Lão Tử Là Việt Kính Thiên

Chương 9: Hứa Dung.


Màu nền
Font chữ
Cỡ chữ
22px
Chiều rộng khung
100%
Dãn dòng
180%
trước sau →

Trong lúc Việt Kính Thiên đang say giấc nồng thì phía bên kia hang động Bạch Diễm cùng A Hoàng trò chuyện rất vui vẻ.

“ A Hoàng! Cũng may là có muội ra tay cứu ta, cảm ơn muội rất nhiều.”- Vị nữ tử cảm động nói.

“ Tiểu thư không sao là tốt rồi! Lần sau muội sẽ ở sát bên tỷ, tên nào dám làm hại nàng ta sẽ đ·ánh c·hết hắn.”- A Hoàng tay phải vỗ ngực hùng hồn đáp lại.

Bạch Diễm ngồi cạnh thấy vậy thì lấy tay che miệng, cười tủm tỉm với nữ nhân khổng lồ đang vỗ ngực bôm bốp. Đối với nàng, nô tì A Hoàng này từ bé đến lớn đều hầu hạ mình riết rồi Bạch Diễm cũng coi như muội muội ruột. Xuất thân là một tiểu thư lá ngọc cành vàng, từ bé đến lớn nàng chỉ chăm chăm ở nhà và cũng ít được phụ thân cho phép ra ngoài nên Bạch Diễm có rất ít bạn. Thế nên A Hoàng ngoài việc là một gia nhân nhưng thực chất nàng ta đối với Bạch Diễm cũng coi như là bạn thân tri kỉ của nhau.

Ánh lửa trại phập phùng từng đợt, những bóng sáng soi lên khuôn mặt xinh đẹp của Bạch Diễm cộng với nụ cười duyên dáng làm cho nàng càng có sức hút hơn. Đối diện y là đội trưởng cảnh vệ đang ngây ngất nhìn nàng, bề ngoài thì hắn vẫn tỏ vẻ bình thường nhưng trong tâm lại nổi lên từng đợt sóng trào. A Hoàng mắt liếc liếc hắn vài cái, nhìn nữ tử to lón tuy trông có vẻ thô kệch nhưng bản chất nàng ta lại rất tinh ý. Từ lúc rời thành tiến vào trong Quỷ Ngục Cốc A Hoàng có để mắt vị đội trưởng này, suốt chuyên đi hắn thi thoảng lại nhìr trộm Bạch Diễm với ánh mắt háo sắc. Trực giác A Hoàng mách bảo rằng tên này rất có vấn đề thế nên nàng ta luôn ở cạnh Bạch Diễm đề phòng vị đội trưởng kia, sợ lỡ hắn nổi lòng lang sói đời ăn thịt thỏ với tiểu thư nàng.

“ Hứa đại nhân! Bao lâu nữa thì chúng ta mới đến yêu địa vậy”- A Hoàng lòng chán ghét nhưng ngoài mặt tươi cười hỏi.

Vị đội trưởng kia ngớ người một lúc mới chợt lấy lại tỉnh táo nhìn nàng ta đáp:

“ Ừm! Theo như tính toán chỉ mất độ sáng mai là ta sẽ đến nơi.”

Hứa đội trưởng đáp lời A Hoàng với khuôn mặt nghiêm túc thế nhưng trong nội tâm hắn đang không ngừng mắng chửi nàng vì đã xen ngang y ngắm người đẹp. A Hoàng mặt cười cười như tỏ vẻ diều cợt làm tên đội trưởng chột dạ liền quay mặt sang chỗ khác.

“ Bạch Diễm sư muội! Hứa Dung ta đây thật có lỗi với muội. Chiều nay chỉ vì lơ là mà để muội gặp nguy hiểm, vậy nên từ mai ta sẽ theo sát Bạch sư muội nửa bước không đời.”

Hứa đội trưởng tỏ vẻ có lỗi nói với Bạch Diễm.

