Bình Định

Chương 15: 15


Màu nền
Font chữ
Cỡ chữ
22px
Chiều rộng khung
100%
Dãn dòng
180%
trước sau →

Click Theo Dõi -> Fanpage Để Cập Nhật Truyện Bình Định

Edit by Mặc Hàm.

Tôi bị hắn hỏi, cảm thấy vui vẻ hơn, ôm eo hắn đè sâu vào trong thân thể hắn: “Đúng vậy, treo thẻ tên cho em, miễn cho em phát tình đi tìm hàng của người khác cọ cọ, y như chó vô chủ vậy.”

Chu Thù Cẩm lúc đầu còn ôm đầu tôi kêu “ưm a a” không vui, chờ tôi bắn bên trong, hắn hồi thần lại, người này một lúc lâu không lên tiếng, sau khi tôi rời khỏi người hắn, một chân hắn còn chưa khép lại được, hạ thân sớm đã hỗn loạn cả lên, hắn nhắm mắt nửa ngày mới lên tiếng, tôi tiến lại gần muốn nhìn xem có phải hắn bị tôi làm đến ngất rồi không.

Tôi thậm chí còn nghĩ có phải hắn đã làm hết từ lần này đến lần khác không ngơi nghỉ nên tố chất thân thể mới kém như vậy, mới tiến gần mặt hắn, hắn chợt mở to mắt, một đôi mắt đỏ hồng gắt gao nhìn chằm chằm tôi, đem chăm chú đến phát hoảng: “Lại phát điên à?”

Lời còn chưa dứt, hắn đưa tay túm lấy cổ áo tôi, dưới tình huống tôi bất ngờ không kịp đề phòng giơ tay lên tát tôi một cái, trực tiếp làm tôi sững sờ tại chỗ, tôi nhất thời chưa biết nên kinh ngạc hay là nên phẫn nộ đánh hắn một trận, đã bị hắn túm cổ áo xốc lên đè ở dưới thân.

Tôi đưa tay chuẩn bị kéo cổ áo ra, sau đó sẽ  khắc sâu trong lòng hắn rằng không nên tùy tiện động vào tôi, hai tay hắn túm lấy cổ áo tôi, chôn đầu xuống, tấm lưng trần trụi đều bắt đầu run rẩy.

Tôi vươn ra một tay muốn kéo cái tay đang nắm lấy cổ áo tôi, cũng không thực sự tức giận: “Buông ra.” Mẹ nó, cho dù là ai sau khi cao trào xong còn chưa nói câu nào đã bị cho ăn tát, tính tình sẽ không quá tốt, cho nên tôi dùng hết sức lực túm lấy tay hắn.

Nhưng tôi không ngờ mình kéo không ra, đầu hắn vùi trước ngực gần cổ áo tôi, sau đó có tiếng nức nở bắt đầu truyền ra: “Đệt mẹ anh…”

Trong tiếng khóc của hắn còn mang theo một loại oán hận nghiến răng nghiến lợi, tôi có chút tức giận, hét một tiếng: “Buông ông đây ra!”

Hắn vùi đầu, ngón tay gắt gao túm cổ áo tôi khóc, tiếng khóc bắt đầu là nhỏ, sau đó chậm rãi tăng lên, ở trong căn phòng đặc biệt tản mát mùi vị dâm mỹ này xung quanh, cũng không biết có len theo khe hở thủy tinh phiêu đãng trong đêm tối đen kịt của thành phố này hay không.

Tôi bị hắn ta khóc đến phát phiền, bàn tay bóp lấy cánh tay hắn dường như mất hết sức lực, Đường Đông Đông hắn ta đúng là quật cường, bộ dáng cho dù tôi bẻ gãy tay hắn cũng không chịu buông đôi tay đang nắm lấy cổ áo tôi, tôi tức giận buông tay mình ra, chưa đến hai giây đã thấy cổ tay hắn bị tôi nắm sưng đỏ lên, màu sắc nổi bật càng thêm chói mắt.

