Click Theo Dõi -> Fanpage Để Cập Nhật Truyện Dòng Máu Thợ Rèn
"Nhóm người tị nạn ấy gồm rất nhiều người già, phụ nữ và trẻ con, trông họ rất thê thảm. Vì Hội Thánh không được quyền can thiệp vào các cuộc xung đột của các quốc gia nên chúng ta không thể làm gì cả. Có một đứa nhóc chạy tới nhóm chúng ta với chiếc bụng rỗng kêu to, vì quá thương xót nên Lylia đã cho đứa nhóc ấy một phần bánh mì với mật ong. Chúng ta nhìn đoàn người tị nạn đi qua một cách trầm ngâm, cả nhóm không thể nói lên lời nào."
"Khi nào con người mới dừng chém g·iết nhau đây," Lylia buồn bã nói.
"Đó là bản chất của chúng, kẻ mạnh sẽ được quyền định đoạt kẻ yếu," Zorak nói.
"Cậu nghĩ như vậy thật sao, Zorak?" Lylia đáp.
"Thứ chúng ta cần thanh trừng đó là lũ con người chứ không phải những gì chúng ta đang làm. Địa ngục chẳng còn ai cả vì chúng đã ở trên đây hết rồi," Zorak đáp một cách nghiêm túc. "Cậu nói gì vậy, Zorak? Đặc ân mà Thánh Nữ ban cho chúng ta không phải để làm việc chém đồng loại," Gala giận dữ đáp.
"Tư tưởng của cậu sao cũng được, tôi không quan tâm," Zorak vừa nói vừa bỏ đi tiếp.
Gala thở dài, nhưng rồi một thánh hiệp sĩ khác đi lại kế bên và đặt tay lên vai Gala, đó là thánh hiệp sĩ Magnus.
"Đừng quá trách cậu ta, Gala. Chiến tranh từng cướp đi gia đình cậu ta," Magnus nói với giọng trầm ấm và nhẹ nhàng. "Cậu ta từng bị những kẻ được xem là con người, đã giết hại cha mẹ trước mặt cậu ta."
"Vâng, Đội trưởng," Gala tôn trọng đáp.
Đêm xảy ra chuyện đó, Magnus đang làm nhiệm vụ gần đó. Khi nghe thấy tiếng la hét, Magnus đã chạy tới. Khi tới nơi, Magnus chỉ thấy hai kẻ đã giết cả gia đình của Zorak đã chết một cách tàn khốc. Trước mặt Magnus lúc đó là một cậu bé chỉ tầm 12 tuổi. Magnus không hiểu chuyện gì đã xảy ra, nhưng khi nhìn vào Zorak, Magnus cảm thấy cậu bé đó có điều gì đó chưa lý giải được và cũng không thể bỏ cậu ta ở lại đây. Nên Magnus đã đưa ra một quyết định mà sau này đã khiến ông ấy hối hận cả đời: ông ta đã đưa Zorak về Thành Thánh Linh để huấn luyện làm một hiệp sĩ thánh.”
"Ta và Zorak lúc đó đã gặp nhau và chúng ta đã là những người bạn rất tốt từ lúc đó. Chúng ta cùng nhau luyện tập, cùng nhau ăn, nhưng ta luôn cảm thấy trong cậu ta có thứ gì đó không thê hiểu được. Chúng ta xem nhau như những người anh em và còn hơn cả ruột thịt. Trong một lần làm nhiệm vụ, Zorak và ta đã bị bao vây bởi bọn buôn người, và đó cũng. là lúc đầu tiên ta thấy được sự tàn bạo trong. bản năng của Zorak. Cậu ta đã giết toàn bộ những kẻ buôn người ở đó một cách khủng khiếp nhất.”
"Tại sao lại giết chúng? Chúng ta có khả năng bắt chúng mà!" Gala tức giận nắm lấy cổ áo Zorak nói.
"Tại sao lũ sâu bọ này lại được phép sống chứ? Chúng cần phải bị loại bỏ chứ không phải bắt giữ. Thánh Nữ đã quá nhân nhượng," Zorak nhìn vào mắt Gala nói.
