làm sao không có hấp thu được nguyên lực?

Hay là nói phải ở vào ban ngày ta mới có thể tu luyện?

Hắn không tin tà, tiếp tục vận chuyển Thú Pháp, chờ đợi qua từng phút từng giây.

Thời chậm rãi trôi qua, ở trong thân thể Lục Kha giống như có thứ gì đó chậm chậm sinh sôi. Đúng vậy, là chậm chậm sinh sôi mà không phải hấp thu từ bên ngoài, điều này hắn có thể cảm nhận được, nhưng không biết đó là cái gì lực lượng.

Lực lượng này nhỏ yếu đến mức không thể ngưng tụ một chỗ, mà tản mác khắp nơi.

Lục lọi tìm trong mớ ký ức, chỉ có thông tin nhắc đến hấp thụ nguyên lực từ bên ngoài để tu luyện, không từng nhắc đến nguyên lực từ trong thân thể sinh ra, điều này để Lục Kha không biết nên vui vẻ hay là bi ai.

“Ta vận khí cũng quá thúi đi.”

Người khác có thể hấp thụ nguyên lực tu luyện dễ dàng, đến hắn một điểm nguyên lực cũng không hấp thụ được, chỉ có thể ngồi đó chờ hàng giờ, đợi cho nguyên lực trong thân thể sinh ra.

Này là cái gì khái niệm?

“Ta hẳn là không thích hợp tu luyện, chỉ nên làm một người bình thường a.” Hắn có chút cảm khái.

Trong lòng tự nhủ: “lần này nếu như có thể trị khỏi khuyết tật, sau đó nên tìm một nơi định cư và nghĩ cách kiếm tiền để hỗ trợ Chị ta tu luyện.”

So với hắn, Lục Na thiên tư đều tốt, nàng thích hợp tu luyện hơn hắn, có nàng một người đã đủ.

Hai người đồng thời tu luyện mà nói, quá khó khăn, tài nguyên tu luyện đòi hỏi nhiều lắm, nghèo khó như hai người là chịu không nổi.

Nghĩ như vậy, từ đó Lục Kha cũng không còn xoắn xuýt.

Chỉ là hắn vẫn tiếp tục duy trì, để nhìn xem loại nguyên lực trong thân thể sinh ra là gì.

. . .

Sáng sớm, một đám người trẻ tụ tập trên quảng trường, chính là Nam Hoang học viện học viên lần trước không thể khảo hạch, lý do hung thú không có.

“Bởi vì một chút sự cố xảy ra, lần trước khảo hạch kết quả hủy bỏ.” Chiến Sư bước ra tuyên bố: “Tiếp đó, các ngươi sẽ tiến hành thực chiến tại chỗ, ai trong các ngươi có thể duy trì mười lăm phút không. bại, hoặc đả thương, hoặc là đánh bại được hung thú, được xem như hợp cách thông qua.”

“Lần này khảo hạch, được phép sử dụng chiến thú.”

Chiến Sư nói xong, khoát tay để các học viên bắt đầu tiến hành rút thăm.

Một đám người ai nấy nao nức. Thực chiến tại chỗ để bọn họ biểu hiện được bản thân giá trị chiến lực, cũng tránh được rất nhiều phiền phức không đáng có.

Nhưng như vậy tính nguy hiểm và khả năng thích ứng với hoàn cảnh sẽ trở nên kém đi, nhưng không quan trọng, dẫu sau bọn họ cũng không lập tức phải ra chiến trường, còn có thời gian đào tạo.

Tin tức truyền ra, để rất nhiều người kéo nhau đi xem.

Lần này khảo hạch thực chiến tại chỗ cũng là cơ hội học viện biểu hiện ra uy danh, vì đó mỏ ra cho người ngoài quan khán, không có bất kỳ hạn chế, ai nấy đều có thể ở vòng ngoài quan sát.

