Từ Tiêu Cục Đi Tới Giang Hồ Đỉnh Phong

Chương 26: Khổ Hạnh Quyền


Màu nền
Font chữ
Cỡ chữ
22px
Chiều rộng khung
100%
Dãn dòng
180%
trước sau →

Chương 25: Khổ Hạnh Quyền

Tâm trí Long giúp này liền đã xuất hiện ở không gian bên trong hệ thống.

Mở mắt ra cậu liền nhìn thấy 1 dòng chữ xuất hiện trước mặt mình.

[Tên: Phạm Quốc Long

Tuổi: 16 (còn 250 năm)

Tu vi: Tam phẩm hậu kỳ (đã thông 360/365 đầu huyệt vị)

Võ học:

Ưng Trảo Công (Viên mãn)

Khổ Hạnh Công tầng 9 (Viên mãn)

Lục Hợp Đao (Viên Mãn)

Thiết Bố Sam (Viên Mãn)

Kiến Bộ Công: khinh công (viên mãn)

La Hán Quyền ( 72 chiêu) ( Lô Hỏa Thuần Thanh)

Khổ Hạnh Thiết Bố Sam tầng 1 (tự sáng tạo) (Lô Hỏa Thuần Thanh)

……….

Thần thông:

‘’Khô Thiền Độc Ẩm (thần thông): tiêu hao sinh lực cơ thể gia tăng phòng ngự khi di chuyển, hoặc hồi phục lại sinh lực khi ngồi thiền.

[Nhất Tự Quyền]: Tiêu hao khí huyết càng lớn sát thương càng cao

[Khổ Hạnh Thiết Bố Sam]: Tăng cường sức mạnh cơ thể sau mỗi lần bị hao tổn, tổn thương trước mắt có thể chịu được: Tam phẩm sơ kỳ trở xuống.

Tuổi thọ hấp thụ: 1000 ]

‘’Nên tăng cái gì đây….’’ Không hổ tri thức là sức mạnh, càng luyện qua nhiều môn võ Long càng cảm thấy mỗi môn trong này đều chứa tiềm năng rất lớn chờ cậu khai phá.

Giống như [Ưng Trảo Công] bị cậu khịt mũi coi thường lúc trước, giờ đây lại khiến Long không khỏi trầm trồ khi có thể dễ dàng bẻ gãy cánh tay của 1 con yêu quái to hơn mình 3 lần.

Đã vậy cậu còn cảm giác được kể từ khi đem [Ưng Trảo Công] luyện đến viên mãn, phần cổ tay của cậu trở nên linh hoạt hơn trước rất nhiều. Hơn nữa các kinh mạch quanh bàn tay cũng dễ dàng điều tiết lực hơn trước.

Chỉ là những thứ này chỉ xuất hiện khi cậu đem môn võ này luyện đến viên mãn mà thôi, chứ trước đó thì không có.

Mà lạ giới thiệu về [Ưng Trảo Công] trong sách lúc trước cũng không đề cập tới môn này có thể dùng để đối phó yêu quái hay ma quỷ.

Điều này làm Long bắt đầu suy tư về độ tin cậy được viết trong những cuốn sách kia.

‘’Chẳng lẽ có người che dấu về thứ này, nhưng vì điều gì??? Chẳng phải vẫn có võ công chuyên dùng để tiêu diệt yêu ma sao.’’

Nói tới đây cậu cũng liền phát hiện được điểm khác biệt, những môn võ này giống như khi luyện tới viên mãn mới sinh ra đột biến, chứ lúc trước bọn chúng đúng là giống như trong sách ghi chép.

‘’Là do phải luyện tới viên mãn sao?? Cũng đúng không phải ai cũng như mình có thể tiêu gần 100 năm chỉ để luyện môn này…’’

Hơn nữa, nếu không có hệ thống trợ giúp. Long cũng sẽ không biết được độ thành thạo của mình đã tới đâu. Giống như môn [Ưng Trảo Công] này, lúc cậu luyện tới [Lô Hỏa Thuần Thanh] nếu không phải có danh hiệu từ hệ thống hiện ra thì bản thân cậu đã nghĩ mình đã luyện tới viên mãn.

Mà lại để từ [Lô Hỏa Thuần Thanh] trở thành [Viên Mãn] cũng đã tiêu tốn cậu hơn 30 năm, đây đã là do cậu có nền tảng võ học từ trước. Thử hỏi người bình thường có thể luyện tới được vậy không?

‘’Cho nên là do không phân biệt được bản thân đã ở đẳng cấp nào cùng tiêu tốn nhiều thời gian nên mới biến mất sao?’’ Long mơ hồ rút ra cho mình 1 kết luận, cơ mà cậu cũng nhanh chóng đem điều này ném ra đầu.

