Phiến Tội

Chương 163: Hội nghị


Màu nền
Font chữ
Cỡ chữ
22px
Chiều rộng khung
100%
Dãn dòng
180%
trước sau →

Click Theo Dõi -> Fanpage Để Cập Nhật Truyện Phiến Tội

Chương 160:Hội nghị

Khi Gambling Snake trở lại tàu ngầm, vừa lúc gặp phải Strange trong hành lang. Strange chào hỏi sau đó nói:

- Trở lại rất đúng lúc, ông chủ triệu tập hội nghị, bảo toàn thể nhân viên đến phòng chỉ huy đợi lệnh.

Gambling Snake đáp một tiếng, kề vai với Strange đi về phía trước.

Strange chỉ chỉ vào v·ết m·áu trên y phục Gambling Snake:

- Thương thế nghiêm trọng à? Có cần ta xem thử không?

Gambling Snake lắc đầu:

- Rách da một chút thôi.

Đối với hắn thì tổn thương mức độ này không tính là tra khảo gì.

Hai người đi thẳng đến phòng chỉ huy, khi bọn họ mở cửa điện tử bước vào, các thành viên của Nghịch Thập Tự xem như đã tới đông đủ.

Thiên Nhất thấy mọi người đều đã có mặt, liền nói:

- Có mấy chuyện muốn tuyên bố một chút.

Hắn lấy một tờ giấy từ trong túi áo, mở ra nói:

- Đây là một bức phác họa vừa rồi ta đã bớt thời giờ vẽ ra, những ai chưa từng thấy cô ta thì dùng tranh nhận biết một chút. Đây là Cố Lăng, chị của Cố Vấn, tổng tài của Ngân Ảnh.

Sau khi giới thiệu xong, hắn lại cẩn thận gấp tờ giấy bỏ vào trong túi.

- Ngươi lại còn biết vẽ, thật không nhìn ra.

Cố Vấn nói.

Thiên Nhất nói:

- Tài nghệ làm giả tác phẩm nghệ thuật của ta cao siêu đến mức hóa thành chất lỏng có thể lấp đầy cả hẻm núi lớn Colorado. Vẽ phác họa chẳng là gì cả, ngày khác giúp chị ngươi vẽ tranh sơn dầu, điêu khắc gì đó, cũng chỉ cần nhấc tay mà thôi.

- Ai lại cần nhiều tranh và tượng của mình như vậy, đặt ở trong nhà không phải giống tự sướng sao?

Cố Vấn trả lời.

- Vậy đặt ở chỗ ta là được.

- Ngươi làm vậy là có ý gì...

Thiên Nhất chuyển đề tài:

- Được rồi, chúng ta bắt đầu nói việc chính. Bởi vì chị của Cố Vấn và ta đã đạt thành một hiệp nghị, cho nên ta phải tạm thời rời khỏi tổ chức một thời gian, đi nghỉ phép. Khi ta trở lại, Nghịch Thập Tự và Ngân Ảnh có lẽ sẽ kết thành đồng minh vững chắc.

- Hiểu rồi, ngươi muốn đi hưởng tuần trăng mật với chị hắn.

Blood Owl cười nói.

- Ngươi làm thế nào phân tích ra?

Cố Vấn cũng ngạc nhiên.

- Đạt thành một hiệp nghị không phải đi đăng ký kết hôn sao? Sau đó chính là nghỉ phép.

Blood Owl trả lời.

- Có thể phương thức biểu đạt của ta gây nên một chút hiểu lầm, “nghỉ phép” mà ta nói là ám chỉ đi hoàn thành một chuyện. Nữ nhân kia nghĩ rằng đã giao cho ta một vấn đề khó khăn, nhưng đối với ta thì việc này cũng dễ như chơi đùa mà thôi.

Thiên Nhất giải thích:

- Tóm lại, trong khoảng thời gian ta không có mặt thì đừng đi tìm ta, nếu xảy ra chuyện lớn thì cứ tìm Cố Vấn. Trước khi ta trở lại, các vị có thể tự do hành động, tiếp tục nghiên cứu dang dở, hoặc là thảo luận với những tổ chức liên quan vv, các ngươi tự quyết định đi.

Blood Owl cười lạnh nói:

- Đẩy hết mọi chuyện cho em vợ, còn mình và nàng đi vui vẻ đúng không.

- Ngươi đừng tưởng rằng sức chiến đấu mạnh thì có thể nói năng lung tung.



