Lãnh Chúa Tại Dị Thế Giới

Chương 18: Thắng lợi


Màu nền
Font chữ
Cỡ chữ
22px
Chiều rộng khung
100%
Dãn dòng
180%
trước sau →

Chương 18: Thắng lợi

Ở một góc khác của trận địa, một nhóm lính đang phải đối đầu với một con gấu khổng lồ. Con gấu đứng bằng hai chân sau, cao vượt trội so với bất kỳ binh sĩ nào. Nó dùng hai tay to lớn quật ngã những chiến binh xấu số.

Crixus dũng cảm tiến lên, với cây kiếm trong tay, Crixus đối mặt với con gấu. Con gấu lúc này cũng đánh g·iết đỏ mắt, liên tục thở hồng hộc. Nhìn đến Crixus dám đối mặt với mình, con gấu liền tức giận hét lớn một tiếng, bỏ qua những binh lính khác lao thẳng về phía Crixus.

Crixus cũng là không sợ thét dài một tiếng, cũng lao thẳng về phía con gấu. Liên tục né những cú tát như trời giáng từ con gấu. Đến cuối cùng, Crixus liền hét lớn một tiếng rồi trực diện tóm lấy tay con gấu.

Sức mạnh khổng lồ từ con gấu khiến cho Crixus trên miệng thổ huyết, nhưng anh cũng thành công ngăn cản được đợt t·ấn c·ông từ con gấu. Con gấu thấy vậy cũng sững sờ một chút, nó không ngờ được con người nhỏ bé kia lại có thể ngăn cản được cú tát của mình.

Crixus cũng là không bỏ lỡ cơ hội, thanh kiếm từ tay còn lại cũng không nhàn rỗi, đâm thẳng vào lồng ngực con gấu. Con gấu gào thét đầy đau đớn, nhưng bởi vì b·ị đ·âm trúng chỗ hiểm, cuối cùng không cam lòng gục xuống.

Một bóng đen vọt qua, Crixus bỗng nhiên tóc gáy dựng lên, bản năng cảm thấy nguy hiểm liền quay đầu lại. Chỉ thấy một đầu chó sói to lớn đang nhào tới, nhưng lúc này đã không kịp đón đỡ. Crixus chỉ theo bản năng đưa tay ra trước bảo vệ các chỗ yếu hại.

- Mạng ta xong rồi.

Mấy giây qua đi, không cảm giác được sự đau đớn, Crixus liền mở ra hai mắt, liền thấy xác con sói nằm trên mặt đất, ngẩng đầu lên thì thấy nụ cười của Lê Trọng Giáp.

- Lần sau phải cẩn thận hơn chứ người anh em.

Lê Trọng Giáp thở hồng hộc nói, sau đó nắm tay kéo Crixus đứng lên. Hai người đứng lên đều thở hồng hộc, lúc này cả hai người đều mệt rã rời, trên người tràn đầy v·ết t·hương cào, cắn của những con hung thú để lại, nhiều v·ết t·hương lộ ra trông rất đáng sợ.

- Cảm ơn, cảm ơn người anh em. Tình hình bên anh thế nào rồi?

Crixus mặt đầy cảm kích hướng Lê Trọng Giáp nói.

- Đều đã giải quyết xong, Phạm An Quốc cùng Lê Nhật Nam liền dẫn người đi tiếp viện cho lãnh chúa. Còn anh liền đến giúp cậu, cậu đó, quá là sơ xuất. Nếu anh không kịp thời đến thì cậu đã làm mồi cho sói rồi. Được rồi, bây giờ không phải lúc nói chuyện, phải giải quyết đám rắc rối này đã.

Lê Trọng Giáp nói rồi liền cầm lấy thanh kiếm lao vào chiến cuộc, các binh sĩ mang đến cũng đang anh dũng chiến đấu anh dũng. Bởi vì nông dân của Nguyễn An triệu hồi đến có nhiều rất mạnh, họ từng là võ sĩ giác đấu hoặc những binh sĩ già dặn chiến trường b·ị b·ắt làm tù binh. Hai bên chiến trường đã dành thắng lợi, có thể nói chiến cuộc xem như đã xong, hiện tại giải quyết nốt những con thú còn lại rồi kết thúc chiến đấu.

