Click Theo Dõi -> Fanpage Để Cập Nhật Truyện Dạ Tôn Dị Thế
Bởi vì lần này khế ước là đế vương thú, hơn nữa có chứa mộc hệ tới thuần năng nguyên lực, bởi vậy phân phối năng lượng khế ước cần thời gian dài mà ký hiệu cũng nhiều hơn.
Thật lâu sau, ký hiệu khế ước trận mới chậm rãi biến mất. Mọi người ở đây cho rằng mọi việc đã xong, thế nhưng lại có một đạo ký hiệu buông xuống.
Tập trung nhìn vào, dĩ nhiên là huyền giả tiến giai còn có ký hiệu huyền thú thăng cấp! Cư nhiên tiến giai! Đây không phải là quá điên cuồng sao? Có dám hay không đừng điên cuồng như vậy? Vốn mọi người đã bị kinh ngạc cùng khiếp sợ nay lại bị đả kích thật lớn.
Bên trong kí hiệu tiến giai, Nguyệt Vũ cảm thụ năng lượng to lớn mãnh liệt, mênh mông như nước từ đế vương hoa hướng về đan điền của chính mình. Nhiều năng lượng như vậy, lập tức lại làm cho Nguyệt Vũ có chút ăn không tiêu.
Bình thường mà nói, thiên địa quy tắc có thể ổn định khế ước khi huyền thú cùng huyền giả trao đổi năng lượng, nhưng Nguyệt Vũ lại khác biệt! Nguyệt Vũ tiến giai có thể kéo theo huyền thú thăng cấp, mà Nguyệt Vũ khế ước huyền thú bên trên thiên giai, cũng đồng dạng có thể kéo theo chính mình thăng cấp. Cứ như vậy, đúng là nghịch thiên. Thiên địa quy tắc tự nhiên là không thể ước thúc* quy tắc không phù hợp như vậy, không chỉ có như thế, đế vương hoa thuộc loại mộc hệ đế vương thú cấp bậc siêu cường, chứa mộc hệ tới thuần năng nguyên, sở hữu năng lượng tuyệt đối là cường hãn, nhiều vô cùng. Nguyệt Vũ, một huyền hoàng nho nhỏ, không bị cỗ năng lượng cường đại này nổ tan xác đã là đủ biến thái.
(*) Ước thúc: ngăn cản, rằng buộc… (không biết dịch sao cho hay nên để nguyên)
Đế vương hoa cung cấp Nguyệt Vũ năng lượng lóe ra ánh sáng màu lục không phải là huyền lực của vương giả thú bình thường. Đây tự nhiên là bởi vì mộc hệ tới thuần năng nguyên.
Mộc hệ tới thuần năng nguyên, là một trong ngũ hành căn nguyên, tứ năng nguyên lực còn lại loại phân biệt là thổ hệ tới thuần năng nguyên, kim hệ tới thuần năng nguyên, hỏa hệ tới thuần năng nguyên và thủy hệ tới thuần năng nguyên. Còn có phong hệ, băng hệ, hắc ám hệ, quang minh hệ, lôi hệ, điện hệ là các hệ nguyên tố, không thuộc loại căn nguyên năng nguyên lực.
Ngũ hành căn nguyên, một loại năng nguyên lực cũng đã là tuyệt đối vô địch! Nếu cả năm loại năng nguyên lực cùng tề tựu, nghe nói có thể sáng tạo ra thế giới!
Nhè nhẹ từng đợt từng đợt năng nguyên lực trong cơ thể Nguyệt Vũ điên cuồng va chạm tứ chi bách hải, như con ngựa hoang thoát cương phi loạn không có mục tiêu. Bị chà đạp như vậy, Nguyệt Vũ chỉ cảm thấy một trận đau nhức thậm chí là co rút. Cảm giác thống khổ như vậy, khiến cho Nguyệt Vũ nhớ lại lần giải trừ phong ấn lúc trước, một loại cảm giác tê tâm liệt phế, đau tận xương cốt.
Chẳng lẽ lại một lần nữa trải qua cái loại đau này?
