Dị Giới Thương Nhân

Chương 36: Chạy trốn


Màu nền
Font chữ
Cỡ chữ
22px
Chiều rộng khung
100%
Dãn dòng
180%
trước sau →

Click Theo Dõi -> Fanpage Để Cập Nhật Truyện Dị Giới Thương Nhân

Chương 36: Chạy trốn

Vương Tài trúng tên rơi xuống khỏi cột buồm như quả sung chín rụng khỏi cây làm đám thuộc hạ nháo nhào như rắn mất đầu. Bọn hắn hoành hành An Nhạc Huyện đã bao nhiêu năm nay, từ trước tới giờ chỉ có đi đánh lén người khác chứ đã bao giờ b·ị đ·ánh lén như lúc này đâu!

“ Mau băng bó v·ết t·hương cho nhị bang chủ!”

“ Người đâu, mau xem bọn đánh lén kia ở đâu!!”

“ Chèo thuyền đi, trốn mau! Đám người kia ngồi thuyền nhỏ đuổi tới rồi!”

...

Trên khoanh thuyền lập tức nổ tung như ong vỡ tổ, người người nháo nhào chạy loạn khắp nơi.

Lại nói tới trước đó không lâu, Vương Tài ngoài ý muốn trúng tên làm cho hắn không kịp chuẩn bị, thân hình rơi khỏi đài quan sát. Tuy nhiên Vương Tài có thể danh lừng giang hồ An Nhạc Huyện cũng không phải chỉ bằng nói khoác, mũi tên bắn vào bụng của hắn bị lớp vỡ giày chặn lại, thương thế nhìn như kinh khủng nhưng thực chất chưa thương tới nội tạng.

Hắn rơi khỏi đài quan sát, thân hình ở trên không xoay tròn liên tục như quả bóng da, lúc chạm đất khẽ nhún người một cái, thân hình liền nhẹ nhàng đáp xuống sàn thuyền. Mũi tên vẫn cắm vào cái bụng tròn xoe của lão, một dòng máu nhỏ đỏ tươi rỉ ra từ đầu mũi tên, trông có chút...... buồn cười!



“ Nháo nhào cái gì?! Các ngươi, mau đi thả bổ câu đưa thư cầu cứu tổng đàn. Còn các ngươi, mau đi lấy cung tên, đợi đám hắc y tới gần thì bắn cho ta! Những người còn lại thì cầm lên v·ũ k·hí, chuẩn bị nghênh địch!” Vương Tài nhảy tót lên cái bệ lớn, đứng trên cao hét xuống đám người. Vừa nói, lão vừa dùng tay phải rút phăng mũi tên ra khỏi bụng, một chùm hoa máu bắn ra như hoa nở mùa xuân nhưng rất nhanh đã dừng, cũng không biết Vương Tài này dùng biện pháp gì mà có thể cầm được máu nữa.

Đám thuỷ thủ trên thuyền thấy nhị bang chủ eo lưng thẳng tắp, mắt trợn to như chuông đồng, giọng vang vọng như sấm, nào có chút bộ dạng bị tên bắn trúng nào thì tâm thần đại định, ai nấy nhanh chóng theo phân phó mà làm việc.

Mấy tên thủy thủ chạy vội tới chuồng bộ câu, cũng không kịp quản con nào ra con nào, vội vàng buộc thư cầu cứu vào chân bọn chúng rồi mở cửa chuồng thả đi hết. Lập tức hơn 10 con bồ câu đua nhau tung cánh bây lên, trắng đen đủ cả, đều thống nhất bay về hướng bắc.

Lại có một toán khác tay cầm cung, lưng đeo ống tên chạy thẳng tới mũi thuyền, những người còn lại cùng tuốt gươm rút đao, căng mắt nhìn đám thuyền nhỏ cấp tốc tới gần.

