Từ Tiêu Cục Đi Tới Giang Hồ Đỉnh Phong

Chương 15: Biển êm gió lặng (1)


Màu nền
Font chữ
Cỡ chữ
22px
Chiều rộng khung
100%
Dãn dòng
180%
trước sau →

‘’Tí tách..tí tách…’’

Tiếng củi lửa làm cho Văn Lâm từ cơ mê mang tỉnh lại, ông thử cử động cái thân thể đã tàn tạ của mình 1 chút liền lập tức đình chỉ. Bởi ông không còn cảm nhận được 2 tay của bản thân, đôi chân như bị rút hết sinh lực không còn sức để cử động.

Chỉ là cảm xúc của ông rất bình tĩnh trước tình trạng của cơ thể bản thân, giống như điều này đã được ông dự liệu từ trước. Cảm nhận phần lưng truyền đến cơn đau đớn, ông liền thở phào nhẹ nhõm.

‘’Ồ! Tỉnh rồi sao??’’ Anh Bảy đang sắc thuốc kế bên liền nhìn thấy cử động của Lâm, trong lòng anh thầm hô tên này đúng là quái vật.

Sức sống thật quá mãnh liệt, kể cả khi cơ thể đã bị biến dạng hoàn toàn vẫn có thể kéo dài hơi tàn cùng giữ được ý thức cho đến khi bọn hắn tới. Mà theo như thằng nhóc kia nói là trong vòng 3 ngày. ‘’Các ngươi là ai? Không giống người của nơi này lắm, là từ bên ngoài đến sao??’’

Văn Lâm mặc dù còn rất suy yếu nhưng vẫn có thể trò chuyện bình thường được, anh liếc mắt nhìn quanh nơi mình ở liền nhận ra bản thân vẫn là còn ở cái thị trấn.

“Chúng ta vẫn ở cái nơi chết tiệt này sao?..khuục...khục..”

Anh Bảy đem bát thuốc mới nấu để ngay trước mặt Lâm sau đó ngồi kế bên anh:

‘’Còn nơi nào để đi sao? Nguyên 1 châu bị vây lại mà thần không biết quỷ không hay. Các ngươi còn sống tới giờ đã quá ghê gớm rồi!!’’

Nghe được cái tin tức khủng bố này anh Lâm kém chút đem chén thuốc trong tay làm đổ, khuôn mặt trắng bệch trước đó của anh nay càng trắng hơn. Giọng điệu run rẩy của anh đã thể hiện rõ tâm trí của anh lúc này:

“Ngươi..ngươi nói gì cơ?? 1 châu bị bao vây là sao???”

Khuôn mặt anh Bảy lúc này cũng không dễ nhìn, dù sao tin tức này thật quá ghê gớm không chỉ đối với anh Lâm mà bọn hắn ngay khi nghe được tin này cũng lâm vào hoảng sợ và hoang mang 1 thời gian.

‘’Ta đã hôn mê bao lâu rồi??’’

“1 tuần! Đừng lo, triều đình đã bắt đầu điều quân lính tới nơi này rồi. Dù sao 1 châu bị vây cũng không phải chuyện đùa.”

Lời này của anh Bảy không sai, cả Đại Việt gộp lại cũng chỉ có 24 Châu. Mỗi một Châu đều nắm giữ độc quyền 1 loại tài nguyên quý giá ảnh hưởng lớn tới sự sống của quốc gia.

Vậy nên một khi xuất hiện việc 1 châu bị đánh chiếm, đây không khác gì đang cầm dao mổ sống lưng của bọn hắn cùng với đó là đang nhục nhã sự bất lực của quân đội.

Vì thế mà khi tin tức châu Vị Long bị đánh chiếm, không mất bao nhiêu thời gian nơi này đã trở thành điểm tập kế của rất nhiều lực lượng quân sự của nhà nước cùng các đại tông môn.

Bất chấp việc một khi đi vào liền sẽ cắt đứt liên lạc với thế giới bên ngoài, nhưng điều đó không hề ngăn cản bước chân của bọn hắn.

Mà cái thị trấn hoang tàn này giờ đây đã trở thành căn cứ nhỏ của bọn hắn, mặc dù nơi này có 1 cái trận pháp thu hút yêu ma xung quanh, nhưng cũng may yêu quái xung quanh cũng chỉ là 1 đám tôm tép không là gì đối với bọn hắn.

Lại còn có vị trí thuận lợi để phòng thủ cùng chạy trốn, nên suy đi nghĩ lại Anh Ba cùng chú Khương quyết định vẫn đóng quân tại nơi đây. Hơn nữa từ lời nói của Giang thì nhà bọn hắn rất có thể còn đang trốn tránh ở gần đây.

Long thật sự không nghĩ tới trái đất lại tròn đến vậy, đứa trẻ cùng người mà anh vừa cứu kia lại là người thân trong gia đình hay nói đúng hơn 1ì gia đình của người vợ chưa cưới của cậu.

Mà theo lời nói của đứa em vợ, thì những người kia giống như là đã chạy trốn thành công. Chỉ là bây giờ còn không biết tung tích, đây cũng là lý do mà anh Ba mới quyết định đống đô tại nơi này.

Chính là vì đặt cược vào 1 cơ hội mong manh là những người kia chỉ trốn ở gần đây, Long không. biết tại sao cha mình từ đâu lấy ra tự tin lớn đến vậy. Cơ mà đây là điều người lớn đã quyết, vậy thì cậu chỉ cần chấp hànF làm theo.