Nguyệt Vũ tuy có chút bất đắc dĩ, nhưng cũng biết muốn được cái gì, sẽ trả giá cái đó. Cũng không phải tất cả mọi người có được may mắn như vậy!
Ít nhất nàng còn có cơ hội nếm thử, không phải sao?
Năng nguyên lực màu lục hoàn toàn đem thân thể Nguyệt Vũ trọng tố lại một lần nữa, khiến cho thân thể nàng đã gần như hoàn mỹ lại càng thêm hoàn mỹ. Trải qua vài lần năng lượng luyện ngục như vậy, tố chất thân thể của nàng cũng sẽ càng thêm cường hãn.
Sau khi mộc hệ tới thuần năng nguyên lực tiến vào, thánh vật tu luyện thần bí màu trắng ngà rõ ràng lại gia tăng tốc độ xoay tròn, ẩn ẩn có xu hướng muốn thoát cương. Theo mộc hệ tới thuần năng nguyên lực trong cơ thể Nguyệt Vũ tăng lên, vật thể màu trắng cũng lại càng thêm điên cuồng, đến cuối cùng, chỉ nghe một tiếng phá rất nhỏ, trong đầu Nguyệt Vũ đột nhiên xuất hiện bốn chữ “Minh Nguyệt chi tâm”. Sau đó hiện lên một chút tư liệu về cái gọi là Minh Nguyệt chi tâm này.
Minh Nguyệt chi tâm, thượng cổ thánh vật tu luyện. Trừ cái đó gì không còn gì khác!
Nguyệt Vũ rối rắm, đột nhiên toát ra một tin tức, khiến cho nàng lập tức không kịp phản ứng. Minh Nguyệt chi tâm là cái gì? Nàng hiện tại căn bản không rảnh quản chuyện đó. Nay nàng cần ổn định năng lượng bạo động trong cơ thể!
Tựa hồ qua đã lâu, Nguyệt Vũ mới rốt cục tiêu thụ hết mộc hệ tới thuần năng nguyên lực đế vương hoa cung cấp, đồng thời cũng ổn định lực lượng điên cuồng tại đan điền cái gọi là Minh Nguyệt chi tâm kia.
Ngay sau đó, ký hiệu cấp bậc của Nguyệt Vũ cũng bắt đầu biến hóa màu sắc. Vốn là lục sắc huyền hoàng dần dần chuyển biến thành màu xanh, ký hiệu ánh trăng từ ba cái đến chín cái và cuối cùng là một cái.
Nhất Nguyệt huyền tông, đúng là Nhất Nguyệt huyền tông!
Nguyệt Vũ lần này khế ước đột phá được vách tượng Thất Nguyệt huyền hoàng, trở thành một tông giai cường giả khác! Tiến giai như vậy quả thật chính là biến thái! Nghịch thiên tiến giai cũng không khoa trương như vậy đi!
Đế vương hoa sau khi Nguyệt Vũ tấn giai cũng xuất hiện ký hiệu thăng cấp.
Đế vương hoa từ Ngũ Nguyệt vương giả thú, thăng cấp thành Lục Nguyệt vương giả thú. Thăng cấp này tự nhiên là không nhiều lắm, đó đúng là bình thường…
Nhìn ký hiệu cấp bậc trước mắt, mọi người thật vất vả bình tĩnh được, tâm tình lại một lần nữa kích động, còn là kích động tột đỉnh! Thế cho nên bọn họ thực mất bình tĩnh!
Mẹ nó, làm cái gì phi nhanh như vậy?
Hồn đạm a hồn đạm, quá phận a quá phận, đả kích a đả kích, biến thái a biến thái, sao có thể như vậy?
Đế vương tuần thú sư rất giỏi sao? Đế vương tuần thú sư là có thể biến thái như vậy sao? Đế vương tuần thú sư là có thể vô sỉ như vậy sao? Đế vương tuần thú sư là có thể mặc sống chết người khác như vậy sao? Cư nhiên bảo bọn họ, người này sau khi khế ước lập tức từ một tên huyền hoàng bính một cái biến thành huyền tông! Này cũng quá khó tin đi? Này cũng quá đả kích người đi? Còn muốn cho đám người vài thập niên mới tiến một giai như bọn họ như thế nào sống? Như thế nào sống a?
