Click Theo Dõi -> Fanpage Để Cập Nhật Truyện Tiền Hạo Kiếp Tây Du
Trường Bạch theo Minh Hà Lão Tổ biết được rất nhiều thông tin. Việc này khiến cậu chuyên tâm tu luyện trở lại, muốn nhanh chóng tiến vào cấp bậc cao hơn.
Hiện giờ chưa có Tiên Vị, hưởng thụ hương hỏa nhân gian nên chỉ dừng ở mức Tán Tiên. Chưa kể Tiên cảnh trở lên đều sử dụng tiên lực chứ không phải là pháp lực.
Hương hỏa nhân gian hiện tại cũng có thể nhờ ngôi làng đó làm điểm đầu tiên để gây dựng, sau đó sẽ tiếp tục tiến ra ngoài khỏi kinh đô của vương triều hiện tại tạo ra nhiều nơi cung phụng bản thân hơn.
Cậu ta cũng từng hỏi ông ấy rằng những người ở trên đó không hề có hương hỏa dưới nhân gian vẫn sở hữu tiên vị là vì sao thì nhận được câu trả lời là Thiên Đình trực tiếp được ban cho tiên vị từ Ngọc Đế nhưng thực lực của họ sẽ không mạnh.
- Đại ca! - Hồng Hài Nhi từ đâu chạy tới gọi hắn.
- Sao vậy?
- Ta thấy chúng ta nên trở về rồi, nương ta không sao cả. Và cả một điều nữa ta muốn cho đại ca thấy. - Thánh Anh hơi dừng lại chút xong rồi nói. - Ta lên cấp Tiên rồi!!
- Hả?! - Trường Bạch bất ngờ vô cùng. Mấy hôm trước Minh Hà Lão Tổ còn nhờ y trợ giúp Hồng Hài Nhi đột phá lên Tiên cấp.
- Nương mách nước cho ta. Hồi đó lão cha cũng nhờ cách này đột phá. Lại thêm cách đột phá của A Tu La tộc, thì ta đã lên tiên vị.
- Thật khó tin. - Trường Bạch ngơ ngác.
- Mặc dù nó trôi qua rất nhanh, nhưng ta thấy ta có thể đánh với đại ca một trận. - Hồng Hài Nhi cười đầy sung sướng.
- Nhưng ngươi đang là hồn thể, đột phá tiên vị thì pháp lực trong cơ thể phải thay đổi thành tiên lực, đúng chứ?
- Đúng vậy, đại ca. Sau khi quay trở lại thể xác, hồn thể này sẽ biến đổi chúng trở thành tiên lực. Nhưng thời gian sẽ tương đối lâu.
Trường Bạch lại hỏi cách đột phá của cậu ta, Hồng Hài Nhi cũng không keo kiệt mà chia sẻ toàn bộ. Vẫn dựa vào nhất nguyên tới thập toàn. Tam tài của cậu chính là tinh khí thần, chứ không phải là hồn trí tâm như Trường Bạch.
Đó là điểm khác biệt để lúc ở hồn thể đột phá tiên vị thì cậu ta hoàn toàn có thể dựa vào hồn thể này tẩy luyện pháp lực trở thành tiên lực.
- Ta vẫn còn chuyện phải ở lại. Tạm thời chưa về được. - Trường Bạch lắc đầu.
- Vậy ta ở lại đi cùng đại ca. - Hồng Hài Nhi hăng hái chờ mong.
- Ừm. - Trường Bạch mỉm cười đầy hài lòng.
Bảy ngày sau dưới m phủ, Trường Bạch đang đứng trên đỉnh núi. Trước mặt là một con Kim Sí Đại Bằng, trông rất giống với Kim Sí thú cưỡi của cậu ta, nhưng đây là tổ tiên của hắn.
Đạt tiên cảnh từ lâu, nhưng để tránh khỏi c·ái c·hết cũng như b·ị t·ruy s·át thì trốn xuống m phủ, không dám xuất hiện trên nhân gian.
Bởi một lần đập cánh của nó có thể thổi bay toàn bộ một ngọn đồi nhiều cây xanh thành đồi trọc.
- Lão đầu, ta tới để giúp tên nhóc của ngươi. Hắn sắp đạt tới tiên cảnh rồi. Ông không định để nó đến tiên cảnh sao? - Trường Bạch nói ra mục tiêu lần này tới.
- Hừ! - Kim Sí lão tổ không thèm để ý tới hắn.
- Nếu ông không chịu giúp nó vậy thì tôi cũng không còn cách nào khác, chẳng lẽ để nó giống ông?
Kim Sí lão tổ cũng không muốn cứ để con cháu không thể ngóc đầu lên được. Nhưng chính vì gây hại nhân gian một cách gián tiếp nên lão ta không thể làm gì khác ngoài che giấu bản thân. Vì nếu xuất thế sẽ làm ảnh hưởng tới lợi ích của những tên cấp tiên, không đủ mạnh sẽ bỏ mặc chúng tùy ý làm thịt.
- Ngươi nói vậy chẳng khác nào đang tự đâm đầu vào chỗ c·hết? - Kim Sí lão tổ mở miệng nói.
- Thế ông định nằm đây đợi c·hết? - Trường Bạch hỏi.
Kim Sí lão tổ trầm ngâm, không biết phải trả lời thế nào. Dẫu gì thì nằm đây c·hết so với c·hết trong trận chiến là hai thứ khác nhau. Với tính khí của Kim Sí đại bằng, so với tự do bay lượn còn quý hơn cả. Vì vậy nên đấu tranh để lấy tự do vẫn được ưu tiên lên hàng đầu.
