Click Theo Dõi -> Fanpage Để Cập Nhật Truyện Tiền Hạo Kiếp Tây Du
Trường Bạch vô cùng vui mừng, nhanh chóng thừa nhận quan hệ của mình với Khương Tử Nha. Lại nhìn sắc mặt Thiết Phiến xem liệu bà ấy sẽ tức giận với lão mà đánh hắn hay là nhiệt tình chiêu đãi.
- Có quan hệ là tốt, nghe nói ngươi đang thu thập tinh huyết của các loài yêu tộc? - Thiết Phiến hỏi.
- Vâng, không biết ngài hỏi vậy là có chuyện gì? - Trường Bạch cảm thấy mình sẽ nhận được sự giúp đỡ.
- Nếu vậy thì đây không phải nơi ngươi nên nhắm đến. Ngươi có thể tới học lão Ngưu nhà ta, hắn có thể sẽ giúp được ngươi. - Thiết Phiến vừa nói, trạng thái vô cùng không ưa gì khi nhắc đến tên của lão, nhưng ngay sau đó thì lại chuyển qua cưng nựng Hồng Hài như một con mèo.
- Lão hẳn đang ở ngọn núi nào đó rồi. - Thiết Phiến nhắc tới đây lại càng cảm thấy được sự đáng sợ của bà, chỉ một câu nói như đã bộc lộ hết sức mạnh.
Trong thoáng chốc đã áp chế được tâm trạng đó.
- Ồ! Là ai đây? Chẳng phải là Thiết Phiến sao? - Từ phương xa vọng lại thanh âm nữ nhân trong trẻo lại có phần séo sắt.
Nhìn thì thấy Ngưu Ma Vương đi tới, trông dáng vẻ vô cùng ăn năn hối lỗi. Nhưng người nói câu đó không phải là lão mà là người phụ nữ kế bên, mặt nhọn mũi cao, da trắng mắt tròn, phần tóc đen nhô lên hai chiếc tai màu trắng tinh cùng cái đuôi dài phía sau lưng.
Rõ ràng là một con hồ ly. Nhưng hình dạng này, vòng nào ra vòng nấy, nhan sắc mỹ mạo chỉ đứng sau Hằng Nga Tiên Tử.
Thấy thế, cậu ta nhìn qua Thiết Phiến đã nổi lên tức giận lúc nào không hay.
Hồng Hài Nhi rời khỏi vòng tay mẹ, dẫn Trường Bạch ra xa khỏi nơi này.
- Đây là lần đầu tiên ta thấy nương tức giận như vậy. - Hồng Hài Nhi vừa nói vừa nghĩ tới cảnh tượng vừa rồi cũng run rẩy toàn thân.
Cũng đúng. Trường Bạch nghĩ. Nếu như ai thấy chồng mình đi n·goại t·ình mà lại còn ngang nhiên công khai trước mặt như vậy mà không tức giận thì quả là một tấm lòng bao dung cao cả.
Vẻ mặt Thiến Phiến giờ đang vô cùng tức tối. Mang theo chiếc quạt ba tiêu xông lên. Chỉ phẩy nhẹ một cái, một ngọn lửa từ phương xa kéo tới nuốt lấy hai người họ.
Ngưu Ma Vương dù không muốn phản kháng, sẵn sàng chịu đựng nhưng rồi vẫn phải ra tay bảo vệ tiểu th·iếp.
Hắn nhìn về phía vợ mình không nỡ chút nào nhưng vẫn phải cầm rìu lên bổ một nhát xuống đánh tan trận lửa kia.
Thiết Phiến thấy lão bảo vệ tình nhân, trong lòng càng thêm tức. Hai tay cầm chắc cây quạt lại phẩy hai cái, cả hai người bị cuốn bay xa tít. Rồi lại dùng pháp thuật gọi sấm chớp xuống đánh lên người lão Ngưu.
Ngưu Ma Vương để tiểu tình nhân trong lòng rồi dùng thân mình đón đỡ trừng phạt ấy.
Từng đạo lôi điện đánh xuống, tới mức mà Ngưu Ma Vương chỉ dùng nhục thân để chống đỡ, không hề dùng tới pháp lực ngăn cản. Vậy mà chẳng thể tạo ra chút thương tích nào.
Rồi cứ thế, một đạo lại nối tiếp một đạo. Đợt sau mạnh hơn đợt trước mà lão Ngưu chỉ hứng chịu một đòn đó đánh vào lưng mình.
- Ngươi bị khùng sao?! Sao không tránh đi?! Sao còn phải bảo vệ con ả đó?! - Thiết Phiến gào thét lên, nước mắt như trực trào.
Hàm răng nghiến lại, phất quạt đánh tan đợt sấm chớp đang h·ành h·ạ lão Ngưu bay đi.
- Theo tôi về nhà! - Thiết Phiến công chúa nhìn vào lão rồi không đành lòng thấy thế mà trở về Hỏa Diệm Sơn.
Hồng Hài Nhi vừa trở lại, thấy cha b·ị đ·ánh thương nặng như thế, còn nương thì rời khỏi nơi đó cũng theo nương về.
Con hồ ly kia thì không để tâm tới, trong lòng thì vui sướng vì c·ướp được Ngưu Ma Vương. Lại thấy người ta vì mình mà chịu nhiều đau đớn như vậy cũng không nhìn được. Hai tay xoa vào nhau, kết hợp pháp lực lại điều trị cho hắn mau lành.
Trường Bạch cũng theo Hồng Hài trở về, nhưng không vào trong mà chỉ đứng bên ngoài chờ đợi.