Kỳ thật trong quá khứ, tôi rất thích lưu lại chút dấu vết như vậy trên người hắn, bởi vì đẹp mắt, hiện tại ở dưới tình huống không có đạo lý bị tát một cái lại không giải thích được, càng nhìn càng cảm thấy phiền, không tự chủ được mắng ra một tiếng: “Mẹ nó tự dưng cậu đánh ông đây, ông đây còn chưa khóc, cậu ở đây khóc làm cái đ*o gì?”

Tôi nói một câu càng nghĩ càng tức giận: “Lên giường cũng là đệt mẹ do cậu muốn, bây giờ cậu phát điên cái gì??”

Chu Thù Cẩm vùi đầu khóc nức nở nửa ngày, cuối cùng tựa hồ khóc đến khó thở: “Anh, mẹ nó anh…”

Tôi càng ngày càng buồn bực: “Cút xuống khỏi người ông đây!”

Hô hấp Chu Thù Cẩm ỉu xìu, một hồi lâu hắn ngẩng đầu nhìn về phía tôi, gương mặt khóc đến đỏ bừng, đôi mắt sưng húp đến khó coi, hắn dùng đôi mắt sưng đỏ đấy gắt gao nhìn chằm chằm tôi, ngón tay túm cổ áo tôi trắng lên từng chút từng chút một.

Hắn nói: “Đường Hạng, tôi là người.”

Tôi cảm thấy buồn cười: “Ai nói cậu không phải là người? Cậu là quỷ à?”

Chu Thù Cẩm chậm rãi buông hai tay đang túm cổ áo tôi ra, có thể bởi vì dùng sức ngón tay quá mức, sau khi buông ra,  ngón tay ra có chút cứng, ngón tay cứng đờ đè lên cổ tôi, bàn tay lạnh lẽo chạm vào cổ tôi, một hồi lâu hắn đột nhiên cười ra một tiếng, khàn giọng nói: “Tôi nói với anh cái gì.”

Tôi nhìn thấy hắn khóc đỏ hết từ hai má đến chóp mũi, trong lúc nói chuyện còn có nước mắt từ hốc mắt lăn xuống, tôi thật sự có chút bất đắc dĩ, tôi cũng không biết vì sao nhiều lần tôi có thể dễ dàng tha thứ cho Chu Thù Cẩm bạo lực vừa vô lý vừa khó hiểu này, ngược lại tôi nhìn chằm chằm hắn nửa ngày cuối cùng nhịn xuống, dỗ dành một câu: “Được rồi, đừng khóc nữa.”

Chu Thù Cẩm nhắm mắt lại hít sâu một hơi, sau khi mở mắt ra, hắn dời bàn tay đặt trên cổ tôi dụi mắt mình.

Tôi đưa tay nắm lấy bàn tay kia của hắn đè lên ngực: “Chưa thấy ai khóc mà đáng yêu đến vậy.”

Hắn dụi mắt thở dốc.

Tôi vuốt ve ngón tay hắn và hỏi: “Đừng khóc, nói tôi biết chuyện về Cố Sam nào, em biết à?”

Chu Thù Cẩm khóc một hồi đại khái là mặt còn lớn hơn cái chậu, từ chối không hợp tác, lạnh lùng nhìn tôi: “Nói cho anh biết? Tôi nói cho anh biết tôi không chỉ cử người điều tra anh, mẹ nó tôi còn phải tìm nhược điểm của anh để giết anh.”

Tôi thấy hắn giơ tay vừa lau khóe mắt vừa ra vẻ làm bộ qua loa”A” hai tiếng: “Thế nào? Thiệu Hợp Cảnh, Trương Thịnh hay là ai dẫn cậu đi câu lạc bộ đấy?”

Chu Thù Cẩm lau nước mắt, giọng điệu lạnh lùng uy hiếp tôi: “Mẹ nó tôi nhất định sẽ khiến anh mất hết tài sản, anh có gì tôi sẽ khiến anh mất cái đấy, cái gì cũng không phải của Đường Hạng anh, trên thế giới này không có thứ gì thuộc về anh.”

