Click Theo Dõi -> Fanpage Để Cập Nhật Truyện Lãnh Chúa Tại Dị Thế Giới
Bên trong lãnh địa, tại trung tâm thị trấn lúc này, ba người Phạm An Quốc, Lê Nhật Nam cùng Dương Mịch đang nghiêm túc hì hục viết lên giấy. Ở giữa căn phòng là có đặt một cây nhang đang cháy dở.
Đúng vậy, Nguyễn An liền cho bọn họ thời gian liền là một nén nhang, bởi vì hiện tại không cách nào tính chính xác thời gian cho nên đây là phương án khả dĩ nhất. Ngồi ở các vị trí khác nhau, mọi người đều hiếu kỳ nhìn về phía ba người.
Bọn họ cũng không ngờ rằng Nguyễn An lại ra đề trắc thí như vậy, mà lại chẳng bàn bạc qua trước cùng với bất kỳ ai. Quả nhiên vị lãnh chúa này tâm tư rất kín đáo, không thể dùng con mắt bình thường mà xem xét được.
Thời gian nén nhang trôi qua ba phần tư, chỉ thấy Phạm An Quốc liền đặt bút xuống sau đó hướng về Nguyễn An nói:
- Lãnh chúa, tôi đã viết xong mời ngài xem.
Nguyễn An nghe vậy liền rất ngạc nhiên, bởi vì số tuổi của Phạm An Quốc không nhỏ, đã qua tuổi dễ xúc động và thay vào đó là sự ổn trọng. Theo lý thuyết mà nói thì sẽ phải dùng hết thời gian mới đúng. Làm sao có thể nộp bài sớm như vậy? Là do anh ta quá tự tin vào bản thân hay thật sự là đã hết phương pháp rồi?
- Được rồi, phiền anh đặt dừng bút và đặt bài xuống. Alicia, cô xuống thu lại bài của anh ấy. Chờ chút nữa hết thời gian rồi thu bài của Lê Nhật Nam và Dương Mịch rồi mang lên cho ta một thể.
Nguyễn An cũng không vội xem bài của Phạm An Quốc mà dặn dò Alicia từ từ cho hai người còn lại thêm thời gian rồi mang bài lên một thể. Ngồi ở ghế quan văn, Margaret Thatcher cùng Emma Watson cùng trao đổi với nhau với ánh mắt khó hiểu. Sau đó cả hai người đều nhẹ nhàng lắc đầu tỏ ý không hiểu ra sao.
Những người khác cũng có chút ít đánh giá Phạm An Quốc thấp xuống. Bên cạnh, Lê Nhật Nam và Dương Mịch cũng không vì vậy mà mất bình tĩnh, họ vẫn tỉ mỉ, chau chuốt lại bài thi của mình.
Một thời gian sau, nén nhang cháy hết, Lê Nhật Nam cùng Dương Mịch đều dừng bút. Alicia liền đi xuống thu bài hai người bọn họ sau đó đặt bài lên bàn của Nguyễn An.
- Được rồi, cảm ơn ba người. Mời mọi người cùng nhau uống trà, để tôi xem qua bài của ba vị.
Nguyễn An ngồi ở chủ vị điềm tĩnh nói. Sau đó bắt đầu xem bài, đầu tiên Nguyễn An mở bài của Lê Nhật Nam ra xem. Mọi người bên dưới thấy vậy đều có điều suy nghĩ. Rõ ràng là Phạm An Quốc là người nộp bài đầu tiên, mà Nguyễn An lại xem bài của Lê Nhật Nam trước. Điều này phải chăng là do Nguyễn An bất mãn với Phạm An Quốc?
Đây cũng là suy nghĩ của mọi người lúc này, liền chính Phạm An Quốc trong nội tâm cũng có đôi chút thất vọng. Nhưng Phạm An Quốc vẫn không hề biểu hiện ra khuôn mặt, trên miệng vẫn nở một nụ cười tự tin. Đến chức vụ của Nguyễn An Quốc tâm tình sớm đã không lộ ra trên nét mặt rồi.
Nguyễn An xem hết bài của Lê Nhật Nam sau cười lớn rồi hô to một tiếng:
- Tốt, bài viết của anh Nhật Nam rất chi tiết, từ phát triển nông nghiệp, phát triển thương nghiệp, cơ sở chữa bệnh… đến trị an và kinh tế rất rõ ràng. Đây hoàn toàn là những thứ lãnh địa còn thiếu sót và cần phát triển thêm. Không hổ đã từng chủ chính một phương, ta xem như thêm kiến thức.
Lê Nhật Nam nghe vậy liền nở nụ cười khiêm tốn nói:
- Lãnh chúa quá khen rồi, đây chỉ là kiến giải thô thiển của ta mà thôi.
Trên ghế ngồi, mọi người nghe Nguyễn An nói vậy đều hiếu kỳ, chẳng nhẽ anh ta viết thật tốt như vậy? Sau đó Nguyễn An liền tiếp tục xem bài của của Dương Mịch. Mọi người nhìn nhau ánh mắt một dạng quả nhiên là như vậy. Nguyễn An thật sự có cái nhìn về Phạm An Quốc.
Bởi bình thường một người nếu đặt trọng tâm vào việc gì thì đều sẽ ưu tiên làm việc đó trước, liền bài thi này cũng như vậy.
- Rất tốt, quả nhiên không hổ là tổng giám đốc một tập đoàn lớn, mặc dù các phương án hạ tầng khác còn sơ sài nhưng riêng về phát triển kinh tế thì nhất tuyệt. Từ mở rộng sản phẩm chủ chốt, phát triển các cửa hàng, chợ đều rất tỉ mỉ và chi tiết. Đặc biệt là mở thương hội giao du với các nơi khác. Đây chính là điều mà lãnh địa chúng ta hướng tới, rất tốt, rất tốt.