Cố Vấn quay sang nhìn Blood Owl h·ăm d·ọa.

- Ta quyết định từ nay về sau sẽ thường xuyên nhắc lại chủ đề anh rể này, để biểu đạt sự bất mãn của ta đối với loại người ủng hộ chủ đề vệ sinh như ngươi.

Blood Owl nói:

- Có vẻ sẽ rất thú vị.

Bởi vì chuyện ở Venice, Blood Owl vẫn luôn muốn tìm cơ hội trả thù Cố Vấn. Nhưng hiện giờ hai người ở cùng một trận doanh, dùng vũ lực trả thù không được hay cho lắm, may mắn hôm nay Thiên Nhất lại mở cho hắn một lối đi.

- Cố Vấn, bớt thời giờ giúp ta chuyển lời cho chị ngươi, lần này ta cũng không mang theo cửa hàng sách, sẽ hoàn thành công việc cô ta giao phó.

Thiên Nhất vừa đi ra ngoài vừa nói:

- Tả Đạo, làm một tờ giấy chứng nhận giả giúp ta, thuận tiện cho ta mượn một ít tiền mặt, ta muốn mua vé máy bay.

- Không có tiền, mượn Kế Toán đi.

Tả Đạo đã sớm nghe Cố Vấn phàn nàn chuyện tên này thiếu tiền không trả, nào còn bị mắc lừa.

Kế Toán bất mãn nói:

- Xem ta là ngân hàng à?

Kêu ca thì kêu ca, hắn và Tả Đạo vẫn ngoan ngoãn theo ông chủ ra ngoài.

......

Ngày 10 tháng 6 năm 2101, Thiên Đô.

Khấu Lâm Tai xách theo hồ lô của hắn, dáng vẻ giống như ma men đi dạo trên đường phố, theo hành lang trong tổng bộ HL đi tới phòng hội nghị.

Mở cửa điện tử bước vào, có bốn người đã ngồi ở bên trong, trong đó có ba người là quan viên triều đình, còn một người là trung tướng của tổng bộ HL, Cư Thắng.

Nhìn thấy vị Túy Tước này lảo đảo đi vào, mấy tên quan viên đều lộ vẻ không thoải mái. Bắt bọn họ ngồi chờ ở đây lâu như vậy, có phải là quá kiêu ngạo hay không?

Thực ra đám quan lớn triều đình oán hận Khấu Lâm Tai đã lâu. Người này tuy xuất thân quý tộc có thân phận vương tộc, nhưng chưa từng thấy hắn qua lại thân thiết với đảng phái nào. Ai tới cửa đút lót, hắn sẽ giả bộ hồ đồ, thu lợi ích nhưng không làm việc, chỉ xem sự hiếu kính của ngươi là thiếu tự trọng. Ai bị hắn gạt chân cũng không thoải mái gì, thường thường sẽ bị chửi mắng té tát.

Tóm lại tên này cả ngày điên điên khùng khùng, rất kỳ khó xử lý. Hắn không giống như chê tiền, nhưng lại không ăn hối lộ. Còn về nữ nhân, căn bản không ai dám đưa tặng, bởi vì ai cũng biết hắn trở thành như thế này là do mất vợ.

Cho nên vị Túy Tước đại nhân này cơ bản không có nhược điểm, muốn quật ngã hắn rất khó, mà hắn lại không tham gia đảng phái tranh đấu, không có cơ hội gặp tử địch, cũng không ai muốn phí công sức đi giải quyết một kẻ không có lập trường.

Lâu ngày chức vị của Khấu Lâm Tai lại dần dần lên cao. Người có lòng xem xét lý lịch của hắn và những vụ án do hắn phụ trách sẽ hiểu được, hắn nhìn giống như ưu khuyết điểm mỗi thứ một nửa, nhưng thực ra thành tích lại rất nổi bật. Những cái gọi là sai lầm kia, thường thường chỉ là “sơ ý” để cho loại nhân vật như Time Servant chạy trốn hay gì đó.

Dùng sự việc Time Servant làm ví dụ, nếu thật sự muốn truy cứu chuyện này, người phụ trách hiện trường lại không phải là hắn. Nếu ngươi muốn xử lý Khấu Lâm Tai, có phải cũng nên xử lý cả trung tướng Carmen có mặt ở đó hay không? Lại nói nếu cục phó của EAS thật sự muốn chạy, ai có thể ngăn cản được? Còn về các loại hành vi của Time Servant, vẫn phải chờ bàn bạc, tạm thời không thể kết luận được.

