Click Theo Dõi -> Fanpage Để Cập Nhật Truyện Tiền Hạo Kiếp Tây Du
Ả biết mình không thể thoát được khỏi tay người này. Vội vàng xin tha, giọng nói đầy đau đớn.
- Xin hãy tha cho ta! Ta biết sai rồi! Đừng mà!
Chính vì vừa nãy ả làm nhục mạ hắn khiến hắn nổi giận, thế nên hắn hiện giờ càng ra sức t·ra t·ấn ả bằng Tam Muội Chân Hỏa.
Trên người ả giờ đang bị thiêu đốt ngoài da, đau tới mức sắp ngất đi.
Binh lính xung quanh thấy không thể hộ giá được Hoàng Hậu, chúng chắc chắn phải c·hết. Nên tên nào tên nấy nhao nhao bỏ đi. Trốn khỏi vua thì dễ nhưng trốn khỏi thay những con yêu quái này là không thể nào.
Nhân lúc cao thủ trong cung chưa tới, chúng chắc chắn phải rời đi, càng xa càng tốt.
Chúng còn cởi bỏ mũ giáp, vứt lại đó rồi mới đi.
- Không!!! Lũ khốn kh·iếp!!
Trơ mắt ra nhìn cận vệ bỏ chạy, nàng tuyệt vọng gào thét.
Vua đang ngủ trong điện, nghe thấy tiếng thét của vợ mình liền chạy tới, trên người vẫn mặc đồ ngủ.
Khi tới nơi, nhìn vợ mình đang bị một kẻ toàn thân bao bọc trong lửa, một chiếc đuôi hiện ra đằng sau cũng với chiếc sừng đỏ. Hoàng Đế sợ hãi, kêu gọi người tới.
- Người đâu! Bắt hắn lại cho ta!!
Dứt lời, trên bầu trời hoàng cung bay tới bốn năm người, phật, đạo đủ cả.
- Yêu quái! Còn không dừng tay?! - Một vị đạo sĩ trong đó đứng ra chĩa mũi kiếm về Hồng Hài Nhi.
Hồng Hài Nhi không thèm để tâm tới hắn, vẫn h·ành h·ạ chán chê khi cô ta không thể kêu thêm được nữa mới buông tay.
- Thứ c·hết tiệt!
Chửi ả ta một câu xong vứt xuống đất. Hồng Hài Nhi vẫn không thèm để tâm vào bọn chúng mà tới gần Hoàng Đế hỏi.
- Ngươi không nhận ra ả ta là yêu quái sao?!
Hoàng Đế đối mắt với Hồng Hài Nhi, đôi đồng tử màu đỏ rực lửa khiến lão sợ hãi. Hơi thở nóng như dung nham phà vào mặt. Lão ngã ngồi ra phía sau.
Đám đạo sĩ, tăng nhân bay tới gần chắn trước mặt Hồng Hài Nhi.
Sẵn sàng đón đánh.
- Ta không có hứng thú chơi với các ngươi! - Hồng Hài Nhi không để tâm, gạt hết bọn chúng ra ngoài.
Nhưng chúng làm sao chịu nghe yêu quái nói, càng không thể để hắn tiếp cận Vua. Hồng Hài Nhi mới gạt tay ra, chúng tưởng con yêu quái này ra tay.
Đồng thời lấy ra pháp bảo xông tới.
Hồng Hài Nhi thấy thế, không thèm quan tâm nhiều nữa, vốn không định muốn đánh người, theo nhiệm vụ của đại ca tìm ra đầu sỏ là được.
Giờ thì hay rồi, bị cuốn vào trong trận này, không thể không đánh.
Bốn lão già bay tới, phất trần trói tay hắn, một kiếm đâm tới. Xong lại còn có lão phật dùng cà sa để bao lấy như kết giới.
Keng!!
Lão giả cầm kiếm đâm tới nhưng không thể đâm xuyên da của hắn.
