Tinh Hải Đại Tặc Hành

Chương 21: Dạ Lân Ngư tiến hóa


Màu nền
Font chữ
Cỡ chữ
22px
Chiều rộng khung
100%
Dãn dòng
180%
trước sau →

Click Theo Dõi -> Fanpage Để Cập Nhật Truyện Tinh Hải Đại Tặc Hành

. . .

Đêm tối trăng cao.

Lục Na đứng chờ nơi cửa trấn, đi đi lại lại, ánh mắt không ngừng hướng vào trong rừng ngóng trông.

Nàng đã ở đó từ cuối buổi chiều, chờ đợi cho đến hiện tại đã gần nửa đêm, trong lòng thấp thỏm lo âu, miệng nhỏ không ngừng cầu khẩn sơn thần để nàng em trai bình an trở về.

Nếu không phải hiện tại là đêm, trong rừng quá nguy hiểm, nàng hiện tại đã chạy vào rừng tìm kiếm Lục Kha. Bỗng, sột soạt một tiếng nhẹ vang, Lục Bạch từ trong bóng tối xuất hiện mang theo Lục Kha đi tới, vừa nhìn thấy nó từ xa, Lục Na liền đã nhận ra, nàng lập tức chạy như bay đến đón lấy.

Lục Kha!!!

Nàng đem Lục Kha tiếp lấy, nhìn thấy hắn thân thể mềm nhữũn vô lực tức thì trong lòng tràn ngập lo âu, đem hắn lay gọi mấy lần, đáng tiếc Lục Kha đã rơi vào ngủ say không có tỉnh lại.

Nhìn qua Lục Bạch, thấy nó đã lần nữa tiên hóa, nàng trong lòng khấp khởi vui mừng, một câu nói "tạ" để cảm ơn nó đã mang Lục Kha trở về.

Bàn giao Lục Kha xong Lục Bạch liền hóa thành vệt sáng trở lại khế ước không gian. Thông qua mình văn ấn ký, nó đem năng lực chữa trị truyền vào thân thể Lục Kha, đem đôi chân xương cốt gãy nát gây dựng lại. Trước đó thôn phệ rất nhiều âm sát chỉ khí, bây giờ một nửa được nó dùng để chữa trị cho Lục Kha, để hắn xương cốt nhanh chóng nối liền.

Vác lên em trai, Lục Na nhanh chóng chạy trở về nhà.

Cảm nhận được Lục Kha hơi thở yếu nhược cùng với da tay khô khốc, Lục Na bàn tay siết chặt, trong lòng không khỏi tự trách.

Nếu như hôm nay nàng đi theo Lục Kha vào rừng, em trai rất có thể sẽ không xảy ra chuyện, hoặc ít nhất nàng cũng biết được chuyện gì xảy ra để kịp thời ngăn cản.

Nàng tình nguyện mình bản thân gánh chịu cũng không muốn em trai nhận bất cứ tổn thương, nhưng sự thật bây giờ đã xảy ra, có hối hận cũng đã quá muộn.

Trở lại trong nhà, nàng đem Lục Kha đặt xuống. giường đá.

Lục Na lúc này mới phát hiện ra Lục Kha thân thể vậy mà xảy ra biến hóa nghiêng trời lệch đất, sống lưng khuyết tật hoàn toàn chữa trị, thân thể cường hóa để cơ bắp trở nên săn chắc có lực, không còn non nót mềm mại như là đứa trẻ chín mười tuổi vốn có.

Nhưng nàng ẩn ẩn cảm nhận được thân thể Lục Kha xảy ra biến hóa nào đó, để cho lực lượng tiềm ẩn biến mất, nàng là người tu luyện, bất kỳ biên hóa xảy ra đều rất nhạy cảm, chỉ là không có rõ ràng biến hóa ngọn nguồn xảy ra.

Dẫu sao nàng hãy còn quá nhỏ, kiến thức và kinh nghiệm thiếu thốn nghiêm trọng, không phải cái gì cũng biết.

Trước mắt Lục Kha đang hôn mê, chờ cho hắn tỉnh lại mọi chuyện sẽ rỡ ràng.

Nhưng mà, chờ đợi ba ngày Lục Kha vẫn không tỉnh lại, chuyện này để Lục Na có chút lo âu.

Ba ngày này Phúc lão mấy lần đến nhà hỏi thăm sủng lương tình huống, khi biết được Lục Kha bệnh tình trở nặng lâm vào hôn mê để Lục Na không có thời gian bào chế sủng lương, Phúc lão mới thôi đến làm phiển.

Nhưng Triệu Gia tình huống không tốt, bởi vì sủng lương mà trở nên hỗn loạn.

