Click Theo Dõi -> Fanpage Để Cập Nhật Truyện Thế Giới Không Bình Thường
Khương Vũ nhìn Bách Sự Thông khép nép ở dưới mặt đất, hắn lúc này có chút thất vọng, Siêu Phàm Giả mà yếu như Bách Sự Thông thì quả thật khiến cho hắn thất vọng cực kỳ.
"Nói một chút về Siêu Phàm Giả đi!" Khương Vũ hỏi câu hỏi rất đơn giản, chuyện này mà Bách Sự Thông không trả lời được, vậy thì chứng tỏ hắn rất là vô dụng, không như lời hắn khoác lác.
Bách Sự Thông giật cả mình, người này cũng là Siêu Phàm Giả nhưng lại không biết Siêu Phàm Giả là cái gì? Mới thức tỉnh mà đã mạnh đến mức này rồi sao?
"Sao không trả lời? Không biết hả?" Khương Vũ nhìn thấy ánh mắt đăm chiêu của Bách Sự Thông, lúc này lại lần nữa hỏi.
"Biết... biết... tất nhiên là biết!" Bách Sự Thông nhìn thấy nắm đấm của Khương Vũ giật cả mình, hắn ngay lập tức trả lời.
Siêu Phàm Giả ở thế giới này nói đơn giản cũng như kiếp trước trong tiểu thuyết mà hắn từng xem, có thể thức tỉnh được năng lực băng, năng lực lửa, có người thì tâm linh, có người thì sức mạnh, nói chung so với câu trả lời của hai tên mập béo không khác nhau bao nhiêu.
"Chỉ có như vậy thôi sao?" Siêu Phàm Giả nếu thật sự chỉ có nhiêu đó năng lực, thì phải nói là quá yếu, không đủ uy h·iếp dành cho hắn.
"Đúng vậy... siêu phàm giả chỉ có năng lực đó!" Bách Sự Thông sợ hãi nói.
"Không có hóa thành Quỷ hay hóa thành Thú sao?" Khương Vũ lại hỏi.
"Không có... hoặc là do ta chưa nhìn thấy... đại ca ta đã nói những gì ta biết rồi... xin đừng g·iết ta!" Bách Sự Thông chưa từng nhìn thấy Siêu Phàm Giả có thể biến thành Ác Quỷ hay biến thành Quỷ Thú bao giờ, chỉ biết Siêu Phàm Giả có năng lực điều khiển tự nhiên mà thôi.
"Được rồi, vậy ngươi có biết gì về Thành Phố Tân Tiến hay không?" Khương Vũ lúc này hỏi một câu hỏi khác.
"Biết... biết... thành phố tân tiến chỉ là tên gọi mà mọi người hay gọi mà thôi, nó còn có một cái tên khác gọi là Trại Nuôi Nhốt Nhân Loại!" Bách Sự Thông nói ra những gì hắn biết, quả thật ở thành phố tân tiến sống rất tốt, nhưng sống ở đó b bọn họ sẽ không còn tự do nữa.
"Nói rõ một chút!" Khương Vũ lúc này tò mò, không hiểu tại sao thành phố tân tiến lại gọi là trại nuôi nhốt nhân loại.
"Trại nuôi nhốt nhân loại là nơi dành cho người sinh sống, nhưng mà cũng không phải, nơi đó là nơi tạo ra lương thực, năng lượng cho đám người máy, bọn chúng nuôi nhốt con người, đợi khi đến lúc sẽ ăn con người!
Nhân loại ở bên trong thành phố tân tiến không khác gì một con bò, một con lợn bị nuôi nhốt, bọn họ không biết lúc nào mình c·hết, nhưng cũng có một số người có thể sống cả đời, ở đó con người chính là năng lượng cho người máy.
Cũng có người máy giả dạng làm con người mà sinh sống, quan sát con người, mỗi khi có người có ý định chạy trốn, thì sẽ ngay lập tức g·iết c·hết, chính phủ ở nơi đó cũng không phải con người, nghe nói toàn là một đám nữa người nữa máy, đều bị cải tạo hết rồi.
Cho nên những người bình thường như chúng tôi thà sống ở khu vực dành cho khu ổ chuột, còn hơn là trở thành thức ăn, trở thành năng lượng dành cho người máy.
Nhưng mà tôi từng nghe nói ở đâu đó người kia còn có một nền văn minh nhân loại tồn tại, chỉ là chúng ta không thoát ra khỏi được khu vực này, không thể nhìn thấy thế giới chân chính bên ngoài mà thôi!" Bách Sự Thông nói ra những thứ mà hắn biết, những thứ mà hắn đã nghe được.
Khương Vũ nghe được câu nói này, hắn lúc này mới ý thức được vấn đề, những người ở bên trong thành phố đều là quỷ, nhưng bọn họ lại là lương thực của người máy, vậy thì đám người máy chính là quỷ cấp cao hơn, đang nuôi nhốt đám quỷ cấp thấp để bổ sung làm năng lượng.
Chỉ là bọn chúng biến những con quỷ này thành con người, khiến cho bọn chúng không nhận thức được sự thật của thế giới này, sau đó từ từ ăn sạch, từ từ nuốt hết những con quỷ cấp thấp, quỷ cấp cao sẽ càng trở nên cường đại hơn.
