Tiền Hạo Kiếp Tây Du

Chương 21: Tĩnh tâm đột phá!


Màu nền
Font chữ
Cỡ chữ
22px
Chiều rộng khung
100%
Dãn dòng
180%
trước sau →

Click Theo Dõi -> Fanpage Để Cập Nhật Truyện Tiền Hạo Kiếp Tây Du

Ngưu Ma Vương kết thúc chuyện họp bàn xong thì Ngọc Diện tới tìm, hắn có phần không hiểu rõ cho lắm. Dù sao thì lúc này không phải là lúc gặp mặt ả. Tuần này đã gặp ả một lần rồi nên không được gặp nhau nữa.

- Nàng không sợ bà vợ của ta bắt gặp sao? - Ngưu Ma Vương vừa âu yếm vừa hỏi thăm.

- Ta tới gặp chàng cũng là vì chuyện này đây. - Ngọc Diện vừa nói, vừa ra lệnh cho đám tiểu đệ mang một chiếc rương báu vào trong động.

Khi mở ra, hàng đống châu báu, tiên thảo linh dược hiện ra chói mắt đủ ánh sáng cầu vồng bảy màu.

- Nhưng giờ nàng ấy có ở nhà đâu. - Ngưu Ma Vương lại nói.

- Cái đó cũng không quan trọng, ta quyết định tăng thêm phí hàng năm để có thêm thời gian cùng chàng. - Ngọc Diện vừa vuốt cằm lão xong lại đưa tay xuống chạm vào bộ giáp như muốn luồn tay vào.

Ngưu Ma Vương không muốn để nàng được như ý, bàn tay to lớn bắt lấy cổ tay của ả rồi nói.

- Nàng tìm tới chắc không chỉ làm chuyện này đâu nhỉ.

- Đúng rồi, ta muốn tiếp tục theo chàng tu luyện lần trước vẫn còn đang dang dở.

Ả hôn lên má của hắn một cái hắn lại vui sướng tít mắt, dễ dàng đáp ứng yêu cầu đó rồi dẫn nàng đi tới nơi băng hàn lạnh nhất tu hành.

Nửa tháng sau, Hồng Hài Nhi đuổi tới nơi mà Trường Bạch dừng chân. Đó là một ngôi làng nhỏ, hẻo lánh nằm giữa rừng và rất ít người qua lại. Bên ngoài nhà là con Kim Sí luôn đi theo cậu ta đang canh giữ.

Ai tới cũng không hỏi thăm đều nhận ra được người bên trong nhà là một vị tiên nhân.

Kể từ khi cậu ta đặt chân tới đây thì ngày ngày đều có người phụng dưỡng cúng dường, không lo cái ăn cái mặc.

- Đại ca!! - Hồng Hài Nhi đứng bên ngoài gọi vọng vào trong.

Người trong làng nghe thấy, bọn họ đều mở cửa sổ quay ra ngoài nhìn thấy một tên nhóc mò tới nhà của tiên nhân liền xì xào bàn tán.

- Đây là con nhà ai vậy? Tại sao lại không biết điều như thế?

- Tiên trưởng đang nghỉ ngơi, sao lại tới làm phiền ngài?

Nhân lúc mọi người còn đang nói chuyện với nhau thì Trường Bạch mở cửa ra bên ngoài. Hắn vừa mới nghiên cứu được thuật truyền âm của Như Lai Phật Tổ từng sử dụng trước đây.



Vừa mới chỉ dạy cho Kim Sí, nên lúc Hồng Hài Nhi vừa mới tới thì đã được thông báo trước khi cả hắn gọi.

- Vào đi. Sao đệ lại tới đây gặp ta thế?

Trường Bạch mời hắn vào, vừa rót trà vừa hỏi thăm.

Trông đại ca như biến thành một con người khác, hắn bất ngờ, rồi lại nhìn đám dân làng quanh đó.

- Đại ca, nửa tháng trước có một con khỉ tới Hỏa Diệm sơn, kết bái cùng cha ta và năm vị yêu vương nữa. Hắn còn tự xưng là Tề Thiên Đại Thánh, là huynh đệ kết nghĩa của huynh, cũng là nhị ca của ta.

- Con khỉ đó tới rồi à. - Trường Bạch cũng không bất ngờ lắm. Dẫu gì cũng đã tính toán được trước số vận của hắn là gặp phải bọn họ.

- Đúng vậy, nhưng trông đại ca không có vẻ ngạc nhiên lắm nhỉ. - Hồng Hài Nhi có chút tụt hứng kể chuyện.

- Chuyện này ta sớm đã biết rồi. - Trường Bạch vừa nhấp một ngụm trà rồi nói.

- Đại ca, sao anh lại dừng ở đây? Không phải đang đi tìm tinh huyết sao?

- Ta cũng gom đủ rồi, dự định để tâm cảnh lắng xuống lại đột phá.

Trường Bạch nói xong, lại đưa ra trước mặt Hồng Hài Nhi một miếng đan dược màu vàng kim óng ánh.

- Vậy sao.

Hồng Hài Nhi trầm ngâm nhưng được một hồi lâu thì dân làng kéo tới đưa đồ ăn.

- Tiên trưởng, chúng ta đem đồ tới cho ngài.

- Mang vào đi.

Trường Bạch đang nói chuyện với Hồng Hài Nhi mất một lúc, dân làng cũng không dám tiến thêm nửa bước nhưng có lời mời của cậu ta thì tất cả cũng vui vẻ hơn.

- Mấy người còn chuyện gì nữa sao?! - Hồng Hài Nhi thấy bọn họ đưa đồ tới mà vẫn chưa chịu rời đi. Tính tình vốn đã nóng nảy liền đập bàn quát.