Không có sủng lương nhất đẳng, heo con không hề đả động đến việc ăn uống, thậm chí trở nên nóng nảy táo bạo, không ngừng phá phách lung tung, khiến cho trong nhà gà bay chó chạy, ai nấy vì nó phát sầu.

Hết cách, Triệu Tiên Nhi phải chạy đến chỗ Trần Thanh Thanh hỏi vay một gói sủng lương, heo con mới chịu ăn uống, tính tình hỏa bạo cũng giảm bớt mấy phần.

Nhưng mà, kéo qua một ngày, heo con tính tình càng lớn, nó kêu gào inh ỏi, đem Triệu Gia biến thành nhà heo khiến cho ai nấy chịu đựng không nổi, buộc Triệu Tiên Nhi phải đem nó triệu hồi khế ước không gian không dám mang ra.

Thật quá kinh khủng!

Ai nấy đều sợ hãi heo con tiếng kêu, chỉ cần nó cất tiếng thét, cả Nam Hoang Thành người người đều nghe thấy.

Chuyện này cũng quá mất mặt.

"Làm sao sủng lương còn chưa có?" Triệu MinF cũng rất bực bội, hắn có tiền a, nhưng là sủng lương không có, bây giờ cho dù muốn cũng không có cách nào đem sủng lương bắt tới tay.

"Cha, hay là chúng ta đem heo con tạm thời đưa đến cho Lục Na chăm sóc ít ngày?"

Triệu Tiên Nhi chủ động đề nghị.

Không có cách, bỏ đói heo con nàng là không muốn, còn để lại nhà thì không dám thả ra, cái gì nó cũng không ăn, giống như cả thế gian thức ăn so với sủng lương đều là thua kém, điều này khiết nàng cực kỳ khó chịu.

Nàng không biết, heo con là đang cố tình càn quấy, nó làm ra tất cả chỉ để nàng đưa nó trở về cho Lục Na, nó là đang nhớ đến mùi vị Huyết Sa, còn sủng lương kia nó là không quan trọng.

Rốt cuộc Triệu Minh thỏa hiệp, đem nó đưa trở về cho Lục Na chăm sóc.

Trở lại trong nhà heo, heo con vui mừng nhìn lấy Lục Na chờ đợi, nhìn thấy nó ánh mắt khát khao, nàng nhẹ lắc đầu nói: "ta mấy ngày nay phải bận bịu, ngươi chỉ có thể ăn tạm bình thường sủng lương, qua vài ngày ta sẽ cho ngươi bồi bổ."

Heo con nghe được lời nói liền không còn đòi hỏi, ăn uống bình thường sau khi liền đi tìm chỗ ngủ, giống như trước kia bình thường sinh hoạt.

Đêm tối ngày thứ năm, Lục Kha thức tỉnh.

Vừa mới mở mắt, nhìn thấy Lục Na ngồi đó trước mặt, Lục Kha vội vàng ôm lấy nàng khóc nức nở.

"Chị, tại sao ngươi lại chết a." Hắn cho rằng bản thân đã chết, nhìn thấy Lục Na xuất hiện trước mặt rất là thương tâm.

"Thằng nhóc, nói cái gì lời nói không may, ta còn sống khỏe mạnh đâu."

Lục Na đem hắn đầu cho cốc đau.

Ai ui!

Bị cốc đau, Lục Kha nhận ra bản thân vậy mà còn sống, còn là trở lại trong nhà, thật là không thể tưởng tượng.

Hồi lâu hắn mới lên tiếng hỏi: "chị, ta làm sao trở về đây?"

Hắn dám chắc bản thân không có ngủ mơ, cuộc chạm trán Bách Túc Ma Trùng cũng không phải mộng cảnh, tất cả là chân thật xảy ra bởi hắn khuyết tật sống lưng hiện đã không còn.

"Là Lục Bạch, chính nó đã mang ngươi trở về." Lục Na nhẹ giọng nói ra, xong ánh mắt nghiêm nghị nhìn Lục Kha: "giờ thì có thể nói cho ta chuyện gì xảy ra sao?"

Lục Kha cũng không giấu diếm, một năm một mười đem tình huống lúc đó kể rõ, chỉ là giấu đi chi tiết bổn nguyên chi lực, chỉ nói đã đem bản thân huyết dịch cho Lục Bạch cắn nuốt, nhưng Lục Na là ai, từ nhỏ nàng nhìn hắn lớn lên, có chuyện gì hắn giấu qua ánh mắt nàng, chỉ là chuyện này nàng cũng không có hỏi, nếu như Lục Kha đã không muốn nói, vậy nàng tôn trọng hắn quyết định, từ đó sẽ không hỏi.

"Sủng lương có chút không đủ." Lục Na bỗng nhiên đổi chủ đề, đem Dạ Lân Ngư tình huống, còn có heo con biến hóa đem nói ra cho Lục Kha, "sáng mai ngươi để Lục Bạch theo ta đi vào rừng, ngươi ở lại nhà bào chế sủng lương."

