Tinh Hải Đại Tặc Hành

Chương 5: Ký ức


Màu nền
Font chữ
Cỡ chữ
22px
Chiều rộng khung
100%
Dãn dòng
180%
trước sau →

Click Theo Dõi -> Fanpage Để Cập Nhật Truyện Tinh Hải Đại Tặc Hành

. . .

Kết oán với một vị chủ nhiệm học viện không phải là một việc làm sáng suốt, nhưng Lục Kha sẽ không ngại nếu như lẽ phải đứng về phía mình, huống hồ, chuyện này còn liên can đến Lục Na, người chị, cũng là hắn thân nhân duy nhất.

Cho dù là ai, chỉ cần là động đến nàng, hắn đều sẽ đứng ra, cho dù biết có nguy hiểm cũng sẽ không ngại xông ra vì nàng đòi lại công đạo.

“Tốt! Không có chuyện gì, chúng ta trở về nhà thôi.” Lục Na vỗ nhẹ bả vai, đem hắn trấn an.

Trên đường trở về, hai người bắt gặp rất nhiều học viên trong rừng đi ra, bọn họ ai nấy vẻ mặt ỉu xìu mệt mỏi vì cả ngày lùng sục nhưng không có bắt gặp một đầu hung thú.

Chuyện này cũng không riêng gì bọn họ, kể cả Lục Na sáng nay đi vào trong rừng cũng là như vậy cảnh tượng, hai người không tìm thấy hung thú cho nên phải đi sâu thêm mấy dặm đường, may mắn trong đó phát hiện một số hung thú xuất hiện, từ đó săn g·iết.

Rời đi chân núi, hai người một đường trở lại Trấn Nam Hoang.

Trên đường vào trấn, hai người loáng thoáng nghe thấy mọi người bàn tán việc cư dân phát hiện ra rất nhiều sinh vật lạ, có người xưng đó là Dị Thú, có người xem đó là Quái Vật, trong đó có người thậm chí bắt được một đầu Quái Vật Đầu Chó, đem bán cho Trình Gia và nhận về một ngàn đồng bạc.

Việc này khiến cho cả trấn xôn xao.

Một ngàn đồng bạc, đủ để Lục Na mua sắm hai căn nhà của nàng.

Hai người chị em nhìn nhau, lắc đầu cười khổ.

Hôm nay bọn họ mới g·iết c·hết một đầu Quái Vật, nếu như biết nó như vậy đáng giá, nói thế nào cũng phải giữ lại đem về bán cho Trình Gia, dù là 500 bạc cũng đủ để đem khế đất cho chuộc trở về.

“Chúng ta vận khí không đủ.” Lục Na nhẹ giọng an ủi Lục Kha: “không cần tiếc nuối.”

Nhưng nàng nghĩ sai, Lục Kha không có chút nào tiếc nuối nói: “Chị, nếu cho ta lần nữa lựa chọn, ta vẫn sẽ đem Quái Vật cho g·iết, bởi vì nó có thể giúp cho Lục Bạch tiến hóa, ta sẵn sàng g·iết hết Quái Vật để nó thôn phệ.”

Lời này không sai, hôm nay nhìn thấy Lục Bạch biểu hiện ra sức mạnh, nàng thấy rất đáng giá.

Năm trăm bạc không đáng bằng Lục Bạch tiến hóa, chỉ cần để nó tăng lên thực lực, không ra mấy ngày nàng có thể săn g·iết hung thú cấp mười trở lên, như vậy thu hoạch da lông sẽ bán rất có giá.

Một tấm da thú cấp ba, cao nhất bất quá dăm ba đồng bạc, nhưng một tấm da thú cấp 10 trở lên, có khi sẽ bán được mười đến hai mươi đồng bạc, chỉ cần mỗi ngày thu hoạch hai đến ba tấm, lâu ngày tích cóp đủ để đem khế đất chuộc trở về.



Lục Na đi thằng đến cửa hàng tạp hóa người quen, đem tấm da báo lấy ra.

“Phúc bá, ngươi cho ta xem tấm da báo này đáng giá bao nhiêu?”

