Click Theo Dõi -> Fanpage Để Cập Nhật Truyện Yêu Phải Tổng Tài Tàn Phế
Chương 438:
Cô dâu Hà Vân Phi từng bước đi về phía Hoắc Minh Dương, cho đến khi ở trước mặt Hoắc Minh Dương.
Vị linh mục cầm cuốn sách tuyên thệ, đi đến trước mặt Hoắc Minh Dương và Hà Vân Phi.
“Lạy Chúa, chúng con đến trước mặt Ngài, chứng kiến đôi nam nữ được chúc phúc bước vào cung điện hôn nhân thiêng liêng. Theo ý Chúa, hai người được kết hợp thành một, cùng nhau già đi, bên nhau đời đời kiếp kiếp; …
Mục sư đã chủ trì nhiều đám cưới, đây đã không biết là lần thứ mấy ông nhìn thấy cặp đôi hạnh phúc như thế.
Chờ mục sư nói xong, sau đó lại nói tiếp: “Cô dâu Hà Vân Phi, con có bằng lòng lấy người đàn ông này thành chồng con và ký kết vào hiệp ước hôn nhân với anh ấy không? bất luận là ốm đau hay mạnh khoẻ, hay bất kì lý do nào khác, đều yêu anh ấy, chăm sóc anh ấy, tôn trọng anh ấy, chấp nhận anh ấy, và vĩnh viễn chung thuỷ với anh ấy đến cuối đời?”
Hà Vân Phi quay đầu lại, nhìn kỹ Hoắc Minh Dương nghiêm túc nói: “con bằng lòng, dù đến già cũng chỉ yêu một mình anh ấy.”
Hà Vân Phi nói như vậy, khiến cho trong lòng Hoắc Minh Dương nóng lên.
“Chú rể Hoắc Minh Dương, con có bằng lòng lấy người phụ nữ này làm vợ con và ký vào hiệp ước hôn nhân với cô ấy không? bất luận ốm đau hay khỏe mạnh, hoặc bất kì một lý do nào khác, đều sẽ yêu cô ấy, chăm sóc cô ấy, tôn trọng cô ấy, chấp nhận cô ấy và chung thuỷ với cô ấy đến cuối đời?”
Hoắc Minh Dương: “con bằng lòng”
“Được rồi, tiếp theo chú rể có thể hôn cô dâu rồi.”
Hoắc Minh Dương vén khăn che mặt lên cho Hà Vân Phi, còn hai tay anh không khỏi ôm chặt lấy Hà Vân Phi.
Nụ hôn và cái ôm của anh đều đẹp đẽ đến thế, cô không khỏi đỏ mặt, cô hơi ngạc nhiên khi anh đột ngột ôm hôn, nhịp tim lại vô thức lỡ mất nửa nhịp.
Nhưng ngay sau đó, Hà Vân Phi đã bắt đầu chìm đắm vào trong sự đẹp đẽ đó, cũng ôm lấy anh, lúc xúc động nhất, ngay cả hơi thở của nhau cũng khiến người ta cảm thấy vô tận dư vị, tựa như ôm hôn vậy.
Ngay cả khi ngày tận thế đến, họ sẽ không cảm thấy sợ hãi hay hối tiếc. Cảm giác này, chỉ có hai người bọn họ mới có thể hiểu được, anh là chỗ dựa của cô, còn cô bằng lòng vĩnh viễn dựa vào anh. Suốt quá trình vang lên tràng pháo tay nhiệt liệt.
Còn hai người nhìn nhau cười: “Anh sẽ không bao giờ buông tay em ra” Hoắc Minh Dương nằm chặt lấy tay Hà Vân Phi, trong ánh mắt tràn đầy vẻ kiên định.
“Em yêu anh” Hà Vân Phi nhìn sâu vào mắt anh, cười rạng rỡ nói.