“Hứa sư huynh đừng tự trách, là tại ta vì quá ham vui mà tự ý tách đoàn mới thành ra cớ sự như vậy”

“ Đúng vậy! Hứa đại nhân chớ lo cho tiểu thư, đã có A Hoàng ta ở đây. Ta chắc chắn sẽ bảo vệ nàng an toàn, chỉ cần Hứa đại nhân cùng vệ binh bảo vệ chuyến đi để không còn xuất hiện mấy tên dâm tặc như chiều nay là tốt rồi.”- A Hoàng chen ngang nói.

Hứa Dung nghe xong. thì cảm thấy có gì đó tức tức ở ngực, hắn đang nghĩ có nên nhân cớ mọi người không chú ý mà xử lí con kì đà cản mũi này không.

“ Cái này! Ta thấy tiểu nữ nhân ngươi tuy thân hình vạm vỡ mạnh khỏe, lại có khả năng hù dọa địch nhân nhưng thực lực chỉ là Luyện Thể Cửu sơ kỳ, nhỡ không may gặp kẻ có thực lực cao hơn chỉ e…”- Hứa Dung cười cười bẻ lại A Hoàng.

Hắn đây còn thẩm tự khen mình cao thâm chỉ vài câu nói thôi cũng có thể vừa hạ nhục nhan sắc của nữ tử kia, vừa sỉ nhục trình độ kém cỏi của nàng.

“ Ngươi! Hứa đại nhân đây là có ý vũ nhục ta?”

“ Chỉ là hiểu nhầm! Ta đây là lo cho sư muội chứ không hề có ý chê trách gì người.”- Hứa Du làm bộ chính trực đáp lại.

Bạch Diễm thấy tình hình hai người có vẻ căng thẳng liền nhanh tay ngăn A Hoàng lại, chấn an nàng ta.

“ Thôi đủ rồi, Hứa sư huynh trời cũng đã muộn ta cùng A Hoàng đi nghỉ ngơi đây.”

“ Được ! Sư muội ngủ ngon, ta thức canh một lát rồi nghỉ sau.”

Cứ thế ba người kết thúc cuộc nói chuyện của mình, Bạch Diễm tay kéo A Hoàng nhanh chóng đi tới lều trại riêng. Dõi theo bóng lưng nàng là ánh mắt có phần tiếc nuối của Hứa Dung, hắn đây lại phí công toi buổi nói chuyện với người đẹp.

Màn đêm bao phủ khu rừng dần tan biến, mặt trăng tròn nhanh chóng hạ mình nhường chỗ cho mặt trời lên đỉnh. Những tia sáng lấp lóe xuyên qua từng tán cây soi rọi lên mặt đất, vài giọt sương trắng tinh khiết còn vương vấn trên những chiếc lá chưa buông. Một làn gió mát mẻ của buổi sớm mai tràn vào khu rừng, những tiếng chim hót véo von, tiếng suối chảy róc rách tất cả hòa quyện vào nhau tạo cho người ta có cảm giác thật sảng khoái.

Cả đoàn người lại tất bật lên đường đi tới yêu địa, Việt Kính Thiên do bị ánh nắng chiếu rọi mà tỉnh giấc. Đôi tay hắn vươn lên, cả người đứng dậy tập một bài thể dục buổi sáng trong cũi. Chả là từ lúc ăn Đệ Nhất Mĩ Đan xong làm hắn ngủ thiếp lúc nào không hay, lúc thức dậy Việt Kính Thiên cảm thấy rất thoải mái các vết thương trên cơ thể đã lành lặn, hơn thế hắn có cảm giác như mình vừa lột xác trở thành con người mới vậy

“ Cái đan này đúng là diệu dược nha! Ta đây không những không thấy đói bụng mà còn cảm thấy thân thể sảng. khoái, khỏe khắn hơn bình thường.”- Việt Kính Thiên mặt mày rạng rỡ nghĩ thẩm.

