Lãnh Chúa Tại Dị Thế Giới

Chương 16: Chuẩn bị chiến đấu


Màu nền
Font chữ
Cỡ chữ
22px
Chiều rộng khung
100%
Dãn dòng
180%
trước sau →

Buổi trưa, sau khi tiệc rượu qua đi, mọi công việc trong lãnh địa vẫn hoạt động bình thường. Hôm nay vui mừng đến ba nhân tài. Nguyễn An liền để Phạm An Quốc làm trưởng thôn. Phụ trách toàn bộ sự vụ lớn nhỏ trong thôn.

Lê Nhật Nam thì là phó thôn trưởng, phụ tá Phạm An Quốc xây dựng đội ngũ nhân sự và hạ tầng. Dương Mịch giỏi về kiến thiết kinh tế thì Nguyễn An trao cho Dương Mịch quản lý, kiến thiết kinh tế.

Đến tận đây thì cũng đã bổ sung được một số vị trí rồi, còn một số vị trí nữa thì cần mấy ngày nữa tài nguyên đầy đủ thì mới có thể tiếp tục bổ sung được. Ba người mang tới hơn sáu mươi nông dân, cùng với hơn hai ngàn tài nguyên các loại. Nói là cho lãnh địa vay trước, khi nào phát triển tốt trả lại họ cũng được. Nguyễn An đối với điều này cảm kích vô cùng, bởi tất cả mọi người đều cùng vì một mục đích phát triển mà cống hiến.

Mấy ngày tiếp theo, dưới sự lãnh đạo của Phạm An Quốc cùng với việc tài nguyên tăng thêm. Nguyễn An kiến thiết thêm nhiều ruộng lúa cùng với chiêu mộ được thêm bảy người vào công chức.

Một bác gái trung niên hơn bốn mươi tuổi là bác sĩ nội khoa, vừa vặn bổ sung vào công tác y tế còn thiếu. Mấy người còn lại cũng là sinh viên hoặc nhân viên có thâm niên về công tác cán bộ đều được chiêu mộ nhằm bổ sung bộ máy quản lý của thôn làng.

Hôm nay đã là ngày thứ mười bốn rồi, ngày mai diễn ra sự kiện huyết nguyệt. Lúc này nhân khẩu trong thôn cũng đã hơn một ngàn người. Để đề phòng vạn nhất, Nguyễn An tạm thời biên chế vào đội săn bắt hơn bảy trăm người.

Mặc dù dã thú xung quanh lãnh địa đã bị đội săn bắt gần như bắt hết rồi. Không biết thú dữ từ đâu tới, nhưng nếu đã để hệ thống nhắc nhở thì cơ bản không thể khinh thường được.

- Kiểm tra chắc chắn các tường gỗ, ở phía trước gia cố thêm các bẫy động vật. Các binh sĩ nhớ kỹ vị trí cùng với vị trí được giao phó.

Crixus đi tuần tra một vòng tường gỗ, sau đó ra lệnh cho binh sĩ kiểm tra. Chính Crixus cũng đi một vòng kiểm tra, những chỗ nào mà cảm giác chưa ổn liền ra lệnh cho binh sĩ ra cố thêm.

Ở trong trung tâm thị trấn, Nguyễn An, Lê Trọng Giáp, Phạm An Quốc cùng Lê Nhật Nam đang nhìn sa bàn được dựng lên để cùng bàn kế hoạch phòng thủ. Bởi địa hình rộng lớn cho lên địa điểm phòng thủ khá nhiều.

Bốn phía lãnh địa đều dựng lên các lều cho thương binh và các y sĩ trực sẵn để kịp thời băng bó, chữa trị cho các binh sĩ b·ị t·hương. Bốn người bọn họ chia ra bốn phía để chỉ huy binh sĩ phòng thủ.

Hiện tại trong quân chỉ có một trăm cung tiễn thủ, được chia đều cho bốn phía. Có mười người làm lính liên lạc, nhiệm vụ chủ yếu là phụ trách truyền đạt mệnh lệnh của chỉ huy.

Thời gian qua đi buổi tối ngày thứ mười bốn. Hôm nay Nguyễn An liền mở tiệc khao quân, đồng thời cổ vũ sĩ khí của q·uân đ·ội trước trận chiến ngày mai.

- Mọi người đều không cần phải quá khẩn trương, chúng ta đã tập luyện rất chăm chỉ và vất vả. Ngày mai chính là thời khắc kiểm tra thành quả. Mặc dù như vậy chúng ta tuyệt đối không được chủ quan. Phải đảm bảo tỉnh táo không được khinh địch, cũng không được sợ hãi nếu quân địch có mạnh. Bởi sau lưng chúng ta còn có gia viên, có bạn bè, sau này còn có người thân nữa. Chính bởi vậy chúng ta dù có chiến tử cũng phải thủ vững đến cùng.

Lê Trọng Giáp nghiêm túc đứng trước mặt các binh sĩ nói. Đây là những thường thức cơ bản của quân nhân. Nhiều người trong đây cũng đã làm binh sĩ, cũng làm tù binh nên bọn họ cũng hiểu được một phần, nhưng phần lớn những người khác đều chưa từng chiến đấu, nên việc này là lẽ tất nhiên.

- Trong quá trình chiến đấu có thể sẽ b·ị t·hương, thậm chí bị còn t·ử t·rận. Hiện tại ta cho phép các ngươi nếu ai s·ợ c·hết thì có thể lùi lại xuống tuyến dưới. Ta sẽ không trách tội. Còn nếu ở lại thì cần nghiêm túc và tuyệt đối nghe mệnh lệnh quyết chiến đến hơi thở cuối cùng.

