Mị Ảnh

Chương 209: Gặp Mặt


Màu nền
Font chữ
Cỡ chữ
22px
Chiều rộng khung
100%
Dãn dòng
180%
trước sau →

Vừa mới vào tay, trong nháy mắt năm mươi vạn kim tệ liền tiêu tan. Thân kiếm tản ra ánh sáng màu xanh, Nghệ Phong nhẹ nhàng vung tay lên, sợi tóc bay phất phơ trong hư không trong nháy mắt đứt làm hai đoạn.

Hắn liền đeo Tiêm Hổ Kiếm vào thắt lưng, đồng thời cảm nhận thân kiểm lạnh lẽo khiến Nghệ Phong cảm thấy thấm lạnh. Quả nhiên, từ đầu kiếm tới chuôi kiếm ăn khớp một cách hoàn hảo, giống như một cái đai lưng màu xanh biếc.

- Hảo kiếm!

Nghệ Phong khẽ cười một tiếng, hắn đã thấy thị nữ vừa đưa kiếm mỉm cười đứng chờ chính mình.

Thị nữ này cũng rất nghi hoặc, không ngờ phu nhân của chính mình tại sao lại ngồi phòng riêng đầu tiên. Nếu như nàng muốn thanh kiếm này, tại sao lại mang tới đây bán đấu giá? Nàng có thể trực tiếp mua lại của người bán kiếm rong kia.

Ngay khi thị nữ chưa nghĩ ra, Tử Âm nói:

- Ngươi tới trả giá trực tiếp cho người bán là được.

Khi thị nữ kia gật đầu chuẩn bị rời đi, Nghệ Phong mỉm cười lấy tử kim tạp ra, quay về phía Tử Âm nói:

- Vẫn là ta tới tốt hơn. Hiện tại nàng chính đốn sòng bạc, cũng cần rất nhiều tài chính.

Tử Âm nhìn tử kim tạp trong tay Nghệ Phong, nàng không khỏi kinh hoàng. Tử kim tạp, cũng không có mấy người trong đế quốc có thể sở hữu? Tại sao hắn lại có? Vậy tại sao thiếu niên này vì một vạn kim tệ mà vướng mắc?

Hiển nhiên thị nữ kia cũng chấn động, nàng thầm nghĩ: Tử kim tạp ah! Đây chính là tử kim tạp trong truyền thuyết?

Thị nữ run rẩy đưa hai tay cung kính tiếp nhận, sắc mặt đỏ ừng, vừa chạy vừa dùng đôi mắt đẹp nhìn Nghệ Phong. Lúc này mới đi ra khỏi phòng riêng.

Nghệ Phong thấy vậy không khỏi ngạc nhiên, thì thào nói:

- Nguyên lai mị lực của tiền tài ở đâu cũng thông dụng!

Tử Âm ngơ ngác nhìn Nghệ Phong nói:

- Tại sao bỗng nhiên ngươi có tử kim tạp?

Nghệ Phong cười cười nói:

- Người khác đưa ta!

Phụt...

Câu nói này, khiến Tử Âm suýt nữa không ngồi vững.

Người khác đưa ngươi tử kim tạp? Thứ này cũng có thể tùy tiện tặng! Thứ này không chỉ là đại biểu của tiền tài mà còn là đại biểu của thân phận địa vị.

Bất quá, khi Tử Âm nghĩ đến Nghệ Phong ngay cả y sư thất giai cũng có thể tìm được đến trợ giúp chính mình, nàng cũng cảm thấy không quá quái dị.

- Tiểu tử này thật thần bí!

Trong lòng Tử Âm thì thào một câu.

- Một trăm hai mươi vạn kim tệ! Phòng riêng số ba trả một trăm hai mươi vạn kim tệ! Còn ai trả cao hơn hay không?

- Chúc mừng khách nhân phòng riêng số ba! Tử kim thủy là của ngươi!

Bán đấu giá sư hưng phấn hét lớn.

Hắn thật không ngờ, một bình tử kim thủy nho nhỏ. Cư nhiên bán đấu giá đắt tới một trăm hai mươi vạn kim tệ. Chuyện này đã nằm ngoài ý muốn của hắn.

Giống vậy, Nghệ Phong tại phòng riêng cũng kinh ngạc ngồi sững sờ. Hắn thật không ngờ, đan dược ngũ giai có thể đáng giá như vậy. Trước hết không nói đến tử kim thủy, chỉ cần hai mươi viên đan dược ngũ giai cấp thấp và đan dược ngũ giai trung cấp. Cư nhiên bán đấu giá có thể đạt được hơn hai trăm vạn kim tệ. Nghệ Phong vốn tưởng rằng, chỉ đạt được khoảng năm mươi vạn kim tệ, không ngờ lại cao gấp hơn bốn lần.

Nghệ Phong cũng nhận thức về y sư một cách rõ rệt, thảo nào y sư cao cấp có thể ngang hàng cùng Vương cấp. Với sự điên cuồng của quý tộc đối với đan dược cao cấp, đã nâng địa vị của y sư lên tới cực đại.

