Phiến Tội

Chương 237: Krause


Màu nền
Font chữ
Cỡ chữ
22px
Chiều rộng khung
100%
Dãn dòng
180%
trước

Click Theo Dõi -> Fanpage Để Cập Nhật Truyện Phiến Tội

Chương 238:Krause

Khi hội nghị ở tổng bộ viện nghiên cứu hoàng gia kết thúc thì đã là mười giờ tối.

Lúc tan họp, trong số những người rời khỏi cửa lớn phòng hội nghị, có người vẻ mặt ngưng trọng, có người không chút b·iểu t·ình, còn có người mặt đầy mồ hôi, không còn chút máu.

Time Servant ở lại, “lão già” Đường Hiển cục trưởng mà hắn thường nhắc tới thì đã đi trước một bước.

Khấu Lâm Tai cũng ở lại, hắn chỉ chào Cư Thắng một tiếng, Cư Thắng cũng không hỏi nhiều.

Krause ngồi yên ở vị trí chủ tịch, hai khuỷu tay chống lên bàn, mười ngón tay giao nhau đặt giữa mũi và môi, lẳng lặng nhìn đám người rời khỏi phòng hội nghị.

Đợi sau khi cửa điện tử đóng lại, trong phòng chỉ còn ba người bọn họ.

- Các người có gì cứ nói với ta.

Krause nói.

Time Servant lại thay đổi thói quen nói cực nhanh của hắn, dùng giọng điệu rất trầm ổn nói:

- Ta muốn xác nhận một chút, điều tra viên đặc biệt Trà Tiên của HL đã trở thành lịch sử đúng không?

- Ta cũng rất muốn làm một điều tra viên.

Krause trả lời:

- Nhưng chuyện mà điều tra viên làm được quả thật có hạn, ta cần phải lựa chọn một thân phận khác, mới có thể gánh vác trách nhiệm trọng đại hơn.

- Ha ha...

Time Servant cười:

- Ta vẫn luôn mong chờ ngày này đến, nếu như cậu dùng thân phận hoàng tử, hoàn toàn có thể...

- Là hoàng đế.

Khấu Lâm Tai đột nhiên chen vào:

- Thân phận mà ngài ấy lựa chọn cũng không phải hoàng tử thứ bảy gì đó, mà là vương vị vô thượng kia.

Ngay cả Time Servant nghe được lời này sắc mặt cũng biến đổi, quay đầu nói với Krause:

- Này... ta nghĩ... tuy phụ hoàng của cậu tuổi tác đã cao, nhưng thân thể vẫn xem như khỏe mạnh, không phải cậu muốn...

- Bảo ông ấy thoái vị không phải được rồi sao.

Krause bình tĩnh nói ra những lời rất nguy hiểm:

- Chẳng lẽ chỉ có thông qua c·ái c·hết của người thống trị tiền nhiệm, mới có thể hoàn thành thay đổi triều đại? Thiên hạ đã loạn như vậy, ông ấy nhường lại ngôi vị hoàng đế, làm thái thượng hoàng thì sẽ ung dung hơn nhiều.

- Từ khi đế quốc xây dựng đến nay còn chưa có tiền lệ tương tự.

Time Servant nhắc nhở:



- Theo ta biết, muốn thay đổi truyền thống của đế quốc, có lẽ khó khăn không kém gì tiêu diệt tổ chức phản kháng.

- Đó là vì anh không nhìn thấu nguồn gốc của khó khăn. Vương triều của chúng ta sử dụng một thể chế tập trung quyền lực rất lạc hậu, thứ này nên sớm bị đào thải ở thế kỷ 20 rồi. Trong mắt ta thì bất kỳ truyền thống nào cũng có thể bị phá bỏ, huống hồ thứ ở trước mắt chúng ta cũng không thể gọi là truyền thống.

