Tại Thế Giới Huyền Huyễn Đóng Vai Thiên Tài

Chương 78: Tô Chấn Thiên chết, thắp sáng cánh hoa thứ tư


Màu nền
Font chữ
Cỡ chữ
22px
Chiều rộng khung
100%
Dãn dòng
180%
trước sau →

Click Theo Dõi -> Fanpage Để Cập Nhật Truyện Tại Thế Giới Huyền Huyễn Đóng Vai Thiên Tài

Chương 78: Tô Chấn Thiên chết, thắp sáng cánh hoa thứ tư

Tô Trường Không nhìn thật sâu Tô Thanh Phong một mắt, nhìn vào ánh mắt hắn, không chút dao động nào, ông ta liền bất đắc dĩ thở dài một hơi rồi nói.

“Tùy ngươi vậy”.

Nói xong, ông ta liền đứng dậy quay người rời đi. Kèm theo đó cũng có nhiều người rời đi theo sau, cảnh tượng kế tiếp họ không muốn chứng kiến.

Lúc này trong đại sảnh cũng chỉ còn lại bốn người, Tô Thanh Phong, Tô Thanh Tuyết, Tô Thanh Hàn cùng với Dương Ngọc Lan. Tô Thanh Phong đi tới trước mặt Tô Chấn Thiên, hắn lẳng lặng đứng đó nhìn, trong đầu lại hiện lên vô số hình ảnh. Tất cả đều là những thứ hắn dựa vào địa mạch để xem lấy những gì Tô Chấn Thiên đã làm.

Không thể không nói, quan sát quỹ tích một vị cường giả, hơn nữa còn là một đoạn thời gian đối với hắn gánh vác rất lớn, nhưng hắn vẫn muốn biết đến cùng Tô Chấn Thiên đã làm những gì.

Không nhìn không biết, khi biết quả thực đem tam quan của hắn phá hủy.

Nếu như nói Tô Chấn Thiên chỉ đơn thuần ham muốn thực lực, đam mê quyền lợi, có lẽ hắn cũng sẽ không tức giận quá nhiều. Nhưng mà tất cả những gì hắn thấy được, cũng không chỉ là quyền lực cùng thực lực đơn giản như vậy.

Mà trong đó, còn có cả dục vọng.

Sắc mặt hắn càng lúc càng khó coi, ánh mắt nhìn Tô Chấn Thiên càng lúc càng lạnh, sát khí vô thức phóng thích ra khiến người khác nhìn lạnh cả người.

Có lẽ chịu không được ánh mắt của hắn, Tô Chấn Thiên nhịn không được bò dậy nhìn lấy Tô Thanh Phong quát lớn.

“Nhìn cái gì? Ta là cha ngươi!”.

“Ngươi...”.

Dương Ngọc Lan còn chưa nói dứt lời, Tô Thanh Phong liền cắt

“Nửa đêm, 14 năm trước, trong một căn phòng đầy tro bụi”.

Đám người không hiểu ra sao, chỉ có Tô Chấn Thiên sắc mặt chợt biến.

“Ngươi...”.

“23 năm trước, phía sau sườn núi…”.

“24 năm trước…”.

Càng nói, Tô Chấn Thiên sắc mặt càng tái đi

“Nói cho ta biết, vì cái gì”. Tô Thanh Phong nhìn lấy Tô Chấn Thiên bình tĩnh mở miệng hỏi.

“Ta…”.

Nghe được chất vấn, Tô Chấn Thiên nói không ra lời.

Ông ta không đi chất vấn vì cái gì Tô Thanh Phong biết, bí mật bị vạch trần, mỗi một câu giống như mũi dao đâm vào tim của ông ta khiến ông ta không thở nổi.

Xẹt!

Đột nhiên, từ dưới đất mọc lên nhiều sợi dây lec giữ chặt lấy ông ta, kéo mạnh ông ta xuống, cưỡng ép ông ta quỳ xuống đất, ngay trước mặt Tô Thanh Phong.

Ba!

Trước sự kinh ngạc của mấy người, Tô Thanh Phong bàn tay giơ lên, trực tiếp cho Tô Chấn Thiên một cái tát.

