Lãnh Chúa Tại Dị Thế Giới

Chương 20: Mộ Dung Phong (1)


Màu nền
Font chữ
Cỡ chữ
22px
Chiều rộng khung
100%
Dãn dòng
180%
trước sau →

Chương 20: Mộ Dung Phong (1)

Nhìn thực đơn trước mắt, Nguyễn An cũng đang phân vân không biết chọn món gì. Bởi ở trong phủ lãnh chúa cũng rất đầy đủ. Đang định bảo người phục vụ tùy chọn thì bỗng nhiên vang lên tiếng nói:

- Người anh em sao ngồi một mình thế này? Nhìn cậu rất lạ có phải lần đầu đến đây không?

Đang xem thực đơn, Nguyễn An ngạc nhiên ngẩng đầu lên. Chỉ thấy trước mắt là một người thanh niên tầm hai mươi sáu, hai mươi bảy tuổi, thân hình cao ráo, đẹp trai, một thân ăn mặc phóng khoáng không bị gò bó đang hướng Nguyễn An nói.

- Đúng vậy, tôi chính là lần đầu tiên tới đây, không biết anh là?

Người thanh niên nghe vậy liền muốn đi tới gần Nguyễn An thì không biết tự đâu bất chợt có một người đàn ông chặn anh ta lại. Người đàn ông đó chính là cận vệ của Nguyễn An, từng là võ sĩ giác đấu, thực lực rất mạnh, một thân hình cao lớn một mét tám năm, cơ bắp cuồn cuộn, làn da màu cổ đồng chắc chắn khiến cho anh ta nhìn như cột sắt vậy.

Người thanh niên nhìn thấy vậy gương mặt hơi biến đổi, sau đó rất nhanh nở lại nụ cười hướng Nguyễn An nói:

- Xin lỗi, tôi đường đột rồi.

Người thanh niên nói xong định rời đi, nhưng lúc này Nguyễn An liền gọi lại nói:

- Nếu anh không ngại thì ngồi xuống cùng tôi uống mấy chén, đây là lần đầu tiên tôi đến nơi này có nhiều chỗ không biết, nếu có gì thì phiền anh chỉ giáo. Tất nhiên bữa hôm nay do tôi tính tiền.

Người thanh niên nghe vậy liền nở nụ cười rạng rỡ rồi quay lại ngồi ngồi xuống đối diện với Nguyễn An, lần này người cận vệ cũng liền không ngăn lại, tự động đi ra một bên lặng thầm theo dõi.

- Người anh em quả nhiên lợi hại, có được bảo tiêu như vậy. Ta dám chắc toàn bộ chỗ này cũng khó tìm thấy người thứ hai. Ta xin giới thiệu trước, ta là Mộ Dung Phong, Phong là phong trong phong lưu phóng khoáng, đây cũng là mục tiêu sống của cuộc đời ta. Không biết người anh em tên gọi là gì?

Nguyễn An thú vị nhìn người thanh niên đang bắn liên thanh này.

- Anh cứ gọi tôi là Nguyễn Lâm là được.

Mộ Dung Phong nghe vậy vỗ đùi một tiếng nói:

- Tên hay, à Lâm huynh đệ còn chưa gọi món ăn, ta vô cùng quen thuộc nơi này, hôm nay chúng ta gặp nhau tức là có duyên, hay bữa hôm nay để ta làm chủ.

Nguyễn An nghe vậy cũng chỉ mỉm cười nói:

- Vậy thì thật ngại quá, Mộ Dung huynh không cần khách khí như vậy, bữa hôm nay là tôi mời.

Mộ Dung Phong nghe vậy liền tỏ ra không hài lòng nói:

- Không cần phiền phức như vậy, hôm nay tôi mời là tôi mời, để lần sau nếu có dịp thì cậu mời tôi cũng được. Phục vụ, tôi gọi món.

Nguyễn An cũng chỉ cười cười lắc lắc đầu, cũng không tính nói tiếp, dù sao cũng chỉ là một bữa ăn mà thôi.