- Nếu có ngày chiến thắng, nhớ phải gọi lão phu dậy. - Kim Sí lão tổ nhả ra từ miệng một viên kim đan.
Trường Bạch không rõ thứ này, nhưng chắc là Kim Sí nhà mình sẽ biết thế nên vẫn thu vào trong. Rồi cậu ta trở lại Quỷ Môn Quan.
Xuống thì có thể dễ, nhưng muốn lên lại nhân gian thì không còn cách khác phải đi qua Quỷ Môn Quan.
- Đại ca, sao chúng ta lại ở đây? - Hồng Hài Nhi hỏi.
- Ta không giống ngươi, không thể đi lên trên nhờ vào ưu thế chủng tộc. Và ta cũng còn một con đường dài xây dựng tiên vị. - Trường Bạch nói rồi lại đưa cho Hồng Hài Nhi một tấm bùa. - Tấm bùa ấy có tác dụng bảo hộ. Sau khi lên trên muốn đi đâu cũng được, đem nó dán lên thân thể ta đặt vào trong hàn băng ngàn năm chôn xuống bên cạnh Hoa Quả Sơn, để con khỉ đó trông giữ.
- Đại ca! - Hồng Hài Nhi có chút không nỡ để cậu ta đi, nhưng hiện tại đâu còn cách nào khác. Nếu muốn đi xa hơn trên tiên cảnh, việc này là bắt buộc phải diễn ra.
- Vậy, đại ca bảo trọng. Ta nhất định cùng con khỉ đó trông giữ cho đại ca thật tốt. - Hồng Hài Nhi không nói thêm nữa, ôm lấy đại ca một lần cuối rồi quay người đi.
Nhìn về Quỷ Môn Quan trước mặt, Trường Bạch hít một hơi thật sâu rồi bước vào.
- Dừng lại! Có giấy thông hành không? - Một trong số lũ quỷ canh cửa cản Trường Bạch.
- Ta không có, nhưng ngươi có thể gọi Diêm Vương ra. - Nói rồi, Trường Bạch chỉ vào trán của tên đó.
Nó đơ người ra rồi chạy vào trong Diêm Vương điện gọi ra ngoài.
- Tiên trưởng, không biết ngài tới là có chuyện gì? - Diêm Vương xuất hiện đầy vẻ nịnh nọt.
- Ta muốn đi đầu thai.
Nghe vậy, lão không khỏi giật mình.
- Tiên trưởng, ngài đừng đùa. Đối với ngài thì đâu cần phải đầu thai.
- Sao?! - Trường Bạch liếc nhìn hắn một cái khiến hắn run sợ.
- Vậy ngài theo ta vào trong.
Trường Bạch theo sau lão Diêm Vương tiến về điện thứ nhất. Tổng có mười điện phải đi qua nhưng bọn họ thấy Trường Bạch thì đều đánh trắng, không có tội lỗi gì nên rất nhanh đã qua hết.
Nơi cuối cùng chính là nơi để phán định xem đi đầu thai thành dạng gì. Tuy nhiên thì không phải nghĩ nhiều bởi khí thế của hắn đã khiến Diêm Vương lập tức cho vào đầu thai thành người.
- Không biết ngài muốn gia đình thế nào? - Diêm Vương hỏi xuống.
- Ngươi còn quản cả đầu thai vào nhà nào sao? - Trường Bạch hỏi.
- Tiểu thần có thể nhưng sẽ tương đối tốn nhiều sức lực. - Diêm Vương nói một cách nhẹ bâng.
- Không quan trọng. Vừa đủ là được rồi.
- Vâng.
Diêm Vương nghe vậy, viết tên cậu lên trên sổ, đưa vào trong một nhà tương đối khá giả.
Xong việc, lại đưa cậu ta qua cầu Nại Hà, nhìn lại những ký ức phản chiếu, tuy ngắn ngủi nhưng đều đáng quý. Trong lúc cậu ta định đi tiếp thì có một đoạn ký ức chảy vào trong đầu khiến cậu ta tỉnh thần. Chăm chú quan sát xem ký ức này đưa cậu ta thông điệp gì.
- Nhớ ra rồi. Ra là vậy. - Trường Bạch nở một nụ cười thỏa mãn.
- Đại tiên. - Diêm Vương gọi lại.
Trường Bạch giật mình rồi đi cũng lão gặp Mạnh Bà. Uống canh Mạnh Bà sẽ quên sạch ký ức kiếp này. Nhưng cậu ta từ chối rồi đi thẳng vào cánh cổng đi đầu thai.
Dù Mạnh Bà không thích chuyện này nhưng Diêm Vương kè kè phía sau không thể ngăn cản cậu ta.
--------------------
Trường Bạch đã đi đầu thai, nguyên do là gì?
Hãy chờ đón ở chương sau!
Bạn có thể tìm kiếm truyện với các từ khóa sau:
Tiền Hạo Kiếp Tây Du,
truyện Tiền Hạo Kiếp Tây Du,
đọc truyện Tiền Hạo Kiếp Tây Du,
Tiền Hạo Kiếp Tây Du full,
Tiền Hạo Kiếp Tây Du chương mới
Click Theo Dõi -> Fanpage để cập nhật website
Bạn đang đọc truyện trên 123truyen.vn , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!