Không Làm Đàn Ông Ăn Cơm Mềm

Chương 167: 185


Màu nền
Font chữ
Cỡ chữ
22px
Chiều rộng khung
100%
Dãn dòng
180%
trước sau →

Thẩm Du nóng nảy, nhưng thực ra nói về chuyện tình cảm lại sạch sẽ như trang giấy trắng nhưng lại chơi với với đám người đầu óc bại hoại. Đường Y Sơn biết rõ tính cách này của cậu, chỉ trả lời một câu.

【 đạn bọc đường, cẩn thận, nổ chết ông đấy 】

Cố Lai lái xe rất êm, nhưng cũng không chậm rì làm người ta gấp muốn chết, không lâu sau đã tới nơi. Hắn đậu xe trước cửa khu dân cư, sau đó cởi dây an toàn, xuống xe, đi vòng, thay Thẩm Du mở cửa, thấp giọng nhắc nhở: “Cậu về tới nhà rồi.”

Trước đây Thẩm Du chưa từng hưởng thụ qua kiểu đối đãi này. Hiện tại làm người yêu cũ nhưng lại được hưởng, bản thân cậu cũng cảm thấy đây là trò cười. Nửa khuôn mặt ẩn ở trong bóng tối, khóe môi nhếch lên, chứa ít nhiều sự châm chọc.

Thẩm Du xuống xe, đóng cửa lại, không có gì thành ý gì, chỉ qua loa nói: “Cảm ơn.”

“Không cần khách sáo,” lúc Cố Lai cười lên, đôi mắt hoa đào trở nên vô cùng xinh đẹp, hai má có một cái lúm đồng tiền như ẩn như hiện, mang theo vài phần đơn thuần. Hắn hai tay chắp sau lưng, như nhớ tới điều gì, nghiêm túc hỏi: “Đúng rồi, tôi có thể biết tên của cậu không?”

Cố Lai cảm thấy làm người nên có hai ba người bạn, không biết hắn hiện tại lại như một con lửng (猹) nhảy nhót trong ruộng dưa, trên địa bàn của Thẩm Du mà giẫm mìn một cái điên cuồng.

Mặc dù biết ký ức của hắn bị hỏng, tên cũng không nhớ, nhưng lời nói ra như kim đâm vào tim.Thẩm Du nghe vậy, vốn định rời đi lại dừng bước, quay đầu vô cảm nhìnhắn, lặng im mấy giây, nhắm mắt lại, bỗng nhiên khẽ cười thành tiếng.

Cũng không ai biết cậu đang cười cái gì, bóng đêm đặc sệt, như ai đánh đánh đổ nghiên mực, che đi đáy mắt cậu.

Cậu nhìn Cố Lai, trong mắt không biểu lộ cảm xúc, nhẹ nhàng nói ra hai chữ: “Thẩm Du.”

“Chữ du (游) có ba chấm thủy sao?”

“Ừm.”

“Thẩm, Du…” Cố Lai thấp giọng đọc lại một lần, nghiêm túc chuyển cái tên này vào kho ký ức, khi ngẩng đầu lên, trong mắt hắn mang theo ý cười nhợt nhạt, ôn hoà như gió xuân, gật đầu nói: “Được, tôi đã nhớ kỹ.”

Thẩm Du liếc mắt nhìn hắn, sau đó quay người rời đi, bước chân chậm rãi, bóng cậu bị đèn đường mờ nhạt kéo dài ra, thon gầy mạnh mẽ, kiệt ngạo trong xương cốt kỳ quặc lơ đãng hiển lộ mấy phần. Xung quanh như có kim, khiến người ta không dám chạm vào.

Đây là khu nhà giàu, buổi tối rất yên tĩnh, chỉ có bảo an tuần tra đi lại chung quanh. Bóng cây lắc lư, dường như có tiếng ve kêu ồn ào vang vọng, khi đi qua thùng rác, Thẩm Du theo bản năng nhìn ly trà sữa trong tay, trên mặt lộ ra mấy phần suy tư, lông mày hơi nhíu lại.

**

Cố Lai làm việc và nghỉ ngơi đúng quy luật, không có gì việc bất ngờ xảy ra thì buổi tối trước mười giờ nhất định sẽ đi ngủ. Hắn lái xe về đến nhà, lúc lên lầu, chợt nhớ tới gì đó, liền quay người đi ra ngoài, sau đó mở cửa xe, hắn tìm thật kỹ chỗ phó lái và ghế sau thêm 1 lần, cuối cùng mờ mịt ngẩng đầu lên.

Trà sữa đâu?

Chín ly trà sữa của hắn đâu, không thấy.

Hắn vẫn không từ bỏ, bèn tìm thêm một lần trong xe, xác định lần hai là chúng không lắn tới góc kẹt nào. Hắn ngồi yên trên ghế chốc lát, bắt đầu dựa vào ký ức, cuối cùng cũng nhớ tới lúc Thẩm Du rời đi, trong tay hình như xách theo một đống gì đó nhìn không rõ, chỉ là trời tối quá, hắn cũng không có chú ý tới.

“…”

Trà sữa của hắn, ngọt, còn có cả trân châu.

Tổng cộng 9 ly, còn chưa được uống ngụm nào hết.

Cố Lai hơi mím môi, cúi đầu đá cục đá bên chân, một lát sau khẽ thở dài, khóa kỹ cửa xe, vào nhà.

Căn phòng trang trí rất đơn giản, màu xám nhạt kiểu Âu, phù hợp với chàng trai độc thân. Trên khay trà bày một chậu cá vàng nhỏ, bên trong nuôi hai con chim khổng tước với cái đuôi rực rỡ. Đầu tiên, Cố Lai cho cá chút thức ăn, lúc này mới vào nhà tắm rửa mặt.

Công việc mỗi ngày của hắn đều được lập trình, như chương trình dành cho người máy vậy, ăn cơm, ngủ, đi làm, vấn đề mà hắn luôn suy nghĩ đó là nên sống thế nào mới giống một con người?

Cố Lai từ nhà tắm ra, sấy khô tóc, sau đó lấy quyển nhật ký trong ngăn kéo ra, giống như thường ngày, có nề nếp, cằm bút, bắt đầu viết nhật ký ngày hôm nay.


Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả.
Nếu gặp chương bị lỗi hãy gửi tin nhắn qua fanpage hoặc báo lỗi qua hệ thống để BQT xử lý!
Back To Top