Lục Kha bây giờ thân thể suy nhược còn chưa có phục hổi, đôi chân vừa mới chữa trị cũng không muốn hiện tại vào rừng, liền gật đầu đồng ý

Sau đó mấy ngày Lục Kha ở nhà bận bịu đem sủng lương thứ yếu thành phần bào chế đi ra, Lục Na mỗi ngày vào rừng săn giết hung thú bào chế Huyết Sa và Cốt Tinh toái phấn, rốt cuộc có thể đem sủng lương nhất đẳng phối trộn, cung cấp cho Phúc lão bán ra.

Ban đầu sủng lương. nhất đẳng chỉ bán cho Triệu Gia một nhà, nhưng một ngày này Dạ Lân Ngư tình huống có biến để ai nấy phát sinh hoài nghỉ, nhiều người bắt đầu chú ý đến nó nguồn thức ăn, cũng chính là sủng lương nhất đẳng.

Chuyện bắt nguồn từ đêm trăng rằm, nhân lúc ánh trăng sáng tỏ chiếu xuống Dạ Lân Ngư đem nó hấp thu, đột nhiên nó thân thể phát sinh dị biến.

Nam Hoang Trấn ai nấy đều biết Dạ Lân Ngư chủng tộc có thói quen hấp thu nguyệt quang chi lực để tiến hóa, nhưng năng lực hấp thu yếu ớt và mỗi lần hấp thụ có hạn, phải tích lũy gần như cả đời mới có được một lần cơ hội tiến hóa huyết mạch.

Nhưng mà Trần Thanh Thanh Dạ Lân Ngư không giống, nó đem nguyệt quang chi lực gần như cắn nuốt, chỉ đến giữa đêm ngư lân phát ra quang mang sáng rỡ, nguyệt quang hội tụ thành một ngư văn đính ở giữa đầu, lúc ngư văn thành hình cũng chính là nó đã hoàn thành thuế biến, huyết mạch tăng lên.

Biến hóa này để ai nấy nhìn thấy Dạ Lân Ngư đều hâm mộ không thôi.

Chỉ có Trần Thanh Thanh biết Dạ Lân Ngư phát sinh biến hóa không chỉ như vậy, nàng cảm nhận được nguyên lực b¿ động từ thân Dạ Lân Ngư truyền ra, biết rõ nó đã là sơ khai Nguyên Thú, phát hiện này để nàng mừng rỡ như điên.

Nhìn thấy nàng ngày ngày tươi cười vui vẻ, Trần Phi mấy người cũng vui lây, mỗi ngày xoay quanh nàng chuyển, cũng không có nhắc tới kế hoạch vào rừng tìm D Thú.

Có Dạ Lân Ngư, Trần Thanh Thanh bây giờ đã không cần Dị Thú.

Sợ hãi đêm dài lắm mộng, nàng chủ động cùng Dạ Lân Ngư ký kết khế ước, đem nó thu làm chiến thú, nhưng lại để ở ngoài mà không thu vào khế ước không gian.

. . .

Cuộc sống yên bình nơi trấn nhỏ kéo dài không bao lâu, trong đêm này, một đám người thần bí trong bộ dáng hắc bào che thân bỗng dưng xuất hiện ở trong trân, không tiếng động đem người cho bắt đi.

Phong Sơn dãy núi trong một hang động nào đó, một đám hắc bào nhân thay nhau tra hỏi một nhóm dân trân, thình lình trong đó có Phúc lão, bọn chúng bắt ép mọi người khai ra tin tức liên quan Trần lão thái thái cùng với nàng cháu gái, Trần Thanh Thanh.

"Ta thật không biết!" Phúc lão mấy lần khai ra tin tức không có tác dụng, bị hắc bào nhân tra tấn gần chết.

"Cho ngươi một cơ hội, nếu không khai ra tin tức có giá trị, ngươi sẽ giống như hắn." Nói, hắc bào nhân chỉ tay vào một người trung niên đã bị giết chết, bộ dáng phân thây xẻ thịt để cho ai nấy nhìn thấy rùng mình.

"Ta thật không biết Trần lão thái thái là ai," Phúc lão khuôn mặt tái xanh không ngừng dập đầu, cầu khẩn van nài: "xin ngài tha cho ta đi, ta chỉ là người buôn bán nhỏ, bất quá chỉ là bán mấy gói sủng lương cho Trần Gia và Triệu Gia, vì đó mới dính líu chút quan hệ, thật không cùng ai Trần Gia quen biết.”

Một người hắc bào nhân thủ lĩnh bỗng dưng nhìn sang Phúc lão, giọng khàn khàn lạnh như băng hỏi: "ngươi có biết Trần Thanh Thanh Dạ Lân Ngư tình huống?"

