Click Theo Dõi -> Fanpage Để Cập Nhật Truyện Lãnh Chúa Tại Dị Thế Giới
Chương 19: Phố Hoàng Cúc
Một đường phát triển thuận lợi, từ khi sự kiện huyết nguyệt qua đi đã qua nửa tháng, lãnh địa của Nguyễn An đã có sự phát triển nhảy vọt, đầu tiên diện tích lãnh địa đã mở rộng lên đến hơn một ngàn km vuông.
Số lượng nhân khẩu càng là đột phá tới hơn tám ngàn, số lượng ruộng tốt đã vượt qua ba ngàn khoanh ruộng, một ngày cung cấp sản lượng cố định gần năm vạn đơn vị lương thực, đủ để nuôi sống toàn bộ lãnh địa.
Cùng với việc phát tìm thấy quặng sắt, với một lượng ước tính không nhỏ, hiện tại lãnh địa Nguyễn An đã có nguồn cung cấp sắt ổn định, đủ để cung cấp cho sản xuất và xây dựng. Tiếp đó liên tục xuất hiện các cửa hàng quần áo, tửu lâu, sòng bạc… đầy đủ mọi nhu cầu được các lãnh chúa đăng ký mở.
Hiện tại Nguyễn An cho phép các lãnh chúa đến thị trấn của mình kinh doanh, nếu có nhu cầu thì có thể đến quan phủ để làm đơn xin thêm người. Mặc dù lúc đầu rất nhiều lãnh chúa với điều này bức xúc, nhưng nhiều người nhìn đến tiền cảnh kinh doanh có khả năng sinh lợi lớn nên đều đồng ý. Để đền bù, Nguyễn An cũng cho bọn họ chọn lựa vị trí ưu tiên kinh doanh và mở xưởng sản xuất ở các khu quy hoạch, đây là một ưu đãi rất lớn khiến cho rất nhiều lãnh chúa động tâm.
Bởi vậy chỉ sau khi ban hành lệnh chiêu mộ, rất nhiều người đều hưởng ứng đến đăng ký. Bởi vì không phải ai cũng. muốn làm lãnh chúa vất vả, họ tình nguyện làm ông chủ sống một cuộc đời giàu sang, thanh thản.
Cũng có những lãnh chúa không muốn phụ thuộc, tự mình phát triển, thì tạm thời Nguyễn An cũng chưa động đến. Nguyễn An cũng không phải người hiếu sát nên tạm thời chưa đả động đến bọn họ.
Hiện tại bên trong lãnh địa cũng đã có hơn bốn trăm lãnh chúa đến phát triển, tổng nhân khẩu đã đạt đến hơn mười năm ngàn người. Có thể nói lè phát triển quá nhanh, mới được ba mươi ngày mà đã phát triển kinh người như vậy.
Buổi tối ngày thứ ba mươi, tại sông Hoàng Cúc, đây là một con sông nhỏ chảy qua thung lũng, bởi vì xung quanh có rất nhiều hoa cúc vàng mọc nên mọi người liền gọi là sông Hoàng Cúc.
Đây được xem là tụ điểm ăn chơi của lãnh địa, con đường được lát đá sạch sẽ, ở bờ sông được xây dựng rào chắn đề phòng có người rơi xuống sông. Xung quanh hai bên sông mọc lên rất nhiều cửa hàng nguy nga, các lãnh chúa không ngại đổ tài nguyên để xây dựng, từ những cửa hàng ăn uống, các dịch vụ như spa, trà nước, thậm chí đến thanh lâu cũng đã được mở… đủ loại cho khách hàng đến chi tiêu.
Bởi vì bây giờ chưa có bến cảng lên chưa thể đóng thuyền được, nên mọi hoạt động vẫn diễn ra trên đất liền là chủ yếu. Lúc này, Nguyễn An đang cùng một người hầu đang đi dạo trên con phố này Hoàng Cúc này.
Chỉ thấy nơi đây ánh đèn lồng rực rỡ, lung linh, dưới sông phản chiếu ánh trăng sáng bàng bạc tựa như một dòng sông bạc lấp lánh trông rất đẹp. Từ các cửa hàng hai bên vang lên những khúc nhạc cổ, nghe dị thường bắt tai. Toàn bộ khung cảnh an bình, nên thơ.
Trên đường lúc này cũng khá nhộn nhịp người dân đi lại, có người da đen, người da trắng, người da vàng đủ loại, kiến trúc cũng khác nhau rất nhiều, nhưng theo quy hoạch thì khu phố này phân ra bốn khu vực, đó là khu Á, khu u, khu Mỹ và Phi.
Bốn khu vực với những kiến trúc và văn hóa khác nhau cùng giao thoa tại khu Hoàng Cúc càng làm cho khu phố này thêm nhiều đặc sắc, đây là nơi tiêu phí chủ yếu của các lãnh chúa trong toàn bộ khu vực. Liền các lãnh chúa không gia nhập cũng mộ danh mà đến.
Tất nhiên để vào được khu vực này thì các lãnh chúa ngoại lai cần phải trải qua một lần kiểm tra bảo an rất gắt gao, đó là lãnh chúa không được mang bất kỳ vũ khí nào, tối đa được mang theo bốn người đi cùng, cũng phải ký vào giấy cam kết không được nguy hiểm cho lãnh địa và phí thì do các chủ tiệm ở đây bỏ ra, để đảm bảo khách hàng có thể đến tiêu phí thoải mái nên những ông chủ này cũng chịu chi.