Lục Na sáng sớm vào trấn mua bánh bao, nghe được tin tức xôn xao, trở về liền nói cho Lục Kha: “Nam Hoang học viện tiến hành thực chiến ở quảng trường, ngươi có muốn xem bọn họ chiến đấu không?”

Lục Kha đang gặm bánh bao, nghe nói có chút ý động: “Tốt a!”

Hắn muốn nhìn xem đám người Nam Hoang học viện so với người ngoài khác nhau chỗ nào, nếu là bọn họ thực lực mạnh không nói gì, nếu là thực lực yếu nhược mà nói, không đi học viện cũng chẳng sao.

Hai người ăn xong, mang theo sói con đi vào trong trấn, tiến đến quảng trường. Nơi này bây giờ tụ tập mấy ngàn người bên ngoài quan chiến, quá trình thực chiến cũng đã bắt đầu đuợc một lúc.

Nhìn thấy người người ai nấy kêu la vang dội, Lục Kha và Lục Na cũng chen chân tiến lên, đến phía trước nhất ngồi xuống.

Nhìn thấy hai người là trẻ nhỏ, mấy người luống tuổi cũng bỏ qua cho bọn họ vô lễ, tiếp tục xem đấu.

“Ai, nữ oa kia thật là đáng tiếc.” Một bà lão tiếc hận cho nữ học viên, nàng không có chiến thú, đã trụ được hơn mười phút, nhưng ai có ngờ được hung thú Hoang Trư vậy mà tốc độ quá nhanh, đem nàng cho đụng bay xuống đài.

“Hắc! Là nàng không có mắt, chọn sai đối tượng.” Lục Kha lên tiếng nói: “Hoang Trư thiên về sức mạnh, nó tính nguy hiểm không có nhưng nhanh nhẹn có thừa, chỉ cần che nó khoảng trống, nó tất sẽ phát huy ra tốc độ nhanh nhất, không đánh bay nàng mới là chuyện lạ”

Nữ học viên này suy tính là chọn tính an toàn, nhưng không nghĩ chọn lầm đối thủ, chỉ có chịu thiệt.

Bà lão nghe nói liền nhìn xuống Lục Kha, mỉm cười hỏi: “ngươi như rất có kinh nghiệm.”

“Ta đánh qua a.”

Hắn nói câu này khiến cho bà lão sửng sốt.

“Ngươi?” Bà lão bên cạnh cháu gái trạc tuổi có chút khinh thường.

Tất nhiên nàng làm sao tin được, khi hắn là một kẻ khuyết tật sống lưng, làm sao chạy thoát được Hoang Trư để hôm nay còn ở trước mặt nàng khoát lác.

Sự thật là hôm qua Lục Na bận tu luyện, Lục Kha phải tự mình đi ra săn hung thú cấp cho nàng, do thân thể yếu nhược, hắn chỉ có thể dẫn dụ Hoang Trư để cho nó đuổi theo mình chạy đến địa điểm, mấy lần bị nó đánh bay, may mắn lúc đó có Lục Bạch ra tay đem nó giết chết.

Dù bị đánh bay, nhưng hắn khỏi phải mất công đem xác kéo về, ăn cái thiệt thời cũng không xem là lỗ vốn.

Hai người im lặng tiếp tục quan chiến.

Khi nhìn thấy Trình Lệ Na ra sân, đám người bỗng lên tiếng xì xầm. Lục Kha loáng thoáng nghe được tiếng nói “nàng vậy mà là kẻ ác độc, đem mình anh họ cho hãm hại.”

“Ta nghe nói có người vì nàng ra mặt, kết cuộc bị nàng hại thảm.”

“Chính là. Nàng là kẻ hai mặt, vừa hãm hại thân nhân của mình, vừa hại người có ân ra mặt giúp mình, là một cái xú nữ nhân.”

Đám người xôn xao, để Trình Lệ Na nghe xong cũng tái mặt.