Krause nói:

- Cho dù là danh hiệu “hoàng đế” đối với ta cũng không khác gì. Chẳng lẽ đội cái danh hiệu này lên là thật sự đại biểu cho cao quý và tài năng sao? Vừa lúc trái ngược, từ xưa đến nay có bao nhiêu phế vật đáng thương, nắm chặt danh hiệu này trong lòng bàn tay, hận không thể mang theo xuống mồ, trong bọn họ được mấy kẻ xứng với quyền lực chí cao vô thượng này.

- Ví dụ như đế quốc, hoàng đế đời đầu đúng là một anh hùng, càn quét bốn phương, cai trị thiên hạ, người từng đọc sử sách chắc chắn đều hâm mộ ông ta. Cho dù trên tay ông ta dính bao nhiêu máu tươi, cũng không thể che lấp sự nghiệp vĩ đại khai sáng một đế quốc rộng lớn.

- Nhưng đời hai, đời ba thì sao? Đến tận đời của cha ta, thứ cho ta nói thẳng, đời sau không bằng đời trước.

- Nhìn đế quốc hiện giờ, cái vương triều được xem là an định phồn vinh này rốt cuộc như thế nào? Thế giới này vốn nên vận hành theo pháp luật chứ không phải theo con người, nhưng bởi vì có quý tộc, vương tộc, chẳng những phải theo con người, còn phải theo gia tộc, dòng dõi, môn phiệt, công trạng... Chỉ cần có xuất thân tốt, cho dù là heo cũng có thể làm quan lớn. Người bần hàn có thông minh, có năng lực thì thế nào? Đây chính là thế giới mà đám quý tộc mong muốn, lũng đoạn con đường làm quan, chiếm lĩnh kiến trúc thượng tầng, khống chế dư luận, kiểm soát tư tưởng, sưu cao thuế nặng, nắm giữ cơ sở kinh tế.

- Nếu có người cho rằng sống dưới thể chế như vậy, có thể tạo nên một chính phủ liêm khiết hiệu quả cao và một xã hội công bình trong sạch, vậy đầu óc của những người đó nhất định có vấn đề.

- Loài người là sinh vật dễ sa đọa nhất. Nhìn xem những kẻ rác rưởi vô năng chung quanh các người, sau lưng bọn họ còn kéo theo tập đoàn lợi ích do một đám rác rưởi tạo thành, bọn họ khiến cho vô số người vẫn còn lương tri bị l·ây n·hiễm thành giống như bọn họ. Thay vì dũng cảm đứng ra, sẽ có càng nhiều người lựa chọn thông đồng làm bậy.

- Những “rác rưởi” kia chính là “khó khăn” bất kỳ thay đổi nào có thể đụng đến lợi ích của bọn họ, bất kỳ cải cách nào đối với cái gọi là “truyền thống” đều sẽ khiến bọn họ ăn ngủ khó yên.

Krause nhìn Time Servant:

- Chẳng lẽ anh lại sợ rác rưởi sao?

Khóe miệng Time Servant cười gằn:

- Nếu điện hạ cho phép, ta sẽ xử lý tất cả bọn chúng là xong.

Khấu Lâm Tai cười nói:

- Chúng ta đang ở trên một núi rác rưởi, nếu ngươi phóng lửa đốt cháy thì sẽ không còn gì cả, cần phải từ từ.

Krause biết hai người này đang ngồi chung một chiếc thuyền với mình, cho nên chuyện gì hắn cũng dám nói với bọn họ:

- Các người là bạn của ta, cho dù ta là Trà Tiên, thất hoàng tử, hay là hoàng đế, điểm này cũng sẽ không thay đổi. Sau này những chuyện mà ta cần làm còn phải nhờ các người trợ giúp, cũng chỉ các người mới có thể khiến ta hoàn toàn tín nhiệm.

- Đây là cậu đang trao quyền cho chúng ta sao...

Time Servant nói:

- Tiếp theo sẽ được đưa lên một chức quan hão huyền như “Tề Thiên Đại Thánh” ta cũng không quan tâm. Cậu hãy nói với ta, sau này còn có người nào không thể g·iết và chuyện gì không thể làm?

