Click Theo Dõi -> Fanpage Để Cập Nhật Truyện Phiến Tội
Chương 159:Tu Hành
Một sòng bạc ngầm, trong một căn phòng nhỏ ánh đèn lờ mờ.
Gambling Snake bị còng ngược tay trên một chiếc ghế. Một gã đàn ông mặc áo ba lỗ màu đen, vóc người giống như huấn luyện viên thể dục đang vung nắm tay, đánh vào mặt và bụng của Gambling Snake.
Sau khi đánh vài quyền hắn sẽ dừng lại, vẫy vẫy tay, điều chỉnh vải gạt bọc tay một chút.
Mà nhân lúc này, một gã cao lớn mặc âu phục phụ trách tra hỏi sẽ nắm tóc Gambling Snake, lặp lại cùng một vấn đề:
- Nói, ngươi đã làm thế nào? Gian lận ra sao?
Xương mày, mũi, lợi đều b·ị đ·ánh ra máu, trên âu phục và áo sơ mi của Gambling Snake đã đầy v·ết m·áu, nhưng ánh mắt và b·iểu t·ình của hắn vẫn lộ ra vẻ lãnh khốc và bình tĩnh.
Cuộc thẩm vấn đã kéo dài hơn một giờ, hai gã mặc âu phục và gã đ·ánh đ·ập kia đi ra chỗ xa, thấp giọng nói chuyện:
- C·hết tiệt, nửa chữ cũng không nói, hắn bị câm sao?
- Chắc chắn không phải.
- Vậy hắn đúng là xương và miệng đều cứng như nhau, chúng ta cũng không thể làm quá mức, phải thế nào đây?
- Nếu không cứ đưa vào cục cảnh sát cho xong, ta thấy ID của hắn có tám thành là giả.
- Không... người này... ta thấy không bằng như vậy, gọi ngài Darwin qua xem một chút.
- Phải làm phiền đến ngài ấy sao?
- Đúng vậy, ta sẽ đi gọi, các ngươi hãy trông chừng tên này.
Bọn họ cho rằng đứng cách khá xa, tiếng nói chuyện lại thấp, đối phương sẽ không nghe thấy. Thực ra mỗi chữ trong lời nói đều bị Gambling Snake nghe được rõ ràng, mặc dù sắc mặt của hắn không thay đổi, nhưng trong lòng hiểu rõ mục đích cơ bản đã thành công.
Không đến mười phút, gã cao lớn mặc âu phục kia đã trở lại. Phía sau hắn có một người đàn ông chừng bốn mươi tuổi, tướng mạo rất bình thường, ăn mặc cũng bình thường, mọi mặt đều thuộc kiểu người ném vào đám đông sẽ không bị chú ý.
Nhưng trong khoảnh khắc ánh mắt Gambling Snake tiếp xúc với hắn, liền biết máu dính trên tay gã đàn ông này chưa chắc đã ít hơn mình.
- Các ngươi ra ngoài hết đi.
Darwin cũng chỉ nhìn Gambling Snake một cái, lập tức đưa ra kết luận, ba tên thủ hạ kia có ở lại cũng vô dụng, nếu thật sự động thủ bọn họ chỉ làm vướng chân.
Đợi ba người rời khỏi phòng, Darwin chậm rãi đi đến trước mặt Gambling Snake:
- Có cần ta giúp ngươi tháo còng không?
Còng tay sau lưng Gambling Snake bỗng rơi xuống đất, hai tay của hắn rất bình ổn đặt trước người, hoàn toàn không giống như vừa b·ị đ·ánh:
- Cách đãi khách của sòng bạc các ngươi khá thô lỗ.
- Khiến ngươi cảm thấy không vui, ta rất xin lỗi.
Darwin nói:
- Không biết tôn tính của các hạ...
- Ngươi tên là Darwin đúng không?
Gambling Snake rất không lễ độ ngắt lời đối phương.
- Thế nào, trước đây chúng ta từng quen biết sao?
- Ngươi hãy nói với cấp trên của ngươi, Gambling Snake muốn gặp người phụ trách ở Macao này, bảo hắn nhanh chóng sắp xếp thời gian. Nếu như cấp trên của ngươi không đủ quyền hạn, vậy ngươi hãy bảo hắn đi tìm cấp cao hơn, trong số cao tầng sẽ có người biết tên ta.
Gambling Snake nói xong liền đứng dậy muốn rời khỏi.
- Chờ đã.
Darwin nói:
- Cho dù ta làm theo lời một kẻ lai lịch bất minh như ngươi, vậy ta phải đến nơi nào tìm ngươi?
- Ta sẽ lại tới tìm ngươi.
- Hừ... chỉ báo danh hiệu mà muốn rời đi sao? Nếu là thám tử của HL muốn gài bẫy ta...
Nửa câu sau của Darwin lại bị nghẹn vào, bởi vì một cái giũa móng tay đã gác lên cổ họng, trong nháy mắt Gambling Snake đã xuất hiện sau người hắn:
- Thầy giáo của ngươi không dạy ngươi, cho dù đi đến đâu, cho dù ngươi không mặc gì, ít nhất phải bảo đảm trong vòng năm mét có một v·ũ k·hí g·iết được người, trở tay là có thể lấy được.
