Dạ Tôn Dị Thế

Chương 96: Rung động, đúng là…


Màu nền
Font chữ
Cỡ chữ
22px
Chiều rộng khung
100%
Dãn dòng
180%
trước sau →

Click Theo Dõi -> Fanpage Để Cập Nhật Truyện Dạ Tôn Dị Thế

Thiếu niên một thân bạch y, dáng người thon dài bình tĩnh đứng trên đế vương hoa to lớn. Góc áo màu trắng cùng với tóc dài đen như mực ở không trung tạo nên một độ cong duyên dáng.

Khuôn mặt hoàn mỹ đến nhiếp hồn người, mi như xa đại, mắt như sao băng, môi đỏ mọng yêu dã.

Dung nhan thiếu niên như thi như họa, đẹp đến cực hạn!

Thiếu niên một thân thanh hoa, tùy ý đứng đó nhưng lại cao quý lãnh tuyệt, bễ nghễ thiên hạ.

Như đế vương mĩ đến thánh khiết trong trẻo, dưới ánh mặt trời nhu hòa, càng tăng thêm vẻ đẹp như hoạ của thiếu niên, phong hoa tuyệt đại, tựa như thần đế!

Là người như thế nào mới có thể có được dung nhan tuyệt mĩ như thế? Là ai lại có thể có được khí chất tuyệt đại như vậy?

Giờ phút này mọi người chỉ cảm thấy bọn họ gặp được phong cảnh xinh đẹp nhất thế gian, tựa hồ đã quên đã có chuyện gì xảy ra...

“ Phù Phong....” Cúi đầu nỉ non một tiếng nặng nề, Lãnh Tuyệt Trần tựa hồ khó có thể tin, mừng rỡ như điên…

Có lẽ là nghe thấy cái gì đó, Nguyệt Vũ nghiêng đầu nhìn về phía Lãnh Tuyệt Trần cách đó không xa, sau đó nhoẻn miệng cười.

Nụ cười kia trong phút chốc làm vạn vật thất sắc, ảm đạm một mảnh xuân sắc, khuynh tẫn thiên hạ không gì sánh được.

“Dạ Phù Phong, là ngươi...”

Một tiếng rít gào vang lên, đánh thức mọi người đang chìm trong biển ảo.

“Ha ha ha, Dạ Phù Phong, ngươi cư nhiên còn dám xuất hiện, lão phu cuối cùng cũng tìm được ngươi! Hôm nay lão phu nhất định phải giải quyét ngươi!” Nguyệt Đào vẻ mặt dữ tợn nhìn Nguyệt Vũ gần ngay trước mặt, trong mắt lộ rõ nham hiểm hung ác!

Nghe thấy vậy, Nguyệt Vũ không chút quan tâm. Bất quá mọi người vừa nghe thấy ba chữ Dạ Phù Phong liền vô cùng kích động.

Cái gì? Hắn chính là Dạ Phù Phong? Chính là vị thiếu niên ở Lưu Vân thành được lưu truyền thiên phú tuyệt thế, dung mạo vô song, kinh tài tuyệt diễm, mọi phương diện đều có thể nói là hoàn mỹ, Dạ Phù Phong sao?

Từ lúc Nguyệt Vũ tham gia tranh đấu chiến đội ở Lưu Vân thành, sau trận chiến kinh diễm thế nhân kia, hào quang chói sáng, thanh danh oanh động đại lục. Thế nhân đều truyền tục vị thiếu niên anh hùng quật khởi Nguyệt Hoa đại lục, Dạ Phù Phong.

Đồn đãi Dạ Phù Phong trưởng đó là một cái tuyệt sắc khuynh thành, phong hoa tuyệt đại, một thân áo trắng đi thiên hạ, mĩ không gì sánh nổi. Đồn đãi Dạ Phù Phong thiên phú tuyệt thế, thực lực kinh người, nghe nói tuổi còn nhỏ đã là một vị Nhất Nguyệt huyền hoàng! Không chỉ có như thế, càng làm cho người ta khiếp sợ là, hắn còn là một vị tuần thú sư khiến cho người ta phải ngước nhìn!

