Dòng Máu Thợ Rèn

Chương 16: Ouroboros


Màu nền
Font chữ
Cỡ chữ
22px
Chiều rộng khung
100%
Dãn dòng
180%
trước sau →

Tên Thiên Sư đó vẫn chạy tiếp nhưng chợt trước mặt hắn là một ngõ cụt khiến hắn phải dừng lại. Cùng lúc đó, Gala đã đuổi kịp tới.

“Kết thúc rồi! Ngươi chẳng còn nơi nào để trốn chạy nữa đâu,” Gala nói, giọng nghiêm nghị.

Tên Thiên Sư quay lại, ánh mắt lóe lên sự bất lực nhưng vẫn giữ được vẻ lạnh lùng. Hắn quay người lại, đôi mắt đầy thách thức nhìn vào Gala.

“Ngươi nghĩ rằng bắt được ta sẽ giúp ngươi hiểu rõ mọi chuyện sao?” hắn nói, giọng đầy vẻ khinh bỉ.

“Tại sao một Thiên Sư như ngươi lại làm những việc bẩn thỉu này, lại còn nhắm vào một đứa trẻ?” Gala hỏi, giọng điềm tĩnh nhưng đầy uy lực. Tên Thiên Sư cười khẩy, rồi đáp lại, “Con nhóc đó không phải là một đứa trẻ bình thường. Nó là một Thiên Sư, dù còn trẻ tuổi nhưng mang trong mình tiềm năng cực kỳ lớn. Những đứa trẻ như nó rất có giá trị với khách hàng của ta.”

Gala nhíu mày, “Hả?”

“Tất nhiên ta phải giữ thông tin cá nhân của khách hàng ta rồi. Bọn người đó luôn tìm kiếm những đứa trẻ có tiềm năng trở thành Thiên Sư. Họ muốn đào tạo chúng trở thành những công cụ chiến tranh. Những đứa trẻ như nó sẽ được bán với giá rất cao cho họ. Nó sẽ là một món hàng quý giá trên thị trường ngầm.” tên Thiên Sư đó nói với vẻ mặt biên thái.

Gala nghiến chặt nắm đấm, “Các ngươi xem con người như một món hàng sao?”

Tên Thiên Sư cười lớn, “Ngươi nghĩ rằng ngươi có thể thay đổi chuyện này sao? Bọn chúng sẽ không ngừng lại cho đến khi có được nó.”

Gala nở một nụ cười lạnh, “Đó là việc của ta. Và ngươi sẽ không còn cơ hội để thấy điều đó nữa đâu.”

“Ngươi thật ngây thơ đấy, quý ngài. Nhưng dù sao, ngươi cũng đã chậm rồi. Bọn chúng đã biết về con nhóc đó. Chúng sẽ không ngừng lại cho đến khi có được con bé,” hắn nói xong liền đưa một tay lên thủ ấn, “Đường Lang (##§M).⁄

Vừa dứt lời, Gala tung một đòn mạnh mẽ về phía tên Thiên Sư.

“Baammm!” Một âm thanh lớn vang lên như tiếng va chạm của hai khối kim loại.

Trước mặt Gala lúc này là một con bọ ngựa kỳ dị cực kỳ to lớn, chặn hoàn toàn cú đấm tất sát của ông. Sinh vật này khiến Gala bất ngờ; nó lập tức tung một cú bổ mạnh vào sườn ông, đẩy Gala dính vào tường và làm bức tường vỡ vụn. Ông khụy xuống, choáng vì đòn tấn công bất ngờ. “Chết tiệt, bất cẩn rồi!” Gala nghiến răng nói.

Vì là Thiên Sư nên tên này là một kẻ sở hữu Thuật Alchimia, “Thuật Hóa biến dị (1/#548).” Hắn có khả năng biến đổi nguyên tử của các sinh vật sống, tạo ra những biến dạng kinh dị và điều khiển chúng thec ý muốn của mình.

“Thế nhé, gặp lại sau, hahaha!” Tên đó vừa dứt lời, con bọ ngựa đã phá tung trần nhà, để lộ bầu trời đêm. Đôi cánh khổng lồ của nó rung lắc mạnh mẽ, bật ra và bắt đầu vỗ cánh. Tên Thiên Sư nắm lấy chân sinh vật và cùng nó vụt mất, để lại Gala trừng mắt đứng bất lực nhìn hắn chạy thoát.