Hồng Hài Nhi kéo một cái, tên đạo sĩ đang trói tay cậu bị sức mạnh đó áp chế, bay tới trước mặt cậu. Cậu xoay người đá bay tấm áo cà sa. Tay kia tóm lấy cổ áo đạo sĩ ném lên trên không trung.
Theo đà cậu ta bay lên đạp hắn xuống mặt đất.
Lực phản chấn kèm theo lực lượng của Hồng Hài Nhi làm mặt đất vỡ vụn.
Điều này lại vô tình để lộ ra bên dưới nơi ở của Hoàng Hậu là một cái động rất lớn. Bên trong máu tanh nồng khiến không khí xung quanh trở nên vô cùng buồn nôn.
Xương người chất thành đống, nhưng nhìn hộp sọ có thể thấy được đa số là trẻ con b·ị b·ắt về đây.
Cả đám cùng nhau rơi xuống đây, nhìn cảnh tượng trước mặt mà không khỏi rùng mình. Tứ lão nhìn nhau không biết mình theo đúng người hay không.
Hoàng Đế thì ngơ ngác, nhìn Hoàng Hậu đang ngất lịm trong tay mà thấy nàng ta thật kinh tởm.
- Các vị hộ pháp không cần phải đánh nữa. Chúng ta dừng lại để giải quyết chuyện này đi.
Đầu óc tỉnh táo trở lại, hắn lập tức ra lệnh cho bốn lão dừng tay.
Bốn người thì có ba người có thể siêu độ làm pháp cho đám trẻ con đi đầu thai. Một người theo đạo Mao Sơn không thể làm gì khác ngoài việc bố trận để tránh oán hồn của đám trẻ chạy ra ngoài hại người.
- Vị yêu vương này. - Hoàng Đế vội vàng tới nói chuyện với Hồng Hài.
Hắn biết nên làm gì trong tình cảnh ấy.
- Ta là Hồng Hài Nhi, Thánh Anh Đại Vương! - Hắn lại trở về hình dạng trẻ con nói với tên Hoàng Đế.
- Ra là Đại Vương tiếng tăm lừng lẫy. Vừa nãy có phần thất thố, mong Đại Vương bỏ qua. - Ông ta chắp tay xin lỗi, nếu để người khác thấy được cảnh này chắc chắn sẽ không tin được vào mắt mình.
Thấy Hồng Hài Nhi không để tâm tới, hắn lại tiếp tục nói:
- Đại Vương đã thấy chuyện này, nó can hệ rất nhiều tới bá tánh thiên hạ, rất mong ngài có thể ra tay tương trợ tẩy sạch nơi uế thổ này. Dựng lại long mạch cho vương triều.
- Hừ! Ta tới không phải để giúp ngươi, huống chi đã có bọn chúng rồi. Ta sẽ không nhúng tay, và ta cũng không hề biết phải trừ tà làm thế nào. Ta sẽ mang cô ta đi.
Hồng Hài Nhi chỉ vào cô ả nằm trên mặt đất.
Hoàng Đế cũng đồng ý cho hắn mang đi, Hoàng Hậu thì có thể thiếu một nhưng vương triều mà mất thì cái mạng này của hắn cũng không còn.
Hồng Hài Nhi mang theo cô ta đi lên một ngọn núi cách nơi ở Trường Bạch khoảng hơn hai trăm dặm. Sau đó tát liên tục vào má rồi lại dội nước vào người ả khiến ả tỉnh lại.
- Ngươi!!
Ả sợ hãi bò về phía sau.
- Nói đi, ngươi là ai?! Tại sao lại b·ắt c·óc trẻ con?
Hồng Hài Nhi nhìn ả.
Hồi lâu sau vẫn không trả lời, hắn gọi ra Tam Muội Chân Hỏa.
