Click Theo Dõi -> Fanpage Để Cập Nhật Truyện Dòng Máu Thợ Rèn
Một lúc sau, Caleb lôi tên đó lên khỏi mặt đất. "Ông chú đánh hắn hơi tàn bạo quá ấy," Caleb vừa nhìn khuôn mặt hắn vừa nói. "Chúng ta còn chưa kịp hỏi hắn là ai mà."
"Đừng lo, hắn chưa c·hết đâu, chỉ vì đau quá nên ngất thôi," Gala đáp với giọng điệu điềm tĩnh như thường.
Có vẻ dù trong phút chốc hăng máu, nhưng Gala vẫn chưa mất kiểm soát mà kết liễu hắn ta.
"Trói hắn lại đi, nhóc," Gala bảo với khuôn mặt nghiêm túc và chất giọng kiên định. "Hắn tỉnh lại cũng nguy hiểm đấy."
"Vâng," Caleb đáp. "Khoan, dùng thứ này mà trói, dây bình thường không kìm được hắn ta đâu," Gala vừa nói vừa lấy từ trong túi ra một sợi dây được khảm bởi thuật chú chế ngự "Linh Quang Thúc Thủ-ÿ3367R14." Sợi dây phát ánh sáng màu xanh lục được Caleb quấn quanh tay của kẻ lạ mặt kia.
"Có vẻ như mọi chuyện đã ổn," Caleb tự nhủ, trong khi mổ hôi lâm tấm trên trán. Caleb nhẹ nhàng gỡ bỏ vải che mặt đầy bầm dập và không nhận ra của tên lạ mặt. "Chú đánh hắn bẩm dập quá, không nhận ra đây là ai nữa.”
Gala, với vẻ mặt hơi ngượng, thừa nhận, "Ta có lẽ đã hơi quá tay. A hèm."
Không lâu sau, tên lạ mặt bất ngờ tỉnh dậy, giật mình nhận ra mình đang bị trói chặt, không thể thoát ra. Trước mặt hắn là Gala với vẻ ngoài đáng sợ. Hắn ta bắt đầu toát mồ hôi và run rẩy, vừa hoảng sợ vừa van xin. "Xin hãy tha cho t-" chưa nói dứt câu, Gala không chút do dự, "rắc," bẻ gãy một ngón tay của hắn. Tiếng la đau đón vang lên, "Aaa." Không dừng lại, Gala tiếp tục bẻ thêm một ngón nữa trước khi bắt đầu thẩm vấn.
"Vậy ngươi là ai? Ai phái ngươi đến đây để giết Caleb?" Ông ta hỏi, ánh mắt đằng đằng sát khí, như thể sẵn sàng giết kẻ đối diện bất cứ lúc nào.
"Tôi là Je... x phil... ip," Jex nói với giọng điệu lắp bắp, tỏ vẻ đau đớn.
"Tại sao ngươi lại có ấn kí của Thành Thánh linh hả tên kia?" Gala vừa vỗ đầu hắn vừa nói.
"Một hiệp sĩ hoàng gia làm gì lại đi tấn công tôi?" Caleb nói với vẻ mặt lo lắng và tức giận. "Ai là người đã tấn công. làng tôi?"
Tên đó chẳng nói gì cả, miệng hắn câm như hến, không thốt nửa lời.
"Nhưng kẻ đã tấn công làng ta không phải là ngươi," Caleb nói với giọng cực kỳ phẫn nộ. "Chúng là những sinh vật dị hợm không rõ hình dạng," Caleb tiếp tục nói.
"Không, ta chỉ là người dọn rác thôi," hắn nói với giọng run rẩy, khuôn mặ: đầy vết thương.
"Thế là kẻ nào, nói mau,” Gala vừa nói vừa bóp lấy cổ hắn ta tưởng chừng như có thể bứt đầu hắn bất cứ lúc nào.
Đột nhiên, từ phía trên cao, một thứ lao tới chỗ Gala đang đứng như một tia chớp đen. Gala ôm Caleb và tránh kịp được cú va chạm đó. Mặt đất xung quanh tung bụi mù, dần dần lắng xuống. Thứ hiện ra trước mắt Gala khiến ông ta gợi nhớ một chuyện cũ năm xưa.
"Ngươi!" Gala nói với giọng ngạc nhiên. Phía trước mặt ông lúc này là một kẻ với bộ giáp đen tuyển như màn đêm, chấp hai tay chĩa mũi thanh kiếm xuống đất như đang cầu nguyện và cúi đầu xuống. Trên vai hắn là một con quạ kỳ dị Caleb rợn người với áp lực mà hắn gây ra, dường như bóp nghẹt hơi thở của cậu.
"Thưa ngài," Jex thốt lên một cách hoảng hốt trước tên hiệp sĩ đen kia.
"Tên khốn khiếp nhà ngươi, tại sao ngươi lại ở đây? Trả lời ta mau,” Gala cực kỳ tức giận nói. "Ta sẽ giết chết tên khốn nhà ngươi.”
Gala phóng tới tên hiệp sĩ đen kia và tung một đấm tất sát, nhưng bỗng, hắn vung thanh kiếm mình lên và nhẹ nhàng đâm xuống đất. Một luồng khí tức màu đen tỏa ra từ hắn khiến cho Gala bị đẩy lùi, với hình dạng bất định và dần biến hóa thành một sinh vật kỳ dị.