Dùng lực không nhiều, cũng chỉ là một người bình thường có thể chịu đựng.

Ba!

Lại tiếp tục một cái tát vang lên.

Ba! Ba! Ba!

Càng lúc, lực đạo càng mạnh, Tô Thanh Phong ánh mắt cũng bắt đầu đỏ lên, có chút khống chế không được nội tâm lửa giận của mình.

Tô Thanh Tuyết cùng Tô Thanh Hàn vội vã chạy tới đem hắn kéo lại.

“Ca, đừng như vậy”.

“Thanh Phong, bình tĩnh một chút”.

Hai người quả thực bị hình ảnh lúc này dọa sợ. Loại cảm giác kìm nén đó khiến họ có chút thở không nổi, cũng chỉ có Dương Ngọc Lan giống như đoán ra chút gì, ánh mắt nhìn Tô Thanh Phong vô cùng nhu hòa, nhưng nhìn về phía Tô Chấn Thiên lại dâng lên lửa giận.

Hít sâu một hơi kìm nén lửa giận trong lòng, nàng biết Tô Thanh Phong hẳn biết được Tô Chấn Thiên đã làm cái gì, nhưng hẳn là còn chưa tới mức đán vỡ ranh giới cuối cùng. Nếu không nàng dám khẳng định, lúc này cũng không phải là vài cái tát đơn giản như vậy.

Nàng rất rõ ràng tính cách của Tô Thanh Phong, nếu như Tô Chấn Thiên thật làm cái gì “vượt quá ranh giới” Tô Thanh Phong tuyệt đối dám móc đao từng miếng, từng miếng tùng xẻo Tô Chấn Thiên.

“Thanh Phong”.

Nghe được Dương Ngọc Lan gọi mình, Tô Thanh Phong quay đầu nhìn qua.

“Để ta làm chuyện này. Ngươi nói cho cùng vẫn còn con của hắn. Mặc dù ta biết ngươi không ngại, nhưng ta không muốn ngươi vì hắn mà trên thân đeo lấy tội danh giết cha cả đời”.

“Mẹ, ta...”.

“Ngoan. Nghe lời”.

Biết ý nàng đã quyết, Tô Thanh Phong cũng không có cưỡng cầu.

Đích thật hắn có chút do dự, vốn dĩ hắn muốn trực tiếp một đao lấy mạng, nhưng nghĩ tới những gì mình thấy, hắn sợ mình nhịn không được đem Tô Chấn Thiêr giầy vò đến chết.

Nhưng làm như vậy, đến cùng cũng không thỏa đáng.

“Thanh Hàn, ngươi sẽ không để ý chứ?”. Dương Ngọc Lan nhìn qua Tô Thanh Hàn hỏi.

“Sẽ không. Mẹ ta vì hắn mà chết, hắn sống hay chết không liên quan gì tới ta. Ca ca để ta tới, chỉ là muốn để ta cùng quá khứ cáo biệt mà thôi”. Tô Thanh Hàn đáp.

Nàng rất rõ ràng điểm này.

Dương Ngọc Lan nhìn nàng một chút, mặc dù vẫn biết tính cách Tô Thanh Hàn rất cứng cỏi, nhưng bình thường biểu hiện rất chú trọng thân nhân, chỉ nhìn nàng đối với Tô Thanh Phong cùng Tô Thanh Tuyết là biết.

Hiện tại xem ra, nàng mặc dù chú trọng thân tình, nhưng cũng hiểu rỡ phải trái.

Tô Chấn Thiên quỳ dưới đất không nói lời nào, những gì mấy người Tô Thanh Phong nói ông ta đều nghe được.

Không có phải bác, không có tức giận, chỉ là lắng lặng chờ đợi tử vong của mình.

Trên thực tế, lúc này tỉnh thần của Tô Chấn Thiên rất thanh tỉnh, có một loại cảm giác giống. như những năm đó Dương Ngọc Lan gặp. Chỉ là dù cho trước khi chết thay đổi cũng sẽ không thay đổi được kết cục gì.