- Quả thật có một ranh giới.

Krause đột nhiên đổi đề tài:

- Anh còn nhớ con trai của hầu tước Cress không?

- Đương nhiên, cái tên mập c·hết bầm kia có hiềm khích với ta mà.



Time Servant trả lời.

- Lần sau gặp mặt, anh cứ tiện tay g·iết hắn là được.

Krause hời hợt nói:

- Nhưng sau khi g·iết người xong, nếu có người muốn dựa theo pháp luật bắt giữ anh, anh không nên chống cự.

- À... ranh giới là ở đây.

Time Servant xem như đã hiểu.

Krause quay đầu nói với Khấu Lâm Tai:

- Tước gia, quyền lực của ngài cũng như vậy.

Khấu Lâm Tai ủ rũ cười cười:

- Thuộc hạ được sủng ái mà lo sợ, cảm động đến rơi nước mắt, cúc cung tận tụy... c·hết gì đó thì miễn đi.

Krause đứng dậy, cầm bình nước ấm của hắn lên:

- Từ ngày mai trở đi, chức vị của các người sẽ có thay đổi, sau này sẽ trực tiếp do ta chỉ huy, ở bên cạnh ta nghe lệnh.

- Ha ha... chúng ta kết bè phái như vậy, không phải có phần giống với Nghịch Thập Tự sao?

Khấu Lâm Tai nói.

Krause đứng ở đó, trầm mặc mấy giây:

- Thiên Nhất vẫn là đối thủ duy nhất mà ta nhận định, Nghịch Thập Tự mới là uy h·iếp lớn nhất của đế quốc.

Ánh mắt của hắn dời sang Khấu Lâm Tai:

- Văn có trí tuệ như Cố Vấn.

Lại nhìn về phía Time Servant:

- Võ có sức mạnh như Blood Owl.

Hắn xoay người rời đi:

- Mới có thể phân thắng bại với hắn được.

......

Lúc Krause trở lại nơi ở trong hoàng cung thì đã gần nửa đêm.

Hắn vừa vào cửa, một hầu gái trẻ tuổi xinh đẹp đã ngập ngừng tiến lên nghênh đón:

- Điện hạ, Khương Quân tiểu thư...

- Lại đang chờ ta sao...



Còn chưa đợi đối phương nói xong, Krause đã đoán được:

- Được rồi, ta đã biết, các người cũng nghỉ ngơi sớm chút đi.

Gần mấy tháng qua, tẩm cung của Krause có thể nói là súng hơi đổi thành pháo, ừm... nói đến pháo có phần dung tục, vậy hãy nói là thay đổi hoàn toàn, rực rỡ hẳn lên.

Trong Lộc Đỉnh Ký, Vi Tiểu Bảo chỉ tịch thu tài sản đã kiếm được tiền bạc gần như vô hạn, mấy món trang bị màu cam cực phẩm, cùng với vật phẩm nhiệm vụ Tứ Thập Nhị Chương Kinh.

Mà Krause cũng trải qua tình cảnh tương tự, hắn chỉ xử lý vài tay quyền quý cấp bậc như Rundstedt, hiện giờ chỗ ở của mình cũng ngang với những hoàng tử khác rồi. Không đến mức trang hoàng xa xỉ, nhưng có thể nói là tráng lệ đường hoàng, số lượng hầu gái cũng tăng trưởng với tốc độ rất nhanh, tẩm cung của thất hoàng tử đã sắp biến thành trạm thu nhận các cô gái sa chân lỡ vận rồi.

Khương Quân ngồi trên ghế sofa ở phòng khách, cầm một quyển sách, nhưng nàng dường như không hề đọc, đang xuất thần suy nghĩ gì đó.

Nàng mặc một bộ y phục rất trang nhã, không trang điểm gì, nhưng vẫn thuần khiết thanh cao, xinh đẹp động lòng người.

