Không Làm Đàn Ông Ăn Cơm Mềm

Chương 153: 171


Màu nền
Font chữ
Cỡ chữ
22px
Chiều rộng khung
100%
Dãn dòng
180%
trước sau →

Khu thương mại này có sáu tầng lầu, quần áo, mỹ phẩm, khu chiếu phim, không thiếu gì cả, không khó nhìn sự ra phồn hoa trước tận thế của nó, nhưng hiện tại lại trống rỗng, vô cùng tĩnh mịch, chỉ có vết máu u ám uốn lượn trên nền men sứ trắng, chìm trong bóng tối.

Bùi Nhiên lên lầu, lục lọi từng tần một, phát hiện đúng là không có cương thi cao cấp, chỉ có chừng tầm 10 con T1, giải quyết cũng không tốn sức là bao. Hắn kéo Khúc Nghiên tới khu quần áo lầu bốn, hiếm khi thấy lòng thanh thản, chậm chậm thong thả đi dạo, sau đó đổi quần áo bẩn trên người.

So với sự tập trung của hắn, Khúc Nghiên thì lại tùy ý hơn, chỉ thay một cái áo lông màu đen, có lẽ bởi vì những người có dị năng thì thể chất cũng đặc thù, trải qua những ngày tu dưỡng, mài trên gò má cậu cũng tróc sạch sẽ, chỉ còn lại mấy vết mờ mờ, liếc mắt một cái, vẫn là thiếu niên tuyệt trần xinh đẹp mà u sầu.

“Ha, mới bây lớn, mà mặc đồ màu tối vậy.”

Trên người Bùi Nhiên là một bộ đồ ngủ màu đen, hắn dựa lưng vào quầy hàng, khí chất mang xu hướng thành thục, so với Khúc Nghiên, hắn mặc màu này còn hợp hơn.

Khúc Nghiên tới gần Bùi Nhiên, khập khiễng quấn cổ hắn, ghé vào lỗ tai hắn cười ám muội thấp giọng nói: “Hai mươi tuổi nhá.”

Cậu đi học muộn hai năm so với người khác.

Sự chú ý của Bùi Nhiên không ở trên người cậu, giơ tay chọn một hoodie đen in chữ tiếng Anh, ướm lên người Khúc Nghiên, ra hiệu cho cậu đổi: “Thật không nhìn ra, chẳng gầy mấy, anh còn tưởng em mới mười bảy mười tám đấy.”

Khúc Nghiên vén vạt áo áo lông lên, lộ ra một đoạn eo trắng thuần, sau đó cởi ra, đổi bộ kia, những vết thẹo đánh sợ trên người vừa lộ, đã bị áo che khuất.

Bùi Nhiên thấy thế hơi ngừng lại, sau đó cười híp mắt gật đầu: “Rất đẹp.”

Hắn nhìn Khúc Nghiên, lại đưa tay vuốt ve gò má cậu, đầu ngón tay ấm áp khô ráo, thấp giọng khen: “Em rất đẹp.”

Khúc Nghiên nghe vậy, tất nhiên là sung sướng vô cùng, nốt ruồi lệ lại toát ra vẻ mê người, cậu nắm chặt tay Bùi Nhiên đang đặt ở trên mặt mình, rũ mắt, nhẹ nhàng cọ cọ, ngửa đầu hỏi: “Là dáng vẻ anh thích sao?”

“Là dáng vẻ anh thích, ” Bùi Nhiên để cậu dựa lưng vào quầy hàng, sau đó chống tay hai bên, nửa thật nửa giả nói, “Nếu bây giờ là trước tận thế, anh khẳng định sẽ ở đây vung tiền, tặng xe, tặng nhà, tặng hoa, không đeo đuổi được em thì không dừng tay.”

Khúc Nghiên rất hứng thú hỏi: “Theo đuổi được rồi, thì sao?”

Bùi Nhiên nói như chuyện đương nhiên: “Theo đuổi được thì là người yêu của anh, hai chúng ta có thể học cùng trường, nói không chừng, thành tích của em chắc chắn là cực kỳ tốt, còn thành tích của anh nhất định là kém vô cùng, lúc đó nói không chắc mỗi ngày đều kiếm em chép bài tập, đi thi còn chép bài em nữa kìa.”

“Sau buổi tối tự học, anh kéo em đi trốn học, lái xe thể thao, xé gió, chạy trên đường, tới khu trò chơi chơi game, đi chợ đêm, uống rượu, ăn xiên nướng, cái gì kích thích thì chơi.”

Mặt mày hắn hớn hở, nói như thật, như thật…

Khúc Nghiên không biết đang suy nghĩ gì, chậm rãi kéo cổ hắn xuống, đầu lưỡi khẽ liếm bờ môi hắn, ôn nhu cẩn thận. Một giây sau, sắc mặt chợt lộ ra vẻ nham hiểm, cắn mạnh xuống, mang theo mười phần sức, dường như chỉ có vậy mới giải phóng được cảm xúc không nói nên lời của mình.

“A —— “

Mùi máu tanh thoáng chốc tràn ngập, Bùi Nhiên trợn mắt lên, theo phản xạ có điều kiện mà đẩy Khúc Nghiên ra, đau tới muốn giậm chân, như một con mèo nổi giận, không thể tin nổi mà oan ức quát: “Em cắn anh làm gì!”

Khúc Nghiên bị đẩy qua một bên, sau lưng va chạm vào cạnh của quầy hàng, cậu cúi đầu, cười cười, đầu ngón tay tái nhợt nhẹ nhàng lướt qua bên môi, lau chùi rơi mất kia một vệt máu: “Em vui…”

Vui thì cắn người sao? Không vui thì sẽ giết người à?

Bùi Nhiên từ không gian lấy ra một bình nước khoáng, ngồi chồm hỗm trên mặt đất súc miệng, đau tới không muốn nói gì, khi mà Khúc Nghiên lại gần xem vết thương của hắn, cũng bị đẩy ra.

Khúc Nghiên hiếm khi không cảm thấy phiền muộn, nghiêng đầu liếc nhìn Bùi Nhiên, con ngươi đen bóng, ngoan ngoãn nhận sai: “Là em sai.”


Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả.
Nếu gặp chương bị lỗi hãy gửi tin nhắn qua fanpage hoặc báo lỗi qua hệ thống để BQT xử lý!
Back To Top