Dòng Máu Thợ Rèn

Chương 3: Caleb Irons & Gala


Màu nền
Font chữ
Cỡ chữ
22px
Chiều rộng khung
100%
Dãn dòng
180%
trước sau →

Click Theo Dõi -> Fanpage Để Cập Nhật Truyện Dòng Máu Thợ Rèn

''Ông chú biết nhiều vậy,'' cậu bé ngạc nhiên nói.

''Vậy ông là ai, và tại sao ông lại giúp cháu?''

''Ta chỉ là một người qua đường thôi,'' ông ta đáp với vẻ mặt lạnh lùng. ''Ta là Gala.''

''Vâng, ngài Gala,'' cậu bé đáp với giọng điệu chân thành và kính trọng.

''Là Gala là được rồi,'' ông ta trả lời với giọng điệu điềm tĩnh và khuôn mặt không biến sắc. ''Thế nhóc có thể trả lời cho ta được chưa?'' Gala vừa nói vừa đi lấy một cốc nước.

Caleb nắm chặt nắm tay, nhìn xuống đất với khuôn mặt tràn ngập sự giận dữ. ''Làng cháu bị t·ấn c·ông, không ai còn sống sót ngoài cháu.''

''Vậy là đúng rồi à, Elena đã mất rồi,'' Gala nhìn xuống đất, khuôn mặt trầm ngâm và nói thầm.

''Ta có nghe qua rồi, từ thư của Elena gửi khi nhóc còn b·ất t·ỉnh ở trong rừng!'' Gala nghiêm nghị nói.



''Chú biết cô Elena à?'' Caleb nhìn ông và nói.

''Chúng ta từng là bạn tốt khi ta còn trẻ và thường đến nơi đó để tu sửa v·ũ k·hí,'' Gala nói với ký ức ùa về. ''Cô ta hay bắt chuyện với ta lúc đó và hỏi ta về nhiều thứ.''

''Nhưng đúng là lạ thật, vì làng Irons luôn có những hiệp sĩ hộ vệ bảo vệ lãnh thổ của gia tộc Irons, làm sao có thể để bị tàn sát như vậy?'' Gala nói với sự ngạc nhiên, khuôn mặt ông hiện lên một chút nghiêm túc.

Caleb nhìn ông Gala với ánh mắt đầy nghi hoặc, không hiểu rõ những gì ông Gala đang nói. ''Hiệp sĩ hộ vệ là gì?'' Caleb hỏi, giọng điệu trầm trồ, ánh mắt cố gắng tìm kiếm câu trả lời.

Gala nhìn thẳng vào mắt của Caleb, ông đưa tay lên chỉ về phía xa. ''Thủ đô của vương quốc, Thành Thánh Linh. Hiệp sĩ hộ vệ là những chiến binh mạnh mẽ và tinh nhuệ, họ phục vụ và bảo vệ lãnh thổ của các gia tộc như gia tộc Irons.''

Caleb nghe ông Gala nói. ''Vậy tại sao họ không đến?'' Caleb hỏi với giọng nói tức giận, và sự lo lắng hiện rõ trên khuôn mặt non trẻ của cậu.

''Vì họ không đến mà cô Elena phải hy sinh đó, biết không?'' Caleb nói lớn tiếng trong nước mắt và tức giận.



''Cô Elena kêu cháu đi về phía nam để gặp ai đó,'' Caleb nói. ''Có vẻ cháu đã tìm đúng người rồi.''

''Nhưng chúng ta không biết được. Để một gia tộc lớn như vậy bị t·hảm s·át thì chắc chắn chuyện này có liên quan tới đám đứng đầu chính quyền,'' ông nói với vẻ rất tức giận nhưng đang kiềm nén.

''Dù sao, hãy ngủ một đêm đi. Sáng sớm ngày mai ta sẽ đến làng của nhóc để kiểm tra tình hình xem,'' Gala nói với giọng nghiêm túc và trầm lắng.

