Click Theo Dõi -> Fanpage Để Cập Nhật Truyện Tiền Hạo Kiếp Tây Du
Sau bữa tiệc rượu, Trường Bạch đứng dậy cùng Hồng Hài Nhi ra ngoài luyện gân cốt. Còn Huyền Tăng cũng cùng với Ngộ Không đánh một trận coi như làm quen.
Hai người vào trạng thái pháp thân, nhìn nhau một lúc, Trường Bạch gọi kiếm tới đâm một nhát về phía trước.
Ánh lửa xanh lóe qua, Trường Bạch đâm được một nhát lên người Thánh Anh. Nhưng khi nhìn lại, vết đâm ấy không tạo ra chút sát thương nào lên người cậu ta. Cậu ta chỉ phủi nhẹ như phủi bụi.
- Đại ca cẩn thận, những năm này ta đã mạnh hơn nhiều rồi. - Hồng Hài Nhi mỉm cười, tay nắm chặt đánh tới.
Hắn biến mất tại chỗ, khi xuất hiện phía sau lưng một đoạn, một quyền hắn đánh lên trên lưng cậu. Ngay trong lúc đó thanh kiếm đã tách ra thành vạn mảnh bảo hộ phía sau lưng cậu.
Hồng Hài Nhi bất ngờ.
- Thật là... như này chẳng khác nào hai đánh một.
Dứt lời, Hồng Hài Nhi nhìn hàng vạn thanh kiếm bao vây lấy mình. Một loạt thuật pháp được tung ra chỉ để làm hỏa mù cho chiêu thức phía sau.
- Vạn Kiếm Quy Tông!!!
- Đại ca chơi sát chiêu rồi! - Hồng Hài Nhi gầm lên một tiếng, biển cung phải động dữ dội.
Vạn mảnh kiếm ghép lại thành một thanh hoàn chỉnh, rồi biến lớn gấp trăm lần đâm thẳng về hắn.
Hồng Hài Nhi dùng hai tay của mình cản lại thanh kiếm đâm tới. Cây thương của hắn đã hỏng từ lâu, chưa có cơ hội thay đổi pháp bảo. Nhưng dù có vũ khí cũng sợ là không chống được một chiêu này đã gãy luôn.
Hai tay bắt lấy lưỡi kiếm. Lực ép đẩy Hồng Hài Nhi xuống dưới tận gần biển mới ngừng. Nếu bị đẩy xuống biển, sợ là sẽ không thể chống được mà để mặc nó đâm xuyên.
Trường Bạch nhìn Hồng Hài Nhi chật vật như thế thì cất vũ khí, đối thuật pháp với cậu ta.
Hồng Hài Nhi phừng phừng Tam Muội Chân Hỏa làm ra rất nhiều hỏa cầu nhỏ đánh vào.
Cậu chỉ xoay người, nhẹ nhàng vẫy đuôi thì đã chặn lại được đám tiểu hỏa cầu. Hàng loạt giọt nước được cậu lấy từ dưới biển, bắn qua lớp tường lửa màu xanh, hóa thành từng viên đạn đánh lên thân Thánh Anh.
Nhưng không hể tạo ra tổn thương, chưa chạy tới trên thân hắn thì đã b Tam Muội Chân Hỏa thiêu đốt hết toàn bộ.
Hồng Hài Nhi mở rộng miệng, trong đó ngưng tụ ra hỏa diệm, kết hợp với tiên lực tạo thành một hỏa cầu cực đại. Khi đã đủ, hắn ném nó về phía Trường Bạch. Trường Bạch dùng bộ móng vuốt cào vào hư không. Không khí trước mặt tách làm đôi, đợt đao phong lướt qua chém chúng thành bốn mảnh.
Chưa kịp định thần thì Thánh Anh xông đến, cậu ta xoay người đá một cú thật mạnh vào bụng cậu khiến cậu bay ra xa. Lực đá của Hồng Hài Nhi mạnh tới mức khiến cậu phun ra một ngụm máu, ôm bụng đau đớn.
- Khá đó. - Trường Bạch mỉm cười khen hắn một câu rồi xông tới. Bộ móng mang theo hỏa diệm xanh lam cào liên tục lên thân thể hắn.
Dù đã lâu không hoạt động, thân thể cũng không mạnh mẽ như hai tiểu đệ nhưng mỗi nhát cào đều tạo ra vết thương nhẹ trên thân hắn.
Ngộ Không bên kia cùng Huyền Tăng đối luyện.
Ngay lúc thấy tăng nhân hóa kim thân, Ngộ Không cũng không hề nương tay, sử dụng Kim Cô Bổng nhảy lên, đánh vào đầu hắn.
Hắn bình tĩnh dùng cẳng tay chặn lại một gậy đó vẫn chẳng hề vết thương khiến Ngộ Không ngạc nhiên. Lại nhảy ra phía xa, thổi tới một ngọn lửa.
Lửa vừa tan đi, Huyền Tăng vẫn đứng đó, một chưởng đánh ra. Hư ảnh kim chưởng tập thẳng vào mặt Ngộ Không. Lão Tôn chỉ một chiêu phóng to gậy đã chọc thủng chiêu ấy.
Thoắt cái, Huyền Tăng đứng ngay bên cạnh đấm một quyền vào bụng Ngộ Không. Ngộ Không theo đà bay ra. Rồi lại đứng lên trên mây. Huyền Tăng đứng trên mây nhẹ nhàng như không ném ra chuỗi tràng hạt. Từ tràng hạt đó biến lớn như tảng đá ép Ngộ Không.