Điều này có công bố ra ngoài thì không phải ai cũng tin và cũng không phải ai cũng luyện được, đến cuối cùng thì cũng chỉ làm tăng giá trị của những môn võ dùng để g·iết tà ma mà không cần luyện đến chuyên sâu mà thôi.

Đem mấy suy nghĩ linh tinh trong đầu cho biến mất, Long liền ngay lập tức tập trung vào mục tiêu của cậu.

[Khổ Hạnh Thiết Bố Sam] cùng [La Hán Quyền] là mục tiêu lần này của cậu. Cái trước cậu dự định thử tiếp tục sáng tạo, cái sau thì cậu muốn xem nếu đem thứ này luyện tới viên mãn thì sẽ xảy ra cái gì.

Nói là làm Long bắt đầu tiêu hao tuổi thọ.

[Năm thứ 3, dựa vào trải nghiệm cá nhân cùng tham khảo tất cả võ học bản thân. Ngươi bắt đầu tìm được linh cảm cho tầng tiếp theo..]

[Năm thứ 10, ngươi dung nhập [Ưng Trảo Công] vào [Khổ Hạnh Thiết Bố Sam]....]

[Năm thứ 12, ngươi đem [Cơ sở quyền pháp] cùng [Kiến Bộ Công] vào Khổ Hạnh Thiết Bố Sam]....]

[Năm thứ 15, nhung nhập 3 môn võ thuật về ngươi liền bắt đầu ngộ ra chiêu thức dành riêng cho [Khổ Hạnh Thiết Bố Sam]......]

[Năm thứ 20, ngươi luyện ra được 1 môn quyền pháp chưa có tên..ngươi đặt tên là..’’

Long suy nghĩ 1 chút liền quyết định đặt tên đơn giản, [Khổ Hạnh Quyền].

Môn quyền pháp này lấy [Cơ sở quyền pháp] làm gốc, bộ pháp thì lấy [Kiến Bộ Công] trong khi chiêu thức lấy cảm hứng từ [Ưng Trảo Công]. Môn quyền này chủ yếu quanh 2 chữ ‘’nhanh, hiểm’’ chiêu ra mạnh mẽ lại thay đổi thất thường, quyền ra như chớp, kình lực hùng hồn, lại cứng như thép.

Chỉ là ngay khi luyện ra môn công pháp này, Long cũng giống như dùng hết vận may của mình. Tiêu thêm 20 năm cũng không tiếp tục ngộ ra thứ gì khác.

Thế là cậu đành phải đem ý nghĩ hướng về [La Hán Quyền]

…………….

5 phút ra nhanh trôi qua,

Đám người cũng đã chuẩn bị sẵn sàng, mọi ánh mắt hướng về phía cột sáng trung tâm.

Long cũng từ trong hệ thống quay trở lại thực tại, ngay khi cậu mở mắt 1 luồng khí thế kỳ lạ từ trên người cậu phát ra khiến cho Lâm không khỏi chú ý tới. Chỉ là luồng khí này chỉ xuất hiện trong giây lát liền biến mất.

‘’Cái quỷ gì…’’ Lâm không khỏi chửi bậy 1 tiếng, nhưng cũng bình tĩnh trở lại. Dù sao hôm nay cậu đã trải qua rất nhiều chuyện, cho nên điều này cũng không làm cậu chú ý quá lâu.

Chị Năm cũng giữ lời hứa chỉ làm trong vòng 5 phút rồi đi ra, ngay khi nhìn thấy mọi người tập trung về phía mình. Cô nàng nhúng vai 1 cái nói:

‘’Mọi thứ xong hết rồi! Cuốn gói chạy khỏi chỗ này thôi.’’

Cả nhóm bắt đầu hành động,

Những người b·ị t·hương được chị Năm để lên xe cùng với y binh cho Hộ Vệ mình kéo. Công binh thì ở phía trước dẫn đường cho bọn hắn,

Nơi này trước khi được bọn hắn đi tới đã được 1 nhóm công binh sắp xếp bố trí đường hầm thoát hiểm.

Không mất qua lâu nhóm người cũng đi tới cửa thoát hiểm, trùng hợp nơi này lại nằm ở phía Đông như lời là A Tam nói lúc trước.

Cửa ra được bố trí cẩn thận ẩn sau 1 tảng đá được dán kỹ lưỡng bùa ẩn thân, nếu không phải công binh mang theo la bàn chỉ điểm thì bọn hắn cũng không tìm ra nơi này.

‘’Răng rắc…’’ Ngay khi đám người đi vào bên trong, kết giới trên trời cũng bắt đầu phát ra những tiếng đứt gãy. Chị Năm trước khi đi vào của còn cố nhìn lại 1 lần, miệng phì cười nói:

‘’CM Chúng mày! Dám chơi bà mày một vố, bà mày mà tóm được thì lúc đó đừng trách tao.’’