Sau khi hoàn thành các bước đó thì sẽ được lãnh địa cấp cho giấy thông hành, nhưng chỉ được giới hạn vào một số chỗ nhất định, nếu như cố tình đi vào một số chỗ khác có hành vi nghỉ vấn là gián điệp thì sẽ bị hệ thống chế tài. Mặc dù điều kiện rất hà khắc nhưng cũng có rất nhiều lãnh chúa đến tiêu phí. Cứ tối đên Hoàng Cúc dường như tập trung hết toàn bộ lãnh chúa tại khr vực thung lũng này vậy.
Nguyễn An đang ở khu Á, đây là địa điểm yêu thích của Nguyễn An, mặc dù nó không sôi động như các khu khác nhưng đến đây có thể cảm nhận được toàn bộ văn hóa cổ, từ cẩm, kỳ, thi, họa... đến các vũ công uyển chuyển rất hợp cảnh.
Nhìn đến khu phố này, Nguyễn An không khỏi so sánh với thời hiện đại, đây tuyệt đối là nơi tiêu phí dành cho các đại gia. Đồng thời Nguyễn An cũng thầm cảm thán tài năng của Phạm An Quốc cùng Dương Mịch, hầu như các ý tưởng lẫn công tác thực hiện, mời gọi lãnh chúa đến làm ăn đều được hai người xử lý đâu ra đấy, sau đó mọi người cùng họp thảo luận liền có nơi này cùng với sự phát triển vượt trội của lãnh địa.
Nguyễn An dừng bước ở một nhà hàng rộng lón phải hơn ba ngàn mét vuông, ở bên trong đang có một tòa nhà đã được hoàn công, rất nhiều lãnh chúa đều đang ở trong đó thưởng rượu. Xung quanh có hàng loạt kiến trúc đang khởi công. chưa hoàn thành nhưng cũng không ảnh hưởng đến tổng thể.
Trước cửa nhà hàng là một ao cá nhỏ, thả các loại cá vàng đẹp đẽ, các loại giả sơn, phụ kiện trang trí đều được sơn đỏ, phong cách rất giống nước T cổ đại.
Tiếng ai hát khe khẽ, khe khẽ vang.
Nước mắt của ai đang lặng lẽ rơi.
Những năm tháng ấy gửi lại cho quá khứ.
Họ dựa vào nhau nói rằng phải cùng nhau vượt qua những sóng gié
Bước vào đại sảnh, Nguyễn An liền nghe được giọng ca nữ nhẹ nhàng nhưng rất trong, trong âm điệu Nguyễn An có thể nghe được một nỗi buồn nhẹ nhàng, nhưng lại rất đẹp, không có oán trách, chỉ là tự mình không kìm lòng được mà toát ra thôi.
Theo đó tiếng đàn, tiếng sáo, hòa tấu với nhau tạo lên một bản hòa ca tuyệt vời, đẹp không thể nào tả xiết. Thầm khen một tiếng hay, Nguyễn An nhanh chóng bước vào trong nhà.
Bước vào trong nhà, chỉ thấy ở trung tâm là một sân khấu, trên sân khấu có năm cô gái ăn mặc cổ trang rất xinh đẹp. Người đánh đàn, người thổi sáo, người gõ phách hòa tấu rất ăn ý. Một cô gái đang vong tình hát lấy, mặc dù nét mặt của nàng tươi cười nhưng mọi người đều có thể cảm nhận được tâm tình của nàng không hề như vậy trong tiếng hát.
Tiếp đó có một cô gái mặc cổ phục đỏ, thân hình uyển chuyển múa điệu múa cổ rất hợp với lời bài hát, từng động tác múa đều rất nhuần nhuyễn, thuần thục.
Nguyễn An nhìn thấy vậy liền vô tính đứng đó, đến lúc người hầu phía sau ra hiệu mới lấy lại bình tĩnh rồi ngượng ngùng tìm lấy một bàn không người ngồi xuống. Trong đại sảnh rất rộng, có hơn ba mươi chiếc bàn, cơ bản đều ngồi gần kín người, mỗi bàn đều có những lãnh chúa tụ tập ăn uống.
Bàn Nguyễn An ngồi cách khá xa sân khấu, mà lại ở vị trí cuối, gần cửa ra vào nhưng cũng hết cách rồi, các vị trí đẹp đều có người ngồi hết. Nguyễn An cũng không ỷ vào quyền lực của mình mà bắt người khác phải nhường.
Rất nhanh, một khúc hát xong, mọi người lúc đầu vẫn còn ở trong vận vị bài hát, sau đó toàn bộ người ngồi trong phòng. đều dâng lên tràng pháo tay nhiệt liệt nhất. Lúc này, cũng có một người phục vụ mỉm cười đi đếr: bàn của Nguyễn An, sau đó hỏi lịch sự đặt thực đơn lên bàn cùng giới thiệu những món ngon của quán.
Bạn có thể tìm kiếm truyện với các từ khóa sau:
Lãnh Chúa Tại Dị Thế Giới,
truyện Lãnh Chúa Tại Dị Thế Giới,
đọc truyện Lãnh Chúa Tại Dị Thế Giới,
Lãnh Chúa Tại Dị Thế Giới full,
Lãnh Chúa Tại Dị Thế Giới chương mới
Click Theo Dõi -> Fanpage để cập nhật website
Bạn đang đọc truyện trên 123truyen.vn , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!