Đám hắc y rõ đã tín toán đâu vào đấy cả rồi, đám thuyền nhỏ neo ở hạ du, sau đó được đám hắc y chèo ngược dòng mà lên. Còn chiếc thuyền buồn của Kim Đao Bang lại đang theo dòng mà tiến, rõ không thể nào chạy thoát được. Chẳng qua bao lâu, hơn mười chiếc thuyền nhỏ đã tiếp cận thuyền Kim Đao Bang chưa tới trăm m.

“ Phóng tiễn!” Vương Tài đứng ở trên cao, nhìn những chiếc thuyền nhỏ chòng chanh theo sóng nước trông như sắp lật, lạnh lùng lên tiếng.

Lần này tới lượt đám hắc y bị tên bắn, nhưng đang tiếc đám thuỷ thủ trên thuyền Vương Tài vốn chẳng phải dạng thiện xạ bách phát bách trúng gì, nay lại đứng ở trên thuyền chòng chàng qua lại càng không làm nên cơm cháo, mũi tên bắn ra mười thì trúng đích chỉ có một.

Đợi tới khi đám thuỷ thủ trên thuyền bắn hết tên trong ống, bên hắc y nhân chỉ rơi xuống nước chưa tới mười người, những người còn lại nhanh chóng tiếp cận thành công con thuyền lớn.



Trên thuyền lớn, số người còn có thể hoạt động độ khoảng 30 người, số lượng đám hắc y nhân cũng chỉ tương tự, tuy nhiên trong số thuỷ thủ lại có không ít người chỉ là tạp vụ, bốc vác, nấu nướng mà thôi, làm sao có thể cầm đao g·iết giặc được.

Đám hắc y nhân sau khi chèo thuyền nhỏ áp át thuyền lớn thì nhanh chóng móc thang vào lan can của con thuyền buồm lớn rồi trèo lên. Thang ở đây cũng không phải thang bình thường mà là loại thang đặc chế, một đầu có hình dạng như móc câu, sau khi móc chặt vào lan can của thuyền thì rất khó gỡ ra.

Mấy chục tên hắc y nhân thành thục vô cùng leo lên thuyền lớn, tốc độ trèo thang của bọn hắn còn nhanh hơn chạy, không biết đã luyện tập qua bao nhiêu lần rồi nữa.

Một tên thuỷ thủ tay cầm đại đao, đang muốn tiến lên chém vỡ phần móc câu của cái thang để ngăn chặn đám hắc y trèo lên thuyền, không ngờ hắn vừa tới gần lan can thì từ dưới thuyền bay lên một chiếc phi tiêu hình dạng như đoá hoa mai ghim thẳng vào giữa đầu, tên thuỷ thủ xấu số thậm chí không kịp hét thảm một tiếng nào, gã bịch xuống thuyền c·hết bất đắc kỳ tử.

Đám hắc y giống như kiến, chớp mắt đã trèo lên kín cả sàn thuyền, bọn hắn không nhiều lời, vừa lên thuyền liền chắm g·iết tới đỏ mắt.

Đám thuỷ thủ trên thuyền đều là đám nhân sĩ giang hồ, mới đầu còn r·ối l·oạn sợ hãi nhưng một khi đã bị dồn tới chân tường thì không biết sợ là gì nữa, liều mạng cầm v·ũ k·hí xông lên chống trả.

Lập tức trên thuyền trở thành một bãi chiếc trường, máu tươi lan ra sàn gỗ trên thuyền, róc róc chảy xuống sông. Đâu đâu cũng bóng người đan xen, đao quang kiếm ảnh qua lại không ngừng, chân cụt tay đứt bay tứ tung, xác người nằm la liệt.

Đám hắc y nhân rõ có chuẩn bị kỹ càng mà tới, thuỷ thủ trên thuyền kinh nghiệm chiến đấu dù có phong phú, hung ác không s·ợ c·hết nhưng rất nhanh đã rơi xuống thế hạ phong.



Bắt đầu có người nhận ra không nhìn thân hình to béo của nhị bang chủ, bình thường tranh đấu đều là người này một thân một mình, quyền địch bát phương tám hướng, uy dũng không ai bì nổi.

