Yêu Hận Triền Miên, Tổng Tài Thua Cuộc Rồi!

Chương 106: Nhận tội thay


Màu nền
Font chữ
Cỡ chữ
22px
Chiều rộng khung
100%
Dãn dòng
180%
trước sau →

Click Theo Dõi -> Fanpage Để Cập Nhật Truyện Yêu Hận Triền Miên, Tổng Tài Thua Cuộc Rồi!

Vài ngày sau, không chỉ những ca nhập viện do uống rượu của Ninh thị tiếp tục tăng, thậm chí đã có hai – ba ca tử vong. Sơ Địch cũng không lường trước được mọi chuyện sẽ lại đi xa như vậy. Nhưng cô cho rằng, ông trời là đang thay cô trút giận lên đầu Ninh Hoắc Đông. Kẻ tàn nhẫn, độc ác như hắn phải gặp quả báo nặng một chút mới biết sợ.

Ninh Hoắc Đông với lấy điều khiển TV tắt nó đi. Mấy ngày gần đây hắn căn bản không dám xem tin tức, bởi vì chuyển kênh nào cũng đều nhắc tới Ninh thị. Nếu như chỉ là ngộ độc rượu, dùng tiền giải quyết là được. Nhưng hiện tại đã xảy ra mạng người. Có tới hai đến ba người chết, dù hắn có người bên chính phủ chống lưng cũng không chống được bao lâu nữa rồi.

“Ninh tổng, không hay rồi.”

Đường Tố hớt ha hớt hả chạy vào văn phòng của Ninh Hoắc Đông. Chắc chắn phải có chuyện gấp lắm hắn mới không gõ cửa mà đã đi thẳng vào. Nét mặt Ninh Hoắc Đông chưa khi nào là hết căng ra. Hắn nhìn tờ giấy trêи tay Đường Tố, cười nhợt nhạt.

“Có phải chính phủ đã cho cảnh sát vào điều tra rồi không? Tờ giấy cậu đã cầm trêи tay là lệnh thực thi.”

Kể từ ngày có người nhập viện, văn phòng truyền thông của Ninh thị liên tục nhận được điện thoại tố cáo. Chuyện lớn chẳng mấy chốc sẽ truyền đến tai chính phủ mà nhiệm vụ của chính phủ là làm yên lòng nhân dân. Ninh Hoắc Đông dù có một tay che trời nhưng e rằng cũng không thể qua khỏi kiếp nạn này mà bản thân hắn cũng không muốn vượt qua. Hắn sớm đã âm thầm chấp nhận hứng chịu mọi thứ.

“Vậy… Vậy phải làm sao đây?”

Đường Tố run lên. Một khi cảnh sát nhúng tay vào điều tra mọi chuyện sẽ càng trở nên rắc rối hơn, khi đó Ninh thị khó mà trở mình. Nhưng bộ dạng của Ninh Hoắc Đông khi nhận được tin tức này lại cực kỳ bình thản. Đường Tố không hiểu nổi hắn nữa. Đường Tố và Ngụy Sinh là người đi theo Ninh Hoắc Đông lâu nhất. Ngụy Sinh ở bên cạnh Ninh Hoắc Đông phụ trách những việc xung quanh hắn, còn Đường Tố thì phụ trách những việc ngoài nước. Sau khi Ngụy Sinh bị Ninh Hoắc Đông phát hiện phản bội, Đường Tố đã quay trở về tiếp quản lại vị trí của Ngụy Sinh.

“Chẳng làm sao cả. Cái gì đến rồi sẽ đến thôi.”

Ninh Hoắc Đông đứng dậy. Hắn bước đến tủ đựng rượu, lấy ra một chai rượu vang mạnh nhất. Ninh Hoắc Đông dùng tay mở nắp, uống ừng ực như chưa bao giờ được uống.

“Người phụ trách điều tra là ai?”