Một người như vậy, đã không còn là người nữa rồi, trong cảm nhận của mọi người, Nguyệt Vũ chính là một vị thần!

Người bình thường có thể có bộ dáng xinh đẹp như vậy sao? Người bình thường mười sáu tuổi có thể đạt đến huyền hoàng sao? Người bình thường còn có thể là một vị tuần thú sư khiến cho người ta phải hâm mộ ngước nhìn sao? Người bình thường sao sẽ có nhiều ưu điểm như vậy a a a a a?!

Dạ Phù Phong xuất hiện trên đại lục, một cỗ cuồng nhiệt bạo khởi, người này tuyệt đối so với đệ nhất thiên tài Dạ gia, Dạ Nguyệt Vũ trước kia chỉ có hơn chứ không có kém! Nếu, thế nhân vị thiếu niên tên Dạ Phù Phong này cùng Dạ Nguyệt Vũ kia là một người sẽ gây nên oanh động như thế nào đây?

Hàng loại ánh mắt hung hăng nhìn chằm chằm Nguyệt Vũ, bọn họ thật ra muốn xem vị đệ nhất thiên tài mới nhất quật này rốt cuộc có phải hoàn mỹ như trong truyền thuyết hay không, có biến thái giống như trong lời đồn hay không! Dung mạo Dạ Phù Phong bọn họ đã gặp qua, quả thật tuyệt thế vô song, anh tuấn xinh đẹp tuyệt trần, vô luận là khí chất hay vẻ bên ngoài đều là người thường khó có thể với tới, nói là nhân gian tuyệt sắc cũng là hoàn toàn xứng đáng! Về phần thiên phú, bọn họ trước mắt còn không biết. Dù sao thực lực của Nguyệt Vũ bọn họ nhìn không ra!

Nguyệt Vũ đứng trên đế vương hoa xinh đẹp, một bộ dáng vân đạm phong khinh*, tuy rằng trên mặt biểu hiện vẫn thực bình tĩnh, nhưng chỉ có nàng mới biết được hiện tại chính mình rối rắm cỡ nào!

(*) Vân đạm phong khinh (雲淡風輕 ): Mây gió điềm nhiên = nhàn nhạt như mây trôi, nhẹ nhàng như gió thổi => lạnh nhạt, không bận tâm bất kì chuyện gì (từ này dùng nhiều mà quên không giải thích, chắc m.n cũng biết :v =)))

Tiểu thí hài U U này, không biết có phải trúng gió hay không, vừa nhìn đến đế vương hoa nở rộ, cư nhiên kích động hô to ra tiếng, nói là muốn Nguyệt Vũ lập tức đến chỗ đế vương hoa, còn nói là nàng cảm nhận được cảm giác quen thuộc.

Đối với cái gọi là cảm giác quen thuộc này, Nguyệt Vũ tự nhiên biết đây là bởi vì mộc hệ tới thuần năng nguyên. Bất quá ngay cả như vậy, nàng cũng không cần kích động như vậy đi?

U U bên này thúc giục, thánh vật tu luyện thần bí màu trắng ngà cư nhiên cũng rung động! Tốc độ xoay tròn đột nhiên tăng nhanh hơn, phát ra nhè nhẹ từng đợt từng đợt lực lượng mầu trắng ngà làm cho Nguyệt Vũ một trận sảng khoái. Tuy nói là cảm giác rất tốt, nhưng Nguyệt Vũ không hề nghi ngờ, nếu tốc độ xoay tròn này mau hơn chút nữa, nàng chắc chắn sẽ bị năng lượng này bạo nổ!

Cứ như vậy, Nguyệt Vũ cuối cùng cũng chịu không nổi. Vì thế, trong lòng oán thầm nói: Mẹ nó, mộc hệ tới thuần năng nguyên này lại là một cái bánh lớn thật thơm ngon a, lão tổ tông thần bí nhà nàng cũng muốn!

Nguyệt Vũ ở cạnh gần đế vương hoa, đế vương hoa cư nhiên cũng không bài xích. Nhưng cũng không có biểu hiện gì là hoan nghênh. Nguyệt Vũ lập tức cũng biết, hẳn là bởi vì thánh vật tu luyện màu trắng ngà trong cơ thể nàng.