Cứ thế y vui vẻ tiếp tục tập thể dục, đôi khi hắn còn ngân nga vài ca khúc của địa cầu mà hắn kiếp trước còn hay nghe. Thấy cái điệu bộ của Việt Kính Thiên làm mọi người nhìn hắn với ánh mát kì quái, họ đang thẩm nghĩ rằng tên này có phải bị đói quá mà lên cơn điên không, sao thi thoảng lại gào rú với nhảy nhót như khỉ vậy. Cũng may mà Việt Kính Thiên không biết được suy nghĩ của bọn họ nếu không hắn sẽ chửi loạn lên mà nói: “ Lão tử kiếp trước từng đi thi giọng ca trẻ cấp huyện đấy, đúng là không biết thưởng thức nghệ thuật gì cả.”

Phía trước dẫn đoàn là Hứa Dung, thân mặc giáp bào màu xám trên có đính những hoa văn hình hổ rất tinh tế, tay trái cầm cương ngựa, tay phải đang giữ chắc chuôi kiếm bên hông, tạo ra cái khí thế bức người. Mặc dù ngoại hình hắn coi vẻ chả có gì anh tuấn nhưng đổi lại Hứa Dung mang cho mình cái khí chất của kẻ mạnh, hắn đây trong Lục Giai thành xét về thực lực cũng nằm trong hạng mười năm trên tổng số hai mươi thiên tài bấy giờ.

Năm nay Hứa Dung mới gần hai năm nhưng thực lực đã đạt đến Luyện Thể Bát trung kỳ, đây cũng được coi là quái vật trong các số quá vật. Nên biết rằng các thiên kiêu của Lục Giai thành hầu hết là người có bối cảnh lớn, là nhờ đó mà có khả năng tu luyện nhanh chóng đổi lại Hứa Dung đây là dựa vào thực lực mà cày cấp lên.

Tuy nhiên dạo gần đây thực lực của hắn dần chả có chút tiên bộ, nói thẳng ra là đang dậm chân tại chỗ không nhúc nhích được. Trong khi đó các thiên tài chỉ độ mười bảy mười tám tuổi thì đang. vù vù đột phá làm hắn khó chịu vô cùng, Hứa Dung hắn đây không phải không chăm chỉ tu luyện mà đây là do hắn không có đủ tài nguyên để nâng cao thực lực. Đố với người tu luyện mà nói chỉ chăm chỉ tu luyện thôi là chưa đủ mà cần phải có nhiều linh đan diệu quả kết hợp với bí pháp cao cấp mới có thể tăng cường chiến lực được, bằng không thì có cố gắng đến mấy cũng thành công cốc mà thôi.

Thế nên nhân cơ hội làm nghiệm vụ ở Quỷ Ngục Cốc hắn cũng muốn có đôi chút lĩnh ngộ hoặc cơ duyên gì đó, bản thân Hứa Dung vốn là người thèm khát sức mạnh dù có phải bất chấp điều gì. Có thể Bạch Diễm xinh đẹp nhưng cũng chả vì thế mà Hứa Dung lại tốn công tốn sức theo đuổi nàng, như những nữ tử khác hắn đã nhân lúc vắng vẻ mà làm thịt con mồi từ lâu. Chẳng qua là hắn không thể làm vậy mà thôi, Hứa Dung đây là sợ bối cảnh lớn của phụ thân Bạch Diễm. Cũng vì thế mà hắn lại càng muốn đường. đường chính chính chiếm lấy nữ nhân này, như vậy có thể nhận được sự trợ lực của bối cảnh đằng sau, vậy chẳng phải là nhất cử lưỡng tiện sao.


Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả.
Nếu gặp chương bị lỗi hãy gửi tin nhắn qua fanpage hoặc báo lỗi qua hệ thống để BQT xử lý!
Back To Top