Phiến Tội

Chương 230: Giá trị lợi dụng


Màu nền
Font chữ
Cỡ chữ
22px
Chiều rộng khung
100%
Dãn dòng
180%
trước sau →

Click Theo Dõi -> Fanpage Để Cập Nhật Truyện Phiến Tội

Chương 231:Giá trị lợi dụng

- Thực phẩm đóng hộp, làm ta nhớ tới những ngày tháng sống dưới tầng hầm.

Blood Owl dùng tay mở đồ hộp trước mắt ra, nhìn dễ dàng giống như xé lớp nhựa trên hộp sữa chua vậy.

- Nếu như tiếp theo ngươi muốn nói mình đã làm gì trong đoạn thời gian đó, tốt nhất vẫn nên dừng lại. Ta đoán nếu nói ra cố sự kia, trước khi ăn sẽ ảnh hưởng đến ngon miệng, sau khi ăn sẽ khiến người ta n·ôn m·ửa.

Tả Đạo đang ngồi ở bệ cửa sổ ăn một bịch khoai tây chiên, sau khi hắn đi vào một môi trường khép kín, nhất định sẽ tìm một vị trí chạy trốn thuận lợi nhất.

Đây cũng là một căn nhà dân hoang phế, sau khi Phong Tiển quan sát sơ lược khu vực phụ cận đã đưa ra kết luận, khá ít nơi giống như bị quái vật p·há h·oại, nói lên chỗ này tương đối an toàn.

Gambling Snake không ăn gì, chỉ uống một lon nước trái cây. Hắn có thể không ăn, không uống, không ngủ mà vẫn bảo trì trạng thái thân thể rất lâu... Vì bảo đảm không bị l·ây n·hiễm, không có sơ suất, hắn căn bản không nghĩ đến việc ăn uống trước khi rời khỏi thành phố này.

- Từ tối hôm qua tới giờ vẫn luôn trốn đông nấp tây, đúng là phiền phức.

Blood Owl oán trách:

- Ta thấy còn không bằng ra ngoài săn g·iết quái vật, g·iết sạch không phải xong rồi sao.

Phong Tiển nói:

- Trước khi các ngươi tới ta đã trốn đông nấp tây mấy ngày rồi, ô nhiễm vừa bộc phát thì ta gần như không chợp mắt, g·iết c·hết quái vật cũng không ít, những vẫn không cảm thấy số lượng của bọn chúng có dấu hiệu giảm bớt.

- Ta nói là săn g·iết, không giống như tình huống của ngươi, gặp phải quái vật sau đó mới g·iết c·hết đối phương để tự vệ.

Blood Owl nói:

- Muốn tiêu diệt một giống loài cần có kế hoạch, đầu tiên là lập ra một mục tiêu ngắn hạn, trong thời gian cụ thể tiêu diệt bao nhiêu con...

- Vấn đề này vẫn nên tạm thời bỏ qua đi, chờ ngày nào đó virus zombie bộc phát đủ để hủy diệt loài người, ngươi lại khởi động phương án này cũng không muộn.

Gambling Snake ngắt lời:

- Bây giờ nói cho chúng ta biết tin tức ngươi lấy được sau khi thẩm vấn.

Blood Owl trút hết thức ăn còn dư trong hộp vào miệng, nuốt xuống toàn bộ:

- Thực ra ta cũng không hỏi được quá nhiều tin tức. Tình huống đại khái là mấy ngày trước, cục trưởng Adolf dẫn theo trợ thủ Hess của hắn đi công tác ở Thiên Đô. Đúng vào thời gian n·hạy c·ảm này, sở nghiên cứu của Evolution lại bị đội du kích t·ấn c·ông, khiến cho thiết bị tự hủy trong nhà kho chứa đồ nguy hiểm của bọn họ khởi động. Dựa theo lẽ thường, trong thời gian ngắn thiết bị tự hủy sẽ tạo ra nhiệt độ cao cực hạn, có thể hủy diệt tất cả mọi thứ trong nhà kho, nhưng lần này lại xảy ra bất ngờ... Có một loại sinh vật không rõ lại chịu được nhiệt độ cao, sống sót trốn ra khỏi nhà kho.