Tiếp đó qua một thời gian, khi con hung thú cuối cùng ngã xuống.

- Thắng lợi… hộc, chúng ta thắng rồi.

- Đúng vậy, thắng rồi…

- Muôn năm, Đại Việt muôn năm, lãnh chúa muôn năm.

- Muôn năm…

Những tiếng hô lên sung sướng, Nguyễn An lúc này cùng Phạm An Quốc, Lê Nhật Nam cùng Tomoe cũng dẫn đội trở về, những binh lính và người dân thấy vậy cũng đều hô lớn. Chỉ thấy lúc này Lê Trọng Giáp và Crixus đã đứng chờ đón sẵn rồi.

Mặc dù tất cả mọi người ai lấy đều có thương tích trong người, nhưng tinh thần mọi người đều rất sảng khoái, sung sướng và tự hào. Nguyễn An lại gần Lê Trọng Giáp và Crixus mỉm cười thở hồng hộc nói:

- Mọi người đều vất vả rồi, hôm nay mọi người đều rất xuất sắc, rất tuyệt. Hiện tại mọi người đều đã mỏi mệt rồi, nghỉ ngơi một chút rồi để cho các y sĩ băng bó chữa trị. Sau đó cùng nhau mở tiệc thắng lợi.

- Vâng thưa lãnh chúa.

Bốn phía binh sĩ đáp lời, sau đó các chị em y sĩ đi ra băng bó v·ết t·hương cho từng người. Riêng Nguyễn An và những người khác thì được Angela, hiện đang là trưởng trạm y tế đích thân băng bó và cứu trị. Nguyễn An liền để chị ta ưu tiên cho Lê Trọng Giáp, Crixus và Tomoe Gozen, những chiến lực mạnh nhất cũng chịu nhiều v·ết t·hương nhất này băng bó trước, còn mình thì những v·ết t·hương râu ria tự xử lý được.

- Tách…tách…tách…

Tiếng củi c·háy n·ổ tách tách, lúc này ánh trăng đã trở lại bình thường, sáng dịu nhẹ, từng cơn gió thoáng qua mang theo mùi hương hoa cỏ, mùi thịt nướng thơm phức nhưng cũng mang theo mùi máu tanh nồng nặc.

- Lãnh chúa đại nhân, thống kê t·hương v·ong đã có. Chúng ta t·ử t·rận mất ba mươi ba người, b·ị t·hương nặng tám mươi chín người. Còn cơ bản mọi người đều đều có v·ết t·hương nhẹ hoặc không quá nặng.

Alicia nặng nề nói. Nghe Alicia nói về con số t·hương v·ong, tinh thần mọi người vốn đang tốt đẹp liền trở lên trầm trọng. Lãnh địa đã chuẩn bị mọi phương án kỹ như vậy, có thể nói là chất lượng hàng đầu trong số lãnh chúa mà tổn thất lớn như vậy.

- Lỗi là do ta sơ xuất không chuẩn bị kỹ càng hơn khiến cho nhiều người t·ử n·ạn như vậy.

Lê Trọng Giáp nghiêm túc nói, rồi đứng ra nhận trách nhiệm về mình. Bởi kế hoạch phòng thủ cùng chỉ huy chính là Lê Trọng Giáp.

- Anh Giáp, anh không cần nhận trách nhiệm về mình. Chúng ta tất cả đều đã chuẩn bị phương án tốt nhất rồi. Chỉ không nghĩ tới đám dã thú này lại mạnh mẽ như vậy.

Nguyễn An trầm giọng nói:

- Mọi người cũng không cần ai nhận trách nhiệm cả, dù sao mục đích của chúng ta đã đạt được. Chúng ta đã thành công bảo vệ được lãnh địa, bảo vệ được người dân. Anh Giáp liền ghi công đầu, sau khi xử lý xong công việc này sẽ tiến hành trao thưởng. Tiệc mừng công thì tạm hoãn lại, sáng ngày mai ta muốn tất cả mọi người đều tập trung lại tổ chức lễ truy điệu cho những chiến binh nằm xuống. Việc này ta liền giao cho Alicia, Emma cùng Margaret ba người chuẩn bị.

