Đêm Ấy Tôi Rơi Vào…

Chương 246: 246: Cục Cưng À Tôi Sai Rồi


Màu nền
Font chữ
Cỡ chữ
22px
Chiều rộng khung
100%
Dãn dòng
180%
trước sau →

Click Theo Dõi -> Fanpage Để Cập Nhật Truyện Đêm Ấy Tôi Rơi Vào…



Chiếc dép hung hăng đạp lên mặt đất vang lên một tiếng "cạch" giòn gã, giống như là tiếng chuông cảnh báo đang gõ vang ở trong lòng của tôi.


May mắn là tôi đã tránh né nhanh, nếu không thì lần này ngón chân của tôi không bị sứt móng chân thì cũng không thể tránh khỏi đau đớn bị tróc da.


“Bàn chân nhỏ mềm mại của cô cũng thật là quá độc ác.”
Triệu Tĩnh trực tiếp khoác khoát tay với tôi: “Tối nay gặp nhau.”
Nét mặt của cô ta vẫn bình thản như cũ, dường như một đá lúc nãy không có liên quan gì tới cô ta, tôi càng không dám có hành động bỉ ổi với cô ta.


Nhìn xác của hai con côn trùng cánh cứng đã đi xa, tôi bất đắc dĩ lắc đầu, sau đó mang theo gà chiên và hamburger, tiếp theo đó là bước lên xe rời đi.


Trở về chỗ ở, tôi ném đồ vật qua một bên rồi trực tiếp đi vào trong phòng tắm.


Dầm cơn mưa to cả một trận, cả đêm cũng đã cảm thấy rất khó chịu, cho đến bây giờ được nước ấm cọ rửa, cảm giác khó chịu kia mới dần dần biến mất.


Lúc tôi đi ra từ trong phòng tắm, đang lau tóc thì đột nhiên có một đốm khói lửa ở trên ghế sofa trong bóng tối hấp dẫn sự chú ý của tôi, hoặc là nói lúc này đã làm tôi giật nảy cả mình.

Đột ngột trong phòng lại có nhiều thêm một người, hơn nữa còn trong khoảng thời gian trời tối người yên, đổi lại là ai thì cũng sẽ sợ hãi.


Tôi đưa tay bật đèn lên, sau đó liền nhìn thấy Địch Lệ Ba, lúc này trên mặt của cô ta đang tràn đầy nụ cười xấu xa, chẳng khác một đứa trẻ thổi pháo hầm hố, trong nụ cười mang đầy vẻ đắc ý

“Nửa đêm nửa hôm chị đây là muốn hù chết tôi hả.”
“Sao tôi lại không có cảm giác là cậu sợ hãi vậy, nếu như cậu hát lên lớn tiếng thì còn đúng, đó mới là một màn phấn khích mà tôi hi vọng được nhìn thấy.”
“Không tim không phổi, cái đồ không tim không phổi!”
Sau khi cảm thán, tôi ngồi ở trên ghế sofa cầm lấy khăn lau đầu rồi hỏi cô ta: “Sao đột nhiên chị lại đến đây vậy, ngứa ngáy thật sự chịu không được rồi hả, thừa dịp ông chồng ngủ rồi nên lén lút đến đây vui vẻ bạch bạch với tôi à?”
Địch Lệ Ba cầm lấy điếu thuốc đã hút được một nửa ở trên tay dần dần đưa vào trong miệng của tôi, sau đó đi đến gần tôi ngồi xổm người xuống, đẩy hai chân của tôi ra, sau đó lại vén cái khăn tắm lên, duỗi bàn tay nhỏ nhắn trắng nõn như là không xương của cô ta ra.


“Vui vẻ “vận động” là thật, nhưng mà cũng không phải là thừa dịp ông chồng đi ngủ rồi.

Hai giờ rưỡi sáng tên khốn đó đã lên máy bay, bây giờ đã bị tài xế lôi đi rồi, cho nên tôi liền tranh thủ thời gian đến đây tìm cậu vui vẻ, đêm nay sẽ hầu hạ cậu một đêm cho đàng hoàng, có được hay không?”
Tôi đến thành phố Q cũng đã sắp mười ngày rồi, vẫn luôn không được làm chuyện này, tôi đã sớm không nhịn nổi nữa rồi, nhất là hai ngày nay còn phải đối mặt với một người phụ nữ xinh đẹp như là Triệu Tĩnh.

Nếu như không phải không muốn dùng tiền để làm bẩn sự nghiệp cao thượng và tình cảm cao thượng của tôi, tôi đã sớm lấy tiền mà đặt cô ta ở dưới người của tôi rồi giày xéo.


Cho nên vào lúc này, giọng nói mập mờ của Địch Lệ Ba cùng với bàn tay nhỏ mịn màng đang không ngừng vuốt ve của cô ta làm cho dục hỏa của tôi tăng lên vùn vụt, thần châu số bảy cũng đang đứng sừng sững, chỉ chờ để được giải phóng.