- Sau đó sinh vật không rõ kia bắt đầu tàn sát trong sở nghiên cứu dưới lòng đất, bất kể là người của Evolution hay là thành viên của đội du kích, nếu không kịp thời chạy lên mặt đất thì chỉ có đường c·hết. Đương nhiên cũng không ai biết trong sở nghiên cứu dưới lòng đất rốt cuộc có người may mắn sống sót hay không, bởi vì cái tên bị ta thẩm vấn kia từ sớm đã chạy ra rồi.

- Như vậy ô nhiễm lại là chuyện gì?

Gambling Snake hỏi.

- Cái tên bị ta thẩm vấn chỉ là nhân viên nghiên cứu bình thường, không biết gì về cơ mật cấp cao hơn, hơn nữa sau khi hắn chạy ra khỏi sở nghiên cứu không lâu đã bị đội du kích bắt giữ.

Blood Owl trả lời:

- Chuyện liên quan đến ô nhiễm, hắn cũng chỉ biết như chúng ta. Có điều sự tình hẳn là khá nghiêm trọng, bởi vì ô nhiễm thông qua nguồn nước l·ây l·an, rất có thể sẽ ảnh hưởng đến biển khơi. Bây giờ còn không biết virus có thể l·ây n·hiễm sang động vật hay không, nếu như có thì vùng biển phụ cận thành phố Đại Tây Dương xuất hiện hàng loạt sinh vật hải dương biến dị, cũng chỉ là vấn đề thời gian.

- Quả nhiên chúng ta vẫn phải tạm thời gác lại nhiệm vụ tìm người, trước tiên giải quyết chuyện ô nhiễm.

Gambling Snake nói.

Phong Tiển dường như nhớ ra gì đó:

- Đúng rồi, các ngươi thông qua tàu ngầm lên bờ, Cố Vấn và Thuật Sĩ đang ở vùng biển phụ cận, có thể bảo bọn họ nghĩ cách giúp đỡ trang thiết bị hay không.

- Sau khi đưa chúng ta lên bờ bọn họ đã rời đi, lúc này đã qua hơn hai mươi giờ, có trời mới biết bọn họ đã đưa tàu ngầm đi đâu.



Tả Đạo lập tức dội một gáo nước lạnh.

- Cho nên... sự tình phải hoàn toàn dựa vào bốn người chúng ta giải quyết đúng không?

Tâm tình Phong Tiển vừa dao động, lại theo bản năng muốn hút vài hơi xì gà.

Gambling Snake suy nghĩ một lát:

- Sau khi trời tối chúng ta sẽ chia nhau làm việc, một mình ta hoạt động trong thành phố, tìm cách bắt một thành viên Evolution chức vị cao hơn mang về. Tả Đạo và Blood Owl, các ngươi đi đến nhà máy điện, nghĩ cách khôi phục cung cấp điện trong thành phố.

Hắn liếc nhìn Jeff bị hôn mê dưới sàn:

- Phong Tiển, ngươi canh giữ ở đây, chờ hắn tỉnh dậy thì hãy moi ra một chút tin tức.

- Này, ngươi đã không nể mặt g·iết c·hết cha của hắn, ngươi cảm thấy sau khi hắn tỉnh lại sẽ ngoan ngoãn hợp tác sao?

Phong Tiển nhướng mày hỏi.

- Hắn không phải là người của đế quốc, ngươi hù dọa một chút không phải cái gì hắn cũng khai sao.

Gambling Snake trả lời:

- Kẹo và roi, luôn có một thứ sẽ khiến người ta mở miệng.

Lúc này Tả Đạo chen vào:

- Ta nói này đại ca, chuyện khôi phục nhà máy cung cấp điện cũng bảo ta đi à? Ta là người làm giấy tờ giả chứ không phải kỹ sư, cho dù có biết một chút...

Hắn còn chưa nói hết, Blood Owl đã nói thẳng:

- Nhà máy điện mà thôi, rất dễ xử lý, có gì không hiểu thì ta sẽ dạy ngươi.

- Ngươi đúng là cái gì cũng biết...

Tả Đạo nói.

- Ngươi cho rằng thế nào, hắn vốn là nhà khoa học.

