Y Vương Vạn Dặm Truy Thê

Chương 197: Mỗi Người Đều Có Cuộc Sống Riêng Của Mình


Màu nền
Font chữ
Cỡ chữ
22px
Chiều rộng khung
100%
Dãn dòng
180%
trước sau →

Click Theo Dõi -> Fanpage Để Cập Nhật Truyện Y Vương Vạn Dặm Truy Thê



Thái độ của Trương Thanh Phong không hề có một chút cảm giác hối hận nào.

Người cảnh sát trung niên không thể chịu đựng được phải nói: "Mấy người giáo dục con cái của mình thế nào vậy? Bộ dạng chúng thế này làm sao có thể tồn tại trong xã hội chứ?"
"Anh cảnh sát à, là do tôi sai, là do tôi làm mẹ mà không dạy nó cho tốt.

"
"Mau đi bệnh viện giao tiền đi, còn ở đây dong dài cái gì?" Trương Thanh Phong không kiên nhẫn nói.

Bà Ngô đi qua đi, nói: "Con trai, mẹ cầu xin con tìm một công việc đi được không, về sau đừng làm côn đồ nữa, được không con?"
"Bà bớt giáo huấn tôi đi, vô dụng thôi, ba tôi còn không quản thì một người phụ nữ như bà có tư cách gì mà quản tôi?”
Bốp!
Đột nhiên, một cái tát giáng thẳng vào Trương Thanh Phong, suýt nữa làm anh ta ngã xuống đất, trên mặt đau dát vô cùng.


Trương Thanh Phong cũng nhìn thấy là ai đánh mình, anh ta hét lên: "Cảnh sát, mau bắt lấy cái thằng khốn kiếp này?"
Nhưng viên cảnh sát trung niên phớt lờ anh ta không thèm trả lời, đi thẳng ra khỏi văn phòng, đây là chuyện của gia đình họ, ông ta sẽ không can thiệp.

"Hu hu hu…" Bà Ngô chỉ có thể khóc rưng rức.

"Bà Ngô, bà lui về phía sau đi, cho dù giúp anh ta thì anh ta cũng sẽ không biết ơn bà đâu.

" Ninh Vũ Phi nói.

“Hừ, nhóc con, mày là cái loại chó gì, chẳng lẽ mày là thằng con hoang bà ta chửa với thằng đàn ông hoang dã nào đấy chứ, vậy thì chúng ta là anh em à?” Trương Thanh Phong nói.

Nghe nói như thế bà Ngô tức giận vô cùng: "Minh à, con nói linh tinh gì vậy?"
Ninh Vũ Phi đấm vào mặt Trương Thanh Phong, tức giận hét lên: "Đó là cách anh nói chuyện với mẹ anh à, anh vẫn còn là con người à?”
"Tao liều mạng với mày!" Trương Thanh Phong liền xông vào đánh nhau với Ninh Vũ Phi.

Nhưng tiếc là anh ta đã bị còng lại, không có cách nào tới gần Ninh Vũ Phi.

"Không phải định đánh sao, cho anh cơ hội này.

"
Trong lòng Ninh Vũ Phi cũng muốn nổi điên, bà Ngô thật sự đã nuôi một con sói mắt trắng rồi, không biết mang ơn thì thôi đi, vậy mà lại còn có thể nói ra những lời đại nghịch bất đạo như thế này.

Một tay tháo cái còng trên tay Trương Thanh Phong xuống.


"Thằng kia, mày muốn chết rồi phải không?”
Trương Thanh Phong căn bản không hề ý thức được tính nghiêm trọng của vấn đề, sau khi được tháo còng ra vẫn còn hung hăng, không biết lượng sức mình được bao nhiêu.

Bốp!
Một cái tát tát vào mặt Trương Thanh Phong, khiến anh ta tức giận lao về phía Ninh Vũ Phi.

Nhưng côn đồ chính là côn đồ, đánh nhau chẳng có kỹ thuật gì, bị Ninh Vũ Phi nhấc chân đá một cái ngã nhào xuống đất.

"A…"
Bà Ngô vốn định ngăn lại, nhưng bà biết Ninh Vũ Phi là một người biết thế nào là đúng mực nên không nói gì, bà cũng biết thằng con không ra gì của mình nên được dạy dỗ một chút.

"Chết tiệt, thằng kia buông ra?" Trương Thanh Phong thấy mình đánh không lại, chỉ có thể ngoác miệng nói.

"Anh là đồ khốn nạn, mọi thứ trên người anh đều là do bà Ngô khó khăn kiếm ra, vậy mà anh nhìn xem anh bây giờ có giống bộ dạng một con người không?"
"Mày nghĩ mày là ai, dựa vào cái gì mà dạy đời tao?" Trương Thanh Phong vẫn còn vẻ ngông nghênh.

Ninh Vũ Phi cười lạnh: "Nói cho anh biết, bây giờ chuyện của bà Ngô chính là chuyện của tôi, kẻ không ra gì như anh không xứng làm con trai của bà ấy.


"Hừ, ai sẽ nghe lời mày nói chứ.

"
"Anh sẽ nghe.

"

Ninh Vũ Phi buông tay ra sau đó kéo bà Ngô đi ra ngoài, nói: "Bà Ngô, anh ta đã trưởng thành, không phải đứa trẻ nữa, loại chuyện thế này cứ để anh ta tự chịu trách nhiệm, không liên quan gì đến bà nữa.


"Haiz!" Giờ bà Ngô cũng đã nản lòng thoái chí.

Sau đó Ninh Vũ Phi giải thích với cảnh sát rằng chi phí y tế cho bên kia sẽ do anh trả, nhưng không cần vì thế mà xử lý nhẹ cho Trương Thanh Phong.

"Vũ Phi, bà không biết nên làm sao bây giờ, là do bà không dạy dỗ con mình cho tốt.

" Bà Ngô khóc nói.

"Thật ra bà đã cố hết sức rồi, giáo dục một đứa trẻ nếu không nghe lời mẹ thì phải cần đến một người ba ra mặt, cho nên đây hoàn toàn không phải lỗi sai của bà.

Mỗi người đều có cuộc sống riêng của mình.

Đây là cuộc sống của Trương Thanh Phong, cứ kệ để anh ta đi.

” Ninh Vũ Phi bất lực nói.

.


Bạn có thể tìm kiếm truyện với các từ khóa sau: Y Vương Vạn Dặm Truy Thê, truyện Y Vương Vạn Dặm Truy Thê, đọc truyện Y Vương Vạn Dặm Truy Thê, Y Vương Vạn Dặm Truy Thê full, Y Vương Vạn Dặm Truy Thê chương mới

Click Theo Dõi -> Fanpage để cập nhật website

Bạn đang đọc truyện trên 123truyen.vn , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!


Báo lỗi qua fanpage (Trả lời ngay)
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả.
Nếu gặp chương bị lỗi hãy gửi tin nhắn qua fanpage hoặc báo lỗi qua hệ thống để BQT xử lý!
Back To Top