“Lệ Ba, chị đến đây thật là đúng lúc, tôi thật sự quá muốn chị.”
Ôm lấy thân thể của cô ta lên ngồi ở trên đùi của tôi, sau đó tôi liền nâng gương mặt xinh đẹp của cô ta lên, không đợi cô ta nói cái gì khác, tôi trực tiếp bịt kín lại cái miệng nhỏ gợi cảm của cô ta, sau đó lại dùng đầu lưỡi bắt đầu trêu chọc mạnh mẽ làm cho cô ta ngay cả một nửa cơ hội phản kháng cũng không có, toàn bộ quá trình đều ở trạng thái bị áp chế.


Đầu lưỡi mềm mại, chiếc lưỡi trên bóng thơm tho, khoang miệng ấm áp, đôi môi đỏ mỏng manh, chỉ có hôn như thế này cũng làm cho tôi cảm nhận được sức quyến rũ vô hạn từ thân thể mềm mại của Địch Lệ Ba, càng không nói đến cô ta từng bộc lộ ra động tác ưu nhã có độ khó cao.


Sau khi hôn nhau trêu chọc mười mấy phút, Địch Lệ Ba đã hoàn toàn mê đắm, rõ ràng là cô ta cũng rất cần loại sinh hoạt có chất lượng cao như thế này, để thỏa mãn dục vọng được chôn ở chỗ sâu nhất trong thân thể mềm mại của cô ta.



Đôi tay trắng nõn chủ động cởi quần áo, lộ ra bộ ngực sung mãn trắng nõn làm cho người khác phải kinh tâm động phách, lập tức không kịp chờ đợi mà kéo khắn tắm của tôi xuống rồi ném qua một bên, làm cho toàn thân trên dưới của tôi không có một mảnh vải che thân.


Trong giây phút tiếp theo, cô ta liền bắt đầu dùng cặp ngực đầy đặn được bao bọc bởi chiếc áo lót ngực màu xanh đậm ma sát ở trên người của tôi, đè ép, mà theo động tác của cô ta còn có tiếng "ưm" trầm thấp đang dâng lên cuồn cuộn từ chỗ sâu nhất trong cơ thể mềm mại của cô ta, cuối cùng phát ra từ khoang mũi.


Loại âm thanh ma mị và tinh tế đó giống như là một cái móc sắc bén đâm vào trong xương tủy của tôi, sau đó khóa chặt tôi lại, kéo mạnh điên cuồng vào trong chỗ sâu nhất trong cơ thể mềm mại của cô ta.


Tôi lật cô ta nằm ở trên ghế sofa, đồng thời cái móc của áo lót cũng bị tôi kéo lên, chiếc áo lót vốn dĩ đang được treo ở trên vai đã hoàn toàn cởi qua đầu vai, cặp ngực trắng nõn đầy đặn hơi rung động, lắc lư lên xuống giống như là cái lò xo đủ để thấy được nó săn chắc và co giãn.


Tiếp theo đó tôi trực tiếp nhào tới, dùng tốc độ đầu lưỡi mạnh nhất mà trêu chọc, trêu chọc cô ta, làm cho âm thanh rên rỉ trầm thấp của cô ta trở nên cao vút hơn, sau đó liền trở thành điên cuồng.


Hai tiếng "cạch cạch" vang lên, giày cao gót lần lượt rơi xuống đất, sau đó tôi liền cảm giác được có một bàn chân nhỏ tinh xảo đang được quấn ở trong tất chân, đang mãnh liệt cọ xát vào hai bắp chân của tôi.

Loại ấm áp của tơ lụa, loại dịu dàng quyến rũ kích thích tôi thật sâu, làm cho tôi trở nên thích thú với cơ thể xinh đẹp của cô ta.


Lui người trở lại, tôi dời đến đôi chân thon dài thẳng tắp của cô ta.


Từ bàn chân nhỏ nhắn mềm mại đến bắp chân bóng loáng, lại đến phần đùi co giãn mười phần, không có một chỗ nào mà không để lại dấu ấn của tôi, không có một chỗ nào mà không bị tôi nếm phải mùi hương.



Cuối cùng tôi nhìn cô ta, cô ta cũng nhìn tôi, hai người chúng tôi không ai nói gì cả, cơn xúc động của tình yêu vẫn luôn đang thôi thúc.


“Hai lần.”
Cô ta lắc đầu nói: “Suốt cả đêm.”
Cô ta còn hung ác hơn so với tôi nữa chứ, cho nên tôi cảm thấy thân thể mềm mại của cô ta chỉ cần có thể tiếp nhận được, suốt đêm cũng không phải là vấn đề gì.


Nhẹ nhàng vuốt ve một cái, bàn tay liền trở nên ướt át, góp với nước ở trên người của tôi, chậm rãi cong eo xuống.


Trong giây phút tiếp theo, trong lúc mà mũi tên trên cây cung trong như trăng tròn sắp bắn ra, đột nhiên điện thoại di động lại vang lên.


Tiếng chuông rất thanh thúy, nhưng mà lại không quen thuộc, chỉ có thể chứng minh một điểm đó là điện thoại của cô ta đang đỗ chuông.