Phúc lão nào có biết gì, may mắn buổi chiều Trần Gia người đến mua sủng lương có khoe khoang, nói cho lão biết nhà nàng tiểu thư Dạ Lân Ngư ăn vào sủng lương rất khỏe mạnh, đã sinh ra ngư văn, để nàng tiểu thư rất là vui mừng, còn ban thưởng bạc cho nàng đâu.

"Ta chỉ biết nàng Dạ Lân Ngư đã sinh ra ngư văn, hiện tại trạng thái đang rất tốt." Phúc lão đem biết được tin tức nói ra, trong lòng âm thầm cầu mong cho đám hung thần này buông tha chính mình.

Một người hắc bào nhân đi tới nói nhỏ vào tai thủ Tĩnh: "công tử, ngư văn sinh ra nói rõ Dạ Lân Ngư đã lần thứ nhất thu biến hoàn tật, rất có thể đã là sơ khai Nguyên Thú, giá trị liên thành.”

Hắc bào nhân thủ lĩnh trong lòng một chút suy tư, hắn biết Nguyên Thú ở trong vũ trụ không hiếm, nhưng trong tinh hệ này Nguyên Thú con non quá hiếm, giá trị giao dịch quá cao, hắn khả năng không thể nào mua sắm, đừng nói là hắn, lão cha hắn mấy đời tích lũy cũng không mua nổi một đầu Nguyên Thú con non làm chiến thú, tư nhân chiến thú bất quá là một đầu Dị Thú mà thôi.

So với Nguyên Thú mà nói, Dị Thú thực lực yếu nhược không đáng. nhắc tới. Phải biết một đầu Nguyên Thú trưởng thành so với một tinh cầu hãy còn lớn, đừng nói là diệt sát Dị Thú, nó khả năng đủ để diệt đi một Tỉnh Hệ, khủng bố như vậy chiến lực để người làm sao không tâm động đâu.

Chính bởi vì Nguyên Thú thực lực quá mức khủng bố, nó con non bị người ráo riết săn lùng để làm chiến thú, dần dà Nguyên Thú gần như mất tích, giống như rút vào tinh không nơi xa xôi nào đó không còn xuất hiện bên ngoài.

"Chúng ta lần này đi ra, đại lão gia cũng là dự định làm một vố xong chạy thoát khỏi tinh cầu, công tử không bằng tranh thủ nắm bắt cơ hội thu lấy Dạ Lân Ngư." Hắc bào nhân lại rỉ tai nói nhỏ, khiến cho gã thủ lĩnh công tử hết sức tâm động.

Hắn từ lâu biết đến, Nguyên Thú chủng tộc tính khí rất ngạo, nếu như không phải từ nhỏ làm bạn, muốn thu nó làm chiến thú là không khả năng, cho dù chết chiến nó cũng không khuất phục loài người, chủng loài yếu nhược trong mắt nó chỉ đáng là thức ăn.

Bây giờ trước mặt có sẵn một đầu sơ khuy Nguyên Thú, dù trả giá thế nào cũng phải bắt tới tay, bởi nó sẽ mang lại cho hắn lớn lao sức mạnh.

Đây là hắn cơ duyên.

"Mang hắn nhốt lại, người này vẫn còn giá trị.” Một cái khoát tay, hai gã hắc bào nhân bước tới đem Phúc lão dẫn đi xuống. Lần này tin tức Dạ Lân Ngư rất có giá trị, lão vì đó thoát khỏi bị giết.

Hắc bào nhân thủ lĩnh một tiếng phân phó: "Đào hộ pháp, ngươi hãy đóng giả Phúc lão họ hàng xa đem cửa hàng tạp hóa cho quản lý, cùng Trần Gia và Triệu Gia duy trì mối quan hệ buôn bán, cũng cho ta mật thiết chú ý đến các mối quan hệ của lão chủ tiệm, đôi khi từ trong đó sẽ tìm được chút manh. mối có thể lợi dụng.”

Hắc bào nhân bên cạnh lập tức chắp tay nhận lệnh: "Vâng, công tử."

. . .

Bạn có thể tìm kiếm truyện với các từ khóa sau: Tinh Hải Đại Tặc Hành, truyện Tinh Hải Đại Tặc Hành, đọc truyện Tinh Hải Đại Tặc Hành, Tinh Hải Đại Tặc Hành full, Tinh Hải Đại Tặc Hành chương mới

Click Theo Dõi -> Fanpage để cập nhật website

Bạn đang đọc truyện trên 123truyen.vn , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!


Báo lỗi qua fanpage (Trả lời ngay)
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả.
Nếu gặp chương bị lỗi hãy gửi tin nhắn qua fanpage hoặc báo lỗi qua hệ thống để BQT xử lý!
Back To Top