Ninh Hoắc Đông hỏi Đường Tố. Chai rượu này rất mạnh, Ninh Hoắc Đông mới uống một chút gương mặt đã hơi đo đỏ, nhưng thần trí của hắn vẫn rất tỉnh táo.

“Trình Thâm. Bên chính phủ nghi ngờ anh cố tình làm nhiễu loạn thị trường rượu của thành phố Cảnh Dương vậy nên đã nhờ đội trưởng đội chuyên án đến điều tra.”

Đường Tố nói những lời này là muốn chứng minh chính phủ rất coi trọng vụ việc lần này. Bất luận như thế nào cũng phải có một người đứng ra nhận tội. Nếu người nhận tội không phải Sơ Địch thì chỉ có thể là Ninh Hoắc Đông bởi Ninh Hoắc Đông chắc chắn sẽ bảo vệ cô.

“Là Trình Thâm ư? Vậy cũng tốt!”

Ninh Hoắc Đông mỉm cười, không rõ ý tứ.

[ … ]

Trình Thâm nhận vụ án này cảm thấy rất khó xử. Nhưng cấp trêи đã hạ lệnh, hắn không thể làm gì hơn. Trình Thâm trêи đường đến Ninh thị để điều tra vụ việc thì đột nhiên nhận được điện thoại của Phó Tĩnh. Nhìn thấy hai chữ ‘Phó Tĩnh’ nhấp nháy, nét mặt hắn liền rạng rỡ hẳn ra. Hắn bắt máy ngay, nhưng lại không nghe thấy bất kỳ âm thanh nào, một lúc sau, một chút âm thanh yếu ớt vào vào tai Trình Thâm.

“Cứu… Cứu em!”

Sắc mặt Trình Thâm thoáng chốc đã trắng bệnh hẳn ra, hắn vội định vị vị trí của Phó Tĩnh. Sau khi định vị thành công liền lái xe đi tìm cô. Vị trí mà hắn tìm được là ở bãi đất trống dưới cây cầu. Trình Thâm lái xe với tốc độ rất nhanh, chẳng mấy chốc mà tới.

Đối phương là người phạm tội đã từng bị Trình Thâm bắt bỏ tù. Người này buôn bán ma túy chịu mức án tử hình, nhưng đến năm sau mới lĩnh án. Mấy hôm trước, quản ngục gọi điện nói với hắn tên này đã chạy trốn, cảnh sát hiện giờ vẫn đang khoanh vùng tìm kiếm. Chỉ là không ngờ hắn lại dám tìm đến Trình Thâm trước, còn bắt Phó Tĩnh làm vật uy hϊế͙p͙.

“Đội trưởng Trình cuối cùng cũng đến rồi.”



Hắn ta nhìn thấy Trình Thâm liền mỉm cười. Hắn mở cười xe, túm mái tóc của Phó Tĩnh kéo cô ra. Miệng Phó Tĩnh bị băng dính nhét chặt nên không thể nói được, cô chỉ có thể dùng ánh mắt nhìn về phía của Trình Thâm, cầu cứu hắn. Khi hắn xuất hiện, Phó Tĩnh cảm thấy an tâm hơn.

“Thả cô ấy ra, tôi có thể giúp anh giảm án tù.”

Trình Thâm không bước lại gần, hắn giữ một khoảng cách nhất định với tên tội phạm.

“Không cần anh phải làm việc tốt. Đội trưởng Trình, anh đừng tự vẽ cho mình dáng vẻ thanh cao nữa. Ba ruột của anh không phải là ông trùm khét tiếng trong cái thế giới bẩn thỉu kia ư?”

Tên tội phạm vừa nói vừa cười lớn. Sắc mặt Trình Thâm đen lại. Hắn không muốn nhiều lời trực tiếp rút súng nhắm vào người kia.

“Vậy thì mày cũng biết tao có thể giết mày mà không một ai hay biết. Dù tao có thân phận như thế nào, giết mày cũng là việc rất dễ dàng.”