Sự thật chứng minh điều Nguyệt Vũ đoán là chính xác!

Không để ý tới ánh mắt hoặc cực nóng hoặc khiếp sợ hoặc ghen tỵ của mọi người, lắc mình tiến vào trong trung tâm đế vương hoa, Nguyệt Vũ lập tức cảm nhận được một trận linh khí nồng đậm đến cực điểm. Linh khí nơi này so với bên ngoài gấp mấy trăm lần, tự nhiên, tỉ lệ huyền lực cũng liền cao hơn nhiều. Không cần hoài nghi, nếu một huyền giả có thể ở trong này tu luyện, tốc độ của hắn tuyệt đối có thể hù chết người!

Nếu để cho người thiên phú đứng đầu đến đây tu luyện, đạt đến huyền vương ở tuổi mười sáu cũng không có gì khó khăn cả!

Đợi đến khi thích ứng với hoàn cảnh, Nguyệt Vũ liền chuẩn bị khế ước. Nếu đợi thêm lúc nữa, đám người bên ngoài nhất định sẽ phá được cửa đi vào. Thuần hóa sớm, khế ước sớm, thiên địa quy tắc sẽ bảo vệ bọn họ, cho nên thời điểm khế ước, Nguyệt Vũ cũng không lo có người đến quấy rầy nàng.

Bên trong đế vương hoa, Nguyệt Vũ lập tức buông thả tinh thần lực bao bọc toàn bộ đế vương hoa. Đế vương hoa khác với huyền thú của nàng, nay không nói đến chuyện không hóa thành trạng thái bình thường, vốn là trời sinh uy áp cùng tôn nghiêm cấp bậc đế vương sẽ không cho phép tinh thần lực của ngoại giới tùy ý khống chế. Cho nên, tinh thần lực của Nguyệt Vũ vừa mới phóng xuất liền bị lực lượng cường đại phản phệ .

Bị cỗ lực lượng kia phản kích lại, sắc mặt Nguyệt Vũ trắng bệch, hiển nhiên đã bị thương tổn một chút. Đương nhiên, tinh thần lực của Nguyệt Vũ bưu hãn như vậy, không có khả năngdễ dàng bị đánh bại. Cố gắng ổn định lại tâm thần, thanh minh ý thức, Nguyệt Vũ đem tinh thần lực cường hãn nhất của mình đều vận dụng đến.

Lại một lần nữa đem tinh thần lực phóng ra ngoài, Nguyệt Vũ cuối cùng cũng khống chế được đế vương hoa.

Mỗi lần đế vương hoa giãy dụa đều đổi lấy sự khống chế càng thêm mạnh mẽ từ tinh thần lực của Nguyệt Vũ. Càng về sau đế vương hoa phản kháng càng ngày càng yếu ớt đến khi chịu không nổi kích mà thuần phục.

Đương nhiên, kết quả như vậy cũng không hoàn toàn do Nguyệt Vũ, đế vương hoa thiệt tình thần phục cũng là một mấu chốt. Nếu không Nguyệt Vũ cho dù cường hãn thế nào, đế vương hoa không phục, Nguyệt Vũ cũng không có khả năng thành công!

Chú ngữ tuần thú lần này so với tuần thú pháp trước đây càng thêm cao thâm. Không thể không nói khế ước lần này là khó khăn nhất đối với Nguyệt Vũ từ trước đến nay. Lúc trước, khi khế ước với Tiểu Điện bọn họ, Nguyệt Vũ căn bản không cần phải niệm chú ngữ cao thâm như vậy, tuần thú pháp nàng sử dụng cũng đơn giản hóa hết mức. Nay, tại lần thu phục đế vương hoa này, Nguyệt Vũ đều phải nghiêm túc, mỗi một chỗ tinh thần lực xâm nhập đổi lấy là khuôn mặt Nguyệt Vũ trắng bệch lại càng thêm trắng bệch, mỗi một câu tuần thú ngữ, đều khiến toàn thân sợ run.