Gặp qua người tiến giai, nhưng chưa từng thấy ai tiến giai biến thái như vậy! Chỉ một hồi lập tức phi như hỏa tiễn, một phát qua cửa Thất Nguyệt…
Nói, ngồi hỏa tiễn cũng không khoa trương như vậy đi?
Đế vương hoa rốt cục cũng thăng cấp hoàn thành, bởi vì đế vương hoa vừa mới mở ra, cho nên hao tổn rất lớn, bởi vậy mở miệng nói chuyện đều là xa xỉ, cần nghỉ ngơi, vì thế Nguyệt Vũ liền đem đế vương hoa thu vào huyền thú không gian. Về phần mộc hệ tới thuần năng nguyên, đã chuyển dời đến đan điền của nàng chuyển động xung quanh Minh Nguyệt chi tâm, tựa như mặt trăng quay xung quanh Trái Đất.
Bởi vì Nguyệt Vũ cùng đế vương hoa có quan hệ khế ước, cho nên thuần năng nguyên tuy rằng đã không ở trong cơ thể đế vương hoa, nhưng thông qua linh hồn liên hệ, năng lượng vẫn như trước có thể thỏa mãn đế vương hoa trưởng thành, cung cấp như cầu cho đế vương hoa sở dụng.
Về phần U U, cũng bởi vì mộc hệ tới thuần năng nguyên, mà có điều kiện biến hóa. Ân, không cần bao lâu, U U có thể biến hóa thành một tiểu thí hài chân chính! Nguyệt Vũ trong lòng có chút mong đợi, nhưng nghĩ đến U U kia nói không dứt miệng, Nguyệt Vũ một trận ác hàn, liền ở trong lòng nho nhỏ cầu nguyện để U U biến hóa chậm hơn một chút!
Nguyệt Vũ tỏ vẻ thực mâu thuẫn…
Lần này khế ước, Nguyệt Vũ trở thành một vị Nhất Nguyệt huyền tông, Tiểu Điện nhảy lên trở thành Ngũ Nguyệt vương giả thú. Tiểu Thanh lúc trước cấp bậc cùng Tiểu Điện, cho nên hiện tại cũng đã là nhất chích Ngũ Nguyệt vương giả thú!
Tiểu Hắc lúc trước ngủ say, bị cổ cường đại năng lượng của đế vương hoa làm tỉnh lại, sau đó lại từ Nhất Nguyệt vương giả thú thăng cấp thành Tứ Nguyệt vương giả thú. Vì thế, Tiểu Hắc kích động a, ngủ một giấc liền trực tiếp từ siêu thần thú bính lên thành Tứ Nguyệt vương giả thú còn không phải chuyện kích động sao? Thế này mới vài ngày? Mới vài ngày? Hắn liền lập tức thành Tứ Nguyệt vương giả thú. Nói ra cũng chưa chắc có người tin. Hắc hắc, nhưng chuyện dọa người như vậy không phải đã xảy ra rồi sao?!
Không lâu trước bị Nguyệt Vũ mới khế ước, Thất Vĩ Lam Hồ Thiển Lam [đây là tên của Thất Vĩ Lam Hồ, Nguyệt Vũ lần này rốt cục cũng có lương tâm, không kêu thành Tiểu Lam] cũng theo hỏa tiễn phi thăng biến thành nhất chích thiên giai vương giả thú! Để cho người hộc máu là, Thiển Lam thăng cấp cư nhiên không có ngủ say! Lập tức trở thành vương giả thú, Thiển Lam chính mình đều cảm thấy mạc danh kỳ diệu. Vì thế, hắn liền có chút cảm khái: Ai, không biết vì cái gì, từ khi gặp được chủ nhân, cuộc sống của mình luôn mạc danh kỳ diệu* như vậy a!