Những sai lầm như vậy có một ít cũng không sao, quân hàm của Khấu Lâm Tai vẫn càng ngày càng lớn, đã lên đến chuẩn tướng. Các quan viên triều đình vẫn chán ghét và bó tay với hắn, nhưng muốn khiến cho hắn biến mất e rằng rất khó.

- Tước gia, hôm nay đến sớm vậy, vất vả rồi.

Cư Thắng cười nói, hắn xem như hiểu khá rõ về vị tước gia này. Khấu Lâm Tai chỉ đến trễ hai mươi phút là đã nể mặt, nói lên nội dung của hội nghị này rất quan trọng.

- Vì nhân dân phục vụ!

Khấu Lâm Tai ngồi xuống ghế giống như ngã nhào, khi nói đến chữ “phục” kia lại phun cả nước miếng vào mặt ba tên quan viên, cũng không biết có phải hắn đang cố ý chế giễu gì đó hay không.

Mấy vị đại nhân lấy khăn tay ra lau mắt kiếng, lau đầu trần:

- Chuyện đó... tước gia, báo cáo của ngài đâu... chắc sẽ không quên mang theo chứ.

Bọn họ thấy Khấu Lâm Tai không mang theo văn kiện nào, chỉ cầm hồ lô rượu tới, còn cho rằng hắn đã quên mục đích tới đây rồi.

Ai ngờ đối phương lại từ trong túi lấy ra một cái USB, đẩy tới trước mặt Cư Thắng:

- Cư tướng quân, giúp ta cắm... cắm một chút, tay ta hơi run.

Ngươi đâu chỉ có tay run, nói chuyện cũng đang run kìa! Đám quan viên trong lòng kêu khổ, thật không biết hội nghị này sẽ kéo dài tới khi nào.

Cư Thắng lại giống như không quan tâm, cầm lấy USB, đi tới bên cạnh máy chủ của phòng hội nghị cắm vào. Tiếp đó hình ảnh được truyền đến hệ thống hình ảnh lập thể 3D chính giữa bàn hội nghị.



Khấu Lâm Tai dùng đôi tay “run rẩy” của hắn mở màn hình máy tính trước mặt ra, sau đó nhanh chóng thao tác một phen trên bàn phím, bắt đầu giảng giải:

- Không bàn đến số lượng và thân phận của tù phạm vượt ngục, một tuần nay dữ liệu báo cáo lên vẫn luôn thay đổi, không biết được con số chính xác, càng không cần nói đến tra rõ thân phận của bọn họ.

- Hãy xem một chút tổn thất mà chúng ta có thể xác nhận... Về nhân sự mà nói, ta sẽ không điểm danh từng n·gười c·hết nữa, dù sao trong tay các ngươi đã có danh sách nhân viên tại chức ở nhà tù hiện nay. Ngoại trừ trưởng cai ngục Jefferson và trưởng bảo vệ Tây Ân, không còn người nào sống sót. Trong đó có một tên chuyên viên do Evolution phái tới, đến bây giờ vẫn c·hết không thấy xác.

Theo Khấu Lâm Tai giải thích, hình ảnh lập thể trên bàn hội nghị cũng biến đổi, hiện lên tư liệu liên quan ở từng góc độ.

- Hiện giờ hai người còn sống đang tiếp nhận thẩm vấn trong ban nghành mà ta không thể tiếp xúc được. Ta nghĩ các ngươi còn biết rõ tình huống và khẩu cung của bọn họ hơn ta, cho nên ta không có gì để nói với các ngươi.

- Ngoài ra, tàu ngầm của cứ điểm số một b·ị đ·ánh chìm ba chiếc, danh sách quân sĩ trên tàu t·ử v·ong chắc các ngươi cũng lấy được rồi. Đương nhiên tên của những hải quân này cũng không cần bàn, dù sao phương thức suy nghĩ vấn đề của chính trị gia và quân nhân vốn khác nhau. Đối với chính trị gia thì đó chỉ là một bản danh sách rất bình thường, trừ khi con số t·hương v·ong quá lớn hoặc có một số nhân vật quan trọng t·ử t·rận, nếu không cũng chẳng có gì đáng để ý.

- A hèm...

Cư Thắng hắng giọng một cái:

- Căn phòng này thật khô, khiến cổ họng của ta không thoải mái lắm, xấu hổ.

