Click Theo Dõi -> Fanpage Để Cập Nhật Truyện Tiền Hạo Kiếp Tây Du
Trường Bạch có chút nghi hoặc khi nhìn vào tờ giấy đó. Thiết Phiến là con gái của Minh Hà Lão Tổ, hắn biết. Nhưng nơi ở của họ ở đâu thì không cách nào tìm ra.
- Đại ca, huynh có muốn đi cùng không? Nó nằm ở dưới m phủ. - Hồng Hài Nhi nói với Trường Bạch.
Hắn từng có cơ hội ghé qua nơi đó khoảng hơn trăm năm trước nên vẫn nhớ nơi đó nằm ở đâu.
- m phủ sao? - Trường Bạch có vẻ trầm ngâm.
- Tuy nó tương đối khó đi nhưng ta tin là đại ca sẽ làm được. - Hồng Hài Nhi ngồi ở trong động, dung thuật xuất hồn ra bên ngoài nói với Trường Bạch. Thấy vậy, Trường Bạch bố trí trận pháp bảo hộ rồi để lại Vạn Yêu Kiếm bảo hộ xung quanh đây.
Sở dĩ phải xuất hồn thì mới có thể xuống được m phủ, nếu mang xác thịt xuống thì rất dễ bị ăn mòn, mục ruỗng chỉ còn lại bộ xương khô.
Bởi vậy khi mà lúc chôn cất người, họ làm tang ba ngày là trong ba ngày đó, Diêm Vương sẽ quan sát xem có ai tới tiếc thương, những chuyện trong quá khứ đã làm để có xét xử tương ứng.
Sau khi xét xử xong thì thân thể của họ được đưa xuống để hứng chịu hình phạt cũng như rửa sạch tội nghiệt chuẩn bị đầu thai. Đó là lúc đưa thể xác hạ thổ.
Hiện giờ Trường Bạch làm chẳng khác nào trái với quy luật. Một người tự ý xuất hồn xuống âm phủ trái phép, không có Hắc Bạch Vô Thường dẫn đường lại càng khó.
Hồn thể của hai người tiến xuống lòng đất càng sâu, càng cảm thấy cái lạnh lẽo từ địa phủ truyền tới.
Qua một lúc rất lâu sau thì mới xuất hiện. Bên ngoài có hàng loạt cô hồn dã quỷ lang thang, cảnh vật thê lương ảm đạm, cây cối phủ xuống bao trùm, tiếng quạ kêu oang oác. Phía trước chính là Quỷ Môn Quan, nơi đó có mười sáu con quỷ trông giữ, những linh hồn tới gần đó phải đưa giấy thông hành mới có thể qua.
Còn những kẻ không có thì sẽ phải lang bạt khắp nơi như đám dã quỷ ở đây.
- Đại ca, chúng ta không cần vào trong đó đâu. - Hồng Hài Nhi thấy cậu ta đứng ngơ ngác nhìn trong kia.
Mặc dù trước đó từng. tiếp xúc với Hắc Bạch Vô Thường nhưng chưa hề thực sự đi xuống dưới địa phủ.
Trường Bạch theo lời
cậu ta, bay ngay phía sau. Đám quỷ hồn lập tức đuổi theo khi thấy bọn họ bay như vậy. Nhưng chúng làm gì biết thuật pháp mà bay, chỉ có thể ở dưới đất chạy theo.
Quỷ hồn ở đây có đủ muôn hình muôn dạng.
Theo sau Hồng Hài Nhi, khi bay qua thật xa, Trường Bạch thấy phía trước là cả một mảnh đất rộng lớn. Có núi có cây có hồ, không khác gì so với cảnh tượng ở trên nhân gian.
Chỉ khác là nó luôn chìm trong buổi đêm, ánh sáng duy nhất chính là mặt trăng đỏ như máu ở trên cao kia.
Đi sâu vào trong đó, Trường Bạch thấy nơi này phát triển không. khác gì thành trân, có nhà cửa có tường rào. Ờ ngoài có người canh gác, ở trong thì ăn sung mặc sướng. chẳng lo nghĩ.
Càng vào trong thì càng có nhiều nhà. Nhà của bọn họ lại càng rộng lón khang trang.
- Nơi này đúng là nhanh thật, không ngờ bọn họ đã mở rộng ra tới cỡ này. - Hồng Hài Nhi cảm thán. - Hồi đó ta tới cũng chỉ lác đác một vài căn nhà, chỉ có tiếp cận trung tâm mới thấy được cảnh như hiện tại.
Bay qua bọn họ, tiến hơn hai trăm dặm nữa mới thấy một cái cổng cao lớn. Những ngôi nhà trên đó được xây cao hor so với trước. Chúng càng thêm tráng lệ, càng thể hiện ra uy phách của họ.
- Tới rồi. - Hồng Hài Nhi hạ xuống.
Nhìn xung quanh một hồi lâu, không thấy ai cả. Cậu ta đi tiếp vào từ đường. Những chủ nhân của căn nhà bên ngoài mới xuất hiện. Bọn họ tụ tập lại như đang chờ đợi một lệnh nào đó từ bên trong.
- Hồng Thánh Anh tới rồi! Chạy đi!! - Một người trong số đó phát hiện ra Hồng Hài Nhi, lập tức nhanh chân hô hoán nhau bỏ chạy.