''Vâng, cháu hiểu rồi,'' Caleb đáp.

Trong đêm trăng tròn ấy, khi Caleb đang say sưa trong giấc mộng, bất ngờ một t·iếng n·ổ lớn làm nổ tung ngôi nhà gỗ, quăng quật cậu lên không trung. Caleb văng ra ngoài, gần như bay qua ngưỡng cửa, rồi ngã xuống đất cách ngôi nhà một khoảng không xa. Nhìn lên, ngọn lửa đỏ rực như lửa địa ngục đang thiêu đốt ngôi nhà gỗ. Từ giữa ngọn lửa bùng phát, một bóng người hiện ra, kẻ đã gây ra v·ụ n·ổ ấy. Caleb cố gắng đứng dậy, nhưng một cơn đau nhói bên chân cậu thì ra một mảnh gỗ lớn đã đâm xuyên qua đùi cậu ta.

Kẻ lạ mặt đó tiến lại gần cậu, trong tay hắn là một thanh kiếm ngắn, có thể nó quá ngắn để gọi là một kiếm thực sự, bao quanh lưỡi kiếm là thứ gì đó lấp lánh. Bất ngờ, hắn khụy xuống để lấy đà, sau đó phóng về phía Caleb với gia tốc chóng mặt, làm vụn vỡ đất đá xung quanh. Trong chớp mắt, hắn đã xuất hiện ngay trên đầu Caleb, tung ra một đòn trảm sắc lẻm với v·ũ k·hí kỳ lạ của mình, nhằm đoạt lấy mạng sống của cậu bé.

''Keng!'' một tiếng vang lên, dường như âm thanh của đất đá bị nghiền nát, nhưng trước mặt Caleb lúc này, không ai khác, chính là ông chú của cậu đã kịp thời xuất hiện, sử dụng cánh tay phải của mình để hứng chịu trọn vẹn cú trảm ấy. Mặt đất nơi ông đứng bị nghiền thành bột khi ông chuyển lực xuống đất như một tấm đệm để chống đỡ cú đòn t·ấn c·ông. Lớp giáp tay của ông, Gala, nứt ra vì lực t·ấn c·ông quá mạnh. Hắn ta bất ngờ vì đòn t·ấn c·ông ấy bị đỡ lại được. Ông ta vung thanh kiếm ra xa, sau đó bật lên, tung một cước mạnh mẽ về phía đối thủ đang lơ lửng trên không. Kẻ kia, trong cố gắng vô vọng, đưa hai tay lên che phủ đầu, nhưng khi cú đá ập tới. ''Mạnh quá,'' hắn ta vừa đỡ vừa kinh ngạc nghĩ. Sức mạnh phát ra quá khủng kh·iếp, đẩy hắn bay lùi về phía sau, cuối cùng đâm sầm vào đất, tạo ra một vết lõm sâu, làm phá hủy bề mặt đất lân cận. Chỉ với sức mạnh thuần túy, Gala đã khiến kẻ đó phải chịu tổn thương nặng nề.



''Mau đứng dậy và ra khỏi đây ngay,'' Gala nói với giọng điệu to rõ và điềm tĩnh như mọi khi.

Caleb liền dùng hết sức để rút thanh gỗ cắm vào chân cậu ra. Một tiếng "ự" đau đớn nhưng được kìm nén vang lên, dấu hiệu của sự đau đớn ám ảnh nhưng không làm cậu khuất phục. Máu từ v·ết t·hương tiếp tục chảy, dù vậy, Caleb đã nhanh chóng thích nghi và tránh xa khỏi chỗ này ngay.

