Click Theo Dõi -> Fanpage Để Cập Nhật Truyện Thiên Ma Thần Ấn Quyết: Long Vương Ấn
Với tốc độ như vậy mà nói, quả thực giống như là nhanh như tia điện, điều hắn có thể làm cũng chỉ có nắm thật chặt tay Tiêu Thanh sợ mình bị rơi xuống.
Rất nhanh, bọn họ sẽ đi tới mảnh rừng rậm hôm qua, phía sau mảnh rừng rậm có một ngọn núi. Nơi này Nguyên Hạo cũng rất quen thuộc, dù sao hắn lớn lên cũng nằm gần ở chỗ này . Ngọn núi này là nơi bắt nguồn cái tên Sơn Hải của trấn Sơn Hải. Nhưng bởi vì ở trong núi và sâu trong rừng rậm thường xuyên có dã thú thường lui tới, thậm chí còn từng có ma thú xuất hiện, vì vậy, có rất ít người đến bên này. Hắn cũng là nửa năm trước do lòng hiếu kỳ từng đến quá một lần dưới chân Sơn Hải . Ở nơi đây hắn thấy được một con dã thú không tên, bị làm cho sợ đến nhảy hẳn lên, từ đó về sau, Nguyên Haon không có xâm nhập qua mảnh rừng rậm này, lại càng không cần phải nói tiến vào ngọn núi này.
-Lão sư, bên này có dã thú, có thể còn có ma thú.
Nguyên Hạo thành tâm nhắc nhở.
Nguyên Hạo từ khi đi chung với Tiêu Thanh luôn có cảm giác bất an trong lòng, tuy rằng hắn cảm nhận cổ lực lượng hùng mạnh của người này, nhưng nó lại là một phần khiến hắn lo sợ. Từ lúc gặp Tiêu Thanh, Nguyên Hạo luôn cảm thấy Quân Lão Sư luôn có thái độ lạnh lùng với mình thậm chí là có chút bực tức đối với mình. Hắn e sợ rằng cách huấn luyện của vị lão sư này sẽ rất tinh quái và nhọc nhằn.
Quân Tiêu Thanh dừng lại trên đỉnh núi, nơi này ấy vậy mà có khoảng bằng phẳng rộng như vậy. Quân Nguyên Hạo cũng được thả xuống ngay sau đó. Đầu óc Nguyên Hạo có chút choáng váng sau phi hành của Tiêu Thanh, phải mất một chút thời gian Nguyên Hạo mới ổn định trọng tâm.
Cùng lúc đó, Tiêu Thanh cũng không để ý đến trạng thái Nguyên Hạo. Quân Lão Sư liền dùng linh lực huyễn hóa ra vương tọa, y ngồi xuống đưa mắt nhìn Nguyên Hạo. Lúc này, Nguyên Hạo cũng nhìn về phía hắn đôi mắt có chút kinh ngạc, Nguyên Hạo nhìn y trong giống một đấng chí tôn ngồi trên vương tọa.
Mở lời, Quân Tiêu Thanh chỉ tay về phía Nguyên Hạo tạo ra áp lực vô hình mà thản nhiên nói:
-Trước tiên là nói về nói ngươi ngày hôm qua gặp được cái gì? Tại sao linh lực lại tăng lên gấp đôi?
-Ngày hôm qua là như vậy. . .
Nguyên Hạo không có cảm giác mình có chuyện gì cần giấu diếm, đem phát sinh ngày hôm qua hết thảy thuật lại một lần.
Nghe lời của hắn,trong cả quá trình Tiêu Thanh chẳng qua là chân mày hơi nhăn một lần, những khác cũng cũng không có tỏ vẻ gì.
-... Lão sư, ngài nói tiểu cô nương kia có không có việc gì chứ?
Tiêu Thanh lắc đầu, nói :
-Không có việc gì, nàng cùng hắc y nhân kia là đồng bọn, đều thuộc về trinh sát thánh điện. Tên Hắc y nhân đó là người tốt, không cần phải lo, ta là bạn hắn nên dám chắc điều đó.
Nhận được câu trả lời của Quân Lão sư, Nguyên Hạo có chút vui trong lòng. Hắn cũng đã cởi bỏ nút thắt trong lòng từ đêm qua tới giờ, nhưng mà hắn cũng bất ngờ khi biết Quân Lão Sư có quen biết người đó. Nhưng mà Nguyên Hạo lại chẳng thấy gã Hắc y nhân đó có điểm gì tốt, nếu không phải có cô bé đó ngăn thì có lẽ hẳn đã nằm một chỗ.
-Còn về cô bé đó, ta cũng không biết thân thế cô nhóc đó như thế nào...có thể con bé sở hữu thần cách.
-Trinh sát Thánh điện?
Tồn tại của trinh sát thánh điện là khá bí ẩn, cũng là đặc điểm của trinh sát điện. Ở Liên Minh trừ Thần ấn đại điện ra thì Trinh sát Thánh điện đứng hàng hai chỉ sau Ma Pháp Thánh Điện. Trinh sát điện nổi bật với cách chiến đấu chớp nhoáng và hiểm, di chuyển rất linh hoạt và cơ động cao.
Hạo trong mắt tràn ngập tò mò. Đây cũng là lần đầu tiên hắn gặp cường giả của thất thánh điện.
Tiêu Thanh kéo cánh tay mang theo chiếc nhẫn lầu bầu nói : "Đây chẳng lẽ là không gian giới chỉ?" Vừa nói, ngón tay của hắn tựa hồ đột nhiên lóe sáng một chút, đầu ngón tay đụng chạm vào chiếc nhẫn, nhất thời tỏa ra một vòng lam sắc quang mang.