Nàng mấy ngày nay không có ra ngoài nên không biết được chuyện nhờ người hãm hại Trình Đông vậy mà bại lộ, khiến cho cả trấn người đều biết chuyện.

Chuyện này ảnh hưởng quá lớn, khiến nàng mặt mũi tái mét, không có tập trung tỉnh thần chuẩn bị chiến đấu, kết quả bị hung thú tấn công trực diện, đem nàng đánh xuống chiến đài.

Trình Lệ Na rơi khỏi chiến đài, miệng phun máu tươi sau đó ngất lịm.

Ở trên vị trí chờ, Trình Đông và Hồ Bá thấy được cảnh tượng, hai người đồng thời mỉm cười.

“Thế nào? Hài lòng chứ?”

Lê Trọng Đức và Đào Thanh Hải trong lòng cực kỳ hả dạ, này một kết quả chính là hai người rất muốn thấy.

“Bá ca, ngươi sau đó chính là chúng ta lão đại.” Hai người nhìn Hồ Bá, trong lòng rất là biết ơn.

Mập mạp Trình Đông cũng vậy nói: “từ đó về sau, ngươi cũng là chúng ta lão đại.”

Hồ Bá cũng không biết mình một lần này hành động vậy mà chiếm được rất nhiều người tán đồng, đó cũng là khởi đầu cho hắn sự nghiệp vững vàng sau đó.

“Tốt, đã các ngươi xem ta là lão đại, sau đó huynh đệ trong nhà có bất kỳ khó khăn hay là bị ức hiếp, Hồ Bá ta tất cả sẽ ra mặt giải quyết.” Một câu nói này hắn nói rất thật lòng. Mặc dù hắn là kẻ lưu manh chuyên lừa gạt, nhưng cũng rất có nguyên tắc, người trong nhà không lừa, huynh đệ không gạt, do đó rất được người tín nhiệm.

Đến lượt Hồ Phan lên đài.

Người này chính là kẻ trước đó gây chuyện bị Lục Na đá bay, nhìn thấy hắn cùng hung thú cấp 4 chiến đấu nhưng không có đem nó đả thương, lại còn bị rơi vào hạ phong, nàng lắc đầu nói: “những học viên này chỉ được vẻ bề ngoài, toàn bộ đều không có chút sức lực.”

Những thiếu niên này tuổi so với nàng còn lớn, được vào học viện học tập nhưng ai nấy đều không có chiên lực cao, chỉ là xoàng xoàng, đến một đầu Hoang Trư cấp 4 cũng không đánh lại, thật là quá mất mặt.

May mắn là Hồ Phan có chiến thú hỗ trợ, thế nhưng hắn ta đầu kia Hỏa Lang rõ ràng là không làm gì được Hoang Trư, chỉ cần xông đến đều bị nó húc bay, nếu như kéo dài tất sẽ bại.

Nhưng mười lăm phút rất nhanh trôi qua, Hồ Phan trụ vững, vì đó được phán vượt qua khảo hạch.

“Đi thôi!” Lục Na nhẹ lắc đầu nói với Lục Kha: “nơi này không có gì đáng xem.”

Lục Kha cũng nhẹ gật đầu, hắn cũng thấy được những người này quá nước, có xem nhiều hơn nữa cũng là lãng phí thời gian.


Bạn có thể tìm kiếm truyện với các từ khóa sau: Tinh Hải Đại Tặc Hành, truyện Tinh Hải Đại Tặc Hành, đọc truyện Tinh Hải Đại Tặc Hành, Tinh Hải Đại Tặc Hành full, Tinh Hải Đại Tặc Hành chương mới

Click Theo Dõi -> Fanpage để cập nhật website

Bạn đang đọc truyện trên 123truyen.vn , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!


Báo lỗi qua fanpage (Trả lời ngay)
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả.
Nếu gặp chương bị lỗi hãy gửi tin nhắn qua fanpage hoặc báo lỗi qua hệ thống để BQT xử lý!
Back To Top