Gambling Snake nói giống như chuyện đương nhiên, lúc hắn sắp xếp nhiệm vụ cũng đã sớm nghĩ đến người nào thích hợp làm chuyện gì:

- Bây giờ ta chỉ lo lắng một chuyện, trước khi vấn đề ô nhiễm được giải quyết, người mà chúng ta muốn tìm đã gặp bất trắc rồi...

......

Lúc hoàng hôn, Thiên Nhất dẫn theo “đội trưởng thân vệ” của hắn trở lại cửa hàng sách.

Đi vào trong tiệm, Thiên Nhất liền nhào tới ghế sofa của mình, vô lực ngồi xuống, sảng khoái kêu một tiếng:

- Cuối cùng đã trở lại rồi, đúng là mệt gần c·hết!

Nguyệt Yêu đóng cửa tiệm lại, lạnh nhạt nói một câu:

- Không có ai theo dõi chúng ta.

- Theo dõi cũng không có ý nghĩa, dù sao sớm muộn gì chúng ta cũng sẽ dịch chuyển.

Thiên Nhất chống cằm lên mặt bàn, ngẩng đầu nói:

- Nói đến chuyện này... cô thật sự xem mình là đội trưởng thân vệ rồi à? “Không có ai theo dõi chúng ta” lời thoại chuyên dùng cho cận vệ này cũng....

- Ngươi cố ý dẫn ta đi đàm phán, là vì muốn giúp ta gánh vác chuyện trước kia?



Nguyệt Yêu cắt ngang câu nói giống như đùa giỡn của Thiên Nhất.

- Đúng vậy.

Thiên Nhất:

- Có gì sai sao?

- Ngươi có biết hay không, bởi vì chuyện này và thái độ của ngươi, suýt chút nữa đã khiến đàm phán tan vỡ. Nếu như giao dịch với Hình Thiên không thành công thì sẽ ảnh hưởng đến đại cục.

Nguyệt Yêu nói.

- Chính là ban đầu dùng thái độ như vậy, bọn họ mới sẽ chĩa mũi dùi vào ta, từ đó hoàn toàn quên đi chuyện này thực ra là do cô khởi xướng, hơn nữa cũng tin tưởng vào lý do “nằm vùng” của ta.

Thiên Nhất trả lời giống như chẳng có chuyện gì:

- Còn đại cục mà cô nói... ha ha... từ khi nào cô bắt đầu quan tâm tới kế hoạch của ta vậy?

Nguyệt Yêu bị hắn hỏi khiến cho sững sốt:

- Ta là thành viên của Nghịch Thập Tự, hi vọng kế hoạch của tổ chức thành công chẳng lẽ rất lạ sao?

- Hả? Vậy từ lúc nào cô lại xem mình là thành viên của Nghịch Thập Tự rồi?

Thiên Nhất cười hỏi:

- Lúc ta đưa cô từ Paris về đây, cô vốn chỉ muốn ở chỗ này của ta mấy tháng để tránh đầu gió, chờ có cơ hội sẽ rời đi, lại tìm một thành thị khác làm công việc g·iết người “trừ gian diệt ác” của cô.

Thiên Nhất quan sát biến hóa nhỏ bé trên mặt Nguyệt Yêu, cảm thấy rất hài lòng:

- Nhưng bây giờ hình như cô lại có suy nghĩ khác.

- Ngươi làm sao có thể...

Nguyệt Yêu nói:

- Quyển sách nội tâm hẳn là không thể xem được tiếng lòng của ta, rốt cuộc ngươi làm sao biết suy nghĩ của ta hiện giờ?

- Ta không biết, chỉ tùy tiện suy đoán mà thôi.

Thiên Nhất nói:

- Nhưng với phản ứng của cô lúc này, chứng minh ta đoán đúng rồi.

- Hừ... gạt ta đúng không.

Nguyệt Yêu thở dài, cười khổ một tiếng:

- Được rồi, xem như ta lại bị ngươi lừa một lần. Ta thừa nhận hôm nay suy nghĩ của ta đã thay đổi, ta muốn ở lại nơi này.

- Lý do?

Thiên Nhất hỏi.

- Lý do à?