Ngộ Không nhảy lên cao tránh chiêu đó, cầm gậy đuổi theo đánh cận chiên với cậu ta.
Liên tục vài trăm hiệp không ngừng, vẫn chưa phân ra thắng bại. Ngộ Không phân thân ra chục bản sao nữa để đánh với cậu ta. Nhưng Huyền Tăng cả người phát ra kim quang, sau lưng xuất hiện hư ảnh của Thiên Thủ Quan m. Chỉ một chưởng từ Quan m đánh ra đã làm phân thân tan thành mây khói.
Sau đó kim thân biến lớn vô cùng, loạt chưởng lực cực mạnh giáng từ trên trời xuống. Ngộ Không phân thân rất nhiều gậy như ý đánh xuyên từng bàn tay một. Nhưng vẫn không thể làm cản lại đợt chưởng kình ào ào như thác lũ.
Đang lúc định đánh tiếp thì có tin truyền đến khiến hai người ngừng lại. Cùng bay tới chỗ Trường Bạch xem chuyện gì.
Hồng Hài Nhi cùng Trường Bạch đối chiến trăm hiệp không xong đánh đi rất xa thì phát hiện ra một tòa không đảo lơ lửng giữa biển. Dưới được mây nâng, trên có cầu vồng treo cao.
Trên đảo có một tòa biệt viện mang tên Bổng Lai.
Vừa đặt chân lên trên đảo thì hai người Huyền Tăng và Ngộ Không đã xuất hiện phía sau.
- Các vị tới đây hẳn là hữu duyên. Mời vào. - Một người ăn mày què một chân đang chống nạng cùng một bình hồ lô tiến ra chào hỏi.
- Lý Thiết Quải! Hân hạnh, hân hạnh. - Hồng Hài Nhi quen biết tương. đối nhiều thần tiên nên nhìn thấy Bồng Lai đảo cũng nhận ra nơi ở của Tiên Nhân nhưng lại không ngờ tới là nơi của Tin,
Bốn người cũng không. ngần ngại tiến vào trong. Theo chỉ dẫn của Thiết Quải thì tìm một chỗ ngồi xuống.
Xung quanh cũng có rất nhiều bàn đang bày sẵn hoa quả rượu mừng.
- Không biết Bồng Lai đảo mở tiệc mừng gì lại nhiều như thế này. - Trường Bạch lên tiếng hỏi một vị tiên đi ngang. qua.
Vị tiên ấy nhìn thấy bộ dạng của bốn người thì giật mình. Huyền Tăng là người, có một con khỉ, một tên nhóc và một con chồn mới sợ hãi rời đi, không thèm nói gì.
- Hừ! Tiên cái khi gì, rõ ràng là khinh chúng ta. - Ngộ Không đập bàn.
- Ngộ Không bình tĩnh lại chút. - Hồng Hài Nhi kéo hắn ngồi xuống.
- Để ta đi. - Huyền Tăng đứng lên, dù gì thì để hắn đi hỏi vẫn tốt hơn là để ba người họ.
Khoảng vài phút sau, bàn đã chật kín người, có bàn chỉ ba người, bốn người, có bàn lớn tận bảy tám người. Huyền Tăng. cũng thu thập thông tin trở về.
- Sao rồi? - Trường Bạch hỏi.
- Trên đảo truyền tin đây là ngày vui, Bồng Lai đảo kết nạp thêm tiên hữu, người có duyên ắt sẽ lên được đảo, tiến vào hàng tiên vị. Nên những bàn ở đây tương ứng với các tiên, sau này có thể ở trên đảo tu hành.
- Như vậy là vẫn phải qua một đợt sàng lọc nữa nhỉ?
Sau đó Lý Thiết Quải đi tới chủ trì đại hội, sau đó mời mọi người tiệc rượu no say. Trong lúc đó tiên duyên tới với ai đều không thể biết được. Khi tất cả đều say khướt, tiệc tàn thì người người rời đi.
Hai ngày sau không ai còn tìm thấy Bồng Lai đảo đi đâu.
- Xem ra chúng ta không có duyên. - Trường Bạch nhìn ba người lắc đầu.
Thậm chí xung quanh cũng có không ít người từng trên đảo tới nhưng không thể thấy.
Vừa trở lại Hoa Quả Sơn được một lúc, Lý Thiết Quải đã tìm tới.
- Các vị, không biết các tiên hữu có thấy được hồ lô của ta ở đâu không?
- Hồ lô của ông?! Bọn ta không biết. Tại sao ông lại hỏi bọn ta?! - Ngộ Không đáp.
- Cái này, thật làm phiền các vị. Hồ lô rất quan trọng với ta, nếu các vị có lấy xin hãy trả lại.
- Này! Bọn ta không. thèm cái hồ lô rượu đó của ông đâu nhé! Đừng. có đổ oan cho bọn ta! - Ngộ Không nổi cáu chĩa kim cô bổng về phía lão.
Lý Thiết Quải nghỉ bọn họ lấy mất hồ lô chứ không phải người khác?
Giải quyết thế nào? Chương sau sẽ rõ.
Bạn có thể tìm kiếm truyện với các từ khóa sau:
Tiền Hạo Kiếp Tây Du,
truyện Tiền Hạo Kiếp Tây Du,
đọc truyện Tiền Hạo Kiếp Tây Du,
Tiền Hạo Kiếp Tây Du full,
Tiền Hạo Kiếp Tây Du chương mới
Click Theo Dõi -> Fanpage để cập nhật website
Bạn đang đọc truyện trên 123truyen.vn , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!