Ta đã rất tức giận với quan điểm sai lệch ấy của Zorak, nhưng lúc đó ta đã quá nhân nhượng vì vẫn xem cậu ta là người anh em của mình. Sau khi chứng kiến đoàn tị nạn, chúng ta tiếp tục đi tiếp để hoàn thành nhiệm vụ của mình. Đêm đó, chúng ta dựng trại cách tàn tích một khoảng. Cả đội bắt đầu tiến vào tàn tích trong đêm. Ta và Zorak dẫn trước, với Lylia là một hiệp sĩ thiên hướng hỗ trợ nên đứng đằng sau cùng với sự chỉ huy của đội trưởng Magnus. Chúng ta đã tiên đến nơi sâu nhất của tàn tích. Phía trước chúng ta chính là Chiếc Hộp Pandora, nơi đựng lời nguyền mà Thánh Nữ đã nhắc tới. Ta và Zorak tiết tói để lấy chiếc hộp đó thì đột nhiên Đội Trưởng Magnus ngăn lại. Ngài Magnus bắt đầu thực hiện nghỉ thức để khóa phần hắc khí quanh chiết hộp vào trong.”
"Hai cậu cẩn thận, với tay trần đụng vào nó thì chúng ta không biết hậu quả là gì đâu," Magnus nói với khuôn mặt nghiêm nghị.
"Vâng, thưa ngài," Ta và Zorak đáp, nhưng Zorak bỗng nhìn vào chiếc hộp một hồi lâu. Sau khi việc khóa đã hoàn tất, Lylia bắt đầu thực hiện bước bao quanh chiếc hộp bằng da rồng, do rồng là loài sinh vật có khả năng kháng những thứ không phải là vật lý một cách tự nhiên và mạnh mẽ."
"Chúng ta đã đem chiếc hộp ấy về doanh trại và chuẩn bị sáng sớm ngày hôm sau khởi hành về vương đô để trao nó cho Thánh Nữ. Nhưng vào đêm hôm ấy, khi ta và Zorak đang đến phiên trực...”
"Khi Zorak còn nhỏ, quốc gia của anh ta đã bị tấn công, nhà của anh ta bị phá hủy, gia đình của anh ta bị giết hại bởi binh lính của đế quốc Alphoria. Zorak là người sống sót, nhưng trong đêm kinh hoàng đó, anh đã mất đi tất cả: gia đình và cả lòng tin vào thế giới này."
"Từ đó, Zorak sống trong sự đau khổ và hận thù, ôm mối oán thù sâu trong lòng và thề rằng sẽ trả thù cho gia đình và quốc gia của mình. Anh đã bước vào con đường của một chiến binh, chiến đấu với sự bất công và thống trị của Alphoria, nhưng càng chiến đấu, anh lại càng mất đi chính mình, càng cảm thấy con người không còn thuốc chữa."
"Cả nhóm quyết định qua đêm tại giữa một khu rừng gần đó. Họ bắt đầu nhóm lửa trại và dựng lều đầy đủ, sáng hôm sau sẽ khởi hành về thành đô. Trong không gian lạnh lẽo, cả ba người: Gala, Zorak và Lylia ngồi trước đốm lửa vừa ăn vừa nói chuyện."
“Này, cậu biết về Ouroboros không, Gala?” Lylia nhún người gần Gala và chợt hỏi.
“Không, tớ không biết! Đó là gì vậy?” Gala vừa ngồi trước đốm lửa và đáp.
“Cậu không biết à? Đó là…” Lylia chưa nói dứt câu.
“Đó là một loại bùa phép cổ xưa mang hình ảnh một con rồng tự ăn đuôi của chính mình,” Zorak cất tiếng.
“Hả, cậu cũng biết cơ à, Zorak?” Lylia ngạc nhiên đáp.
“Tự ăn đuôi của chính mình à? Con rồng đó có vấn đề hay sao!” Gala vừa ăn vừa đáp.
“Tương truyền rằng đó là một thứ có thể giúp sự luân hồi được tiếp diễn, tức là sự phục sinh,” Zorak đáp.
Khi mọi người đã ăn uống nói xong, Zorak và Lylia quyết định vào lều để ngủ còn Gala được phân công canh chừng đêm nay.
Bỗng khi đang phiên trực, trên bầu trời đêm hôm ấy có một thứ đã xuất hiện với những cú vỗ cánh. Thứ đó lao xuống với tốc độ cao.