Cổ của Darwin không dám cử động chút nào, hắn trợn to mắt, trong lòng cả kinh: “Chẳng lẽ người này là bậc thầy thích khách?”
- Ta hiểu rồi, ta sẽ giúp ngươi chuyển lời cho cấp trên.
Sau khi Darwin trả lời, cái giũa kia cũng biến mất khỏi cổ hắn. Gambling Snake giống như một bóng ma, không phát ra tiếng lui về phía sau một bước, hòa làm một thể với bóng tối.
Không có tiếng mở đóng cửa, không có tiếng bước chân, ngay cả tiếng hít thở cũng chỉ có thể nghe được của chính Darwin.
Đứng như vậy suốt một phút, Darwin mới dám quay đầu, lúc này trong phòng chỉ còn lại một mình hắn.
Xét về cấp bậc năng lực, có lẽ hắn không thấp hơn Gambling Snake, nhưng trong khoảnh khắc vừa rồi, tim của Darwin gần như ngừng đập, hắn cảm thấy sinh mệnh bị nắm giữ trong tay người khác, tiện tay là có thể nghiền nát. Giao thủ ngắn ngủi như vậy, giống như áo khoác của tử thần khẽ vuốt qua cổ họng mình. Thân là một tên thích khách, đẳng cấp của hắn thật sự kém quá xa.
......
Trong không gian con, bình nguyên hư cấu.
Blood Owl và God Key hóa thành hai ảo ảnh đan xen v·a c·hạm, lúc quyền cước giao đấu, lực xung kích bộc phát tạo nên những tiếng vang nặng nề giữa không trung.
- Này, cứ đánh tiếp như vậy, có thể lan đến chỗ chúng ta không.
Tả Đạo ngồi xổm ở phía xa, vừa nhìn vừa nói với Diêm Không.
- Ha ha... cho nên ngươi mới ngồi xổm chứ không ngồi bệt?
Diêm Không cười nói.
Tả Đạo trả lời:
- Thế nào? Ta ngại đất bẩn không được à?
- Bọn họ đều không dùng hết toàn lực, ở nơi này “tội ác” mà Blood Owl nhận được không nhiều, mà God Key cũng không dùng năng lực. Bọn họ chỉ dùng năng lượng giao đấu, huấn luyện kỹ xảo chiến đấu cường hóa đơn giản, chứ không phải kỹ thuật liều mạng đánh g·iết.
Diêm Không nói:
- Động tác của bọn họ nhìn giống như rất nhanh rất mạnh, nhưng thực ra là dùng nhiều thành quen, thu phát tự nhiên, sẽ không ngộ thương đến đây.
- Nếu vậy... rốt cuộc ông muốn cho ta xem cái gì?
Tả Đạo hỏi.
- Đương nhiên là để ngươi học tập, đây chính là ý của ông chủ các ngươi.
Diêm Không trả lời:
- Trong vòng một năm giúp ngươi tăng đến cấp Cường, đây là yêu cầu thấp nhất của hắn.
Tả Đạo nghe ra ẩn ý trong lời nói này:
- Muốn làm gì? Chẳng lẽ sau này muốn phái ta ra ngoài đánh đánh g·iết g·iết sao?
Diêm Không cười nói:
- Có câu “tài nghệ cao thì không có áp lực” chẳng lẽ có người ngại thực lực của mình quá mạnh sao?
Ánh mắt của lão lại trở về trận chiến giữa Blood Owl và God Key:
- Lúc ta ở cái tuổi này của ngươi, đầu óc đều là làm thế nào trèo lên cấp bậc cao hơn, khao khát lực lượng rất khẩn thiết giống như khao khát hít thở vậy, do đó mới có thể đạt đến cấp Cuồng. Còn ngươi tận mắt nhìn thấy những người mạnh mẽ hơn mình rất nhiều, nhưng lại chẳng hề có lòng cạnh tranh, như vậy không được tốt lắm.
- Thân là nam nhân, cho dù không có thứ gì phải bảo vệ, chỉ đơn thuần là bảo vệ mình, cũng nên cố gắng mạnh mẽ hơn.
Tả Đạo trả lời:
- Ông nói như vậy nghe còn có lý một chút. Dựa theo mức độ làm loạn của ông chủ chúng ta, sau này có thể sẽ gặp phải rất nhiều kẻ giống như quái vật. Nếu ta cũng có thực lực cấp Cường, ít nhất xác suất sinh tồn sẽ tăng thêm một chút.
- Ha ha ha... thiên tư của ngươi không tệ, chỉ là không có lòng cầu tiến.
Diêm Không quay lại chủ đề:
- Thấy rõ rồi chứ, hai người mà ngươi nhìn thấy hiện giờ, chính là cao thủ đã phát huy kỹ xảo chiến đấu đến cực hạn. Mỗi động tác của bọn họ đều có ý nghĩa, mỗi phản ứng trong nháy mắt đều thể hiện kinh nghiệm thực chiến xuất sắc. Ngươi phải cố gắng ghi nhớ, nghiêm túc suy nghĩ...
Bạn có thể tìm kiếm truyện với các từ khóa sau:
Phiến Tội,
truyện Phiến Tội,
đọc truyện Phiến Tội,
Phiến Tội full,
Phiến Tội chương mới
Click Theo Dõi -> Fanpage để cập nhật website
Bạn đang đọc truyện trên 123truyen.vn , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!