Ngay khi nhìn thấy hắn ta động vào người Phó Tĩnh, Trình Thâm đã gần như phát điên lên. Nhưng hắn vì an toàn của cô mà vẫn nhẫn nhịn. Nhưng lúc này Trình Thâm không nhìn nổi nữa. Như hắn đã nói hắn có thể giết chết tên tử tù ấy mà không ai có thể tìm được bằng chứng phạm tội của hắn.

Tên tội phạm cũng không sợ hãi. Hắn ta cậy trong tay hắn đang có người phụ nữ mà Trình Thâm yêu nhất. Nhưng hắn lại quên một điều, Trình Thâm là người có thể làm ra những chuyện khiến người khác không thể tưởng tượng được.

“Vậy mày muốn ả ta chết?”

Tên tội phạm cũng rút súng, chĩa về phía Phó Tĩnh. Sống lưng Phó Tĩnh lạnh buốt, cô cơ hồ biến thành một bức tượng, không dám động đậy, ngay cả thở cũng chỉ dám thở nhẹ.

Trình Thâm không nói gì nữa. Hắn nhìn Phó Tĩnh, trong đổi ánh mắt với cô. Hắn tin Phó Tĩnh sẽ hiểu ý của hắn. Vài giây sau đó, Trình Thâm nâng súng lên, nhắm vào cánh tay đang cầm súng của tên tử tù rồi bắt, còn Phó Tĩnh thì vội nằm xuống đất. Tên tử tù bị thương đau đớt rít lên từng tiếng. Mọi chuyện diễn ra quá nhanh đến bây giờ hắn cũng không ngờ được ngay khi trong tay hắn có Phó Tĩnh mà Trình Thâm vẫn dám nổ súng.

Trình Thâm nhân lúc hắn ta đã bị cơn đau hành hạ liền xông đến, đá khẩu súng của hắn ta ra xa, sau đó dùng còng tay trói hai tay hắn lại. Trình Thâm gọi điện cho đồng đội, nhờ đồng đội đưa hắn đi.

“Em không sao chứ?”

Trình Thâm vội chạy tới hỏi thăm Phó Tĩnh. Hắn giúp cô gỡ trói. Phó Tĩnh nhào vào lòng ôm lấy Trình Thâm, ôm rất chặt. Cô đích thực đã bị chuyện của ngày hôm nay dọa cho sợ rồi.

“Phó Tĩnh, em không giận anh chứ?”

Trình Thâm chưa từng nói với cô chuyện hắn có ba là người của xã hội đen.

Phó Tĩnh lắc đầu.

“Giận gì chứ? Anh chưa nói với em là do bản thân em khiến anh chưa đủ tin tưởng, không phải sao?”

“Tĩnh Nhi…”

Trình Thâm hoàn toàn nghẹn lời. Tại khoảnh khắc này hắn đã quyết định sau khi kết thúc mọi chuyện sẽ cầu hôn cô và cô với hắn sẽ trở thành vợ chồng.

“À, em có chuyện muốn nói với anh.”

Phó Tĩnh trêи đường đến tìm Trình Thâm nên mới bị bắt cóc. Mấy ngày gần đây chuyện của tập đoàn Ninh thị đã trở thành tâm điểm chú ý. Có rất nhiều người vì chuyện này mà trở thành nạn nhân, nhập viện, và cả tử vong. Phó Tĩnh cảm thấy mọi chuyện đã đi quá xa với dự định ban đầu.

“Em nói đi.”



Trình Thâm đưa cô lên xe.

“Vụ việc rượu của Ninh thị có độc là do Sơ Địch làm. Sơ Địch muốn trả thù Ninh Hoắc Đông. Ban đầu em chỉ nghĩ cô ấy sẽ làm gì đó khiến giá cổ phiếu của Ninh thị giảm mà thôi chứ không ngờ tới mọi chuyện càng ngày càng lớn.”

