Cô Vợ Nhỏ Yêu Nghiệt

Chương 71: 71: Tôi Khó Chịu Quá


Màu nền
Font chữ
Cỡ chữ
22px
Chiều rộng khung
100%
Dãn dòng
180%
trước sau →



Hơn nữa, cô ấy nghe mang máng nói cái gì mà cởi quần áo? Có chuyện gì vậy? Là tại cô ấy có vấn đề nên nghe thấy ảo giác rồi chăng?
Hạ Khả Doanh bối rối đứng trước cửa, phải làm sao đây? Trong văn phòng vẫn còn nghe thấy loáng thoáng giọng nói vọng lại.

Cô ấy cẩn thận dán tai lên cửa.

“Ôm chặt tôi, mau ôm chặt tôi...!tôi khó chịu quá”
“Tích Niên..” Giọng đàn ông khàn khàn vang lên.

Giọng nói mập mờ truyền đến tai Hạ Khả Doanh, giống như tiếng trống làm rung màng nhĩ.

Cô ấy lần lượt xác nhận giọng nói nũng nịu và khàn khàn kia là thật.

Không.


Sao lại như vậy? Chị dâu Tích Niên sao lại nói với chủ tịch như vậy chứ? Hơn nữa giọng nói nghe còn có vẻ rất phóng túng.

Ôm chặt vào? Lẽ nào bọn họ đang ôm nhau sau? Nếu không sao lại nói những lời ám muội như vậy? Hạ Khả Doanh càng nghĩ càng cảm thấy bứt rứt, hay là đá văng cửa vọt vào trong xem cho rõ ngọn ngành?
Không, không được...!Cô ấy không thể lỗ mãng như thế được.

Ngộ nhỡ không phải thì sao? Không phải thì sẽ lộ ra mình là người bụng dạ hẹp hòi, ngộ nhỡ có là vậy thật thì cũng không được bứt dây động rừng, phải tìm được chứng cứ.

Liếc một vòng bốn phía xung quanh, ánh mắt sắc bén của cô ấy dừng lại ở cái cửa sổ trên mái nhà.

Cô không nghĩ ngợi nhiều, xoa xoa tay, dùng tốc độ cực linh hoạt trèo lên mái nhà rồi nằm sấp xuống cửa số.

Cô giống như con thạch sùng chăm chú bám trên mái nhà bên cạnh cửa sổ, tay bám chặt vào khung cửa sổ, ngó đầu nhìn...!
Trong phòng làm việc...!
Thẩm Thừa Quang ôm chặt lấy Cổ Tích Niên, quần áo của cô lộn xộn, hay tay níu chặt lấy cổ của Thẩm Thừa Quang, đầu cọ vào giữa vai và cổ anh ấy.

Nhìn từ góc độ của Hạ Khả Doanh hai người dường như đang hôn nhau vậy!
Hai người triền miên quấn quýt...!Bầu không khí khiến người ta khó lòng xen vào.

Hình ảnh chói mắt thu vào trong tầm mắt của Hạ Khả Doanh, cô ấy càng lúc càng nhíu mày chặt hơn, từ khiếp sợ đến phẫn nộ.

Tâm trạng của cô dần dần mất bình tĩnh, thậm chí còn cảm thấy cực kỳ tức giận.

Nhìn đôi nam nữ làm việc ám muội ngay tại phòng làm việc, nhịp tim Hạ Khả Doanh càng đập nhanh hơn, chủ tịch trường và học sinh quấn lấy nhau, hơn nữa học sinh này còn là chị dâu cô! Rõ ràng là phụ nữ đã kết hôn rồi nhưng vẫn làm ra chuyện mất tự cách như vậy.

Sao lại có người không biết xấu hổ thể cơ chứ?

Cơn phẫn nộ xông lên đỉnh đầu, Hạ Khả Doanh nhảy từ trên cửa sổ trên mái xuống, chạm đất bằng mũi chân, không phát ra tiếng động.

Hạ Khả Doanh xiết chặt nắm đấm, là Cổ Tích Niên quyến rũ anh ta? Hay là hai người kia từ lâu đã...!đã...! Hiện tại cô nhớ lại những cảnh tượng trước kia.

Chẳng trách, sau đó chủ tịch lại cẩn thận gọi Cổ Tích Niên vào phòng làm việc! Lúc trở lại vết thương trên chân còn được bôi thuốc tử tế nữa!
Bọn họ...!thế mà lại...!có kiểu quan hệ mờ ám đó sao?
Cổ Tích Niên là vợ của anh trai cô ấy đó! Tại sao lại có thể làm ra loại chuyện bại hoại thuần phong mỹ tục này cơ chứ!
Nghĩ tới đây, Hạ Khả Doanh tức tốc quay đầu chạy đi, cô lao ra hành lang, chạy về phía vườn trường.

Trong phòng chủ tịch, Thẩm Thừa Quang bế Cổ Tích Niên lên, nhẹ nhàng đặt cô xuống sô pha, bất đắc dĩ nhìn cô gái nhỏ vặn vẹo không yên này.

"Ưm...!khó chịu..." Cố Tích Niên rên nhẹ.

Thẩm Thừa Quang cau mày, con nhóc đòi mạng này! Bàn tay to lớn của anh ấy đặt trên bả vai cô, cúi người xuống, đôi môi chậm rãi hôn xuống.

Khoảng cách rút ngắn lại từng chút từng chút một, chỉ chút nữa thôi là đã chạm đến môi cô...!
Thẩm Thừa Quang khựng lại, ngẩng đầu lên, nhớ lại hình ảnh mình hôn cô vào bữa tiệc hôm đó.


Đau lòng, anh lại nhìn cô gái nằm dưới thân mình, thở hắt ra một hơi nặng nề.

"Em bị thế này, chắc là bị trúng thuốc rồi!" Thẩm Thừa Quang nói chuyện, giọng khàn khàn,
Với tính cách của Cố Tích Niên, đây tuyệt đối không phải chuyện mà cô có thể làm, chỉ có một khả năng có thể giải thích cho tình hình hiện tại, chỉ có thể là do thuốc thúc ép mà thôi.

Rốt cục là ai? Tại sao lại hận anh ấy đến vậy? Đúng là quá ghê tởm.

"Ưm...!Ôm em, em chết mất, ôm em." Cô không còn tỉnh táo nữa, cầu xin.

Thẩm Thừa Quang đã hy vọng cô gái này sẽ nói những lời đó khi tỉnh táo biết bao, nhưng thực tế lại không phải như vậy! Thẩm Thừa Quang đứng dậy, là ai hãm hại Cổ Tích Niên?
Trương Manh sao?
Cổ Tích Niên nằm trên sô pha lại bò dậy, cơ thể mềm mại của cô dán lấy đùi Thẩm Thừa Quang, ngón tay nắm lấy chỗ đó của anh ấy.



Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả.
Nếu gặp chương bị lỗi hãy gửi tin nhắn qua fanpage hoặc báo lỗi qua hệ thống để BQT xử lý!
Back To Top