Cấp bậc huyền hoàng muốn thu phục đế vương hoa thì cần phải trả giá một chút...

Rốt cục ở đoạn thời gian sau, Nguyệt Vũ mở mắt, hai tròng mắt mệt mỏi tràn đầy kinh hỉ.

Thành công!

Nàng lại một lần nữa đột phá chính mình không phải sao?

Tinh thần lực tiêu hao nghiêm trọng, tuy rằng mệt mỏi, nhưng nàng cũng không chút do dự, móng tay xẹt qua ngón giữa, một giọt máu chảy ra theo tay Nguyệt Vũ bắn tới, nhập vào trong cơ thể đế vương hoa...

Khế ước mộc hệ đế vương thú hay cấp bậc chí tôn thú, thủ đoạn khế ước lúc trước đã không thể thỏa mãn được, bởi vậy chỉ có máu của Nguyệt Vũ cùng lực lường khế ước cường hãn mới thực hiện được.

Máu huyết nhập vào cơ thể đế vương hoa, thiên địa quy tắc buông xuống.

Ngân quang lóe lên, ký hiệu khế ước màu bạc lớn vô cùng từ trên trời giáng xuống, đem đế vương hoa bao phủ bên trong.

Bên trong ký hiệu màu bạc, toàn thân đế vương hoa lóe ra u quang lục sắc, năng lượng toàn thân sôi trào. Mà Nguyệt Vũ cũng bởi vì được năng lượng của thiên địa quy tắc bổ sung, quét sạch mệt mỏi lúc trước thay vào đó là sinh cơ bừng bừng, tinh lực dư thừa.

Lúc này, bên ngoài đế vương hoa...

Trong nháy mắt ngân quang buông xuống, mọi người chết lặng.

Đây là cái tình huống gì? Thiên đại quy tắc buông xuống? Còn là ký hiệu khế ước trận? Chẳng lẽ đóa đế vương hoa kia đã bị Dạ Phù Phong thuần hóa sau đó ký khế ước?

Ầm vang long---- ----

Mọi người chỉ cảm thấy một trận sấm sét rền vang trên đỉnh đầu, dội thẳng tới đầu óc yếu ớt còn có tâm linh mềm yếu của bọn họ.

Không, không có khả năng, đế vương hoa sao có thể dễ dàng bị thuần hóa như vậy? Dù là tuần thú tôn sư cũng không làm được! Hắn chỉ là một tiểu thí hài như thế nào có khả năng thuần hóa?

Nhưng, nếu là như vậy, thì cảnh tượng trước mắt phải giải thích thế nào?

Mọi người ở đây cho dù khó tin, khó chấp nhận thế nào cũng không được, đế vương hoa thật sự bị khế ước! Nhưng nay, điều này đã không còn tất yếu nữa, quan trọng là, thiếu niên tên Dạ Phù Phong kia là một đế vương tuần thú sư!

Đế vương tuần thú sư?!

Lập tức, mọi người một đám bị kích thích đến trợn mắt há hốc mồm, trên mặt lỗ rõ vẻ khiếp sợ.

Đế vương tuần thú sư là cái khái niệm gì? Ở Nguyệt Hoa đại lục đó là truyền thuyết a! Nguyệt Hoa đại lục bây giờ căn bản không có cấp bậc này, bất quá thật lâu thật lâu lúc trước, xác thực tồn tại đế vương tuần thú sư. Nghe nói, đế vương tuần thú sư vô cùng cường hãn, chỉ cần là huyền thú, đều có thể thuần hóa. Căn bản không tồn huyền thú không thuần hóa được. Cho dù là đế vương thú, đụng tới đế vương tuần thú sư, cũng chỉ có thể phục tùng!

Đương nhiên, này chỉ là truyền thuyết, đế vương tuần thú sư chính là cao nhất sao? Chỉ cần là đế vương tuần thú sư liền nhất định có thể thuần hóa đế vương thú sao? Điều này ai biết được?!