- Ha ha! Thảo nào Tử Âm tỷ bị một y sư lục giai làm cuống tay cuống chân. Nguyên lai thế nhân tôn sùng y sư cao cấp tới như vậy.

Nghệ Phong nhìn Tử Âm mỉm cười nói.

Tử Âm cảm giác chính mình chuyển ý nghĩ, nàng trừng mắt nhìn Nghệ Phong nói:

- Ngươi không biết giá trị của y sư cao cấp sao?

Nghệ Phong nhún nhún vai nói:

- Trước đây thực sự không lý giải được nhiều. Hiện tại mới minh bạch. Nguyên lai ta có thể đi ngang tại Đế Đô.

Tử Âm trừng mắt cười mắng Nghệ Phong:

- Ngươi không phải y sư thất giai, ngươi nói thối rắm gì!

Nghệ Phong cười cười, không giải thích nhiều, quay về phía Tử Âm nói:

- Có ba trăm vạn kim tệ này, hẳn là nàng có thể lắp đặt thiết bị tại sòng

bạc cực kỳ xa xỉ đúng không? Cũng có thể chèn ép lại hai bang hội kia?

Tử Âm sửng sốt, lâp tức minh bạch ý tứ của Nghệ Phong, nàng sững sờ nhìn Nghệ Phong nói:

- Ngươi nói sao? Tặng tiền bán đấu giá những viên đan dược này cho ta?

Nghệ Phong không khỏi cười cười phủ trí:

- Nàng coi như ta tặng Linh nhi đi? Coi như quà ra mắt muộn của người làm ca ca của Linh nhi như ta.

Tử Âm giật mình, tựa hồ không chút phản ứng: Ba trăm vạn kim tệ có thể tùy ý tặng người khác? Ba trăm vạn kim tệ này, đối với quý tộc chức vị bá tước, cũng không phải số lượng nhỏ a

- Nghệ Phong! Ngươi giúp ta vượt qua mối nguy bán đấu giá lần này, ta cũng rất cảm kích, số kim tệ này ngươi hãy trở về đưa cho vị y sư thất giai sau lưng ngươi. Dù sao, đây đều là công lao của hắn. Chúng ta không thể không tỏ ý biết ơn.

Nghệ Phong lắc đầu nói:

- Ý nguyện của ta chính là ý nguyện của hắn! Nàng hãy yên tâm nhận lấy! Hiện tại nàng đang đối mặt với sức ép của bọn người kia, cũng cần rất nhiều tiền vốn!

Tuy ba trăm vạn kim tệ nhiều, thế nhưng Nghệ Phong lại không thiếu tiền. Chính mình tiêu pha phóng túng, không bằng tặng Tử Âm.

Tử Âm thấy Nghệ Phong nói như vậy, nàng càng lúc càng nghi hoặc, nghe khẩu khí của Nghệ Phong: Hình như y sư thất giai kia chính là thủ hạ của hắn, hắn nguyện ý muốn giúp chính mình.

Tử Âm lắc đầu, xua tan những chấn động này. Càng lúc lại càng cảm kích Nghệ Phong nhiều hơn. Có y sư thất giai làm hậu thuẫn, đoán chắc rằng hai đại bang hội kia cũng rất kiêng nể.

Nghĩ vậy, Tử Âm quay về phía Nghệ Phong, cảm kích nói:

- Nghệ Phong, cảm tạ ngươi!

Nghệ Phong cười cười cũng không nói gì thêm, đối với hắn mà nói. Bất quá, việc này chỉ nhấc tay mà thôi. Huống hồ, chính mình thực sự rất thích Linh nhi lúc nào cũng vui vẻ.

Đúng lúc Tử Âm định nói cái gì đó, thị nữ vừa nãy lại xuất hiện tại phòng riêng, sắc mặt ửng đỏ liếc nhìn Nghệ Phong. Sau khi quăng mị nhãn cho Nghệ Phong, lúc này mới quay về phía Tử Âm nói:

- Phu nhân, đại nhân ngồi phòng riêng số hai muốn gặp phu nhân. Phu nhân xem...

Tử Âm sửng sốt, đương nhiên nàng hiểu rất rõ thân phận của người ngồi phòng riêng số hai. Nàng khẽ nhíu đầu lông mày, quay về phía thị nữ nói:

- Ngươi dẫn hắn trực tiếp tới đây!

- Phòng riêng số hai? Người ngồi phòng riêng này chính là người vừa nãy cạnh tranh Tiêm Hổ Kiếm với ta?

Nghệ Phong nhíu nhíu mày, trong lòng có vẻ không hài lòng. Lẽ nào đấu giá không được, muốn dùng sức mạnh cướp lấy sao?


Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả.
Nếu gặp chương bị lỗi hãy gửi tin nhắn qua fanpage hoặc báo lỗi qua hệ thống để BQT xử lý!
Back To Top