Nhìn thấy tấm da báo còn nguyên vẹn, độ bảo tồn hoàn hảo, chứng tỏ khi lột da không có phá hư lớp tiểu bì, Phúc lão chủ tiệm tạp hóa nhẹ gật đầu hài lòng.

“Hai đồng bạc.”

Lục Na cố gắng nài nỉ, đem nước bọt nói khô mới đem ba đồng bạc cầm tới tay.

Nhìn thấy cảnh này, Lục Kha có chút xót xa.

“Chị, ta sẽ cố gắng kiếm thật nhiều bạc,” Hắn bàn tay xiết chặt, trong lòng âm thầm tự hứa: “sau đó sẽ không để cho ngươi vì bạc phát sầu.”

Cùng lúc đó, Trình Gia trong mật thất nào đó, Trình Nhất Nam và một đám người vây quanh một Quái Vật giống như loài chó nhưng nó da dẻ khô nứt, toàn thân một màu đen tuyền, nó chiếc miệng nhô cao những chiếc răng cứng như kim thiết, trông cực kỳ đáng sợ. Đặc biệt là phần chân trông rất có lực, biểu hiện ra sức mạnh cơ bắp và móng vuốt sắc bén kinh người khi để lại rất nhiều vết cắt trên chiếc lồng sắt.

“Không sai!” Trình Nhất Nam nhìn thấy Quái Vật này biểu hiện cực kỳ ưng ý: “rất tốt một đầu hung thú, thích hợp cho tiểu Đông nhận làm Chiến Thú.”

“Anh cả, ngươi có phải quá ưu ái tiểu Đông?” Một người trung niên nghe nói vẻ mặt không vui lên tiếng: “Dị Thú cỡ này làm sao đứa nhỏ có thể khống chế, nói không chừng sẽ lại gây họa.”

Nghe được lời nói của vị trung niên, Trình Nhất Nam khóe miệng kéo lên, châm chọc: “ngươi là nói ta xuất bạc, sau đó nên để cho đứa con gái Trình Lệ Na của ngươi làm chủ đầu này Quái Vật Đầu Chó?”

Khụ!

Trung niên nhân nghe nói có chút xấu hổ, vội ho khan chữa ngượng, nhưng vẫn mặt dày nói: “Lê Na đứa nhỏ này thiên tư thông minh. . .”

“Dừng!” Trình Nhất Nam khoát tay chặn lại, đánh gãy trung niên nhân lời nói: “Trình Lập, ngươi đứa con gái kia đức hạnh gì ngươi chẳng lẽ không biết sao? Thường ngày ta chấp nhận để nó chèn ép tiểu Đông, chính là muốn mượn nó tay mài giũa tính khí con trai, nhưng ngươi đừng cho rằng mình được nước làm tới, chuyện này tốt nhất sau đó đừng nên nhắc lại, nhớ rõ sao?”

Trung niên nhân vội cúi đầu, cũng không dám lại nói gì.

Hắn biết, chuyện này là không có thương lượng, ai cũng đừng mong đem đầu này Dị Thú cho c·ướp đi.

Nhưng hắn lại không cam, trong lòng âm thầm tính toán: “hừ, nếu ta con gái không có được Chiến Thú, cũng đừng hòng kẻ khác chiếm được.”



Hắn muốn đem chuyện này phá hư.

. . .

Trở lại trong nhà, Lục Kha đem Lục Bạch cho phóng xuất, để nó tự do hoạt động, hắn tự đi vào trong thanh tẩy một trận.

Lục Na lo bận bịu chăm sóc cho sói con, không rảnh để ý hắn, dù sao đã muốn nuôi, nàng cũng tận tình chăm sóc cho nó, không để nó bị đói c·hết.

Thanh tẩy xong, Lục Kha trở lại trên giường ngồi xuống.

“Tiểu Bạch, ngươi có chuyện gì, làm sao hôn nóng như vậy?” Lục Bạch buổi chiều trong rừng để hắn nhanh trở về, nó giống như có chuyện gì đó quan trọng muốn cùng hắn trao đổi.

