Lão Công, Đừng Như Vậy Mà

Chương 27: ◊ Chiến Tranh Lạnh


Màu nền
Font chữ
Cỡ chữ
22px
Chiều rộng khung
100%
Dãn dòng
180%
trước sau →



- " Bà con có chuyện này mún nói "

- " Ừm con nói đi , ta nghe "

- " Con vừa chia tay với Gia Huy rồi "

- " Chia tay rồi thì tốt , bây giờ con hãy tập cách yêu Đình Nam đi vì nó mới là chồng con "

Nghe thấy thế cô cuối gầm mặt xuống thở dài rồi lấy chiếc điện thoạt trong túi rồi mở đoạn clip đưa cho bà xem . Xem xong bà rất tức giận nhưng cũng phải kìm nén lại bà nói :

- " Tiểu Tuyết nhà ta thật mạnh mẽ , chuyện này không thể nói cho ba con biết liền được , dạo này chuyện công ty có chút rắc rối , khi nào nó giải quyết song ta sẻ nói với ba con "

- " Vâng...con mún dọn về đây ở...được không ạ ? "

- " À..Thôi con ra ngoài mua xắm gì đi ta có chút việc "

Cô vâng lời bà đi ra ngoài . Sau khi thấy cô đi khỏi bà liền gọi cho Ông Trịnh .

- " Này ông già kia , thằng cháu trai của ông làm cái gì mà để cho con bé xin về đây ở hả "

- " Chuyện này làm sao tôi biết được , chắc tụi nó lại cải nhau chuyện gì đây , thôi thì bà để nó ở đấy vài hôm rồi tôi bảo Đình Nam sang đấy đưa con bé về "


Những ngày ở bênh mĩ cô rất vui , được gặp bạn bè cũ , cùng đi chơi rồi không phải chạm mặt với ả Chiêu Nghi nên những ngày này cô rất thoải mái . Cô ở lại Mĩ được một tuần rồi , Đình Nam thì cũng bị ông giáo huấn nên đành phải vác cái mặt giày đi đón cô về . Đến trước cổng nhà anh cảm thấy thật xấu hổ , lần đầu tiên anh đi năng nỉ một đứa con gái về nhà ở . Nhưng biết làm sao được , đành phải phục tùng mệnh lệnh thôi .

- " Lão phu nhân Cậu Trịnh đến rồi "

Ngồi ăn táo cùng bà , nghe thấy thế cô liền xụ mặt nhăn nhó hỏi :

- " Có phải bà kêu anh ta qua đón con không "

- " Đâu có , thôi thì con quay về đó ở đi. Với Lại ít hôm nữa bà mún đi hawai cùng với vài người bạn , con ở nhà một mình bà không yên tâm , ngon nghe lời về đó đi ha "

- " Vâng " Cô cúi gầm mặt lại chu mỏ lên nũng nịu đồng ý .

- " Dì Trương lên sắp xếp đồ cho cô chủ đi "


- " Vâng "

15 Sau . Cô kéo chiếc Vali đi ra khỏi nhà , thấy Đình Nam đứng đó cô nhìn liền mún đấm cho anh một cái để hết tức . Khi gặp cô anh liền nói :

- " Chào buổi...." Chưa kịp nói hết câu cô đã phớt lờ anh rồi lên xe . Cô dám làm thế với tôi ? Tôi đã nhân nhượng lắm rồi đấy . Đình Nam mày là đàn ông con trai không nên chấp nhất với phụ nữ hạ hỏa hạ hỏa . Trên Đường đi bầu không khí lạnh lẽo trên xe tỏa ra nồng nàng câi khung cảnh ngượng ngùng , hai người không thèm nhìn maqtj nhau mỗi người làm một việc , cô thì lướt điện thoại xem vài cái tin tức . Còn anh thì nhanh chóng xem vài hợp đồng rồi kí . Đoạn từ xe đi đến Sân bay rồi từ máy bay , bay về Trung quốc gai người cũng chẳng nói gì với nhau . Cuộc chiến tranh lạnh đang diễn ra vô cùng khốc liệt , khi đáp máy bay xuống , anh không nói không rằng mà biến đi đâu mất để cô lủi thủi một mình tự bắt xe về biệt thự .

Vừa đi cô vừa đá gót : " Đồ biến thái , đồ đáng ghét anh dám bỏ tôi lại một mình thật là mún làm bản cô nương đây tức chết đi được...A..đau quá " Cô đá phải cục đá to chảng làm ngón chưng cô sưng lên đau vô cung . Ngày gì mà xuôi sẻo thế không biết mình phải rủ Như Ý đi mua sắm mới được .



Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả.
Nếu gặp chương bị lỗi hãy gửi tin nhắn qua fanpage hoặc báo lỗi qua hệ thống để BQT xử lý!
Back To Top