Đã một tháng trôi qua kể từ đám cưới đẹp như mơ đó, nhưng trong lòng mọi người vẫn bồi hồi nhớ về khung cảnh ngập tràn hạnh phúc ở khắp mọi nơi, Hà Vân Phi với Hoắc Minh Dương trải qua những ngày tháng của mình, mang theo con trai con gái sống thật hạnh phúc.
Một tháng sau, Hoắc Minh Dương đưa Hà Vân Phi với hai con đến Malaysia để hưởng tuần trăng mật, vì thế mà Hà Vân Phi đã phàn nàn rất nhiều: “người ta đi hưởng tuần trăng mật đều là thế giới hai người, còn chúng ta lại mang một nhóc với một quả cầu đi.”
Hoắc:Gảnh Thanh giờ còn chưa-cao lên;dù sao đã qua một tháng, trông vẫn chưa đẹp, sinh động giống như quả cầu thịt, nhưng Hoắc Minh Dương lại yêu con bé không thôi, vì thế Hà Vân Phi không ít lần lo lắng sau này sẽ có thêm một ma vương trong thời loạn.
Có lẽ do là lần đầu đi máy bay nên cả hai đứa nhỏ đều có vẻ hơi khó chịu, Hà Vân Phi bận dỗ dành hai đứa, còn Hoắc Minh Dương ở bên cạnh giúp đỡ, cũng may là tiếng khóc không gắt nên không làm phiền người khác. Hà Vân Phi đã có chút sút đầu mẻ trán rồi, không ngờ đưa con theo hoá ra lại phiền phức như thế.
Bé Hiền nhìn em gái trong tay Hoắc Minh Dương đầy mong đợi, một lúc lâu sau, vẫn chịu không được mà nhỏ lẩm bẩm một câu: “Em gái, em gái… muốn ôm…
Vừa nói lời này, Hà Vân Phi liền thấy rõ lông mày Hoắc Minh Dương run lên: “Sức của con còn yếu Vốn tưởng rằng bé Hiền sẽ từ bỏ, nhưng không ngờ cậu bé lại càng đáng thương nhìn Hoắc Minh Dương và Hoắc Cảnh Thanh trong tay anh, chỉ thiếu không có cái đuôi để vẫy nữa thôi.
Hà Vân Phi ở bên cạnh cười nhìn hai cha con, cũng không có ý kiến gì, dù sao hành động nhỏ này của cậu nhóc sẽ không ảnh hưởng đến người khác.
Sau một lúc, vẻ nghiêm túc trên mặt mà Hoắc Minh Dương cố gắng giả bộ đã trở nên có chút nhăn nhỏ, giằng co vài giây, cuối cùng anh mới chậm rãi đưa Hoắc Cảnh Thanh trong lòng cho cậu nhóc ôm một lát.
Cơ thể nhỏ bé của bé Hiền với cơ thể càng bé hơn của em gái ở cùng một chỗ thật khiến người khác cảm thấy thật đáng yêu, cậu nhóc cẩn thận dỗ dành em gái trong lòng, đột nhiên, khóe miệng cô bé nhếch kên, nở nụ cười với cậu.
Bé Hiền cũng ngốc nghếch cười, Hà Vân Phi hài lòng nhìn, rất may mắn vì bé Hiền bằng lòng đón nhận cô em gái này.
Nhưng dù bé Hiền với Hoắc Cảnh Thanh mới sinh có làm phiền thế nào thì cô cũng vẫn không phát hiện ra chút phiền phức, không nhẫn nại nào trên mặt của Hoắc Minh Dương, không thể không nói anh thật rất nhẫn nại.
Bạn có thể tìm kiếm truyện với các từ khóa sau: Yêu Phải Tổng Tài Tàn Phế, truyện Yêu Phải Tổng Tài Tàn Phế, đọc truyện Yêu Phải Tổng Tài Tàn Phế, Yêu Phải Tổng Tài Tàn Phế full, Yêu Phải Tổng Tài Tàn Phế chương mới
Click Theo Dõi -> Fanpage để cập nhật website
Bạn đang đọc truyện trên 123truyen.vn , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!