Caleb đuổi kịp tới nơi Gala thì thấy tên đó đã trốn thoát, cậu liền chạy tới đỡ Gala đứng dậy.

“Chú có sao không chú Gala, chảy máu rồi kìa!” Caleb hoảng hốt nói.

“Ta không sao, chỉ là vết thương ngoài da thôi!” Gala điềm tĩnh nói vừa nhìn lên cái trần bị phá một lỗ lón và ngẫm nghĩ về những gì hắn ta nói, về Elara. “Bọn chúng là ai?” Gala ngẫm nghĩ và cất tiếng nói với Caleb, “Nhanh nào, về chỗ nhóc Elara thôi Caleb.”

“Dạ? Vâng,” Caleb thắc mắc đáp.

Đội vệ binh và viên chỉ huy ùa tới nơi Gala và Caleb đứng. “Hắn thoát rồi,” Gala nói với viên chỉ huy.

“Hắn là tên quái nào vậy?” Gala hỏi viên chỉ huy.

Viên chỉ huy thở dài và nói với giọng từ tốn, “Hắn là Ulgor, một tên tội phạm cực kỳ nguy hiểm, bị truy nã gắt gao khắp lục địa phía Bắc.”

“VUlgor sao, đúng là ta có từng nghe qua tên hắn, Thiên Sư bị nguyền rủa,” Gala nghiêm nghị tiếp tục nói. “Xin phép ngài chỉ huy gửi tôi những tài liệu liên quan tới hắn.”

“Hiểu rồi. Mọi người hãy về hết đi, chúng tôi sẽ thu dọn mọi thứ ở đây. Có nhiều người bị bắt ở đây cần được giải quyết,” viên chỉ huy chào Gala và Caleb rồi đi mất.

Gala và Caleb liền quay trở lại nhà thờ nơi Elara đang trú ẩn. Trên đường đi, Caleb lấy quyển sách của Elara để lại và cố gắng đọc, nhưng đa phần những từ ngữ trong đó Gala và Caleb đều không thể hiểu được. “Vẫn không đọc được,” Caleb thở dài nói một mình. Khi tới nhà thờ, cả hai đi vào để gặp Elara. Caleb đặt quyển sách lên bàn gần đó, còn Gala thì nghiên cứu những thông tin về Ulgor mà viên chỉ huy vừa gửi đến.

“Elaraaa! Em đâu rồi, anh về rồi đây!” Caleb h£ lón.

“Em đây!” Elara vừa đáp vừa chạy lại chỗ Caleb.

Caleb mỉm cười và nhìn về phía Gala, “Em an toàn là tốt rồi.” Anh quay lại nhìn quyền sách và lắc đầu.

Elara thấy quyền sách trên bàn, tò mò cẩm lên và lật các trang. Caleb, không để ý, đi trò chuyệr với Gala.

Đột nhiên, Elara cất giọng đọc lên vài từ trong cuốn sách. Caleb và Gala quay phắt lại, nhìn cô bé với sự ngạc nhiên tột độ.

“Elara, em đọc được sao?” Caleb kinh ngạc hỏi.

Elara ngước lên, gật đầu, “Vâng, em đã học cách đọc những ký tự cổ này từ...”

Caleb lắp bắp, “Anh và Gala không thể đọc được một chữ nào trong đó. Em thực sự hiểu được tất cả sao?”

Elara mỉm cười, cô nhóc tiếp tục đọc và giải thích từng ký tự trong cuốn sách, làm cho Caleb và Gala không khỏi bất ngờ trước cô bé.

“Hiểu rồi, chỉ có Thiên Sư mới có thể đọc được ngôn ngữ của Thiên Sư,” Gala ngộ ra và nói.

“Ha, Elara là Thiên Sư sao!” Caleb ngạc nhiên đáp.

“Ta quên mất bảo nhóc, trong lúc giao đấu với tên Ulgor thì hắn đã tiết lộ chuyện này, vì vậy cô nhóc này mới có giá trị khiến bọn chúng phải bắt cóc,” Gala nói với giọng nghiêm nghị.

“Vậy chúng ta đã có một Thiên Sư đang tìm kiếm rồi!” Caleb hớn hở nói.

“Chưa đâu, đứa nhóc này chưa hề được đào tạo bởi bất kỳ Thiên Sư nào trước đây nên việc thành thục các thuật chú hầu như là ở mức không,” Gala nói.