- Đừng đốt! Ta nói, ta nói là được! Ta là Hồ Ly tinh, tên Bạch Diện. Ta muốn trường sinh bất lão, muốn tiền không bao giờ có thể tiêu hết nên mới dụ dỗ Hoàng Đế đương triều cho ta lên làm Hoàng Hậu. Ngày ngày sai đám tiểu yêu bắt trẻ con tới cho ta luyện đan.
Nhìn thấy nó như thấy tà, ả vội vàng khai báo!
- Hết chưa? - Hồng Hài Nhi liếc nhìn nó.
- Đại Vương, ta đã khai hết rồi.
- Nói láo! Ngươi còn che giấu gì nữa?! - Hồng Hài Nhi dùng bàn tay nhỏ bé tát vào mặt ả.
Trên mặt hồ ly tinh lập tức hiện ra hình bàn tay, lại còn biến về mặt cáo trắng vốn có.
Ả ta rơi nước mắt, chiếc mõm dài khiến hắn chán ghét.
- Câm miệng! Kể tiếp cho ta! Tại sao ngươi lại dùng trẻ con?!
- Bẩm Đại Vương, có tin cho rằng trẻ con thọ mệnh dài hơn người lớn, người lớn thì công lực thâm hậu hơn trẻ con nên ta mới bắt trẻ con về luyện đan trường sinh. Và trẻ con c·hết yểu cũng rất nhiều, triều đình khó phát hiện ra.
Hồng Hài Nhi suy tính một hồi thấy cũng đúng, dẫu sao thì ở thời điểm này, trẻ con c·hết vì bệnh tật không ít. Triều đình khó mà truy cứu.
- Hừ! Gọi đám tiểu yêu của ngươi tới đây! - Hồng Hài Nhi ra lệnh cho ả ta.
- Vâng! Vâng! - Ả ta vội vàng gật đầu, từ trong người lôi ra chiếc kèn thổi một hơi.
Không có thanh âm nào phát ra, nhưng chỉ vài phút sau, vài cái bóng khí màu đen xuất hiện trước mặt.
Hồng Hài Nhi đứng đợi sẵn, dùng một chân dậm xuống, chúng bay người lên trên không trung, Tam Muội Chân Hỏa trên tay uốn lượn như rắn lập tức trói chặt chúng.
Khí đen tán đi, lộ ra bộ mặt của chúng kì quái dị dạng. Không rõ tại sao nhưng cảm thấy chúng rất thảm thương.
- Các ngươi là gì? - Hồng Hài Nhi hỏi. Trước giờ hắn chưa từng thấy yêu quái nào trông như này.
- Đại nhân sẽ tới, nơi này sẽ phải đón chờ sự giận dữ của ngài.
Chúng đáp lại lời Hồng Hài Nhi bằng lời ấy khiến hắn nổi giận. Hắn nhìn ả Bạch Diện.
- Ta cũng không rõ, chúng vốn không phải hình dáng ấy nhưng đợt gần đây chúng ẩn đi dung mạo. Ta nghĩ là do người trong hoàng cung sẽ thấy nên chúng mới thế.
Bạch Diện vội vàng phủ nhận chúng.
- Nếu vậy thì phải chờ đợi thêm một đoạn thời gian để ta điều tra.
Hồng Hài vừa nói xong.
Trong tay chúng đã cầm sẵn con dao, t·ự s·át để không tiết lộ bất cứ thứ gì. Điểm đáng nghĩ hơn là thân thể chúng bị một làn khói đen bao lấy rồi biến mất.
----------------
Điều gì sẽ xảy đến sắp tới? Một thế lực hắc ám?
Chương sau sẽ có!
Bạn có thể tìm kiếm truyện với các từ khóa sau:
Tiền Hạo Kiếp Tây Du,
truyện Tiền Hạo Kiếp Tây Du,
đọc truyện Tiền Hạo Kiếp Tây Du,
Tiền Hạo Kiếp Tây Du full,
Tiền Hạo Kiếp Tây Du chương mới
Click Theo Dõi -> Fanpage để cập nhật website
Bạn đang đọc truyện trên 123truyen.vn , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!