Tôi nói: “Hà, ít dính vào Thiệu Hợp Cảnh với đám con ông cháu cha mắt mù kia đi, chơi bậy chơi bạ không làm chuyện chính, sau này hai người đấy thật sự có thể đùa chết cậu đấy.”

Chu Thù Cẩm nói: “Anh thích tiền, thích người, cũng không phải của anh, Đường Hạng. Đời này anh không có gì hết, người sinh anh nuôi anh đã chết, người cùng anh lớn lên cũng sẽ chết, người anh yêu…….đương nhiên, anh làm gì biết yêu thương người khác? Làm gì có ai yêu anh chứ? Cho dù có bọn họ cũng sống không lâu, anh sẽ cô đơn hiu quạnh cả đời……”

Tôi vốn còn muốn nói với Chu Thù Cẩm về chuyện của Thiệu Hợp Cảnh, nói được một nửa còn bị lời ác khẩu của hắn ngăn cản, nhẫn nại nghe hắn lải nhải khóc lóc nguyền rủa tôi cô đơn suốt đời, làm tôi nghe thật sảng cmn khoái: “Hận tôi như vậy à? Kết quả này có phải quá tàn ác rồi hay không?”

Chu Thù Cẩm dụi mắt khịt khịt mũi, tôi nhìn hắn trong chốc lát, hắn ngồi trên người tôi, mở đôi mắt sưng đỏ vô cùng oan ức nhìn về phía tôi: “Tôi muốn ra sân bay.”

Tôi đưa tay đẩy người đang ngồi trên người mình nói muốn bắt máy bay: “Vậy còn không mau cút xuống khỏi người tôi?”

Hắn rũ mắt xuống nhìn tôi trong chốc lát, chậm rãi bò xuống khỏi người tôi, đưa lưng về phía tôi một lúc lâu mới khàn giọng phun ra mấy chữ: “Tôi đi tắm.”

Tôi nhìn chằm chằm tấm lưng trần trụi của hắn ừ một tiếng, xoay người đi tìm thuốc lá trong quần mình ném ở một bên, sau khi châm xong xoay người lại, hắn đã đóng cửa phòng tắm lại.

Tôi cảm thấy có chút phiền não, hút hết hai điếu cũng không tìm được nguồn gốc của sự bực bội này, đành phải đổ hết lên Đường Đông Đông lá gan càng lúc càng lớn, giơ tay lên muốn tát tôi là tát.

Nghĩ tới đây đột nhiên lại có chút tức giận, né tàn thuốc trong miệng xuống sàn, từ trên giường đi về phía phòng tắm.

Mở cửa phòng tắm ra một luồng hơi nóng áp vào mặt, cách hơi nước nồng đậm, tôi thấy Chu Thù Cẩm một tay chống lên tường, tay kia để ra phía sau khó khăn móc ra, lấy nước rửa sạch thứ đang rơi xuống đất, theo hướng nước chảy xuống cống, tôi đóng cửa đi qua nhéo nhéo mông hắn.

Hắn từ trong khoang mũi hừ hừ hai tiếng, nửa người trên trực tiếp dán lên vách tường, miệng nhỏ giọng giễu cợt nói: “Anh là súc sinh hả Đường Hạng, anh là súc sinh đúng không Đường Hạng?”

Tôi nhẹ nhàng vỗ vỗ mông hắn, lấy tay hắn từ phía sau dán lên tường, miệng mắng tôi vài câu, ngược lại thân thể đứng rất tốt, tôi đưa tay ma sát ở trong đùi hắn vài cái,, dán lên lưng hắn, cắn gáy hắn một cái: “Mông chổng cao thế cơ à?”

Lưng hắn dán vào ngực tôi, toàn bộ sức mạnh cơ thể gần như đè nặng lên tôi, hắn nhắm mắt lại thở hổn hển vài hơi: “Tôi thực sự, không muốn.”