Ngoại trừ Tô Thanh Hàn, những người còn lại đều hiểu, Tô Chấn Thiên hẳn là bị mê hoặc mất đi tâm trí. Nhưng, cái gọi là mê hoặc, cũng. chỉ là đem dục vọng. trong lòng bày ra mà thôi.

Quan trọng hơn, Tô Chân Thiên cũng không. phải vừa mới bị mê hoặc, mà là đã bị nhiều năm, thậm chí nếu không phải còn giữ một chút lý trí, nhiều năm trước Tô Thanh Tuyết cùng Tô Thanh Hàn liền gặp phải độc thủ của ông ta.

Đây cũng là lý do Tô Thanh Phong muốn để Tô Chấn Thiên ra đi nhanh chóng.

Nếu không lấy bản tính của hắn, Tô Chấn Thiên nhất định sống không bằng chết.

Tô Thanh Phong nhìn Tô Chấn Thiên lần cuối, sau đó liền lôi kéo Tô Thanh Tuyết cùng Tô Thanh Hàn ra ngoài.

Thời gian chậm rãi trôi qua.

Cái chết của Tô Chấn Thiên cũng không gây ra bất kỳ ảnh hưởng nào, có chỉ là để cho Tô gia thay một cái chủ nhân mà thôi.

Dù cho Tô Chấn Anh nội tâm có bất mãn cũng không thay đổi được cái gì.

Trong phòng, Tô Thanh Phong mở ra hai mắt.

Cảm nhận trong cơ thể sức mạnh tăng trưởng, hắn nhẹ thở ra một hơi.

Hắn hiện tại đã hoàn toàn đặt chân tới tầng thứ tư, cũng chính là nắm giữ sức mạnh cánh hoa thứ tư, tương đương với Hóa Nguyên cảnh nhất giai.

Sức mạnh mà cánh hoa thứ tư mang tới cùng Hóa Nguyên cảnh không khác bao nhiêu. Hóa Nguyên cảnh có thể khiến linh khí trong cơ thể hóa dịch, ngoại phóng linh khí giết địch. Mà hắn ở trên khả năng này khiến cho càng thêm toàn diện.

Cơ bản tới nói, Thiên Linh thể để hắn sớm nắm giữ năng lực này, nhưng cánh hoa thứ tư mang tới trên cơ sở này cường hóa thêm gấp bội.

Với sức mạnh hiện tại, hắn có tự tin dù không mở ý cảnh cũng có thể cùng tên ngoại tộc kia đánh vài chiêu. Nếu như mở ra ý cảnh cũng sẽ không trọng thương như lần đó, thậm chí có thể đổi một chút vết thương không chí mạng lấy mạng đối phương.

Chỉ là, hắn vẫn chưa rỡ ràng lắm cơ chế của đóa bạch liên trong thức hải.

Nếu như so sánh với hỗn độn thanh liên trong hồng hoang, nó hoàn toàn không xứng ngang hàng. Nhưng nếu đơn thuần về mặt năng lực cùng sức mạnh tăng phúc, nó so với bất kỳ hệ thống tu luyện nào đều toàn diện.

Đương nhiên, đây cũng chỉ là suy đoán của hắn. Muốn nghiệm chứng, chỉ khi đem toàn bộ cánh hoa đều thắp sáng mới có thể biết được.

Bạn có thể tìm kiếm truyện với các từ khóa sau: Tại Thế Giới Huyền Huyễn Đóng Vai Thiên Tài, truyện Tại Thế Giới Huyền Huyễn Đóng Vai Thiên Tài, đọc truyện Tại Thế Giới Huyền Huyễn Đóng Vai Thiên Tài, Tại Thế Giới Huyền Huyễn Đóng Vai Thiên Tài full, Tại Thế Giới Huyền Huyễn Đóng Vai Thiên Tài chương mới

Click Theo Dõi -> Fanpage để cập nhật website

Bạn đang đọc truyện trên 123truyen.vn , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!


Báo lỗi qua fanpage (Trả lời ngay)
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả.
Nếu gặp chương bị lỗi hãy gửi tin nhắn qua fanpage hoặc báo lỗi qua hệ thống để BQT xử lý!
Back To Top