“ Nhị bang chủ đâu?”

“ Không biết!!!”

“ Ngài ấy trúng tên, chẳng nhẽ đã xảy ra chuyện!”

Cùng lúc đó, nhị bang chủ Vương Tài mạnh mẽ đạp vào thành thuyền một cái, từ trên thân thuyền lập tức mở ra một ô cửa hình vuông dài hơn 2m, nước sông Bạch Vân Giang chỉ cách ô cửa này chưa tới 1m.

Vương Tài từ trong khoang thuyền kéo ra một chiếc thuyền nhỏ hạ xuống nước rồi nhanh chóng lên thuyền, cầm mái chèo chèo thuyền thuận theo dòng nước phóng đi như bay.

Kim Cương Quyền vang danh giang hồ mấy huyện xung quanh không ngờ lại lựa chọn lâm trận chạy trốn. Hành động này một khi lộ ra ngoài chỉ sợ không chỉ một mình Vương Tài, mà toàn bộ Kim Đao Bang cũng sẽ trở thành trò cười cho gian hồ nghĩa sĩ khắp nơi.

Tuy nhiên lúc này Vương Tài cũng bất quản được nhiều như vậy rồi, mũi tên bắn trúng lão không ngờ lại có bôi độc. Lúc này da dẻ toàn thân lão tái mét, toàn thân run rẩy vô lực, hai mắt trắng dã, mỗi lần hít thở đều có cảm giác như đang nuốt một hòn than đỏ rực, nếu không phải thân thể của lão đã được rèn luyện nhiều năm thì chỉ sợ đ·ã c·hết bất đắc kỳ tử rồi.

“ Xin lỗi các huynh đệ! Nếu lần này ta thoát được nhất định sẽ đem cha mẹ các ngươi xem như cha mẹ của mình, vợ con các ngươi như vợ con của mình mà chăm sóc.” Vương Tài gắng hết sức chèo thuyền, không nỡ quay đầu lại nhìn chiếc thuyền lớn sau lưng, thấp giọng lẩm bẩm, giọng nói dù hữu khí vô lực nhưng không tài nào che giấu được nộ ý kinh thiên của người nói.

“ Khốn kh·iếp! Không biết là kẻ nào ra tay độc ác thâm hiểm như vậy! Chẳng nhẽ là.... “ Vương Tài tức giận vỗ mạn thuyền, mới nói được nửa câu thì im bặt, bởi vì phía trước thuyền lão không biết từ đâu xuất hiện một chiếc thuyền nhỏ khác chặn ngang đường đi, bên trên thuyền có một nữ thân thân người cao lớn, đội mũ che mặt không thấy rõ dung mạo, sau lưng đeo một chiếc cung tên đen tuyền.

“ Vương nhị bang chủ, đi đâu mà vội vàng như vậy?!! Các huynh đệ của ngươi đang chờ ngươi tới cứu kia kìa. Chẳng nhẽ Vương nhị bang chủ lại nỡ lòng nào thấy c·hết mà không cứu.” Nữ tử lười nhác ngồi trên mạn thuyền, nước sông bắn lên làm ướt cả hai chân, giọng nói không biết vẫn là trêu tức hay dửng dưng không quan tâm.

Bạn có thể tìm kiếm truyện với các từ khóa sau: Dị Giới Thương Nhân, truyện Dị Giới Thương Nhân, đọc truyện Dị Giới Thương Nhân, Dị Giới Thương Nhân full, Dị Giới Thương Nhân chương mới

Click Theo Dõi -> Fanpage để cập nhật website

Bạn đang đọc truyện trên 123truyen.vn , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!


Báo lỗi qua fanpage (Trả lời ngay)
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả.
Nếu gặp chương bị lỗi hãy gửi tin nhắn qua fanpage hoặc báo lỗi qua hệ thống để BQT xử lý!
Back To Top