Tôi ồ một tiếng, ngón tay vươn tới dưới thân hắn thò vào bên trong móc lấy con cháu mình ra ngoài, không nhịn được cắn trên bả vai hắn một cái, thân thể hắn run rẩy, thở gấp gáp, hổn hển, tôi nói: “Bây giờ lá gan của em to nhỉ Đường Đông Đông, không có chuyện thì cứ tát tôi trước cái đã.”

Hai tay Chu Thù Cẩm nắm thành nắm đấm đè lên vách tường, sườn mặt của hắn dán lên một đôi nắm đấm của mình, nghe vậy chậm rãi mở to hai mắt, hắn liếc tôi một cái, trong tiếng hít thở kịch liệt giễu cợt nói: “Tôi không chỉ muốn đánh anh là có thể đánh, tôi muốn giết chết anh cũng không có vấn đề gì…”

Ngón tay tôi ấn vào trong cơ thể hắn, chân hắn lập tức mềm nhũn đến thiếu chút nữa áp sát tường trượt xuống sàn nhà, đôi mắt lập tức đỏ lên, tôi đè hắn lại, không biết hắn mỗi ngày giả vờ trước mặt tôi là có ý gì.

Tôi mặc kệ hắn, ngón tay sau khi dọn dẹp sạch sẽ cho hắn, phục vụ vô cùng chu đáo, lấy một ít sữa tắm thoa cho hắn từ trên xuống dưới, sau khi rửa sạch hắn xoay người lại, hai tay ôm lấy cổ tôi, mái tóc ướt sũng cọ vài cái vào phần vai và cổ của tôi.

Trong hơi nước nóng hổi, hắn thỉnh thoảng lấy gò má cọ vào sườn mặt tôi, miệng dán vào vai và cổ tôi chậm rãi trượt đi

Tôi nói, “Đường Đông Đông.”

Hắn nghiêng đầu và môi nhẹ nhàng chạm vào cằm của tôi: “Cút”

Tôi đưa tay ôm lấy mông hắn, hắn ôm gáy nhìn tôi, đôi mắt sưng đỏ chậm rãi chớp chớp, lông mày nhíu lại: “Làm gì?”

Tôi phản xạ có điều kiện trêu chọc hắn: “Làm em.”

Chu Thù Cẩm nói: “Đệt mẹ anh.”

Không đợi tôi cười ra tiếng, hắn ôm vai tôi, nửa người trên kề sát vào tôi, lại lấy mặt cọ cọ trên mặt ta, nghiêng mặt sau đó nhắm mắt lại dùng miệng mổ vài cái trên mặt tôi, miệng còn nói: “Làm mẹ ruột anh đấy.”

Tôi bị hắn làm hơi ngứa ngáy, liền buồn cười: “Mẹ ruột của tôi chết rồi.”

Chu Thù Cẩm nhắm mắt lại tiếp tục hôn lên mặt tôi: “Vậy anh cũng chết đi, vào mộ làm mẹ ruột anh.”

Tôi thật sự muốn cười, buồn bực cười vài tiếng bằng bụng, ra vẻ nghiêm túc, giọng điệu hung dữ với hắn: “n*ng cái gì, vừa rồi ai nói muốn đi sân bay hả?”

Chu Thù Cẩm nghe vậy chậm rãi mở mắt ra, nhìn chằm chằm tôi một lát: “Anh buông tôi ra.”

Tôi ôm mông hắn đá văng cửa phòng tắm, ném hắn lên giường, người hắn ướt sũng lan ra hết chăn ga, hắn đưa tay kéo chăn muốn quấn mình vào, tôi đưa tay đè hai tay hắn lại, lúc hắn híp mắt nhìn, tôi đột nhiên muốn hỏi một vấn đề cực kì ngu ngốc.

Không quan tâm sao có thể dưới tình huống nào mà nghĩ tới vấn đề thiểu năng này.