Lúc này nhạc cũng đã lắng xuống, sân khấu cũng đã kéo ra màn che, sau đó còn biểu diễn nữa không thì cũng không rõ. Nguyễn An cũng hy vọng bọn họ tiếp tục biểu diễn, bởi vừa rồi chỉ được xem một đoạn ngắn nhưng để lại rất nhiều ấn tượng trong lòng Nguyễn An.

Lúc này một người phục vụ trẻ tuổi tiến lên, Mộ Dung Phong quen thuộc gọi các món ngon nổi tiếng của tửu lâu này rồi nhìn về Nguyễn An nói:

- Lâm huynh đệ lần đầu tiên đến Cựu Mộng Tửu Hiên này chắc không biết được tửu quán này được xây dựng theo quy cách được xem đứng đầu Đại Việt, được năm lãnh chúa có tài lực nhất cổ phần đầu tư vào, đây là tụ điểm ăn chơi vô cùng xa hoa nhưng chi phí cũng rất đắt đỏ.

Nguyễn An nghe vậy liền gật gù, thì ra tửu lâu này tên Cựu Mộng Tửu Hiên, nghe tới có vẻ rất hoài cổ. Còn về chi phí thì Nguyễn An cũng là không quan tâm, bởi ở lãnh địa này không ai có tiền hơn hắn cả.

- Ta có mối quan hệ với ba trên năm nhà cổ đông nơi này. Nhìn Lâm huynh đệ không phải người bình thường. Muốn không ta có thể dẫn tiến huynh đệ đầu tư, ta cùng bọn họ có chút giao tình, nếu như ta dẫn tiến thì bọn họ rất có thể sẽ nể mặt.

Nhìn đến Nguyễn An không nói gì, Mộ Dung Phong liền nói tiếp:

- Không phải nói quá, cả phố Hoàng Cúc này ta có quan hệ rất nhiều, cả bốn khu vực hầu như đều có người quen của ta, nếu Lâm huynh đệ cần đầu tư khu vực nào thì cứ nói với ta, ta đều có thể sắp xếp. Thế nào, người huynh đệ có hứng thú không?

Nguyễn An nghe vậy trong lòng ngạc nhiên về mối quan hệ của người thanh niên này, nhưng ngoài mặt thì vẫn không biểu hiện gì. Bản lĩnh không thể hiện tâm tình qua nét mặt Nguyễn An cũng đã luyện được lô hỏa thuần thanh rồi.

- Ồ Mộ Dung huynh có quan hệ rộng như vậy, thất kính thất kính. Nhưng ta cũng là làm ăn nhỏ thôi không có nhiều tài lực để đầu tư vào những chỗ như vậy.

Nguyễn An mỉm cười nói.

- Lâm huynh đệ khiêm tốn rồi.

Mộ Dung Phong còn muốn nói gì thì đúng lúc này, trên sân khấu sáng đèn.

- Xin cảm ơn các vị khách quý đã ghé thăm Cựu Mộng Tửu Hiên, để tri ân các vị khách quý, Cựu Mộng Tửu Hiên theo thường lệ một tuần một lần biểu diễn văn nghệ phục vụ nhã hứng cho khách hàng. Bây giờ là tiết mục cuối cùng trong buổi tối ngày hôm này, là tiết mục múa phục cổ rất đặc sắc, mời các vị khách quý thưởng thức.

Một MC nữ mặc cổ phục, dáng người thon thả, trang điểm rất đẹp đứng lên trước khán đài nói. Người MC nói xong, ở bên dưới rất nhiều lãnh chúa hô hay. Lúc này, Mộ Dung Phong cũng tranh thủ giới thiệu.

- Lâm huynh đệ xem như có phúc, nhà hàng này tổ chức văn nghệ một tuần một lần nhưng nó không được định trước, có thể tổ chức bất kỳ ngày nào trong tuần, bởi vậy những thực khách hâm mộ muốn xem được tiết mục thì rất là hên xui. Thậm chí còn có người tổ chức đặt cược xem nhà hàng này tổ chức văn nghệ vào ngày thứ mấy, cũng được rất nhiều người tham gia.