(*) Mạc danh kì diệu (莫名其妙): Không hiểu sao ra sao cả, không sao nói rõ được, quái lạ, tự dưng bị… (từ này dùng trong mỗi trường hợp lại mang nghĩa khác nhau)
Còn về phần vị Triệt thần bí, vĩ đại kia, trước mắt cấp bậc không biết, bất quá cũng không phải bọn họ có thể so sánh, chỉ sợ ngay cả cấp bậc đế vương cũng kém hơn nhiều!
Đến bây giờ, thực lực Nguyệt Vũ đã tăng lên một cái cấp bậc, không tính đế vương hoa cùng Triệt, Nguyệt Vũ hiện tại thực lực phối hợp với bốn chích huyền thú của nàng, còn có binh khí cấp bậc không rõ Nguyệt Sát Tiên, công pháp Nguyệt Phá cùng luyện hóa lĩnh vực, Nguyệt Vũ đối với bên dưới Thất Nguyệt Huyền tôn cơ hồ là vô địch! Nay, Nguyệt Vũ không cần phải kiêng kị cái tên Nguyệt Đào kia nữa. Hiện tại cho dù Nguyệt Đào có muốn giết nàng cũng phải nhìn xem nàng có đồng ý hay không!
Đế vương hoa vừa biến mất, bóng dáng Nguyệt Vũ liền hiện ra trong tầm mắt mọi người. Nhìn một vị thần thoại truyền kỳ như vậy, mọi người một trận ái mộ, say mê.
Đương nhiên, cũng là có ngoại lệ...
Nguyệt Đào ngay từ đầu đã bị Nguyệt Vũ thăng cấp lặp đi lặp lại nhiều lần dọa đến, ngây ngốc đến hiện tại Nguyệt Vũ lại xuất hiện trước mắt hắn, hắn mới kịp phản ứng.
“Dạ Phù Phong, quả nhiên là tốt. Đế vương tuần thú sư thật sự là rất tốt! Ha ha ha, dám đắc tội với Nguyệt Quang thần điện ta, thì nhất định phải chết!” Nguyệt Đào vẻ mặt dữ tợn. Không chỉ vì đệ đệ của mình bị nàng giết hại, nay, càng nhiều là đố kỵ. Kinh tài tuyệt diễm, thực lực dọa người như vậy, sao có thể không khiến người khác đố kỵ đây?
Nguyệt Vũ nghe vậy, từ chối cho ý kiến, trên mặt một mảnh vân đạm phong khinh. Bất quá trong lòng cũng khinh thường đến cực điểm.
Hừ, liền lão thất phu như ngươi cũng xứng? Nếu lúc trước ngươi nói còn có chút phân lượng, nhưng là nay, ngượng ngùng, ta không sợ! Ai chết còn không biết đâu!
“Ngươi chính cái tên hại Liệt Hỏa chúng ta mất đi danh hiệu đệ nhất đại dong binh đoàn, Dạ Phù Phong?” Đột nhiên, một đạo thanh âm hung ác nham hiểm truyền đến.
Người nói chuyện tự nhiên là đội trưởng Liệt Hỏa, Lăng Đãng.
Lúc trước, ở tuyệt tình cốc, Liệt Hỏa cùng Dạ Phù Phong thù hận cũng đã kết. Còn có, Lăng Sương ở trước mặt phụ thân mình thêm mắm thêm muối, Lăng Đãng vốn là một tên hung ác, đối với Nguyệt Vũ tự nhiên là muốn bầm thây vạn đoạn. Nay, cừu nhân gặp mặt, hơn nữa cừu nhân của mình còn có cừu nhân tại đây. Cơ hội tốt như vậy. bản thân sao có thể không nắm chắc?
“A, đệ nhất dong binh đoàn? Liền một lũ rác rưởi các ngươi còn vọng tưởng muốn thành đệ nhất dong binh đoàn? Trên đại lục mọi dong binh đoàn đều có tư cách trở thành đệ nhất dong binh đoàn, chính là Liệt Hỏa các ngươi không có!” Nguyệt Vũ lạnh lùng mở miệng, quả nhiên không chút nào che dấu chán ghét cùng cuồng vọng.