"Thế giới bên ngoài sao?" Khương Vũ lúc này mới chú ý đến những năm nay nơi hắn từng sống, chưa từng đề cập đến thế giới bên ngoài, kiếp trước thế giới có rất nhiều đất nước, nhưng tại sao kiếp này chỉ có mỗi một thành phố tồn tại.
Người bình thường ở trong thành phố từng nói chưa một ai ra khỏi thành phố, cao lắm chỉ là đi đến khu ổ chuột mà thôi, chưa có người nào vượt qua rừng rậm mà nhìn thấy mọi thứ ngoài kia.
"Đại ca... ta đã nói hết những gì ta biết rồi, có thể tha cho ta được hay không?" Bách Sự Thông sợ hãi nhìn Khương Vũ hỏi.
"Được rồi, tha cho ngươi!" Khương Vũ lúc này rời đi, Bách Sự Thông cung cấp tin tức cho hắn rất nhiều, chỉ là hắn không biết là thật hay là giả, nhưng hắn có thể tờ mờ đoàn được tám phần là thật còn hai phần là giả.
Có lẽ Bách Sự Thông cũng không hoàn toàn biết được sự thật của thành phố tân tiến, hắn chỉ nói ra những điều hắn biết mà thôi.
"Nên làm thế nào đây? Đi tìm Siêu Phàm Giả hay là vượt ra khỏi rừng rậm, đi tìm thế giới bên ngoài!" Khương Vũ lúc này cực kỳ khó quyết định, hắn không biết nên lựa chọn như thế nào.
Khương Vũ bước ra khỏi miếu, hắn bước chân càng lúc càng trở nên nặng nề, không biết thật sự ở ngoài kia còn có thế giới khác hay không, có những người giống như hắn hay không hay chỉ là bịa đặc.
"Thôi vậy! Đi tìm đám Siêu Phàm Giả kia hỏi chuyện một chút, có khi lại biết thêm được thứ gì đó!" Khương Vũ thở dài một hơi, bước chân di chuyển về phía trước mà đi.
Diêm Vương Điện nơi mà các Siêu Phàm Giả trú ngụ, không biết tổ chức của bọn họ là gì? Có phải chống lại thành phố tân tiến hay không, có phải chống lại những con ác quỷ đội lốt người máy hay không.
Khương Vũ tốc độ tăng nhanh, đi tới Diêm Vương Điện điều tra, nhưng khi hắn di chuyển thì hắn lại nhìn thấy người dân trong khu ổ chuột chạy toán loạn, đa số là người của khu vực trung lưu bỏ chạy.
Khương Vũ hiếu kỳ vô cùng, rốt cuộc có chuyện gì mà bọn họ lại chạy? Chẳng lẽ có người muốn g·iết bọn họ.
"Người anh em.. có chuyện gì sao mà vội vội vàng vàng như vậy?" Khương Vũ kéo lại một người hỏi.
"Thả ta ra đi, bọn chúng đến rồi, tất cả đều phải c·hết, bọn chúng muốn ăn chúng ta!" Người bị kéo lại hoảng loạn vô cùng nói.
"Ai? Ai ăn các người?" Khương Vũ không có thả người đi, hắn muốn hỏi rõ mọi chuyện.
"Đám người máy... người máy ở thành phố tân tiến đến rồi, cậu cũng mau chạy đi!" Người đàn ông nói xong, ngay lập tức dùng lực thoát khỏi cánh tay của Khương Vũ, bỏ chạy toán loạn.
Người máy đến khu ổ chuột? Tấn công từ khu vực trung lưu đến khu phố cũ, chẳng lẽ là muốn bắt hắn? Không phải đã mấy chục năm không xuất hiện ở đây sao? Chỉ vì hắn mà phá vỡ quy tắc.
"Bọn chúng không muốn bỏ qua cho mình, phải trốn thôi!" Khương Vũ ngay lập tức quay đầu, bọn chúng đã đến thì hắn chỉ có thể chạy mà thôi, vì chỉ một mình hắn không thể đối đầu được với mấy con người máy kia.
Nhưng trong lúc Khương Vũ định bỏ chạy, thì có một đám người xuất hiện, bọn họ ngay lập tức chặn lại bước chân của đám người máy, không cho đám người máy bước thêm một bước nào nữa.
"Bọn họ là Siêu Phàm Giả?" Khương Vũ đứng lại, cảm thấy những Siêu Phàm Giả này so với Bách Sự Thông lợi hại hơn rất nhiều, cho dù là hắn bây giờ cũng không phải đối thủ, vì hắn cảm nhận được cảm giác t·ử v·ong khi nhìn vào bọn họ.
Đây mới chính là Siêu Phàm Giả thật sự, thứ sức mạnh có thể đối kháng lại những con người máy của thành phố tân tiến.
Bạn có thể tìm kiếm truyện với các từ khóa sau:
Thế Giới Không Bình Thường,
truyện Thế Giới Không Bình Thường,
đọc truyện Thế Giới Không Bình Thường,
Thế Giới Không Bình Thường full,
Thế Giới Không Bình Thường chương mới
Click Theo Dõi -> Fanpage để cập nhật website
Bạn đang đọc truyện trên 123truyen.vn , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!