- Vâng lãnh chúa.

Ba cô gái nhanh chóng đáp lời.

- Được rồi, mọi người cùng nhau ăn uống rồi về nghỉ ngơi.

Sau cùng, Nguyễn An liền phân phó. Mặc dù đã chiến thắng, lúc này được thư giãn nhưng mọi người đều không có tâm trạng. Cũng chỉ ăn được mấy miếng cho đỡ đói bụng rồi đi nghỉ. Đối với nhiều người, có lẽ đêm nay sẽ là một đêm không ngủ.

Sáng sớm hôm sau, mọi người cả đêm xử lý các loại thịt dã thú. Mặc dù là tai họa nhưng cũng xem như biến tướng một loại phúc lợi. Bởi chỉ cần vượt qua là có thể đạt được rất nhiều tài nguyên lương thực.

Nguyễn An mở ra khung chat, nhiều người may mắn vượt qua đều hoan hỷ phấn khởi, cũng có rất nhiều người không còn xuất hiện nữa, hiển nhiên lành ít dữ nhiều, khiến cho mọi tâm trạng mọi người đều trùng xuống.

Thoáng một cái nhiều thêm hơn ba vạn đơn vị lương thực, Nguyễn An liền chiêu mộ thêm một trăm năm mươi nông dân tổn thất hết sáu ngàn bảy trăm đơn vị lương thực. Còn các đơn vị như da thú, vuốt hổ, sừng tê giác, sừng voi… sẽ gây dựng thương đội đi trao đổi sau, đó cũng coi như khoản thu ngoài định mức.

Sáng sớm khoảng bảy giờ trên một ngọn đồi cách lãnh địa không xa, có thể nhìn bao quát toàn bộ lãnh địa. Những người nông dân đã đào mộ xong ba mươi ba mộ huyệt, ba mươi ba người nằm xuống. Bọn họ đều chưa lập gia đình, tuổi đời còn rất trẻ, Nguyễn An để người điêu khắc một tấm bia đá lớn dựng ở trong một ngôi chòi, có ghi danh tính, tuổi tác và chiến công của ba mươi ba người.

Sau khi hoàn thành, Nguyễn An thay mặt mọi người đọc điếu văn đưa tiễn những chiến binh rồi sai người trồng cây xanh che bóng mát và các loại hoa đẹp, rồi sai người định kỳ quét dọn, cần phải giữ gìn nơi đây luôn trang nghiêm và sạch sẽ.

Hoàn thành hết các công đoạn t·ang l·ễ, mọi người liền trở lại lãnh địa, hôm nay Nguyễn An cho toàn thể người nông dân nghỉ ngơi một ngày lấy lại sức. Mỗi chiến binh được thưởng mười đơn vị lương thực, những người đặc biệt xuất sắc trong chiến đấu sẽ được thưởng cao hơn.

Còn những người lãnh đạo cuộc chiến như Lê Trọng Giáp, Phạm An Quốc do hiện tại cũng không có quan chức để thăng nên vẫn giữ nguyên vị trí như cũ, ghi lại công để sau này lãnh địa phát triển sẽ đề bạt bổ nhiệm ở những vị trí cao hơn.

Có một lượng lớn tài nguyên, Dương Mịch liền có tiền vốn để mở rộng kinh tế. Nguyễn An liền để cho cô tự do chiêu mộ các lãnh chúa khác làm cửa hàng hoặc mở công ty, chỉ cần báo cáo kế hoạch trước đó rồi Nguyễn An sẽ phê duyệt là được. Sau sự kiện huyết nguyệt, mặc dù có tổn thất nhưng thu hoạch được lớn hơn. Lãnh địa của Nguyễn An lại có thêm một bước tiến lớn.


Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả.
Nếu gặp chương bị lỗi hãy gửi tin nhắn qua fanpage hoặc báo lỗi qua hệ thống để BQT xử lý!
Back To Top