Gala tiếp tục tiến lại kẻ lạ mặt đó nhưng khi làn bụi biến mất thì hắn đã vòng ra sau lưng Gala và tung một trảm kích vào bên hông xương của Gala. Ông ta bất ngờ dùng tay trần chặn thanh kiếm đó khiến đòn tất sát dừng lại. Kẻ lạ mặt đó liền tung một cú đấm thẳng vào bụng Gala khiến ông ta cúi người xuống một chút. Nhân cơ hội đó, hắn đã rút được thanh kiếm từ tay Gala ra, nhưng Gala nhanh chóng bắt lấy hắn ta và quăng mạnh vào một trong những cây gần đó. Xung lực cú ném khiến

kẻ kia đập mạnh vào thân cây, cảm giác đau đớn lan tỏa khắp cơ thể. Gala tiếp tục lao tới, nắm bắt cơ hội, tung ra một cú đấm đầy uy lực hướng xuống chỗ hắn đang khụy. Tuy nhiên, kẻ đó kịp thời phản ứng và tránh được cú đấm kia một cách ngoạn mục.

Không chần chừ, Gala xoay người, thực hiện một cú móc phải, tạo ra luồng không khí ma sát mạnh mẽ đến mức, dù không chạm trúng hắn ta, cũng khiến cho bộ áo của tên đó bị xé toạc. Lực phát ra từ cú đánh ấy khiến hắn kh·iếp sợ. Nhận thấy tình thế nguy cấp, hắn ta nhanh chóng nhảy lùi ra một khoảng cách an toàn, tạm thời thoát khỏi tầm với của Gala, trong một nỗ lực giữ vững lợi thế trong cuộc đối đầu này.

Thở hỗn hển, ''Trúng một cú thôi chắc mình cũng thăng thiên mất,'' tên đó căng thẳng suy nghĩ.

''Hắn ta nhanh hơn mình tưởng,'' Gala vừa nói vừa nắm bàn tay lại và gỡ miếng giáp tay đã hư hỏng ra. ''Ngươi to gan lắm dám t·ấn c·ông một đứa trẻ chưa có khả năng tự bảo vệ,'' ông vừa nói với giọng điệu nghiêm túc và đáng sợ.

Gala siết chặt nắm đấm, từng đường gân nổi bật trên cánh tay, sẵn sàng bóp nát kẻ đối diện. Ông lao tới với một tốc độ đến nỗi đối thủ chưa kịp nhận ra thì đã thấy Gala hiện hữu trước mắt. Đối thủ cứng đờ, dường như chưa thể phản ứng kịp, khi Gala tung ra một cú đấm tất xác vào bụng, khiến hắn phải khụy xuống, ôm bụng, hộc máu. Lớp giáp ở phần mặt trước của hắn bị lõm vào một khoảng khá sâu.

Mắt hắn trợn ngược, biểu lộ sự đau đớn cực độ. Gala không dừng lại, tiếp tục tung thêm một cú đấm chí mạng vào mặt, đẩy đầu hắn ta xuống đất, tạo ra một hố sâu 5 tấc, dư chấn khiến một vùng rộng xung quanh vỡ nát. Khi Gala từ từ rút tay khỏi đống đất đá vỡ vụn, dưới đó là khuôn mặt biến dạng đến mức không thể nhận ra, một cảnh tượng đáng sợ.

''Ngươi chỉ có thể thôi sao?'' Gala nói với giọng đầy sự khinh bỉ.

Bạn có thể tìm kiếm truyện với các từ khóa sau: Dòng Máu Thợ Rèn, truyện Dòng Máu Thợ Rèn, đọc truyện Dòng Máu Thợ Rèn, Dòng Máu Thợ Rèn full, Dòng Máu Thợ Rèn chương mới

Click Theo Dõi -> Fanpage để cập nhật website

Bạn đang đọc truyện trên 123truyen.vn , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!


Báo lỗi qua fanpage (Trả lời ngay)
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả.
Nếu gặp chương bị lỗi hãy gửi tin nhắn qua fanpage hoặc báo lỗi qua hệ thống để BQT xử lý!
Back To Top