"Tất cả sẵn sàng chiến đấu!" Gala la lên vang cả một khu vực lớn, khiến mọi người bật tỉnh dậy và né ra khỏi doanh trại. Một tiếng nổ lớn xảy ra do va chạm của thứ kỳ lạ kia xuống mặt đất. Đằng sau đám khói bụi dần hiện ra một thứ với hình hài to lớn, với bộ lông màu đen và khuôn mặt như một con bò lớn cùng với chiếc sừng khổng lồ và cặp cánh dần thu lại. Đích thị đây là một con quỷ. Cả nhóm bắt đầu sẵn sàng chiến đấu. Gala và Zorak bắt đầu vươn thanh kiếm lên và vào thế tấn thủ, sẵn sàng tấn công. Magnus cũng bắt đầu ra lệnh ba hiệp sĩ khác sẵn sàng. Năm người họ lao lên cùng một lúc, vung những thứ vũ khí được khảm sức mạnh của thần linh vào con quái vật đó. Bỗng, thứ đó dùng chiếc đuôi của mình quật mạnh xung quanh khiến cho ba hiệp sĩ kia dính đòn và bay một khoảng khá xa. Cú quật đã khiến ba người đó dập nát toàn bộ nội tạng. Magnus nhanh chóng đỡ được đòn tất sát đó, Gala và Zorak cũng đã kịp thời tránh né nhưng không may đòn đó đã khiến thanh kiếm của Gala bị gãy. Lylia liền chạy tới kiểm tra họ có bị thương gì không, trong khi Zorak và Magnus bắt đầu chuẩn bị cho đợt tấn công tiếp theo. Con quái vật đó bắt đầu lảm nhảm thứ ngôn ngữ gì đó không thể hiểu được, bỗng nó thét lên một tiếng chói cả tai. Gala cầm thanh kiếm gần đó lao lên và vung một trảm vào đầu hắn nhưng hắn dễ dàng dùng cặp sừng của hắn ta chặn lại, cùng lúc tung một cú đấm trực diện vào Gala khiến Gala hộc máu và văng ra một khoảng khá xa. Lylia liền chạy tới chỗ Gala và bắt đầu trị thương cho cậu ta. Bây giờ chỉ còn Magnus và Zorak có thể chiến đấu."
"Magnus mở một lọ dung dịch kỳ lạ, phủ lên thanh kiếm của mình. Ánh sáng phát ra từ lọ dung dịch này. Ông ra lệnh cho Zorak hỗ trợ và không chần chừ, ông ta lao vào cuộc chiến với tốc độ chóng mặt."
"Hắn ta liền tung một đấm thẳng vào quỹ đạo lao tới của Magnus nhưng Zorak đã phóng thanh kiếm vào mắt con quái vật đó khiến nó không thể định vị được Magnus giúp ông ta né được cú đấm ấy."
"Nhưng một phần vai trái đã bị xước qua khiến lớp áo giáp bị phá nát. Ông ta tiếp tục lao tới và tung một đường chém chéo từ mạng sườn phải lên. Con quái vật đó đã bị trúng đòn. Magnus tiếp tục tung liên hoàn trảm vào cơ thể nó khiến nó gào lên. Con quái vật ấy liền dùng lực từ hai cánh tay nó và phá nát vùng nền mặt đất xung quanh khiến cho Magnus mất thăng bằng. Nhân cơ hội ấy, nó tung một đòn thẳng vào Magnus. Ông ta liền lấy thanh kiếm đỡ lại nhưng do không thể đứng vững trước nền đất như vậy nên ông đã bị hất văng ra một khoảng. Nó bắt đầu phóng tới. Dù có một cơ thể khổng lồ, nhưng nó vẫn có tốc độ rất nhanh. Nó bắt lấy chân Magnus khi đang trên không trung và dùng ông như một khúc cây đập mạnh ông xuống mặt đất khiến ông bị thương nghiêm trọng và mất khả năng chiến đấu. Zorak cùng lúc đó lao tới nhắm vào cổ hắn ta nhưng đột nhiên khựng lại vì cơ thể cậu ta đã bị đâm xuyên phần bụng bởi đuôi của tên đó. Zorak hộc máu và ngã xuống."
"Khi nó chuẩn bị tung đòn kết liễu thì Gala đã lao tới cắt tay của nó khiến nó phải thả ông ấy ra. Ngay lúc đó, Lylia lao tới đỡ lấy Magnus cùng với dùng lực đẩy Zorak bay ra khỏi phạm vi của con quái vật đó."
"Cứng quá không thể cắt đứt được hoàn toàn cánh tay của nó," Gala đáp. Gala bị thương đầy mình nhưng do Lylia có thể tạm thời chữa được vết thương. Sinh vật đó bắt đầu nói: 'Lũ con người các ngươi sẽ là vật hiến tế tốt.' Tên đó nói với giọng điệu đáng sợ. 'Ngươi biết nói sao hả tên quái vật kia? Gala trong thế thủ bất ngờ đáp."
Bạn có thể tìm kiếm truyện với các từ khóa sau:
Dòng Máu Thợ Rèn,
truyện Dòng Máu Thợ Rèn,
đọc truyện Dòng Máu Thợ Rèn,
Dòng Máu Thợ Rèn full,
Dòng Máu Thợ Rèn chương mới
Click Theo Dõi -> Fanpage để cập nhật website
Bạn đang đọc truyện trên 123truyen.vn , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!