- Bẩm tiên trưởng, thảo dân có chuyện muốn thỉnh cầu.



Cả đám dân làng quỳ xuống cầu xin.

- Mau đứng dậy đi, đừng có như thế. - Trường Bạch đem pháp lực hóa thành thực thể nâng đỡ bọn họ.

- Nói đi, nếu giúp được ta sẽ giúp.

- Gần đây mấy lũ trẻ trong thôn không dám ra ngoài là sợ yêu quái trên núi tràn xuống bắt đi. Đám thanh niên thì đi tòng quân, trong thôn chỉ còn người già chúng ta. Nhưng gần đây lương thực không còn nhiều, triều đình mở kho cứu trợ nhưng sợ là bộ xương già bọn ta đi được nửa đường thì không chịu nổi nữa.

Trường Bạch liếc nhìn bọn họ, lại nhìn về Hồng Hài Nhi bên cạnh không còn bao nhiêu kiên nhẫn.

- Đại ca! Không phải anh đã nói, tâm cảnh tĩnh lặng là không muốn nhúng tay? Chẳng lẽ để ta đi xử lý?

Trường Bạch không trả lời mà chỉ gật đầu.

- Nếu vậy thì cũng được.

Hồng Hài Nhi gãi đầu, cùng là huynh đệ, huynh cần thì đệ giúp.

- Mấy người trở về đi, ta cùng đại ca bàn chuyện xong đi tìm con yêu quái đó cho các người.

Tối hôm đó, Trường Bạch để cửa sổ hé mở, Kim Sí thì hóa thành hình con ngựa ở trong chuồng.

Nó ẩn nấp vừa giả ăn cỏ vừa quan sát động tĩnh.

- Chủ nhân, chúng tới rồi.

Kim Sí phát hiện ra mấy cái bóng màu đen hiện ra xung quanh cửa nhà. Trường Bạch đang ngủ nhận được tin báo cũng ra hiệu với Hồng Hài Nhi mà hắn thì lại ngủ th·iếp đi lúc nào không hay.

Dân làng xung quanh vì để bảo vệ tính mạng nên nhờ đạo sĩ gần đó vẽ cho mấy lá bùa dán trước cửa nhà, tối đến thì cứ đóng chặt không dám lọt ánh sáng ra ngoài.

Một trận gió nhẹ thổi qua từ cửa sổ, Trường Bạch cảm nhận được hơi thở nhẹ nhàng tiến vào nhưng vẫn không tỉnh. Để Hồng Hài Nhi b·ị b·ắt đi.



Tới sáng hôm sau, Hồng Hài Nhi tỉnh lại, thấy mình bị trói chặt. Trước mặt là mấy con yêu quái đang nhìn nó.

Thấy thế, nó phải gào thét lên sợ hãi rồi khóc lóc cho giống với những đứa trẻ khác.

- Cha! Cứu ta, có yêu quái!!

Vừa hô lên một tiếng, đám yêu quái cười vô cùng sảng khoái xong lại đem nó đến chỗ khác.

Tốc độ của chúng rất nhanh, chỉ thoáng một cái thôi mà đã chạy xa cả ngàn dặm. Hồng Hài Nhi bị bịt mắt đen kịt, không thấy gì, chỉ nghe tiếng người dân tiếng gió vù vù qua tai.

- Bẩm ngài, người đã đem tới.

Đặt Hồng Hài Nhi xuống, chúng nhanh chóng rời đi.

- Chuyện gì thế này?

Hồng Hài Nhi gửi được mùi hương thơm nhẹ của nữ nhân.

- Thịt tươi. - Ả lè cái lưỡi dài liếm qua da của Hồng Hài Nhi làm hắn nổi da gà.

Rất muốn phá dây trói ra. Nhưng không thể làm được, chúng trói quá chặt, miệng thì đã chặn nên không thể làm gì khác. Hắn cảm nhận được bàn tay đang đặt lên trên người hắn.

- Mềm mịn.

Ả nói xong lại liếm thêm một cái nữa khiến hắn thực sự nổi giận rồi. Ngọn lửa trên người hừng hực cháy lên, hai tay nắm chặt lại gồng sức giật đứt dây thừng.

- Người đâu! Hộ giá!

Thấy con mồi thoát thân, ả yêu quái sợ hãi mau chóng gọi người vào hộ giá.

- Có thích khách! Hộ giá Hoàng Hậu!!

Chỉ một tiếng hô lên, đám binh lính tiến vào trong bao vây lấy cậu ta.

- Hừ! Đám dân ngu muội.

Hồng Hài Nhi mắng chửi lũ binh sĩ một lúc, cả người vào trạng thái pháp thân. Thoắt cái đã biến tới trước mặt ả yêu tinh tóm cổ ả không để ả cơ hội bỏ chạy.

--------------------

Hồng Hài Nhi b·ị b·ắt vào Hoàng cung! Nhưng trong cung sao không thể có cao thủ?

Bạn có thể tìm kiếm truyện với các từ khóa sau: Tiền Hạo Kiếp Tây Du, truyện Tiền Hạo Kiếp Tây Du, đọc truyện Tiền Hạo Kiếp Tây Du, Tiền Hạo Kiếp Tây Du full, Tiền Hạo Kiếp Tây Du chương mới

Click Theo Dõi -> Fanpage để cập nhật website

Bạn đang đọc truyện trên 123truyen.vn , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!


Báo lỗi qua fanpage (Trả lời ngay)
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả.
Nếu gặp chương bị lỗi hãy gửi tin nhắn qua fanpage hoặc báo lỗi qua hệ thống để BQT xử lý!
Back To Top