Hơn nữa nơi này cũng không quá tệ, đám yêu ma kia mặc dù chỉ là tôm tép nhưng cũng giúp cậu kiếm lời không ít tuổi thọ. Đủ để Long mặt không đổi sắc đem đống tiền lời vừa kiếm được đốt hết vào trận pháp.

“Cọt kẹt...”

Mũi tên la bàn không ngừng đảo qua đảo lại đem các con ốc bên trong phát ra tiếng. Long theo chỉ định của mũi tên, từ túi bên hông lấy ra 1 lá cờ găm xuống đất.

2 chị gái của cậu ở trên nóc nhà nhìn Long từ tốn đem [Bách Quỷ m Trận] hóa giải hoặc nói đúng hơn là cải tạo lại trận pháp.

“Thằng bé thật sự mới học trận pháp sao??” Chị tư khó tin thốt lên, trong khi chị năm 2 mắt tỏa sáng gật đầu nói.

“Mặc dù còn khá thô ráp, nhưng cũng coi như là hợp cách!”

Ngoài nghề xem náo nhiệt, trong nghề xem môn đạo. Chị Tư không phải trận sư nên khi nhìn thấy Long có thể đem trận pháp bên trong hóa giải đã cảm thấy cậu rất lợi hại.

Nhưng với chị Năm cái đó nào chỉ lợi hại mà chính là 1 tên ác ma. Cô nàng trong lúc không ai chú ý liền đã phải 2 lần dùng qua đá linh hồn để xác định kẻ trước mặt là em trai ruột của mình mới yên lòng.

Không giống như luyện đan cùng luyện khí mặc dù độ khó cao nhưng vẫn là ngành nghề phổ biến trong giới tu chân. Trận pháp sư là 1 ngành rất kén người, thậm chí những trận sư lâu năm cũng có thể bỏ nghề bất kỳ lúc nào

Bởi cái nghề này càng lên cao yêu cầu càng lớn, không chỉ mỗi thiên phú mà còn là tài nguyên đổ vào nó. Con số có thể dễ dàng đem 1 tông sư lâu năm hút khô chỉ trong vài giây.

Mặc dù thành quả cực kỳ xứng đáng nhưng không phải ai cũng có khả năng làm được. Giống như hiện tại chỉ cần dựng lên 1 cái trận pháp liền dễ dàng đem tất cả hệ thống tình báo của triều đình đán cho tê liệt, còn đem tất cả đạo quân đùa bỡn trong lòng bàn tay.

Nhưng để làm được điều đó, tài nguyên đổ vào là không thể đong. đếm được. Thậm chí là để dựng lên những trận pháp con làm mắt xích như này tại mỗi thị trấn, thành trì một cách bí mật trót lọt như này. Đã phải dùng rất nhiều mạng người để đổi lấy.

Điều này cũng làm chị Năm ý thức được, Châu Vị Long có thứ gì đó mà khiến cả triều đình lẫn đám tà ma kia đều muốn chiếm lấy giữ cho riêng mình.

Mà cha các nàng giống như cũng biết được thứ đó, cho nên chưa tới 2 ngày khi tin tức truyền tới ông cùng Khương thúc liền biến mất. Chỉ để lại 1 tờ giấy viết 2 tuần sau bọn họ sẽ trở về.

‘’Hi vọng chiến tranh sẽ không lan đến chúng ta đi..’’ Chị Năm thì thầm trong lòng trong khi nhìn Long đem trận pháp cải tạo.

‘’Chỉ còn nơi này…nơi này…nếu đúng như mô phỏng của hệ thống thì nơi đây chính là mắt trận.’’ Long cuối cùng đặt trên đến 1 mỏm đá có hình dáng rất kỳ lạ. Theo như lời của nhóc Giang nơi đây lúc trước chính là nha môn. Khi mà bạo động phát sinh nơi này cũng là nơi bị hủy diệt đầu tiên.

Quan phủ cùng binh lính khi đó đều tập trung ở đây để làm gì đó, mới dẫn đên việc mấy tên điên kia chỉ dùng 1 giờ liền đem cả thị trấn đồ xát không còn.

Long cũng không nghĩ tới đám người kia lại điên cuồng đến mức đem mắt trận đặt tại nơi này. Điều này cũng có nghĩa tiêu diệt nha môn là 1 trong những mục tiêu trọng yếu của bọn nó ngay từ ban đầu.

Việc dựng lên trận pháp ở đây cũng chính 1 trong nhiều kế hoạch của bọn điên kia nhằm bao vây 1 châu. Vậy nhà vợ chưa cưới của hắn bị giết cũng chính là do bọn nó sao?

Mà nếu đã như vậy, thì tại sao nơi đây lại không còn 1 kẻ nào khi bọn hắn đến. Không phải trận pháp nơi đây là 1 trong những mắt xích trong việc duy trì trận pháp sao.

Giết bao nhiêu người để dựng lên 1 cái trận pháp liền nói bỏ là bỏ, đám người kia đến cùng là suy nghĩ gì. Đem mắt trận từ trong đống đổ nát lật ra, Long liền có chút thất thần.

Cậu giống như cảm nhận được 1 tia sát cơ trong cái thời điểm gió êm biển lặng này, mà tia sát cơ đó lại đên từ cái mắt trận trước mắt đây.

“Mọi chuyện đến cùng là như thế nào?”


Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả.
Nếu gặp chương bị lỗi hãy gửi tin nhắn qua fanpage hoặc báo lỗi qua hệ thống để BQT xử lý!
Back To Top