Từ trong bóng tối, bóng. dáng của một sinh vật kỳ lạ bắt đầu hiện ra, đẹp để nhưng cũng đầy rùng rợn - Đó là Âm Hạc. Với bộ lông màu đen sâu thẳm như màn đêm tối, đôi cánh của nó, mặc dù lấp lánh ánh sáng của mặt trăng, nhưng lại mang theo vẻ u ám và lạnh lùng của màn đêm. Cánh nó vươn rộng ra, mỗi lần vỗ cánh tạo ra một âm thanh tựa như tiếng lượn vọt của linh hồn.
Mắt của nó là một màu đỏ chói lọi, tỏa sáng giữa bóng đêm như hai viên ngọc đang cháy sáng. Ánh sáng từ đôi mắt đó không phản chiếu, khiến cho mọi sinh vật quanh đó dường như chìm trong nỗi sợ hãi và tuyệt vọng. Khi nhìn thấy nó, Caleb kinh hãi, còn Gala lấy bản thân mình che chắn cho Caleb và trân an cậu ta.
Tên hiệp sĩ đen đứng trên lưng Âm Hạc cùng với tên Jex. Gala không chẩn chừ mà tiếp tục bay tới ngăn hắn chạy thoát, nhưng con chim đó bỗng thét lớn một âm thanh điếc tai, vang lên. Nó vỗ chiếc cánh khổng lồ của nó, vuốt thẳng lên màn đêm tối và biến mất không dấu tích.
Gala nhìn hắn ta bay đi với khuôn mặt đầy sự hận thù, như muốn xé xác tên hiệp sĩ đen đó ra làm trăm mảnh. Caleb vẫn chưa hoàn hồn vì mọi thứ diễn ra quá nhanh khiến cậu nhóc không theo kịp.
Caleb nhìn Gala với ánh mắt hoang mang, "Hắn ta là ai vậy?" Cậu hỏi, tiếng nói run lên trước cảm giác kinh hoàng vừa trải qua.
Gala nhớ lại một ký ức đau thương. "Hắn ta từng là một hiệp sĩ đầy danh vọng và là người bạn thân nhất của ta. Hắn có tố chất để trở thành một người hùng vang danh cả thế gian," Gala giải thích. "Nhưng chính cái ảo mộng đã chôn vùi hắn ta. Hắn đã từ bỏ đi mọi nguyên tắc, phản bội lại tất cả những người tin tưởng hắn," Gala tiếp tục nói.
Caleb lắng nghe một cách kinh hoàng khi nghe về hiệp sĩ đen. "Tại sao hắn ta lại như vậy?" Cậu hỏi, cố gắng giấu đi sự sợ hãi trong giọng nói của mình.
Gala tiếp tục thở dài: "Chuyện bắt đầu từ 30 năm trước, khi ấy ta còn là một hiệp sĩ trẻ tài năng của Hội Thánh Hiệp sĩ. Hội Thánh đó là nơi những hiệp sĩ phụng sự trực tiếp dưới trướng Thánh Nữ mà không cần thông qua sắc lệnh của một trong ba đại hiệp sĩ. Chúng ta chỉ tôn thờ và phục vụ một người duy nhất; không một cánh cửa nào được đóng trước chúng ta, không một bí mật nào được che giấu trước chúng ta. Những hiệp sĩ Thánh sẽ được trực tiếp ban đặc ân từ Thánh Nữ và được thànF lập với mục đích chống lại bè lũ quỷ dữ, hay chống lại các tà thuật của chúng còn sót lại ở thế giới này mà không thể nào phá bỏ. Chúng ta trực tiếp chiến đấu với chúng và bè lũ tín đồ của chúng.”
"Khi ấy, dấu vết một thứ lời nguyền khủng khiếp đã được Thánh Nữ phát hiện ra, đó là Chiếc hộp Pandora. Khi ấy, người đã cử một đội hiệp sĩ để thu hồi hắc vật đó, gồm có Ta, Zorak, Lylia và bốn Thánh hiệp sĩ khác. Chúng ta đã cùng nhau tiến về di tích cổ phía bắc. Trên đường đi, chúng ta gặp những người tị nạn từ cuộc chiến tranh ở phương bắc giữa hai đất nước là Đế quốc Alphoria và Vương quốc Betania."
"Xung đột giữa họ bắt nguồn từ tranh chấp về lãnh thổ và tài nguyên quý giá như mỏ khoáng sản hay địa vị chiến lược. Alphoria và Betania đã rơi vào cuộc chiến tranh kéo dài trăm năm vì mục tiêu kiểm soát các khu vực chiến lược quan trọng và một loại tài nguyên cực kỳ quý giá của các quốc gia đó là Thánh Thạch. Thứ đá này có một nguồn năng lượng bên trong đó và có thể giúp tạo ra những cổ máy chiến tranh hay vũ khí ma thuật cùng nhiều ứng dụng khác. Đấu tranh liên tục để bảo vệ lãnh thổ và quyền lợi của mình đã tạo ra một mối thù địch sâu sắc giữa hai quốc gia này."
Bạn có thể tìm kiếm truyện với các từ khóa sau:
Dòng Máu Thợ Rèn,
truyện Dòng Máu Thợ Rèn,
đọc truyện Dòng Máu Thợ Rèn,
Dòng Máu Thợ Rèn full,
Dòng Máu Thợ Rèn chương mới
Click Theo Dõi -> Fanpage để cập nhật website
Bạn đang đọc truyện trên 123truyen.vn , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!