- Sao vậy? - Trường Bạch có chút không hiểu. Chẳng lẽ Hồng Hài Nhi này trước đây từng làm gì khiến bọn họ sợ hãi sao?
- Tiểu Hồng?! - Một người trong từ đường chạy ra. Không phải Thiết Phiến, mà người đó trông không khác gì với Hồng Hài Nhi. Đều nhỏ tuổi như nhau, thân thể dừng ở mức sáu bảy tuổi.
Hồng Hài Nhi thấy người này, có chút chột dạ, rất muốn tìm chỗ chạy nhưng vì nương của mình nên cậu ta không làm thế. Người đó bay tới ôm chầm lấy cậu ta. lại nhìn cậu ta với ánh mắt đầy tình cảm.
- Đây là ai? - Cô gái đó hỏi Hồng Hài Nhi. Trong đầu nàng không khỏi nghĩ đến cảnh tượng xấu hổ.
- Đừng nói đây là gu của ngươi?! - Cô dùng hai bàn tay tóm lấy hai tai của Hồng Hài Nhi.
- Dừng đi mà. Đây là đại ca của ta ở nhân gian. - Thánh Anh biện hộ cho bản thân. - Mau buông ra.
Xong cậu ta tóm tay nàng kéo ra. Mặc dù rất đau đớn nhưng điều này không hề sao cả. Dù gì thì vẫn đỡ hơn là bị ả tiếp xúc thân thể.
- Đại ca, đây là Hồng Thánh Nhi, em gái đồng tộc của ta. - Cậu giới thiệu với Trường Bạch rồi lại quay qua giới thiệu cho Thánh Nhi. - Đây là đại ca ta, Trường Bạch Kiếm Tiên.
- Trường Bạch Kiếm Tiên? - Cả hai người đồng thời khó hiểu nhìn về Hồng Hài Nhi.
- Dù sao thì huynh cũng. hay dùng kiếm, thành tiên rồi mà không có tiên hiệu thì quả thực có chút không hợp tình lắm. - Hồng Hài Nhi giải thích.
- Ồ, Vậy ta để đại ca ta đấu với hắn một trận xem ai hơn, được chứ? - Thánh Nhi nhìn Hồng Hài Nhi.
- Cái này... - Hồng Hài Nhi ấp úng.
- Tuy ta rất muốn đánh một trận nhưng để lúc khác đi. Dù gì thì người đồng ý đánh là ta chứ không phải Hồng Hài Nhi quyết định thay ta. - Trường Bạch nói đầy lạnh lùng.
- Chúng ta vào trong xem. - Thánh Anh dẫn theo Trường Bạch vào trong.
- Không được! - Thánh Nhi vội vàng hô lên.
- Sao thế?
- Bên trong đang họp rất quan trọng, không ai có thể vào được đâu. Cho dù ngươi có là cháu của ngài cũng không thể. - Thánh Nhi giải thích.
Trong đó xảy ra chuyện gì cũng không ai rõ, nhưng việc này khiến cậu có phần sốt ruột muốn xông vào. Thánh Anh vẫn cứ vào trong nhưng Thánh Nhi đứng. trước người cản cậu ta lại.
Một hồi ồn ào, những người quanh đó tụ tập lại, xì xào bàn tán.
- Ta muốn vào trong. - Hồng Hài Nhi rống giận một tiếng ầm vang giận dữ.
- Kẻ nào làm ổn bên ngoài thế? - Một người trong nhà bay ra ngoài.
- Ca! - Thánh Nhi hô lớn.
Người đó nhìn về Thánh Nhi rồi lại nhìn Thánh Anh.
- Tên nhóc ngươi trở về rồi à. - Anh trai của cô tới gần Hồng Hài Nhi.
Cả người đỏ như máu, trên đầu nhô ra hai chiếc sừng nhọn, mũi nhọn tóc dài miệng đầy răng nanh nhọn.
- Không phải ngươi có một phần huyết sao? Sao không mang cái thân thể nhỏ bé tới đây mà lại xuất hồn thế này.
- Cút đi, ta không thèm cái huyết thống A Tu La chỉ biết chém giết đó. - Hồng Hài Nhi gầm vào mặt hắn.
- Tên nhóc hỗn huyết còn đám gào lên trước mặt ta? - Tên đó định tát hắn một cái.
Trường Bạch đứng bên cạnh ra tay tóm lấy hắn.
- Ngươi là ai?!
- Kiếm Tiên, Trường. Bạch!
Dù là ở hồn thể nhưng Trường Bạch vẫn có khí thế khi của tiên vị tỏa ra khiến sắc mặt tên quỷ đỏ này sợ hãi.
--------------------
Làm loạn trên địa bàn A Tu La tộc, với trạng thái hồn thể này.
Trường Bạch sẽ ứng phó ra sao?
Chương sau sẽ rõ!
Bạn có thể tìm kiếm truyện với các từ khóa sau:
Tiền Hạo Kiếp Tây Du,
truyện Tiền Hạo Kiếp Tây Du,
đọc truyện Tiền Hạo Kiếp Tây Du,
Tiền Hạo Kiếp Tây Du full,
Tiền Hạo Kiếp Tây Du chương mới
Click Theo Dõi -> Fanpage để cập nhật website
Bạn đang đọc truyện trên 123truyen.vn , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!