Rất lâu sau đó, hai người cũng giải quyết được mâu thuẫn. Thiết Phiến đồng ý cho cô ta làm th·iếp, nhưng không được tới gần Hỏa Diệm sơn, chỉ được ở tại núi của ả. Còn lão Ngưu thì một tuần mới được gặp ả một lần, nếu dám léng phéng bên ngoài thì đừng nói là quỷ yêu, dù là thân cũng không cứu được.
Lão Ngưu thấy thế cũng sợ, gật đầu nghe theo.
Trường Bạch hỏi chuyện thì biết con hồ ly đó bản thể là Ngọc Diện Hồ Ly ngụ ở núi Tích Lôi. Động cơ tiếp cận Ngưu Ma Vương thì vẫn chưa rõ, nhưng có kể lại là trong một lần tu hành, chẳng biết ai đã xui khiến ở núi Tích Lôi có một con hồ ly trắng.
Toàn bộ cơ thể nó là bảo vật, ăn vào có thể trị được bách bệnh, trái tim có thể làm người ta kéo dài tuổi thọ. Thế là cả người cả yêu đều tìm tới cửa muốn lấy mạng cô ta.
Ngưu Ma Vương cũng biết chuyện đó, trong lòng có chút ham muốn kéo dài tuổi thọ của vợ nên chạy đến. Nhưng vừa tới thì bắt gặp nhan sắc tuyệt trần của nàng đã bị hớp hồn, không thể nào xuống tay được.
Chỉ trong chớp mắt đó đã bị ả ta câu dẫn rồi lại bị ả lợi dụng đánh đuổi hết những người xung quanh đó.
Trường Bạch nghe được có chút cảm khái, tuy nhiên thì việc này cậu vẫn thấy không ổn chút nào. Điều gì đó làm cậu ta bất an nhưng không thể rõ ràng là chuyện gì.
Tu vi của con hồ ly đó còn chưa tới Quy Chân cảnh thì sao có thể có tác dụng thần kỳ như kéo dài tuổi thọ khi người khác sử dụng.
Mọi chuyện đã êm xuôi, lão Ngưu được vợ thả cho ngày hôm nay đi chơi cùng tiểu tình nhân. Nhưng bọn họ cũng không đi quá xa, chỉ loanh quanh ở trên núi Tích Lôi chơi đùa.
Bỗng nàng ta mở miệng đòi hỏi Ngưu Ma Vương.
- Đại Vương, người không biết ta khổ thế nào đâu. Nếu không phải năm đó có người ra tay cứu giúp tiểu th·iếp, sợ là tiểu th·iếp đ·ã c·hết rồi.
Vừa nói nàng ta vừa làm nũng.
- Đại Vương ngài có cách nào giúp ta thăng tiến tu vi, hoặc dạy ta một vài chiêu được không?
- À! Được, được. Ta sẽ dạy nàng, giúp nàng vượt qua độ kiếp. Để không ai có thể bắt nạt được nàng. - Ngưu Ma Vương vừa cười vừa nói với Ngọc Diện.
- Vậy khi độ kiếp xong, ta có thể đánh với Thiết Phiến công chúa? - Ả vô tình hỏi ra câu ấy.
Ngưu Ma Vương nghe được, cả người như nổi lên sóng lớn, muốn tóm cổ nó nhưng rồi lại không ra tay mà nhịn xuống, cười bảo:
- Không thể nào, Thiết Phiến đã sớm vượt qua độ kiếp từ cả ngàn năm trước. Cho dù độ kiếp xong, nàng cũng không thể đánh bại được đâu.
- Th·iếp thân đã biết. - Trong lòng nàng vô cùng khó chịu, nhưng có thể để Ngưu Ma Vương nói ra lời ấy thì đã đúng với ý trong lòng nàng ta.
Rồi hai người tiếp tục trò chuyện tới tối khuya thì lão Ngưu về lại nhà.
Nhìn vợ đã say ngủ, hắn nhẹ nhàng đi qua.
- Giờ mới về hả? - Thiết Phiến mở mắt nhưng vẫn không nhìn vào lão, chỉ nằm trên giường mà hỏi.
- À! Phu nhân, ta vừa về. - Lão cũng thật thà, không hề che giấu điều gì.
Thấy phu nhân không đáp lại nữa, lão nhẹ nhàng cởi bỏ áo giáp rồi leo lên giường đi ngủ.
Nhưng vừa đặt lưng xuống, đã bị một bàn tay nhỏ bé đánh bốp vào lưng một cái rõ to. Lão Ngưu rống lên trong đau đớn nhìn qua Thiết Phiến nhưng vẫn mỉm cười.
Tối đó, không ai biết chuyện gì nhưng Hồng Hài Nhi và Trường Bạch phải thức cả đêm rồi bàn luận về pháp tướng.
--------------------
Ngưu Ma Vương và Thiết Phiến xảy ra xích mích trong tình cảm nhưng đều ổn.
Có vẻ lão Ngưu vẫn đang che giấu gì đó.
Hãy đọc chương kế để biết thêm!
Bạn có thể tìm kiếm truyện với các từ khóa sau:
Tiền Hạo Kiếp Tây Du,
truyện Tiền Hạo Kiếp Tây Du,
đọc truyện Tiền Hạo Kiếp Tây Du,
Tiền Hạo Kiếp Tây Du full,
Tiền Hạo Kiếp Tây Du chương mới
Click Theo Dõi -> Fanpage để cập nhật website
Bạn đang đọc truyện trên 123truyen.vn , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!