Cô Vợ Bị Ép Hôn Của Đế Thiếu

Chương 54: Chương 54


Màu nền
Font chữ
Cỡ chữ
22px
Chiều rộng khung
100%
Dãn dòng
180%
trước sau →



[ Trong giấc mơ của Tịnh Kỳ ]
" Bé con! Tại sao con lại ngồi ở đây? Ba mẹ của con đâu?"
Tịnh Kỳ nhìn thấy một đứa bé đang đứng một mình giữa khoảng không liền vội bước đến
" Con đang đợi mẹ đó!" _ Đứa bé lên tiếng
" Ta sao?" _ Tịnh Kỳ ngạc nhiên đưa tay vì về bản thân mình
" Đúng vậy! Con phải đợi đến khi mẹ bình thường mới có thể gặp mẹ!" _ đứa trẻ ôm lấy Tịnh Kỳ
Cô bật khóc, ngồi xuống nhìn đứa bé
" Con muốn gặp mẹ có chuyện gì sao? Tại sao con lại bỏ mẹ lại một mình?"
" Con xin lỗi mẹ, Nếu có duyên, con mong con sẽ lại là con của mẹ!" _ đứa bé đưa tay lau nước mắt cho Tịnh Kỳ
Đứa bé nói xong rồi mỉm cười biến mất.


[ Sáng ]
Mặc Đình vì cuộc họp cổ đông mà hôm nay không thể đưa Tịnh Kỳ đến thầy Lương chữa trị mà phải nhờ Lâm Trạch.

" Con đã hồi phục rồi sao?" _ thầy Lương nhìn Tịnh Kỳ

Cô đưa mắt nhìn ông
" Tâm bệnh của con đã hồi phục, con đã chấp nhận được sự thật rồi đúng không?" _ thầy Lương giải thích
Tịnh Kỳ cúi mặt gật đầu
" Thật ra bệnh không nói được của con cũng đã có chuyển biến tốt.

Nếu kiên trì một thời gian, ta nghĩ chắc chắn sẽ chữa khỏi!"
< Con cám ơn thầy!> _ Tịnh Kỳ viết ra giấy
" Bây giờ con hãy cố gắng để tập nói.

Từ từ từng chữ một!"

< Con ra ngoài một lát!> _ Tịnh Kỳ đưa cho thím Vân.

Bà nhìn tờ giấy xúc động.

" Thiếu phu nhân! Cô..." _ thím Vân rưng rưng
< Thím gọi con là Tịnh Kỳ đi! >
" Con hồi phục rồi sao?"
Tịnh Kỳ gật đầu
" Ơn trời!" _ thím Vân ôm Tịnh Kỳ _ " Con có biết thím Vân nhìn con như vậy ta rất đau lòng không?"
< Thím đừng nói cho Mặc Đình! Con muốn cho anh ấy bất ngờ!> _ Tịnh Kỳ mỉm cười
" Được được! Ta biết rồi! Ta sẽ giúp con giấu thiếu gia.

Nhưng bây giờ con định đi đâu sao?" _ Thím Vân thắc mắc
< Con có việc ra ngoài một lát sẽ về.

Thím đừng lo!>
" Vậy...!con phải cẩn thận đó!"

[ Tiệm cà phê ]

" Tịnh Kỳ! Cô có khỏe không? Tại sao tôi không liên lạc được với cô?" _ Vĩ Kỳ nhìn Tịnh Kỳ, vẻ mặt lo lắng
< Cám ơn anh! Tôi không sao! > _ Tịnh Kỳ ra dấu
" Tự dưng tôi không thể liên lạc với cô được khiến tôi lo lắng đến không yên." _ Vĩ Kỳ thở phào
< Cám ơn anh! Thấy anh lo cho tôi như vậy thật sự khiến tôi rất cảm kích!> _ Tịnh Kỳ cúi đầu
" Nhưng mà sau đêm đó, anh ta không làm khó cô chứ?" _ Vĩ Kỳ dò hỏi
< Không! Anh ấy ngược lại đối xử với tôi rất tốt!> _ Tịnh Kỳ mỉm cười
" Vậy là tôi mất cơ hội rồi sao?" _ Vĩ Kỳ tỏ vẻ thất vọng
< Nhưng chúng ta có thể làm bạn mà!>
" Thật sao?" _ Vĩ Kỳ tỏ vẻ vui mừng nắm lấy tay Tịnh Kỳ
" Nếu thật vậy thì tôi rất vui đó!"
" Kia không phải là bạn gái tổng giám đốc sao?" _ Thư ký của Mặc Đình nhìn thấy
" Sao cô ấy lại gặp Vương thiếu gia?" _ giám đốc đi chung tỏ ra thắc mắc

[ Nghiêm Thị ]
Mặc Đình tỏ vẻ mệt mỏi mở cửa phòng làm việc thì bất ngờ nhìn thấy Tịnh Kỳ đang ngồi ở sofa nhìn anh mỉm cười
" Sao em lại ở đây? Không phải Lâm Trạch đã đưa em về nhà sao?" _ Mặc Đình ngạc nhiên đi vội về phía cô.

Tịnh Kỳ mỉm cười chỉ vào phần bánh kem cô đang đặt trên bàn.

< Em mua bánh mang đến cho anh! >
" Khoan đã!> _ Mặc Đình trợn mắt

" Em đến đây một mình sao?"
Tịnh Kỳ nhìn anh gật đầu
< Không phải cuối năm anh bận rộn sao? Em mang chút bánh ngọt cho anh để giảm stress.>
" Em...!em..." _ Mặc Đình xúc động _ " Em không trách anh nữa sao?"
< Anh nói gì vậy?> _ Tịnh Kỳ nhìn anh khó hiểu
" Sau khi mất con, tâm trí của em..."
Tịnh Kỳ đưa tay bịt miệng anh lại
< Em tha thứ cho anh!>
Mặc Đình bật khóc ôm Tịnh Kỳ vào lòng

" Một lát em có thể giúp anh cầm tài liệu về nhà không?" _ Mặc Đình vừa ăn bánh vừa nhìn cô
Tịnh Kỳ gật đầu.

" Đây là dự án mới của công ty chúng ta.

Em mang về đặt trong phòng làm việc giúp anh!" _ Mặc Đình căn dặn..



Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả.
Nếu gặp chương bị lỗi hãy gửi tin nhắn qua fanpage hoặc báo lỗi qua hệ thống để BQT xử lý!
Back To Top