Nguyệt Yêu cười:



- Ha... ngươi muốn biết cũng được, trước tiên hãy trả lời ta một vấn đề.

- Ừm... bỏ đi, ta không muốn biết.

Thiên Nhất lười nhác bò dậy khỏi bàn, đi tới bên cạnh chuẩn bị pha cà phê.

- Tại sao ngươi lại để ta gia nhập Nghịch Thập Tự? Ngươi muốn gì ở ta?

Lời nói của Thiên Nhất cũng không thể ngăn cản Nguyệt Yêu hỏi ra vấn đề.

Thiên Nhất vừa mở bình cà phê ra vừa trả lời:

- Bởi vì cô là một người siêu năng lực rất lợi hại, còn có lý do gì khác sao?

- Lời nói dối như vậy, nói ra chính ngươi sẽ tin sao?

Vẻ mặt Nguyệt Yêu rất nghiêm túc:

- Mỗi thành viên trong Nghịch Thập Tự đều có lý do tồn tại tất yếu, bọn họ đều có tài năng xuất sắc ở một lĩnh vực, hoặc đơn thuần là mạnh mẽ. Mà cấp bậc của ta hiển nhiên không thể xem là cao thủ trong tổ chức này, càng không có năng lực học thuật chuyên môn gì. Chẳng lẽ ngươi để ta gia nhập tổ chức, thật sự chỉ là muốn tìm một đội trưởng thân vệ có vài phần tư sắc?

- Ha... con người của cô nói chuyện cũng thật kỳ quái, ban đầu chính là cô muốn gia nhập...

Thiên Nhất đang chuẩn bị lừa gạt tiếp.

Nguyệt Yêu lại ngắt lời hắn:

- Khi đó ngươi hoàn toàn có thể từ chối, đây không phải là lý do.

- Xem ra không gạt được rồi.

Thiên Nhất đặt bình cà phê xuống, nói:

- Phục Nguyệt, có một số chuyện liên quan đến cô, ngay cả chính cô cũng không biết. Ta biết những chuyện đó, nhưng bây giờ ta không thể nói với cô.

- Hừ... nói cách khác, ta có một loại giá trị lợi dụng, nhưng chính ta lại không biết. Ngươi thì biết nhưng lại không muốn nói với ta?

Nguyệt Yêu cười lạnh:

- Nghe ra giống như một cách lấp liếm vạn năng.

Thiên Nhất về lại chỗ ngồi:

- Cô còn thông minh hơn ta tưởng tượng.

- Là do ngươi đối xử với ta quá tốt.

Nguyệt Yêu trả lời:

- Ngươi dạy ta làm thế nào kiềm chế năng lực bộc phát, không hề phái ta đi chấp hành nhiệm vụ nguy hiểm, hôm nay lại suýt chút nữa vì ta mà bỏ qua giao dịch với Hình Thiên.

Giọng nói của nàng lộ ra sự lạnh lẽo:

- Ngươi tuyệt đối không phải loại người này, ngươi sẽ không làm bất cứ chuyện gì vô điều kiện cho người khác, trừ khi... ngươi muốn gì đó ở ta.

- Cô có thể xem những chuyện này là một phần của “giao dịch”.

Sắc mặt Thiên Nhất trở nên âm trầm kỳ dị.

- Ngươi thậm chí không muốn nói với ta nội dung giao dịch sao?

Nguyệt Yêu không hề sợ hãi nhìn thẳng vào mắt của hắn.

- Nói ra cô sẽ từ chối, người không biết gì mới sẽ bị lợi dụng.

Thiên Nhất cười gian nói:

- Ta nói như vậy chắc cô hiểu rồi chứ?

Bạn có thể tìm kiếm truyện với các từ khóa sau: Phiến Tội, truyện Phiến Tội, đọc truyện Phiến Tội, Phiến Tội full, Phiến Tội chương mới

Click Theo Dõi -> Fanpage để cập nhật website

Bạn đang đọc truyện trên 123truyen.vn , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!


Báo lỗi qua fanpage (Trả lời ngay)
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả.
Nếu gặp chương bị lỗi hãy gửi tin nhắn qua fanpage hoặc báo lỗi qua hệ thống để BQT xử lý!
Back To Top