Sau khi đọc hết bài của Dương Mịch, Nguyễn An cũng dành tặng rất nhiều lời khen. Mọi người thấy vậy đều nhìn nhau nở nụ cười. Bởi nhân tài về lãnh địa càng nhiều, thì càng tốt cho sự phát triển.
Sinh ra ở thời đại công nghệ bùng nổ toàn cầu, ai cũng biết tầm quan trọng của nhân tài. Đến lượt xem bài của Phạm An Quốc, Nguyễn An xem rất nghiêm túc, khi thì chau mày, khi thì lại dãn ra khiến cho những người ngồi dưới đều không biết như thế nào.
Sau cùng Nguyễn An đặt bài thi xuống đứng dậy, hướng về phía Phạm An Quốc cúi đầu thi lễ một lần rồi thổn thức nói:
- Tiên sinh đại tài, quả nhiên không phụ sự mong đợi của ta. Mong tiên sinh hãy ở lại trợ giúp chúng ta cùng nhau phát triển.
Mọi người thấy vậy đều ngạc nhiên sững sờ, người lãnh chúa này bình thường đều tự tin tuyệt đối, một bộ mọi việc đều nắm trong lòng bàn tay. Hôm nay làm sao lại khiêm nhường như vậy?
- Lãnh chúa ngài đừng như vậy, đây cũng chỉ là phương án thô thiển của ta mà thôi. Mong ngài đừng chê cười. Còn hiện tại ta đứng ở đây thì cũng là sẵn sàng góp sức cho ngài rồi.
Phạm An Quốc cũng đứng lên thi lễ với Nguyễn An một lần rồi nghiêm túc nói.
- Tiên sinh khiêm tốn rồi, có lời của tiên sinh như vậy xem như ta yên tâm. Mời tiên sinh ngồi xuống.
Sau đó Nguyễn An liền ngồi xuống trước, Phạm An Quốc cũng tiếp đó cũng ngồi theo. Sau đó Nguyễn An liền hướng mọi người nói:
- Mời mọi người xem bài viết của ba người.
Nguyễn An nói xong, Alicia hiểu ý liền đi lên cầm lấy ba bài thi của ba người, chính mình xem xong chuyển lần lượt cho mọi người. Tất cả mọi người đều nghiêm túc nhìn một lượt, bao gồm cả Lê Nhật Nam cùng Dương Mịch đều xem qua các bài của nhau.
Sau đó tất cả mọi người đều nhìn người đàn ông ngồi ở giữa hai người kia bằng ánh mắt đầy kinh dị.
- Tiên sinh đại tài.
Tất cả mọi người đều thổn thức không thôi. Bởi bài viết của Phạm An Quốc đầy đủ các ý của cả hai người Lê Nhật Nam và Dương Mịch, thậm chí còn phân tích sâu sắc hơn, phân tích mặt lợi, mặt hại. Mỗi mặt đều đưa ra các phương án khắc phục cùng với các tầng phát triển sau này.
Phải nói là cẩm nang phát triển này quá đầy đủ, một người bình thường nếu như phát triển theo từng bước trong này đều có thể phát triển rất tốt. Tất cả đều không thể tin được đó là người đàn ông này có thể trong thời gian ngắn phân tích và viết được như vậy. Bởi đây là viết đặc chế cho lãnh địa của Nguyễn An, không thể có sự chuẩn bị trước.
Nhìn đến mọi người đều thi lễ trước mặt mình, Phạm An Quốc cũng thi lễ một lần rồi nói:
- Các vị đừng như vậy, ta cũng không phải là bản lĩnh gì, chỉ là bình tĩnh hơn mọi người mà thôi. Tin tưởng có thêm thời gian mọi người đều có thể làm được như vậy. Sau này mọi người cùng nhau làm việc dưới trướng của lãnh chúa, là đồng nghiệp nên cùng nhau giúp đỡ mới phải là.
Mọi người nghe vậy đều nở nụ cười thoải mái. Đúng vậy, từ nay về sau mọi người đều là đồng nghiệp, không cần quá câu nệ.
- Alicia mang khế ước lên đây để ta chỉnh sửa một chút.
Alicia nghe vậy liền đưa hợp đồng đã chuẩn bị từ trước ra, đây là mẫu hợp đồng được soạn từ trước, chỉ cần Nguyễn An điền thêm điều khoản là có thể ký kết được luôn. Nguyễn An viết xong liền đưa cho Alicia phân biệt mang xuống cho ba người.
Ba người Phạm An Quốc, Lê Nhật Nam cùng Dương Mịch xem xong bản hợp đồng đều kinh ngạc nhìn nhau. Bọn họ đều không tin được là Nguyễn An cho mình hợp đồng tốt như vậy. Phạm An Quốc thì nhìn về phía Nguyễn An bằng ánh mắt đầy thâm ý. Qua cuộc thi vừa rồi, cả hai người đều có cái nhìn đầu tiên về nhau rất tốt. Phạm An Quốc cũng rất hài lòng với vị lãnh chúa còn nhỏ tuổi hơn mình nhiều mà không hề đơn giản này.
Bạn có thể tìm kiếm truyện với các từ khóa sau:
Lãnh Chúa Tại Dị Thế Giới,
truyện Lãnh Chúa Tại Dị Thế Giới,
đọc truyện Lãnh Chúa Tại Dị Thế Giới,
Lãnh Chúa Tại Dị Thế Giới full,
Lãnh Chúa Tại Dị Thế Giới chương mới
Click Theo Dõi -> Fanpage để cập nhật website
Bạn đang đọc truyện trên 123truyen.vn , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!