—--------

Ở ngoài kết giới,

Tình hình lúc này đây đã tới đỉnh điểm, q·uân đ·ội dưới sự lãnh đạo của Kim Quy, đã thành công dựng lên hàng phong tuyến bao vây tứ phía đồi Gò Đen. Ngăn không cho các con quỷ đi ra ngoài.

Chỉ là, tình huống cũng không phải nguyên về phía loài người, mặc dù tạo được thế bao vây. Nhưng bọn hắn đến cuối cùng cũng không đóng lại được cánh cổng.

Trong giây lát, hàng trăm ngàn con quỷ từ trong cánh cổng đi ra, điên loạn chạy tới bốn phía bắt đầu t·ấn c·ông.

Dù đã chuẩn bị kỹ lưỡng, nhưng q·uân đ·ội vẫn bị số lượng của bầy quỷ làm cho bất ngờ.

Thế bao vây nhanh chóng bị phá tan, hóa thành các bãi chiến trường riêng biệt.

Mà nơi bọn hắn dùng để làm nơi dựng lên trạm tâm linh, bằng 1 cách nào đó đã bị lộ vị trí. Khiến cho nơi đó giờ đây đã bị bao vây bởi 1 lượng lớn yêu ma.

Mà mọi khủng cảnh, tình huống trong chiến trường đều được đã các chỉ huy nhìn rõ.

Tại 1 doanh trại cách không xa đồi Gò Đen, được ẩn nấp kỹ lưỡng bởi 1 rừng cây.

1 nhóm các chỉ huy đang quan sát bản đồ 3d được lính liên lạc từ chiến trường truyền về.

1 người đàn ông với thân hình cao 3m, khuôn mặt với nhiều vết sẹo. Đôi mắt nhỏ, có nếp nhăn nhỏ nằm ngang phía trên mí mắt, nhân gian gọi là mắt rùa.

Tâm trạng của ông lúc này không được tốt lắm, giống như 1 ngọn núi lửa tùy thời bùng nổ. Mà đồng bạn kế bên giống như phát hiện được liền mở miệng an ủi:

‘’Bình tĩnh lại đi Tân! Mày đánh trận bao nhiêu năm rồi mà vẫn dễ xúc động vậy!’’

‘’Hừ! Lính trên đó có phải của mày đâu sao mà mày sót được.’’ Tân nghe được lời phê bình của đồng nghiệp liền xùy miệng khinh miệt 1 tiếng, sau đó ánh mắt lại nhìn về phía bàn trên, khuôn mặt ông lúc này cực kỳ nghiêm túc hỏi:

‘’Lính Cửu Lê không s·ợ c·hết! Nhưng cũng sẽ không nguyện ý làm vật thí nghiệm của người khác, ngài đến cùng là muốn làm gì chỉ huy…’’

Mọi người trong phòng ngay lập tức trở nên im lặng, ngay cả tên đồng nghiệp quở trách ông ban nãy giờ đây cũng im thin thít không dám nói câu nào.

Lính Cửu Lê không phải đồ trang trí, bọn đúng là những thanh gươm sắc bén nhất của đất nước. Nhưng cũng là con dao 2 lưỡi, trong tình huống bình thường bọn hắn đều sẽ nghe theo mệnh lệnh được đề ra không có ý kiến gì, nhưng nếu để đám người này cảm nhận bản thân đang bị xem nhẹ hoặc làm bị xung làm pháo hôi.

Vậy thì việc vui lớn lắm, nghiêm trọng hơn còn có thể tiềm trảm hậu tấu.

Mà lần này mấy tên lính Kim Quy đúng là giống như bị chỉ huy đem làm pháo hôi, mấy tên kia bắt đầu nuốt nước bọt nhìn về phía chỗ chỉ huy.

Người được Tâm điểm mặt chỉ tên là 1 chàng trai nhìn còn rất trẻ, mũi thon, đôi mắt đen bóng, ánh nhìn tuy không giận dữ nhưng lại làm cho người ta có cảm giác uy nghiêm.

Anh chàng nhìn về bản đồ chiến trường, miệng nở nụ cười nhìn về phía Tâm:

‘’Haha! Lão Tân bình tĩnh đi, lần đem lính Kim Quy của lão cho lên trước là vì phải mò ra con sâu mà thôi. Bây giờ tìm ra rồi thì nên bắt đầu kế hoạch.’’


Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả.
Nếu gặp chương bị lỗi hãy gửi tin nhắn qua fanpage hoặc báo lỗi qua hệ thống để BQT xử lý!
Back To Top