Phiến Tội

Chương 236: Tù binh


Màu nền
Font chữ
Cỡ chữ
22px
Chiều rộng khung
100%
Dãn dòng
180%
trước sau →

Click Theo Dõi -> Fanpage Để Cập Nhật Truyện Phiến Tội

Chương 237:Tù binh

Người âm hiểm nơi nào cũng có, âm hiểm đến một mức độ nào đó thì bị gán cho danh nghĩa là “hèn hạ”.

Mà nếu cần dành cho Tả Đạo một cấp bậc riêng, vậy chắc phải là... thánh hèn.

Thực ra khi Thợ May đi đến phía dưới tòa nhà văn phòng, Tả Đạo đã phát hiện được sự tồn tại của đối phương. Điểm khác biệt giữa hắn và người năng lực cấp Cường thông thường, đó là lý giải và lĩnh ngộ của hắn đối với năng lượng đã ở một cấp bậc cao hơn, cho nên không cần giao thủ Tả Đạo cũng có thể đoán được đại khái thực lực của đối phương.

Vì vậy ngay từ đầu đây đã là một trò bịp liên hoàn, một kế sách dẫn dắt phương thức suy nghĩ của đối phương, không hề có đức hạnh. Hơn nữa nhìn vào kết quả thì nó lại rất hữu hiệu.

Đầu tiên Tả Đạo giả vờ như không biết gì cả, quay lưng về phía cửa, tư thế đầy rẫy sơ hở.

Từ hành động âm thầm lén lút của Thợ May, hắn đã phán đoán đối phương hiển nhiên muốn đánh lén mình, như vậy tại khoảnh khắc Thợ May đến gần và ra tay, cũng chính là thời cơ tốt nhất để đánh trả.

Giống như một con chim ưng đang muốn vồ thỏ, một người đi săn sắp sửa bóp cò, khi thợ săn tập trung toàn bộ tinh thần vào con mồi, chính là lúc bọn họ phòng bị kém nhất.

Theo Tả Đạo suy đoán, hắn t·ấn c·ông bất ngờ đá ra một cước, Thợ May nhiều khả năng sẽ trúng chiêu. Nhưng Tả Đạo cũng biết rõ, với thực lực của mình không thể dựa vào một chiêu này phân ra thắng bại, hắn cần thiết lập một cái bẫy để mê hoặc đối phương.

Cho nên khi Tả Đạo đá ra lần đầu, chỉ dùng ba phần sức mạnh.

Lần công kích này không đến mức khiến Thợ May trọng thương, nhưng đối phương chắc chắn sẽ không dễ chịu. Quan trọng hơn là dựa vào một chiêu này, Tả Đạo có thể đổi khách thành chủ, chuyển thủ thành công. Dưới tình huống không biết rõ năng lực của Thợ May là gì, Tả Đạo càng muốn đưa đối thủ tới khu vực rộng rãi để giao đấu, tạo điều kiện thuận lợi cho việc chạy trốn...

Sau khi Thợ May phá vỡ vách tường bay ra, Tả Đạo nhìn giống như đuổi cùng g·iết tận, nhưng thực ra là nhanh chóng di dời chiến trường. Lúc hắn truy kích cũng không dùng hết sức, phóng ra kiếm khí vẫn duy trì một khoảng cách, đây là một phần trong kế hoạch của hắn, khiến đối phương tiếp tục coi thường thể chất của mình. Đương nhiên với tính cách của hắn, vốn sẽ không tùy tiện đến gần một kẻ địch không rõ năng lực.

Quả nhiên sau khi đánh giáp lá cà, Thợ May hoàn toàn phán đoán sai thực lực của Tả Đạo. Từ một mức độ nào đó, tên thành viên Evolution nằm ở cửa lớn nhà máy điện cũng đã chỉ dẫn sai cho Thợ May, bởi vì hắn cũng không lĩnh giáo được bao nhiêu bản lĩnh của Tả Đạo, Tả Đạo chỉ dựa vào tập kích sau lưng và chiến thuật lưu manh để đánh bại hắn mà thôi.

Thế là khi Thợ May chính thức giao thủ với Tả Đạo, lại bị đá trúng lần thứ hai. Thực ra cũng không thể nói là Thợ May sơ ý, hắn xem như đã rất cẩn thận rồi, chỉ là tên Tả Đạo này thật sự quá giảo hoạt. Nếu thực lực gần bằng nhau, cho dù Tả Đạo không thắng được thì cũng tuyệt đối đứng vào thế bất bại.

Sau khi trúng chiêu “Thần Long Vẫy Đuôi” thứ hai, Thợ May cũng biết rõ lần này đã bị nội thương. Cho dù người cải tạo gen không có cảm giác đau đớn kịch liệt, nhưng thân thể không nghe sai khiến là sự thật, hắn nằm trên đất ba mươi giây cũng không thể lấy hơi được, đừng nói đến chuyện cử động.



Những chuyện này dĩ nhiên cũng nằm trong dự liệu của Tả Đạo, nếu bị đá trúng mà vẫn có thể cử động, hắn đã sớm đuổi theo đá thêm tám cái mười cái rồi.

Lúc này Tả Đạo dùng tư thái giống như nắm chắc phần thắng, đắc ý đi đến bên cạnh Thợ May, từ trên cao nhìn xuống đối phương:

- Gian tặc, hà hà... lần này biết sự lợi hại của bần đạo rồi chứ?

- Thằng nhóc... ngươi dám gạt ta...

Thợ May vừa rên rỉ, vừa nói ra lời thoại nổi tiếng của một tên con ông cháu cha, đẹp trai giàu có trước khi đền tội, đó là Thường Uy tiên sinh (phim Quan Xẩm Lốc Cốc của Châu Tinh Trì).