Nguyễn An nghe vậy thầm nghĩ, người thanh niên này còn biết được thật nhiều. Đúng lúc này, không chờ Nguyễn An nói chuyện, âm nhạc liền vâng lên, màn sân khấu chầm chậm được kéo ra. Ánh sáng sân khấu dịu dàng và ấm áp, tạo ra một không gian huyền bí và đầy thơ mộng.

Sáu vũ công nữ mặc cổ phục truyền thống, với những bộ váy dài thướt tha, nhẹ nhàng và tinh tế. Trang phục của bọn họ được làm từ lụa mỏng, có màu vàng nhạt nhẹ nhàng thêu họa tiết hoa văn tinh xảo. Mái tóc được búi cao được cài bằng trâm cài, trên tay còn cầm một dải lụa mỏng cho người ta cảm giác trở về thời cổ đại.

Âm nhạc bắt đầu với những giai điệu nhẹ nhàng và du dương, mang đậm chất Á Đông, kết hợp giữa tiếng đàn tranh, đàn nhị và sáo trúc. Sáu vũ công bước ra sân khấu từ hai bên, nhẹ nhàng và uyển chuyển, như những nàng tiên giáng trần. Họ bắt đầu với những động tác múa chậm rãi, đôi tay uốn lượn mềm mại, chân bước nhẹ nhàng theo từng nhịp điệu của bài hát. Lúc này, toàn bộ khán phòng đều dừng lại mọi hoạt động để theo dõi những cô gái này, theo tiếng âm nhạc và động tác múa, thời gian như được đọng lại vậy.

Đến cao trào, bản nhạc trở nên mạnh mẽ và tràn đầy cảm xúc, các vũ công cũng thay đổi động tác của mình, chuyển sang những bước nhảy phức tạp và tinh tế hơn. Nhịp trống dồn dập, tiếng sáo càng lúc càng lên cao, tạo ra cảm giác hùng tráng và kỳ diệu. Các vũ công thể hiện những động tác xoay tròn, nhảy cao, kết hợp những bước đi mạnh mẽ cùng với những động tác tay mềm mại, tạo ra một sự tương phản đẹp mắt, để lại rất nhiều ấn tượng

Nguyễn An thầm hô một tiếng tuyệt vời. Bản nhạc dần dần lắng xuống, trở lại với những giai điệu êm ái và nhẹ nhàng như phần mở đầu. Sáu nữ vũ công cũng dần dần chậm lại, quay trở về những động tác múa dịu dàng, kết thúc màn trình diễn với những tư thế tĩnh lặng, cuối cùng tay đưa lên cao như đang chạm vào những vì sao trong truyền thuyết.

m nhạc dừng lại, tiếng vỗ tay vang lên như sấm, Nguyễn An cũng không keo kiệt đang lên tiếng vỗ tay nhiệt liệt.

- Lâm huynh đệ thấy như nào? Rất tuyệt vời đúng không?

Mộ Dung Phong cầm lấy chai rượu trên bàn, rót vào hai ly rồi đưa cho Nguyễn An một ly. Nguyễn An nhận lấy ly rượu, vẫn còn dư vị nói:

- Đúng vậy trên cả tuyệt vời.

- Lâm huynh đệ, cạn ly.

- Mộ Dung huynh, cạn.

Mộ Dung Phong cùng Nguyễn An nói rồi giơ chén rượu lên một hơi uống sạch. Trong lúc hai người theo dõi âm nhạc thì phục vụ đã mang đồ ăn lên rồi, tác phong đúng là rất nhanh nhẹn.

Nhìn đến trên bàn một nồi lẩu cay, có rất nhiều rau xanh, cá tôm, thịt đầy đủ không thiếu món gì. Tất cả đều được chuẩn bị đầy đủ, đẹp mắt và rất chuyên nghiệp. Không hổ với kiến trúc nơi này.


Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả.
Nếu gặp chương bị lỗi hãy gửi tin nhắn qua fanpage hoặc báo lỗi qua hệ thống để BQT xử lý!
Back To Top