Trình Thâm trầm mặc. Hắn cũng đã sớm đoán ra chuyện này có liên quan đến Sơ Địch. Hắn nhận được tin tức người phụ trách dự án là Sơ Địch, nhưng đến khi điều tra lại tin tức ấy hoàn toàn biến mất. Trình Thâm có thể chắc chắn, Ninh Hoắc Đông đã nhúng tay vào.

Trình Thâm ôm lấy Phó Tĩnh.

“Anh sẽ kết thúc chuyện này. Sau đó chúng ta kết hôn có được không?”

“Nếu như cầu hôn có thành ý một chút, em sẽ suy nghĩ lại.”

[ … ]

Trình Thâm đưa Phó Tĩnh trở về liền nhận được điện thoại của Ninh Hoắc Đông.

“Việc này không liên quan đến Sơ Địch.”

Ninh Hoắc Đông nói.

“Phó Tĩnh là nhân chứng chứng minh chuyện này có liên quan đến cô ta. Ninh Hoắc Đông, cô ta muốn hại chết cậu cậu còn muốn bao che cho cô ta đến bao giờ?”

Trình Thâm không hiểu nổi Ninh Hoắc Đông nữa.

“Cậu không hiểu đâu. Người hại chết cô ấy phải là mình, phải là mình mới đúng.”

Ninh Hoắc Đông nhỏ giọng nói. Nhưng âm thanh này vẫn truyền được đến tai của Trình Thâm. Trình Thâm nhíu mày, hỏi.

“Cậu có ý gì?”

“Bắt mình đi. Người làm tất cả những chuyện này là mình chứ không phải Sơ Địch.”

Ninh Hoắc Đông bình thản lên tiếng. Hắn nhận được tin tức Trình Thâm sắp cho người đến bắt Sơ Địch vì thế hắn không chút chần chừ mà gọi điện thoại cho Trình Thâm, cầu xin hắn buông tha cho cô. Chuyện này không phải chuyện nhỏ, chính phủ coi trọng chuyện này nên sẽ làm rất nghiêm. Sơ Địch một khi bị định tội sẽ không thoát khỏi tội tử hình…

“Ninh Hoắc Đông!”

Trình Thâm không nhịn nổi nữa, hắn quát lớn. Nếu như lúc này Ninh Hoắc Đông ở trước mặt hắn, hắn chắc chắn sẽ không ngại mà ra tay đánh đến khi nào Ninh Hoắc Đông chịu tỉnh táo mới thôi. Rốt cuộc Sơ Địch đã cho hắn uống thuốc gì mà khiến hắn mê muội đến mức này?

“Trình Thâm, mình xin cậu đấy. Sơ Địch không thể vào tù. Mình sẽ nhận hết mọi tội lỗi. Coi như cậu làm chuyện này là vì mình có được không?”

“Cậu muốn mình bắt cậu vào tù là vì cậu ư? Ninh Hoắc Đông, mình phải đưa cậu vào bệnh viện tâm thần mất.”

“Mình có lỗi với Sơ Địch, có lỗi nhiều đến mức kiếp sau cũng không trả hết.”

Bạn có thể tìm kiếm truyện với các từ khóa sau: Yêu Hận Triền Miên, Tổng Tài Thua Cuộc Rồi!, truyện Yêu Hận Triền Miên, Tổng Tài Thua Cuộc Rồi!, đọc truyện Yêu Hận Triền Miên, Tổng Tài Thua Cuộc Rồi!, Yêu Hận Triền Miên, Tổng Tài Thua Cuộc Rồi! full, Yêu Hận Triền Miên, Tổng Tài Thua Cuộc Rồi! chương mới

Click Theo Dõi -> Fanpage để cập nhật website

Bạn đang đọc truyện trên 123truyen.vn , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!


Báo lỗi qua fanpage (Trả lời ngay)
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả.
Nếu gặp chương bị lỗi hãy gửi tin nhắn qua fanpage hoặc báo lỗi qua hệ thống để BQT xử lý!
Back To Top