Tả Đạo cũng trả lời một câu rất phù hợp:

- Gạt ngươi thì thế nào?

Lúc nói còn gật gù đắc ý, lè lưỡi cười bỉ ổi.

Đang lúc Tả Đạo chuẩn bị tiến lên đánh gãy tay chân tên này, trong bóng tối phía xa đột nhiên vang lên tiếng gì đó, không lâu sau thiết bị chiếu sáng phụ cận đều hoạt động, xem ra Blood Owl đã khôi phục được điện lực.

- Nhanh như vậy đã giải quyết xong rồi...

Tả Đạo thấp giọng lẩm bẩm, động tác vẫn không dừng lại, Thần Giảo đã chuẩn bị sẵn sàng.

- Ngươi chờ một chút.

Tiếng nói của Blood Owl vang lên, còn ở cách đó không xa.

“Hả? Tới nhanh như vậy.” - Tả Đạo giật mình, chỉ có hai người Blood Owl và Gambling Snake, cho dù với trình độ cảnh giác của Tả Đạo cũng không thể phát hiện bọn họ đến gần như thế nào.



Blood Owl đi ra dưới ánh đèn, hắn không cần làm gì cả, chỉ xuất hiện trong tầm mắt Thợ May, đối phương đã hoàn toàn từ bỏ ý định chống cự.

- Xem ra ngươi biết ta.

Blood Owl nói với Thợ May.

Thợ May đương nhiên biết hắn, dù sao Blood Owl cũng từng b·ị b·ắt, rất nhiều cơ quan nghiên cứu muốn lấy được tư liệu của hắn. Trong lòng Thợ May đang thầm mắng tên đồng nghiệp ở cửa nhà máy phát điện, tên khốn kia ngay cả Blood Owl cũng không nhận ra, chỉ nói một câu “rất mạnh”. Mạnh ông nội ngươi! Đây mà là “rất mạnh” sao? Đây là cấp bậc “mạnh nhất” hai cái có thể nhập chung sao? Sớm biết thì ta đã không đi vào vũng nước đục này.

- Ngươi có hai lựa chọn.

Blood Owl ngồi xổm xuống bên cạnh hắn nói:

- Loại thứ nhất, ta g·iết c·hết tên ngu xuẩn ngoài kia, ngươi đi theo chúng ta một chuyến. Ta nghĩ cấp bậc của ngươi còn cao hơn hắn, chỉ cần ngươi chịu hợp tác thì cuối cùng có thể sống sót rời khỏi.

- Loại thứ hai thì sao?

Thợ May nhìn Blood Owl, còn muốn giả vờ mình là người rắn rỏi.

- Ngươi xác định muốn nghe lựa chọn thứ hai sao?

Blood Owl nhướng mắt:

- Xem ra ngươi cũng không thông minh lắm.

Tả Đạo ở một bên nói:

- Đương nhiên là lập tức g·iết c·hết ngươi, sau đó chúng ta dựa theo kế hoạch ban đầu vác tên ngoài kia trở về.



Blood Owl ngẩng đầu nhìn Tả Đạo một cái:

- Ngươi thích giành trả lời nhỉ.

Tả Đạo run lên, trong lòng có cảm giác lạnh lẽo.

Blood Owl nói tiếp:

- Đáng tiếc, trả lời sai rồi.

Hắn lại quay mặt sang Thợ May nói:

- Lựa chọn thứ hai là ta ép buộc ngươi hoàn thành phương án thứ nhất. Dù ngươi có nguyện ý hay không, ta cũng sẽ có biện pháp khiến ngươi mở miệng. Có điều nếu chọn loại thứ hai... cuối cùng ngươi chưa chắc có thể sống sót rời khỏi.

Cổ họng Thợ May thít chặt:

- Được... ta đầu hàng. Ta có thể phối hợp với các ngươi, nhưng các ngươi có thể tha cho đồng nghiệp của ta một con đường sống hay không?

- Hừ... đương nhiên không thể.

Blood Owl đứng dậy, cười lạnh nói:

- Vì muốn một mình bình yên trốn ở chỗ này, hắn đã g·iết c·hết mấy nhóm đội viên du kích, còn g·iết một số quân lính HL, t·hi t·hể ném ở nhà kho phụ cận bên kia. Nếu ta tha cho hắn, bỏ hắn lại ở đây, lỡ may có đội ngũ tìm kiếm n·gười c·hết tới nơi này, vậy dưới tình huống mất đi năng lực chống cự, hắn nhất định sẽ thừa dịp đẩy tội danh g·iết người cho chúng ta.

Blood Owl đã sớm suy tính những chuyện này trong đầu, cho nên nói rất nhanh:

- Con người ta rất ghét bị kẻ khác giá họa hay lợi dụng.

Tả Đạo đứng bên cạnh từng nghe Cố Vấn nói về bố cục lần trước ở Venice, nghe đến đây hắn vội vàng nói với Thợ May:

- Anh bạn... ta khuyên ngươi đừng nên mặc cả...

Bạn có thể tìm kiếm truyện với các từ khóa sau: Phiến Tội, truyện Phiến Tội, đọc truyện Phiến Tội, Phiến Tội full, Phiến Tội chương mới

Click Theo Dõi -> Fanpage để cập nhật website

Bạn đang đọc truyện trên 123truyen.vn , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!


Báo lỗi qua fanpage (Trả lời ngay)
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả.
Nếu gặp chương bị lỗi hãy gửi tin nhắn qua fanpage hoặc báo lỗi qua hệ thống để BQT xử lý!
Back To Top