Lục Bạch không nói, nó đem chính mình ấn ký gọi ra, cùng Lục Kha ấn ký chạm vào nhau, một người một thú hình thành tâm linh tương thông. Trước đó cả hai linh hồn quấn chung một đoàn, đã coi như là hòa hợp, bây giờ bị Cộng Sinh Khế Minh Văn tách khai nhưng vẫn là như trước hòa hợp.

Lục Kha ý thức bỗng dưng xâm nhập đi vào trong thức hải Lục Bạch, đây là nó chủ động mở ra thức hải để Lục Kha đi vào, nếu không cho dù Lục Kha có cộng sinh khế ước cũng không thể cưỡng ép xuất hiện trong nó thức hải.

Bên trong thức hải Lục Bạch treo lơ lửng hai quang đoàn ánh sáng, một là nó ký ức, một là trước đó Quái Vật nhỏ ký ức bị nó thôn phệ linh hồn giữ lại.

Lục Bạch ý niệm truyền đạt để Lục Kha đi vào quang đoàn bên trái, đem nó cho hấp thu.

Lục Kha cũng không có chút nào do dự, dựa theo Lục Bạch ý tứ đi tới đem quang đoàn cho bắt tới tay. Quang đoàn bị hắn bóp nát, biến thành ánh sáng tinh khiết hòa nhập vào trong ý thức.

Lục Bạch đem hắn ý thức đá ra Thức Hải, chính mình cũng rơi xuống trên giường đá, có chút mệt mỏi lâm vào ngủ say.

Lục Kha ngồi đó im lặng, đang tiêu hóa lượng ký ức cực kỳ khủng bố trong đầu. Đây chính là Quái Vật nhỏ mẫu thú ký ức truyền lại, giống như truyền thừa một dạng mà chỉ có loài thú huyết thống cấp cao mới có được.

Hắn lúc đó đoán không sai, đầu kia quái vật nhỏ là một chủng loài rất cao quý, so sánh với Lục Bạch chủ thể chủng loài hãy còn cao cấp, giống như một bên là tướng lĩnh một người là quân vương, mà Quái Vật nhỏ chính là thừa hưởng huyết thống Vương Giả.

Dựa theo ký ức thì Quái Vật nhỏ được gửi đến cùng với Hắc Ám Dị Chủng ấu thú quân đoàn, mục đích đem tinh cầu từng bước cho xâm lấn, tiêu diệt sinh vật bản địa, tiến tới thống trị hoàn toàn. Nó nhiệm vụ là sinh tồn và lớn mạnh, sau đó chỉ huy Hắc Ám Dị Chủng quân đoàn thú xâm lượt tinh cầu, hiệp đồng cùng các quân đoàn khác ở khắp nơi, đem tinh cầu cho chiếm lĩnh, thống trị.



Để đảm bảo nhiệm vụ hoàn thành, ngoài nó còn có hàng trăm ấu thú có huyết thống Vương Giả cũng hạ xuống tinh cầu, còn có huyết thống cấp cao hơn, nhưng ký ức hoàn toàn không có nhắc đến.

“Xem ra Hắc Ám Dị Chủng phân cấp rất là sâm nghiêm,” nếu như không phải Lục Na đem Quái Vật nhỏ cho g·iết, Lục Bạch là không có khả năng biết được tin tức này. Tương tự, Quái Vật nhỏ cũng vậy không biết đến sự tồn tại của những Hắc Ám Dị Chủng huyết thống cấp cao hơn hạ xuống tinh cầu, nếu không ký ức đã đề cập đến.

Việc này cũng là một mối họa, nhưng hắn là không thể đem tin tức nói ra.

Nói cũng chẳng có ai tin, không chừng còn để bản thân vì đó gặp họa.

Lưu trong ký ức còn có một đoạn tin tức nói về cách để tăng lên sức mạnh, ngoài việc thôn phệ sinh vật bản địa tăng nhanh thực lực, còn có cách đem thân thể tu luyện, cường hóa, cách lợi dụng ngoại vật, hấp thu tinh khí đất trời tu luyện. . .

Đem tất cả tin tức tiêu hóa sắp xếp lại, Lục Kha trong lòng cuồng hỉ không thể che giấu, nhưng mặt ngoài trấn định như không.