Khấu Lâm Tai mượn thang xuống đài, quay trở lại chủ đề:

- Trong sự kiện lần này, tổn thất nhân lực nghiêm trọng nhất có lẽ là Thiên Vệ. Trong bảy Thiên Vệ xuất động có hai n·gười c·hết, một người khác không rõ tung tích, còn lại bốn người chạy về, cũng bị đưa đến ban nghành mà ta không thể tiếp xúc, khẩu cung liên quan thì tự các ngươi tìm kiếm đi.

- Ta muốn nói, Joseph Norland, tức Time Servant, hắn là một người đáng tin cậy. Ta tin hắn xuất hiện ở nhà tù Tide vào sáng ngày 2 tháng 6 là để ngăn chặn cuộc vượt ngục xảy ra, hoặc là giảm bớt tổn thất. Về đoạn phim của Nghịch Thập Tự, hắn cùng với đám tù phạm t·ấn c·ông Javiton Howl, chuyện này hoàn toàn có thể giải thích, nếu đổi lại là ta...

- Chuyện này chúng tôi sẽ điều tra, tước gia, nếu như ngài có tin tức liên quan muốn cung cấp, có thể dùng văn bản báo cáo.

Một tên quan viên ngắt lời.

Một người khác nói:

- Nhưng theo phân tích của ngành tình báo, lần trước ở quận Tinh Nguyệt Liên, sau sự việc Hình Thiên c·ướp đoạt thần vụ, Time Servant lại có thái độ không hợp tác, cùng với biểu hiện chạy trốn sau đó, lập trường của người này rất có vấn đề.

Tên quan viên thứ ba cũng bổ sung:

- Chỉ cần là nơi hắn xuất hiện thì lại có Thiên Vệ c·hết, hơn nữa thần vụ b·ị c·ướp, nhà tù Tide bị phá, hai chuyện này rõ ràng có liên hệ nhất định. Nếu nhóm thần vụ kia thuận lợi vận chuyển đến đảo Địa Ngục, chắc hẳn Jefferson sẽ có đầy đủ tài nguyên để khống chế cục diện. Chúng ta có lý do hoài nghi, tin tức vận chuyển thần vụ bị tiết lộ, phía EAS cần phải chịu trách nhiệm.

- Hừ... cho nên, chỉ cần là người của EAS, trên tới cục trưởng, dưới tới canh cửa, những khẩu cung đó đều không được chấp nhận trong vụ án của Time Servant đúng không?

Khấu Lâm Tai cười nói, trong lòng biết rõ âm mưu ẩn giấu sau chuyện này. Hắn dùng gót chân để suy luận cũng có thể hiểu, người ở trong tối gây áp lực nhất định là gia tộc Cress. Ai cũng biết tên mập con ông cháu cha trong cục kia lòng dạ hẹp hòi, bởi vì một chuyện nhỏ mà kết oán với Time Servant, sau đó vẫn luôn chờ cơ hội báo thù, lần này khẳng định là Cress đã tìm cha mình đâm sau lưng Time Servant.

- Được rồi, tổn thất về mặt nhân sự nói đến đây thôi.

Khấu Lâm Tai lại nhấn vài phím, mở ra hồ sơ kế tiếp:

- Về phương diện vật chất...

Lúc này, hệ thống hình ảnh lập thể trên bàn hội nghị hiện ra một nhà tù Tide hư cấu.

- Theo như khảo sát dưới nước sau đó, bước đầu kết luận, nơi rạn nứt của đảo Địa Ngục trong biển vừa khéo ngang với không gian của lò năng lượng bên dưới nhà tù, chính là chỗ này.

Khấu Lâm Tai giải thích, hình ảnh lập thể cũng thay đổi theo.

- Về tình huống này có hai khả năng. Đầu tiên là Javiton Howl ở trong tù vì nguyên nhân nào đó mà khôi phục năng lực, trực tiếp nâng hòn đảo lên, khiến cho phần đảo dưới nước rạn nứt, vừa lúc cắt đứt nguồn năng lượng cung cấp, dẫn đến các loại thiết bị đề phòng và cung cấp trong đảo trở nên vô dụng.

- Khả năng thứ hai, đó là có người ở trong biển tìm được vị trí chính xác của lò năng lượng, dùng công kích tầm xa uy lực đủ để xuyên thấu tịnh hợp kim, sau đó mới xảy ra tình huống kể trên. Muốn làm được chuyện này, dựa vào sức người e rằng rất khó, phải nhờ v·ũ k·hí dưới nước mới được.