Lê Trọng Giáp nói lớn. Bên dưới lúc này nghe vậy thì nhiều người sắc mặt cũng hơi thay đổi. Nhưng sau đó rất nhanh lấy lại bình tĩnh, thay vào đó gương mặt hiện lên sự kiên cường.

- Rất tốt, mọi người đều không hổ là những dũng sĩ của lãnh địa. Không phụ sự mong đợi của lãnh chúa và mọi người.

Lê Trọng Giáp mỉm cười nói lớn.

- Hôm nay lãnh chúa mở tiệc khao quân, mọi người cùng nhau ăn uống đầy đủ, lấy trạng thái mạnh nhất để chuẩn bị cho ngày mai cùng nhau chiến đấu.

Lê Trọng Giáp nói lớn.

- Đại Việt muôn năm, lãnh chúa muôn năm…

- Đại Việt muôn năm, lãnh chúa muôn năm…

Không biết từ ai bắt đầu, toàn bộ những người trong lãnh địa đều hô to. Tiếng hô của hơn một ngàn người chấn động núi rừng. Nhiều lãnh chúa nghe được ánh mắt đều lộ ra vẻ hướng tới. Bọn họ cũng muốn được hòa mình vào trong bầu không khí như vậy.

Cũng có nhiều lãnh chúa học theo, cổ vũ lấy sĩ khí của quân dân nhà mình. Tất cả đều mong đợi vào một chiến sự có lợi nhất cho lãnh địa.

Buổi tối, ánh trăng sáng vằng vặc, Nguyễn An mở tiệc nhưng bầu không khí khá trầm, mọi người đều lặng lẽ ăn lấy rất ít khi nói chuyện. Một số đôi trai gái thì đang cùng nhau tâm sự lấy, đều lo lắng cho ngày mai.

Ở vị trí dành cho lãnh đạo, Nguyễn An nhìn những gương mặt quen thuộc nghiêm túc nói:

- Mọi người, mai sẽ là thử thách đầu tiên của chúng ta. Ta hy vọng mọi người cùng cố gắng, nỗ lực vượt qua. Tương lai phía trước còn rất dài và rất gian nan, chúng ta còn càng phải thêm nỗ lực mới được.

- Lãnh chúa yên tâm, chúng ta đều chuẩn bị kỹ càng như vậy, chắc chắn có thể vượt qua được. Đây cũng coi như là một lần tôi luyện ý chí và năng lực tác chiến rất tốt.

Phạm An Quốc đầu tiên lên tiếng nói. Lúc này Phạm An Quốc tuyệt đối là lãnh đạo chủ chốt thứ hai, chỉ dưới Nguyễn An mà thôi.

- An Quốc nói rất đúng, nhưng chúng ta cũng không thể khinh thường sơ sót. Phải giảm thiểu t·hương v·ong ở mức thấp nhất.

Lê Trọng Giáp lên tiếng, với tư cách hiện tại đứng đầu q·uân đ·ội, tiếng nói của Lê Trọng Giáp cũng rất được chú ý. Sau đó mỗi người cũng góp ý một chút, cùng động viên lẫn nhau chuẩn bị tinh thần trước trận chiến.

Sáng sớm hôm sau, như thường lệ mọi người vẫn làm việc bình thường. Đội săn bắt hôm nay cũng chỉ luyện tập giãn gân cốt, cũng không tập quá nặng nề để giữ thể lực tốt nhất.

Nguyễn An cũng đứng ra động viên q·uân đ·ội, cố gắng cùng với đưa ra những giải thưởng, để cho mọi người cố gắng chiến đấu. Đội hậu đã chuẩn bị đầy đủ quân nhu bao gồm kiếm, thương, thuẫn, cùng cung tiễn.

Crixus chọn lấy cho mình một thanh kiếm, đang liên tục vung lên. Lê Trọng Giáp thì lấy một thanh thương cũng đang liên tục múa lấy. Nguyễn An nhìn rất thuần thục liền hỏi ra mới biết Lê Trọng Giáp ngoài học quân quyền ra thì còn học thêm võ cổ truyền, đao, thương có thể nói là thuần thục.

Liền Tomoe Gozen cũng đặc chế cho mình một thanh Naginata cùng hai thanh Katana. Bởi vì chưa có áo giáp nên cô mặc một bộ Hakama truyền thống có đeo hai thanh kiếm hai bên. Gương mặt xinh đẹp khác với thường ngày, ít đi chút dịu dàng thêm chút lạnh lùng.

Liền Nguyễn An, Phạm An Quốc cùng Lê Nhật Nam đều chọn cho mình thanh kiếm phù hợp. Còn những người phụ nữ trừ công tác cứu chữa đều được ở lại trong nhà. Các căn nhà đá khá kiên cố, có thể ngăn được phần lớn thú dữ, đủ để bảo đảm an toàn.

Nhưng đừng nhìn họ là phái yếu mà coi thường, một số người xin gia nhập q·uân đ·ội, nhưng hiện tại lãnh địa chưa tổ chức nữ quân đoàn nên Nguyễn An đã đồng ý để khi nào thành lập sẽ cho bọn họ gia nhập. Mọi thứ đã chuẩn bị đầy đủ, chỉ để cho tối nay.

*******************

Buổi tối, trăng sáng treo cao, nhưng khác biệt với mọi ngày là hôm anh ánh trăng đặc biệt đỏ, ánh đỏ kỳ dị chiếu sáng khắp đại địa, mang theo một nét đẹp khác biệt, một nét đẹp đầy yêu mị.


Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả.
Nếu gặp chương bị lỗi hãy gửi tin nhắn qua fanpage hoặc báo lỗi qua hệ thống để BQT xử lý!
Back To Top