Vẻ kinh ngạc hiện lên trong mắt, hướng Nguyên Hạo nói :
-Vận khí của ngươi rất tốt, đây là tiểu cô nương kia để lại cho ngươi. Giá trị cao, không nên để mất? Xem ra cô nương đó có ý tứ với ngươi
Nguyên Hạo gãi gãi đầu, trên khuôn lộ thủy chung mang theo vẻ nghi ngờ, hắn cũng không thế nào minh bạch lời Lão sư nói.
-Thật ra ta định sau này gặp lại sẽ trả vật cho cô bé....
Nguyên Hạo lộ vẻ ngại ngùng, dứt cậu liền gãi đầu.
-Lão sư, ngài có biết hắc y nhân kia dùng phương pháp gì để cho những tên quái nhân tướng mạo dữ tợn biến mất không?
Tiêu Thanh cười nhạt một tiếng đáp:
-Đó là một trong những chức năng của tháp quang minh. Có thể ngươi không biết, tháp quang minh ngoài khả năng tiêu diệt lực lượng hắc ám còn có khả năng thanh tẩy chúng. Sở dĩ bọn chúng có thể xâm nhập vào nơi này, vì bọn chúng là ma tộc cấp cao sắp thành hình người, bọn này có thể tránh sự t·ấn c·ông của tháp quang minh nhưng không tránh được hiệu ứng suy yếu của tháp. Tên Hắc y nhân đó đã g·iết chúng rồi thanh tẩy đốt thành tro, không để lại dấu vết. Mà nhà ngươi cũng có diễm phúc đấy hắn vậy mà dùng đến ấn kỹ, quang lô cũng đã được tẩy sạch và kinh mạch được đả thông. Không trách năng lực tăng vọt như vậy.
-Ấn kỹ là gì vậy lão sư?
Nguyên Hạo có chút tò mò.
-ấn kỹ có thể xem là đặc thù của linh lực, do nó tạo thành, trải qua thiên biến vạn hóa bồi tụ, mỗi loại ấn kỹ cho người sử dụng một khả năng khác nhau, thí dụ là ấn kỹ của Hắc y kia đó là dị hỏa, mỗi loại ấn kỹ có thể xuất hiện do truyền thừa, thu thập hoặc tự ngộ ra. Hiện tại đối với ngươi ấn kỹ là thứ xa xỉ, ngươi chỉ cần biết kẻ mạnh chưa chắc đã sở hữu ấn kỹ, nhưng sở hữu ấn kỹ chắc chắn là kẻ mạnh.
-Vâng.
Nghe lời hắn nói xong, ở trong lòng Nguyên Hạo nhất thời có nhiều thêm vài phần ước mơ, muốn là sau này mình cũng có thể có được một ấn kỹ của riêng, nó sẽ có gì đây? Nhìn lại chiếc giới chỉ trong tay này hắn không khỏi lại nghĩ tới tiểu cô nương hôm qua. Nhưng bội phần đã an tâm hơn chút.
Đột nhiên, Tiêu Thanh nói:
-Từ nay về sau ngươi không cần quay lại giáo điện, một mực ở đây chuyên tâm tu luyện với ta.
-Nhưng mà....
-Về chuyện ăn uống, ta sẽ lo
Quân Nguyên Hạo có chút áy náy trong lòng, hắn nhận được giảng dạy miễn phí, mà ngay cả việc ăn uống cũng như thế khiến hắn ái ngại.
-Thậm chí ta sẽ chuẩn bị cho ngươi các loại dược liệu tốt kể cả đan dược. Nhưng ngược lại, nếu ngươi không hoàn thành các yêu cầu tối thiểu trong bài tập, ta sẽ lập tức đuổi ngươi xuống núi, tước bỏ danh hiệu hiệp sĩ của ngươi, thậm chí xóa tên ngươi khỏi giáo điện.
Thời điểm nói những lời nói này đáy mắt Tiêu Thanh hiện lên một tia thâm ý, thậm chí còn mang theo một phần nhàn nhạt áy náy, nhưng hắn che dấu vô cùng tốt, Hạo căn bản nhìn không ra.
-Nguyên Hạo, ta biết rằng ngươi sống những ngày tháng qua có chút cơ cực. Rời xa mẫu thân, nhưng ngươi vẫn phải cố gắng.
Quân Tiêu Thanh có chút trầm giọng, nói nhỏ:
-Mẫu thân của ngươi đã không còn nữa...Trong nhiệm vụ vì để yểm hộ cho đồng đội chạy trốn mà mẫu thân ngươi đã chiến đấu với ma thần hoàng... thực lực chênh lệch quá cao....nên đã hy sinh
Nguyên Hạo mở to đôi mắt, nhìn Tiêu Thanh, hắn vô cùng kinh ngạc. Có lẽ Tiêu Thanh đã chọc đúng vào điểm chí mạng của Nguyên Hạo.
Bạn có thể tìm kiếm truyện với các từ khóa sau:
Thiên Ma Thần Ấn Quyết: Long Vương Ấn,
truyện Thiên Ma Thần Ấn Quyết: Long Vương Ấn,
đọc truyện Thiên Ma Thần Ấn Quyết: Long Vương Ấn,
Thiên Ma Thần Ấn Quyết: Long Vương Ấn full,
Thiên Ma Thần Ấn Quyết: Long Vương Ấn chương mới
Click Theo Dõi -> Fanpage để cập nhật website
Bạn đang đọc truyện trên 123truyen.vn , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!