- Từ phương thức Nghịch Thập Tự cung cấp hình ảnh cho toàn thế giới, còn có những lời mà Thiên Nhất nói, cuộc vượt ngục xảy ra có hơn chín thành là do Nghịch Thập Tự gây nên, thông qua một loại đơn vị tác chiến tiên tiến dưới nước. Nhưng radar dò xét của cứ điểm số một, Thiên Đô và cả nhà tù Tide, mỗi giây phút đều theo dõi vùng biển rộng lớn chung quanh đảo Địa Ngục, hoàn toàn không phát hiện có thứ gì tiếp cận.

- Nói tóm lại, căn nguyên sự việc e rằng phải hỏi Jefferson.

- Chúng ta hãy xem tổn thất sau đó đi... Một đầu đạn h·ạt n·hân không có gì đáng nói, bỏ qua. Ba chiếc Cá Mập Trắng do cứ điểm số một phái ra bị Garuda của Tiền Tuyến Tự Do quét sạch, dù sao sức chiến đấu không cùng một cấp bậc, đây là chuyện không có biện pháp. Sau khi bọn họ đón phạm nhân đi, đã che giấu tín hiệu vệ tinh, trốn khỏi phạm vi dò xét của radar.

- Toàn bộ cơ sở nhân tạo của nhà tù Tide đều bị hủy diệt. Sau khi hòn đảo bị Javiton nâng lên, trải qua mấy phen biến hình vặn vẹo, đại khái đã biến thành hình cái cốc. Khi chúng ta quan sát được hình ảnh, hòn đảo nhìn giống như nổi trên không trung, nhưng thực ra bên dưới vẫn có chống đỡ, hình dáng giống như một cây kem ốc quế vậy. Sau đó chắc là hắn không thừa tinh lực nâng vật thể lớn như vậy mãi, trải qua chiến đấu, tầng trên cùng không ngừng biến dạng, bị phá hư, cuối cùng lại thành một kết cấu phía dưới và chính giữa hẹp gần ngang nhau, nối tiếp với đáy biển.

- Nếu như muốn xây dựng lại, e rằng cũng chỉ có thể xây thành thắng cảnh du lịch gì đó, không thể xây thành nhà tù nữa. Ta chưa từng học qua kiến trúc, nhưng theo ta thấy...

Khấu Lâm Tai chỉ chỉ hình ảnh lập thể trên bàn:

- Thứ này nói không chừng một ngày nào đó sẽ ngã xuống, vẫn không nên đến gần thì tốt hơn.

- Những số liệu về tổn thất này có tiểu tổ chuyên môn phụ trách kiểm kê, bọn họ sẽ liên tục cập nhật số liệu thực tế vào hệ thống.

Một tên quan viên nói:



- Tước gia, hôm nay ngài chỉ muốn nói những chuyện này sao?

Một người khác cũng lộ vẻ không kiên nhẫn:

- Nếu chỉ như vậy, thứ cho tôi còn có công việc trên người, cáo từ...

- Chờ đã.

Khấu Lâm Tai ngắt lời:

- Ta đang chuẩn bị nói đến vấn đề mấu chốt nhất.

Hắn cầm hồ lô lên, uống một hớp.

Ba tên quan viên đành phải ngồi lại, xem hắn còn muốn nói chuyện gì.

Khấu Lâm Tai để hồ lô xuống, lau miệng, còn nấc một cái, sau đó mới không nhanh không chậm nói:

- Đối với sự thống trị của đế quốc, ba vị vẫn xem như hài lòng chứ?

Lời này vừa nói ra, những người có mặt thần sắc lập tức biến đổi. Cư Thắng chen vào:

- Tước gia, mặc dù ta chỉ đến dự thính, nhưng ta cảm thấy, vấn đề này có vẻ không ổn.

- Ha ha...

Khấu Lâm Tai cười ngây ngô:

- Đừng sợ, không phải ta đang xách động các ngươi. Đây cũng không phải là nghi vấn, mà là biết rõ nhưng vẫn hỏi.

Hắn lại uống một hớp, nói tiếp:

- Ta thấy chắc là khá hài lòng đúng không, ba vị đều đi xe sang, đeo đồng hồ xịn, cặp kè... ậc... cái này không nói nữa, các ngươi đều hiểu rồi.