Hừ, nàng không đi tìm bọn họ, bọn họ cư nhiên đã tìm tới cửa!
Nguyệt Vũ ánh mắt chợt lóe, tựa hồ là nghĩ tới cái gì, thản nhiên câu thần, trêu tức mở miệng nói:“Không biết Lăng Đãng đội trưởng có hay không một vị thiên kim tên là Lăng Tuyết đâu?” Ngữ khí thản nhiên, cũng đem hai chữ Lăng Đãng cắn thật mạnh, như là cười nhạo, làm cho người ta nghe không ra ý tứ, nhưng lại khiến cho Lăng Đãng đồng tử co rụt lại, trong mắt lộ vẻ khiếp sợ.
Hắn như thế nào biết nữ nhi của mình là Lăng Tuyết? Chẳng lẽ, chẳng lẽ Tuyết Nhi là hắn giết chết? Hắn chính cái tên kêu Quân Dạ kia?
“Tuyết Nhi là ngươi giết? Là ngươi giết có phải hay không? Ngươi chính là Quân Dạ, cũng là Dạ Phù Phong. Ngươi, tiện nhân!“Lăng Đãng khó thở, không nghĩ tới a, không nghĩ tới, nữ nhi của mình cư nhiên cũng là Dạ Phù Phong giết.
“U, Lăng Đãng đội trưởng, lời này cũng không thể nói như vậy, ngươi như thế nào có thể cảm thấy nữ nhi của ngươi là ta giết đây?” Nguyệt Vũ ra vẻ ủy khuất, tựa hồ thực sự bị oan uổng.
Thấy vậy, Lăng Đãng hơi hơi nhíu mi, tỏ vẻ hoài nghi. Nhưng lời nói kế tiếp của Nguyệt Vũ, cũng là thiếu chút nữa khiến Lăng Đãng tức chết.
“Nữ nhi chó má kia của ngươi thật sự là không phải ta giết, ta bất quá chỉ nói nàng vài câu, ai kêu chính nàng ý chí không đủ kiên định, liền không nghĩ tới là ói ra mấy búng máu liền chết. Bất quá phải nói, nữ nhi của ngươi thật sự là vô cùng lợi hại, bộ dáng lúc chết so với heo còn khoa trương hơn a!” Cúi đầu mỉm cười, giọng điệu mang theo châm chọc, nghe vào trong tai Lăng Đãng giống như một trận sấm vang, một âm thanh phá tan lý trí hắn.
Nữ nhi của hắn, nữ nhi hắn yêu thương đến chính mình còn luyến tiếc mắng, cư nhiên bị người kia giết chết, không chỉ có như thế, người này giết nữ nhi của hắn còn một bộ vân đạm phong khinh, giống như là làm một chuyện rất bình thường.
Thật sự là buồn cười!
Lăng Đãng cảm thấy chính mình cũng bị tức điên rồi. Một đôi trọc mục miệt mài quá độ lóe ra nhè nhẹ màu đỏ tươi, hai tay nắm chặt vào nhau!
“Dạ Phù Phong, Dạ Phù Phong, ngươi, tên súc sinh! Ta muốn giết ngươi!“Lăng Đãng nổi giận gầm lên một tiếng, ngửa mặt lên trời thét dài. Vẻ mặt dữ tợn sắc, phối hợp với hai mắt đỏ ngầu, Nguyệt Vũ không chút nghi ngờ, Lăng Đãng hiện tại chính là không giết nàng không cam lòng……
Bạn có thể tìm kiếm truyện với các từ khóa sau:
Dạ Tôn Dị Thế,
truyện Dạ Tôn Dị Thế,
đọc truyện Dạ Tôn Dị Thế,
Dạ Tôn Dị Thế full,
Dạ Tôn Dị Thế chương mới
Click Theo Dõi -> Fanpage để cập nhật website
Bạn đang đọc truyện trên 123truyen.vn , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!