“Hiện tại cô ở trong giới giải trí, địa vị cao như vậy, sẽ luôn có người ghen HIỆP “Tương lai, nếu cô ra ngoài một mình, đừng tùy tiện uống rượu ăn uông. Cô là nghệ sĩ, không phải người bình thường. Nếu như cả điểm
này phòng bị cô cũng không có còn không có, vậy thì cô không phải là Hạ
Hàm Mạt của lúc trước rồi?” Lời nói của Đường Ninh hơi nặng nề, có vẻ
như cô ấy cũng đang giáo dục Hạ Hàm Mạt làm người. “Có thể cho tôi biết là ai đã hại cô không?” “Cô không cần biết chuyện này.” Đường Ninh không có ý định đê Hạ Hàm Mạt dính líu đến ấn oán giữa cô và giám
đốc Phạm: “Cô và tôi không nợ nhau. Cô không cân phải lưng đeo gông
xiêng nữa rồi, nêu cô đã tìm được chỗ dựa mới thì cô đi đường của cô
đi.” Hạ Hàm Mạt không trả lời, nên nói vào lúc này, trong lòng cô ta đã có câu trả lời rất rõ ràng. Dù cô ta đã không còn ở Cự Tinh, nhưng trong thâm tâm, cô ta sẽ mãi là một thành viên của Cự Tinh. Và cảnh tượng vừa xảy ra chẳng phải đã đủ xấu hỗ rồi sao? Với thân phận
hiện tại công với hoàn cảnh hiện tại, cô ta chỉ cảm thấy cô ta sóng trên đời này là điều thừa thải. Tải app truyệnhola đọc tiếp nhé! Sau lời nói năng của Đường Ninh, cả hai không nói thêm lời nào. Tất cả mọi người trong hội trường đều lặng lẽ theo dõi buổi lễ. Lúc này, Đường Ninh thỉnh thoảng lại đồ dồn ánh mắt về phía giám đốc Phạm,
bởi vì cô muốn biết tên cặn bã này còn muôn giở trò gì. Chẳng lẽ nói đã xử lý vợ cũ của ông ta rồi? Buỗi lễ chỉ kéo dài mười phút, sau khi kết thúc liền bước vào giờ ăn trưa,
nhưng lúc này Đường Ninh lại im lặng, chẳng lễ cô định không truy cứu
nữa? Ngay sau đó, Lâm Vỹ Sâm dắt cô dâu, bắt đầu nâng ly kính
rượu các vị khách khứa, và nơi anh ta bước tới đầu tiên là trước mặt
Đường Ninh và Mặc Đình. Lâm Vỹ Sâm mặc một bộ lễ phục màu trăng
câm trên tay một ly sâm panh, thầy Đường Ninh đứng dậy, anh ây trực tiếp hỏi: “Đường Ninh, không biết cô có thích nhân tài khiêu vũ không?” “Ý biên tập Lâm là có một ứng cử viên thích hợp muốn thương lượng với tôi?” “Quả thực như vậy, vợ tôi rất thích khiêu vũ, nhưng tôi gửi cô ây vào đâu
cũng không yên tâm, vì vậy tôi chỉ nghĩ đên chỗ cô” Lâm Vỹ Sâm nửa ôm cô dâu và nói với Đường Ninh: “Tôi nghĩ, theo khả năng của Cự Tỉnh, đây
chắc chắn không thành vấn đề, cô ây không cân phải là một nghệ Sĩ, ‘chỉ
cần đi theo học hỏi là được rồi.” Quả nhiên…… Đường Ninh nhêch môi, Lâm Vỹ Sâm luôn một mực bênh vực cô của trước kia, bây giờ
cũng không ngoại lệ, vì người bên cạnh mình mà tìm đên cô. Đường Ninh liếc mắt nhìn cô dâu, tuy rằng không thích lắm nhưng cũng gật đâu: “Chuyện này có gì khó đâu chứ? Nhưng mà tôi phải nói trước, tôi sẽ rât nghiêm khắc với cô ây.” “Tôi tin cô.” Lâm Vỹ Sâm biết Đường Ninh không thể từ chối, không chỉ vì
thừa dịp, mà còn vì anh ta lợi dụng ân tình mà trước kia anh ta đối với
Đường Ninh. Đường Ninh không thích mắc nợ người khác, vì vậy cô sẽ trả lại tất cả những gì có thê. “Tôi thực sự xin lỗi về chuyện vừa rồi của cô Hạ…” Lâm Vỹ Sâm có được câu
trả lời thỏa đáng, liền chuyển sự chú ý của mình đên Hạ Hàm Mạt: “Chắc
là đã làm cho cô không thoải mái?” “Nhất định là khó xử rồi…” Đường Ninh trực tiệp tiệp lời của Lâm Vỹ Sâm: “Trên địa bàn của anh, còn dám ngang nhiên làm loạn.” “Ý của cô là cô đã biết kẻ chủ mưu đứng đăng sau chuyện này là ai2” Đường Ninh hất cằm ra ám chỉ giám độc Phạm cách đó không xa.