Sắc mặt của ba người kia càng lúc càng khó coi, trong lòng dâng lên ngọn lửa vô danh. Nếu ngươi nói bọn họ không biết lễ nghĩa liêm sỉ, vậy thì quá xem thường bọn họ rồi. Đám quý tộc đều tiếp nhận giáo dục cao đẳng, còn loại con cháu quý tộc chỉ biết ăn chơi phá phách, lớn lên có tám thành không thể vào trong Thiên Đô làm quan được.

Bọn họ cũng biết sự tồn tại của hủ bại, có điều đây không phải là lựa chọn của bọn họ. Thân ở trong thể chế, không thể không cùng một giuộc. Khấu Lâm Tai ngươi thanh cao, đó là ngươi có bản lĩnh, chúng ta không thể học theo được. Nhưng bị ngươi trách mắng ngay trước mặt, chuyện này không được lịch sự cho lắm.

- Hừ... không biết tước gia rốt cuộc còn muốn nói gì?

Đáp lại hắn dĩ nhiên là cười lạnh.

Khấu Lâm Tai biết đám người này đã muốn trở mặt, bèn tiếp tục giả say:

- Ta muốn nói, những ngày tháng tốt đẹp khiến người ta hài lòng như vậy, e rằng không còn lâu nữa.

- Đây là ý gì? Xin tước gia nói rõ.

- Vẫn chưa hiểu sao? Đảo Địa Ngục bị công phá là một lần bổ sung thực lực cho những tổ chức phản kháng trên toàn thế giới, còn chúng ta gần đây lại tổn thất ba Thiên Vệ, một người khác không rõ tung tích, có thể nói là bên xuống bên lên. Cộng thêm chiến cuộc trên ba đại lục Âu, Á, Phi ngày càng căng thẳng, đối sách cho “c·hiến t·ranh toàn cầu” đã sắp được đưa ra trong chương trình hội nghị rồi đúng không?

- Chỉ là tổ chức phản kháng ở vài nơi đang làm loạn mà thôi, còn chưa tới...

Một người vừa định lên tiếng, lại bị Khấu Lâm Tai cắt ngang:

- Hôm nay ta tìm ba người các ngươi tới, là vì ba người các ngươi tuy không phải quan lớn, nhưng trên triều đình thỉnh thoảng còn dám nói vài lời chân thành khó nghe.

- Ta nói cho các ngươi biết, đây chính là một cơ hội. Lần này các ngươi không tham gia, sớm muộn gì cũng sẽ có người tham gia. Bớt làm chuyện lừa mình dối người đi, đây chính là cơ hội thăng quan, đừng không biết tốt xấu. Mỗi người đều chỉ nửa bước là đạp vào quan tài rồi, muốn lên giọng trước mặt ta, có biết đang nói chuyện với ai không?

Nói đến hai câu cuối cùng, hắn lại không hề có vẻ say, ánh mắt hung ác, hùng hổ dọa người.

Ngay cả Cư Thắng cũng cảm thấy sống lưng phát lạnh. Hắn biết vị Túy Tước này cũng không đơn giản giống như bề ngoài, nhưng đây là lần đầu tiên hắn nhìn thấy Khấu Lâm Tai lộ ra mũi nhọn.

- Đã hiểu cả chưa?

Khấu Lâm Tai đứng lên.

Chiếc ghế của ba tên quan viên kia đều nhích về phía sau mấy phân, giống như sợ đối phương nhào lên tóm lấy bọn họ.

- Hiểu... hiểu rồi... nếu là tước gia phân phó...

- Không phải, không phải, xin nhớ kỹ, là chính các ngươi muốn tham gia vào vòng xoáy này, không liên quan gì đến ta.

Khấu Lâm Tai vẫy hồ lô của hắn, khôi phục dáng đi lảo đảo, rời khỏi phòng hội nghị.

Bạn có thể tìm kiếm truyện với các từ khóa sau: Phiến Tội, truyện Phiến Tội, đọc truyện Phiến Tội, Phiến Tội full, Phiến Tội chương mới

Click Theo Dõi -> Fanpage để cập nhật website

Bạn đang đọc truyện trên 123truyen.vn , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!


Báo lỗi qua fanpage (Trả lời ngay)
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả.
Nếu gặp chương bị lỗi hãy gửi tin nhắn qua fanpage hoặc báo lỗi qua hệ thống để BQT xử lý!
Back To Top