Nghe được tiếng bước chân, Khương Quân ngẩng đầu lên, nhìn thấy Krause thì mỉm cười, để sách trong tay xuống, dùng ngôn ngữ tay nói:

- Hôm nay có thuận lợi không?

Krause không ngồi xuống, hắn đứng bên cạnh Khương Quân, mỉm cười ôn hòa, trả lời:

- Đều rất tốt. Cô nghỉ ngơi sớm chút đi, không cần lần nào cũng chờ ta.

Khương Quân khẽ lắc đầu, khóe miệng hơi nhếch lên, giống như đang nói “không sao”.

Nàng đứng dậy, đột nhiên nghĩ tới điều gì, lại quay đầu dùng động tác tay nói:

- Trà mà tôi chuẩn bị, có thích không?

- Ừ, uống rất ngon.

Krause gật đầu, trả lời rất chân thành:

- Sau này xin hãy nấu cho ta uống.

Khương Quân dùng nụ cười trả lời hắn, dù là lúc nào, Krause cũng có thể từ trong nụ cười của nàng nhìn thấy một chút đau khổ không dễ phát hiện.

Nàng trở về phòng dành cho khách, Krause đưa mắt nhìn bóng dáng của nàng rời đi, sau đó mới ngồi xuống ghế sofa.

Đây là một cô gái mà hắn cũng không biết nên đối diện thế nào. Chẳng biết vì sao, sau ngày đó nàng vẫn ở lại bên cạnh mình, không chủ không phó, không yêu không bạn.

Nàng không có chỗ để đi, hắn cũng không đành để nàng rời khỏi một mình, hai người cô độc rất tự nhiên sống chung dưới một mái hiên.

Khương Quân còn kiên cường hơn Krause tưởng tượng, sau khi nàng tỉnh lại cũng không sụp đổ vì ký ức máu tanh và g·iết chóc, chỉ khóc mấy ngày. Sau đó nàng nói với Krause, nàng cảm thấy thương tâm vì không thể nói được nữa.

Krause cảm thấy nàng quá thiện lương, bất kỳ người vô tội nào gặp phải bất hạnh như vậy, làm sao có thể chỉ thương tâm. Nàng nên giận dữ, nên căm ghét... nhưng Khương Quân chưa bao giờ lộ ra ánh mắt căm hận, hơn nữa không lâu sau trên mặt nàng lại có nụ cười.

Mỗi lần thấy nàng cười, Krause mới có thể khiến mình tin tưởng thế giới này vẫn còn cứu được, trong nhân tính vẫn có phần thiện, những thứ tốt đẹp kia đáng để mình phấn đấu vì nó.

Nếu như Thiên Nhất không đưa Khương Quân đến trước mặt Krause, có lẽ Krause đã biến thành một Thiên Nhất khác, ranh giới cuối cùng của hắn sẽ không ngừng lui về phía sau, hắn sẽ trở nên không chừa thủ đoạn, lòng dạ độc ác, tìm nguyên nhân hợp lý cho hành vi của mình.

Nhưng bây giờ ít nhất Krause vẫn biết, hành vi và việc làm của mình, những lý tưởng kia rốt cuộc là gì. Hắn vẫn có một phần thiện lương.

Có lẽ ngoại trừ bản thân Thiên Nhất, không ai biết được hành động này rốt cuộc là để cho kẻ địch Krause vĩnh viễn không đuổi kịp mình, hay chỉ là để người tham dự trò chơi có thể phân rõ thiện ác hơn.

Bạn có thể tìm kiếm truyện với các từ khóa sau: Phiến Tội, truyện Phiến Tội, đọc truyện Phiến Tội, Phiến Tội full, Phiến Tội chương mới

Click Theo Dõi -> Fanpage để cập nhật website

Bạn đang đọc truyện trên 123truyen.vn , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!


Báo lỗi qua fanpage (Trả lời ngay)
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả.
Nếu gặp chương bị lỗi hãy gửi tin nhắn qua fanpage hoặc báo lỗi qua hệ thống để BQT xử lý!
Back To Top