Trên đại lục, tuần thú sư đẳng cấp cao nhất là hội trưởng tuần thú nghiệp đoàn, một tên tuần thú tôn sư. Chính là bởi vì có danh hào tuần thú tôn sư này mà vị hội trưởng kia được nhận hết tôn trọng, sợ hãi còn có sùng bái của thế nhân. Dù sao, một tên tuần thú sư đã rất khó có được, huống chi là tuần thú tôn sư?

Nhưng nay cư nhiên xuất hiện một vị đế vương tuần thú sư trong truyền thuyết, cái này bảo người ta như thế nào không điên cuồng? Thế giới cường giả vi tôn, thực lực chính là vương đạo!

Nay, Nguyệt Vũ, một đế vương tuần thú sư xuất hiện trong tầm mắt mọi người. Có thể nghĩ, ánh mắt của những người đó ánh mắt có cực nóng cùng hâm mộ cỡ nào?!

“A a a, ta không nhìn lầm đi, đế vương hoa cư nhiên bị khế ước? Này là thật sao?“Một người khó có thể tin hỏi một vị đồng bọn bên cạnh hắn, giọng nói run run.

“Hẳn là sự thật đi, xem… Xem cái ký hiệu kia… Giống như là đúng vậy.” Bị người hỏi có chút kinh ngạc, nói chuyện liền lắp bắp.

“Cư nhiên là đế vương tuần thú giả a, trời ạ, ta cư nhiên nhìn thấy đế vương tuần thú giả. Nga, trời ạ  ̄”

“Dạ Phù Phong cư nhiên thật là một tuần thú sư, còn là một vị đế vương tuần thú sư trong truyền thuyết! Nguyên lai lời đồn không sai a  ̄ a”

“Trời ạ, ta muốn rồi, ta thật sự điên rồi, cư nhiên là đế vương tuần thú sư, cư nhiên là đế vương tuần thú sư, không thể tưởng được ta đời này còn có cơ hội nhìn thấy truyền kỳ như vậy!”

……

Toàn thể mọi người bởi vì chuyện đột nhiên xuất hiện đế vương tuần thú sư, ý thức hỗn độn, đã quên mất thu hoạch gì đó, chỉ biết thế giới này lập tức vượt quá tưởng tượng của bọn họ, mà bọn họ còn lại là đắm chìm tại sự kích động kia, hoàn toàn quên mất mục đích ban đầu đến đây.

“Dạ nhi, ngươi rốt cuộc là có bao nhiêu bí mật ta không biết đây? Đế vương hoa đều có thể thuần hóa, đế vương tuần thú sư sao? Thật sự là làm người ta rung động!“Hoa Ngục Thánh nhìn chằm chằm phương hướng Nguyệt Vũ, thản nhiên lắc đầu cười nói, trong mắt thần thái bay bổng, biểu lộ rõ quang mang đầy ôn nhu.

Đang nhìn đến Nguyệt Vũ đem đế vương hoa khế ước, tuy rằng đã sớm biết Nguyệt Vũ không đơn giản như hắn nghĩ, nhưng như trước vẫn bị kinh ngạc.

Đế vương tuần thú sư, dù là hắn cũng cảm thấy rung động!

Một gã đế vương tuần thú sư xuất thế tuyệt đối làm cho đại lục này điên cuồng, chỉ sợ phong vân biến sắc đi?

Đúng vậy, một màn hôm nay, không lâu nữa, sẽ truyền khắp các ngóc ngách của đại lục, thiếu niên tên Dạ Phù Phong, lúc trước đã khiến cho khắp ngả cuồng nhiệt nay lại khiến cho cả Nguyệt Hoa điên cuồng!

Bạn có thể tìm kiếm truyện với các từ khóa sau: Dạ Tôn Dị Thế, truyện Dạ Tôn Dị Thế, đọc truyện Dạ Tôn Dị Thế, Dạ Tôn Dị Thế full, Dạ Tôn Dị Thế chương mới

Click Theo Dõi -> Fanpage để cập nhật website

Bạn đang đọc truyện trên 123truyen.vn , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!


Báo lỗi qua fanpage (Trả lời ngay)
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả.
Nếu gặp chương bị lỗi hãy gửi tin nhắn qua fanpage hoặc báo lỗi qua hệ thống để BQT xử lý!
Back To Top