“Giờ này gọi điện thoại đến đây, có thể chính là tên khốn đó.”
Địch Lệ Ba đưa tay cầm lấy điện thoại ở trên bàn, mà tôi thì lại nhẹ nhàng gật đầu: “Chị cứ nghe trước đi.”
Cô ta cầm điện thoại lên, tôi liền trực tiếp "phốc" một cái đi vào trong thân thể mềm mại của cô ta.


Trong một cái chớp mắt tiếp theo, ở trong phòng liền vang lên tiếng gọi to đau đớn thuộc về Địch Lệ Ba.


“Cái tên đáng chết này, đau chết tôi rồi, cũng không biết nhẹ nhàng một chút.”
“Sao tôi biết được là chị chặt như vậy chứ, cứ giống như là một cô gái nhỏ mới mười lăm mười sáu tuổi vậy đó, thiếu chút nữa đã lột da của tôi rồi.”
Địch Lệ Ba hung hăng trừng mắt nhìn tôi một chút, nhưng mà lại không có chút lực uy hiếp nào, ngược lại dưới tác dụng va chạm của tôi, tràn đầy sự quyến rũ mê hoặc và động lòng người.



Cô ta cố nén khoái cảm và nhìn vào điện thoại, sau đó rít lên với tôi: “Là cái tên đó đó, để tôi nhận điện thoại một chút.”
Tôi nhẹ nhàng gật đầu.


Sau đó cô ta nhận điện thoại: “A lô, chồng à, anh đến sân bay rồi hả?”
“Đến sân bay, đến sân bay cái gì chứ, đối phương tạm thời hủy bỏ cuộc họp rồi..."
Địch Lệ Ba thì đang nói chuyện với chồng của cô ta, tôi cũng không xen vào trong thế giới của hai người bọn họ, tôi chỉ là một lòng một dạ cày cuốc, cúi đầu cam khổ làm con trâu, chính là cố chấp như thế đó, chăm chỉ như thế đó, giản dị và thiện lương như thế.


Một tay của Địch Lệ Ba đang nắm chặt điện thoại, một cái tay khác thì nắm chặt lấy cái gối ôm ở bên cạnh, loại khoái cảm điên cuồng đó gần như muốn nhấn chìm cô ta, nhất là loại rên rỉ mềm mại do khoái cảm mang đến đã bị cô ta đè nén lại, làm cho cơ thể mềm mại của cô ta sắp nghẹn ngào.


“Chồng, em lập, lập tức trở về ngay, lúc nãy em ở K, KFC ăn chút..."
“Lệ Ba, sao lại nói chuyện ấp a ấp úng vậy? Nói thật đi, em đang ở đâu hả?”
“Em đang ở KFC, bị, bị nghẹn cho nên nấc, nấc cục.”
“Thôi được rồi, vậy em tranh thủ trở về nhà sớm đi, thời gian đã muộn lắm rồi, cẩn thận một chút đừng để gặp người xấu.”
Địch Lệ Ba trả lời lại một tiếng, vội vàng cúp điện thoại.


Trong một cái chớp mắt trong phòng liền vang lên âm thanh yêu kiều như là gào thét của cô ta, người nào không biết còn tưởng rằng cô ta đang sinh em bé nữa.


Sau khi mấy tiếng kêu gào qua đi, rốt cuộc cô ta cũng bộc phát được âm thanh dục vọng đè nén trong cơ thể, sau đó ngăn cản tôi mà nói: “Anh yêu à, ông già đã trở về rồi, trước tiên chúng ta đừng làm nữa, tôi phải về nhà thôi.”
Tôi điên cuồng xông thẳng vào: “Không cần phải vội, để tôi tăng tốc, chắc là nửa tiếng đồng hồ nữa là được rồi.”
“Nửa tiếng nữa?”
Địch Lệ Ba một phát đá văng ra, quay người lại liền mặc quần áo, sau đó lại bị tôi ôm lấy vòng eo mảnh khảnh từ phía sau, lại xông vào trong thân thể mềm mại của cô ta một lần nữa.


“Cục cưng à, tôi sai rồi, hôm nào lại đến đây có được hay không? Không thể để cho ông chồng ở nhà phát hiện được, a..."
“Không được!”


Bạn có thể tìm kiếm truyện với các từ khóa sau: Đêm Ấy Tôi Rơi Vào…, truyện Đêm Ấy Tôi Rơi Vào…, đọc truyện Đêm Ấy Tôi Rơi Vào…, Đêm Ấy Tôi Rơi Vào… full, Đêm Ấy Tôi Rơi Vào… chương mới

Click Theo Dõi -> Fanpage để cập nhật website

Bạn đang đọc truyện trên 123truyen.vn , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!


Báo lỗi qua fanpage (Trả lời ngay)
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả.
Nếu gặp chương bị lỗi hãy gửi tin nhắn qua fanpage hoặc báo lỗi qua hệ thống để BQT xử lý!
Back To Top