“Ouroboros!” Elara vừa nhìn vào cuốn sách và đọc.

“Hả? Em đọc gì vậy Elara?” Caleb nghiêng đầu nhìn vào thắc mắc.

“Ouroboros,” Gala ngạc nhiên nói.

“Thứ đó có được viết trong cuốn sách sao?” Caleb quay sang nhìn vào Elara và nói.

“Hả, vâng, chúng được viết khá rõ ở đây này anF Caleb,” Elara vừa chỉ ngón tay vào và vừa nói.

Gala và Caleb ngạc nhiên vì thông tin về Ouroboros, kể cả kho tàng kiến thức của gia tộc Irons cũng chẳng có gì, mà Elara lại có ghi chép về chúng. Sau một lúc, Elara đọc cho Gala và Caleb nghe những thông tin mà Elara đã để lại trong quyển sách. Cả hai dần hiểu ra mục tiêu cơ bản của Zorak.

“Từ xa xưa, cái được gọi là Ouroboros là một cổ vật rất lâu đời, lâu đến mức chẳng ai biết nó có từ khi nào hay xuất hiện từ đâu. Chỉ biết rằng vào thời đại này, họ tìm thấy nó và đặt cho nó một cái tên. Từ thời xưa, những kẻ mang tham vọng biến chất đã cố gắng kích hoạt Ouroboros, nhưng chúng đã thất bại và biến thành những tạo vật xấu xí và dị hợ

m,” Elara đọc.

“Nếu nghỉ lễ Ouroboros được hoàn tất thì 'Ngày Sáp Nhập' sẽ diễn ra, đó có thể được xem là ngày tận thế vì tật cả các cõi và giới sẽ sáp nhập lại thành một dòng chảy duy nhất. Mọi thứ sẽ rơi vào hỗn loạn vĩnh hằng. Do đó, từ lâu gia tộc Irons và các Thiên Sư đã hợp sức để giữ Ouroboros khỏi tất cả các cõi. Người nắm giữ trọng trách đó là trưởng gia của tộc Irons cùng với một đại Thiên Sư. Trưởng gia sẽ tạo ra một vật được gọi là 'HHòm Vô Giới' cùng với sự chúc phúc của đại Thiên Sư, chiếc hòm đó sẽ đẩy Ouroboros sang một cõi nằm ngoài các cõi khác, gọi là Vô Giới. Sự cân bằng này đã kéo dài hàng trăm năm qua các đời trưởng gia khác nhau. Sinh mạng của trưởng gia sẽ gắn liền vớ chiếc hòm đó; nếu trưởng gia chết thì Ouroboros sẽ trở lại thế giới vật chất này,” Elara tiếp tục đọc.

“Vậy là mục tiêu của tên Zorak là thực hiện nghi thức Ouroboros để Ngày Sáp Nhập được diễn ra, thế nên hắn mới tấn công làng Irons để tìm ra Ouroboros,” Gala hiểu ra và nói.

“Có nghĩa là hiện tại hòm giao ước đã mất tác dụng và Ouroboros đang trôi nổi đâu đó trong nhân giới này?” Caleb đáp lời Gala.

“Có thể như vậy lắm. Hắn đang tính làm gì cơ chứ, Zorak?” Gala thầm nói.

Elara đặt quyển sách xuống bàn, ánh mắt nhìn xa xăm. “Có lẽ đúng. Nhưng điều chúng ta cần tập trung vào bây giờ là tìm cách ngăn chặn hắn. Nếu Zorak tìm ra cách kích hoạt Ouroboros, chúng ta phải ngăn chặn hắn trước khi quá muộn.”

“Nhưng làm thế nào?” Caleb hỏi, vẻ lo lắng Tð ràng. “Chúng ta thậm ch: không biết hắn đang ở đâu ”

“Chúng ta phải tìm manh mối. Bắt đầu từ những ghi chép của Elara, có lẽ cô ấy đã để lại những chỉ dẫn hay manh mối gì đó mà chúng ta chưa phát hiện ra,” Gala đáp.

“Vâng, để cháu kiểm tra thêm,” Elara mở quyền sách một lần nữa, lật từng trang cẩn thận.


Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả.
Nếu gặp chương bị lỗi hãy gửi tin nhắn qua fanpage hoặc báo lỗi qua hệ thống để BQT xử lý!
Back To Top