Hắc Ám Dị Chủng phương pháp tu luyện nhục thân có 5 loại: Luyện Huyết, Luyện Nhục, Luyện Cốt, Luyện Bì (Giáp) và Luyện Tạng. May mắn năm phương pháp này bên trong ký ức đều có.

Ngoài nhục thân, Hắc Ám Dị Chủng còn tu luyện Nguyên Lực và Tinh Thần Lực.

Nguyên Lực là nguyên tố chi lực tồn tại trong thiên địa, Hắc Ám Dị Chủng hấp thụ nguyên lực tu luyện để về sau đột phá lên cấp cao hơn, bởi vì thôn phệ huyết nhục chỉ giúp nó phát triển nhanh giai đoạn đầu, về sau sẽ không còn có sinh vật đủ mạnh để nó thôn phệ, khi đó bắt buộc chuyển sang tu luyện nguyên tố chi lực để tiến hóa.

Tu luyện Tinh Thần Lực để Hắc Ám Dị Chủng quân vương mở ra Tinh Thần Hải, gia tăng linh trí, trở thành một đầu Vương Thú có trí tuệ cao để thống lĩnh quân đoàn chiến đấu và thống trị tinh cầu.

Hai loại phương pháp tu luyện này, may mắn bên trong ký ức đều có.

Điều này để Lục Kha cực kỳ mừng rỡ.

Không chỉ là vậy, thông qua ký ức, hắn còn biết được một phương pháp tăng lên huyết mạch loài thú. Đây là Hắc Ám Dị Chủng thủ đoạn để ban thưởng và tăng lên sức mạnh quân đoàn.

Phương pháp tăng lên huyết mạch này là Thú Văn, chính là mượn nhờ minh văn đem huyết dịch tinh lọc và áp súc, trước mắt hắn không có hiểu biết về minh văn cho nên chưa thể tiến hành.

Tuy nhiên, phương pháp tu luyện thì có thể.

Nhất là phương pháp Luyện Cốt, phương pháp này là đập đi xây lại, mỗi một lần Luyện Cốt sẽ đem toàn bộ xương cốt phá hủy, sau đó cường hóa và gây dựng lại. Lần sau sẽ đau hơn lần trước nhưng hiệu quả cường hóa cũng mạnh mẽ gấp bội.

Hắn sở dĩ chú ý là vì bản thân đang trong tình trạng sống lưng khuyết tật, muốn chữa trị khỏi là không cách nào, chỉ có thể đập đi xây lại. Tất nhiên là không thể một lần là chữa khỏi, bởi vì ảnh hưởng cơ bắp và kinh mạch cùng với thần kinh và mạch máu, tất cả đều co rút, muốn trở lại bình thường không có dễ dàng như vậy.

Đăm chiêu suy nghĩ nửa ngày, Lục Kha hay là quyết định tu luyện Tinh Thần Lực để mở ra Tinh Thần Hải, đem linh trí tăng lên.

Trong ký ức có đề cập qua, tinh thần lực mạnh mẽ sẽ để linh thức vững vàng, từ đó có thể dò xét và khống chế mọi thứ trong phạm vi nhất định. Muốn chữa trị khuyết tật, hắn phải có linh thức để dò xét nội thị thân thể, đem mọi thứ nhìn thấu rõ ràng, nếu không chỉ cần một chút sai lầm cũng sẽ để hắn vạn kiếp bất phục.

. . .

Bạn có thể tìm kiếm truyện với các từ khóa sau: Tinh Hải Đại Tặc Hành, truyện Tinh Hải Đại Tặc Hành, đọc truyện Tinh Hải Đại Tặc Hành, Tinh Hải Đại Tặc Hành full, Tinh Hải Đại Tặc Hành chương mới

Click Theo Dõi -> Fanpage để cập nhật website

Bạn đang đọc truyện trên 123truyen.vn , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!


Báo lỗi qua fanpage (Trả lời ngay)
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả.
Nếu gặp chương bị lỗi hãy gửi tin nhắn qua fanpage hoặc báo lỗi qua hệ thống để BQT xử lý!
Back To Top