Tôi hỏi: “Đường Đông Đông, em thích tôi đấy à?”

Ánh mắt Chu Thù Cẩm híp lại giật lên, cười nhạo: “Tôi hèn hạ thế cơ à?”

Tôi gật đầu: “Vậy thì tốt.” Tôi buông lỏng hai tay giam cầm hắn, ngồi bên cạnh hắn lấy chăn lau nước trên người mình, sau đó lấy điện thoại ra khỏi túi quần, Chu Thù Cẩm rụt trên chăn bởi vì nước trên người không lau khô mà còn hơi lạnh lẽo, tôi tiến đến bên cạnh hắn, “Đọc số điện thoại cho tôi.”

Chu Thù Cẩm nhìn màn hình sáng lên trên điện thoại của tôi dừng một chút, mím môi, không nói gì.

Tôi cau mày: “Nhanh lên, không phải muốn ra sân bay à?”

Chu Thù Cẩm liếm liếm môi, hơi há miệng.

Tôi suy nghĩ một chút, hắn thực sự thích tôi thì chẳng sao, tôi luôn nói tôi rất thích cơ thể hắn; tất nhiên cũng có thể hắn không thích tôi, dù sao tôi cũng chỉ thích cơ thể hắn thôi. Sự tình đến mức này, tránh cũng không tránh được, không bằng làm ít chuyện khiến đôi bên đều vui vẻ?

Chỉ cần hắn không tiếp tục để cho một số người không giải thích được làm phiền tôi, như vậy hắn ở chỗ tôi cũng không tính là phiền phức quá mức,

Tôi muốn hắn nói số điện thoại của mình cho tôi, nói đến có chút buồn cười, từ khi hắn là Đường Đông Đông ở bên cạnh tôi đã lâu như vậy, thế mà tôi còn không có số của hắn.

Sau này, khi nào chúng tôi có nhu cầu thì gặp thôi.

Chu Thù Cẩm trầm mặc trong chốc lát cũng không mở miệng nói số của mình, tôi có chút không kiên nhẫn, chờ không nổi, ném di động trước mặt hắn: “Thua.”

Chu Thù Cẩm ngước mắt lên nhìn tôi, sau đó hắn thò tay cầm di động của tôi, màn hình điện thoại chiếu sáng khuôn mặt hơi trắng loáng của hắn, tôi có thể thấy hắn giễu cợt giật giật khóe miệng.

Tôi nói, “Bạn tình thì ok, nhưng đừng gây rắc rối cho tôi.”

“…” Tôi thấy Chu Thù Cẩm cầm điện thoại nhập số vào khựng lại, sau đó hắn tiện tay ném điện thoại lên giường, “Thế nào, thuận tiện cho anh chơi điếm à?”

Tôi nhặt điện thoại lên, thấy hắn đã nhập số của mình trên đó, nhưng không có tên chỉnh sửa, một số lẻ loi trong danh bạ, tôi đứng dậy và mặc quần áo, thấy hắn ngồi trên giường và nhìn tôi với khuôn mặt ảm đạm.

Tôi thật sự cảm thấy vị trí hắn định vị tôi hoàn toàn không chính xác, hai chúng tôi ai chơi ai đệt mẹ nó còn chưa chắc đâu, hắn giống như một tên ngu muốn đặt mình làm tôi thì tôi cũng không có gì để nói.

Tôi mặc kệ hắn.

Bạn có thể tìm kiếm truyện với các từ khóa sau: Bình Định, truyện Bình Định, đọc truyện Bình Định, Bình Định full, Bình Định chương mới

Click Theo Dõi -> Fanpage để cập nhật website

Bạn đang đọc truyện trên 123truyen.vn , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!


Báo lỗi qua fanpage (Trả lời ngay)
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả.
Nếu gặp chương bị lỗi hãy gửi tin nhắn qua fanpage hoặc báo lỗi qua hệ thống để BQT xử lý!
Back To Top