Y Võ Song Toàn

Chương 282: Anh quen người này thật à?


Màu nền
Font chữ
Cỡ chữ
22px
Chiều rộng khung
100%
Dãn dòng
180%
trước sau →

Click Theo Dõi -> Fanpage Để Cập Nhật Truyện Y Võ Song Toàn

Điền Lộ đã đắc tội với người ta, cho nên bọn họ đến tìm cô ta là lẽ đương nhiên, Tần Lâm cũng chẳng thèm quan tâm làm gì.

Những cô gái này đều là bạn học của Tần Lâm, nhưng nếu muốn bắt nạt bạn học của Tần Lâm trước mặt anh thì đương nhiên anh không thể làm ngơ được.

Anh Báo hừ lạnh một tiếng: “Mẹ kiếp, mày cũng ngông đấy, phụ nữ mà tao thích thì đố ai dám cả, tao nói cho mày biết, tao thích hết cả đám phụ nữ này đấy, hôm nay nếu mày không tránh ra thì đừng trách tao sẽ xử mày luôn một thể!”

Tần Lâm bất lực lắc đầu, mất hứng với tên béo này, sau đó anh nói.

“Đại ca của mày là ai, Đoàn Bảo Đông hay Bùi Lương”.

Tên béo sững ra một lúc: “Biết Bùi đại ca à?”

Tần Lâm trả lời: “Mày có thể gọi cho Bùi Lương hỏi xem”.

Anh Báo do dự một hồi, có thể nói ra tên của hai đại ca thì rõ ràng Tần Lâm là người có hiểu biết, cũng có thể là người trong ngành, anh Báo cũng không dám sơ suất nên nhanh chóng lấy điện thoại ra và gọi video cho Bùi Lương.

Một lúc sau, Bùi Lương bật video lên, ông ta đang ở trong khách sạn và ôm một người phụ nữ trong tay, khi nhìn thấy anh Báo, ông ta có chút bực mình.

“Tên mập chết tiệt, mày gọi video cho tao làm gì?”

Anh Báo vội vàng cung kính nói: “Bùi đại ca, em đang ở quán karaoke, có gặp một người bảo biết anh, mời anh xem”.

Bùi Lương cau mày: “Mẹ kiếp, mày bị điên hả, người quen tao nhiều biết bao nhiêu...”

Khi Bùi Lương đang nói, bỗng anh Báo bật ngược camera lại.

Dần dần, gương mặt lạnh lùng của Tần Lâm lọt vào ống kính.

Bùi Lương nhìn thấy gương mặt quen thuộc này, suýt chút nữa ngã xuống giường!

“Cậu Tần!?”

Anh Báo có hơi biến sắc, nhanh chóng quay camera lại.

“Đại ca, anh quen người này thật à!”

Bùi Lương lập tức ngồi dậy, nghiêm túc nói.

“Mẹ kiếp, mày muốn thì cứ chết một mình đi, đừng có dắt tao theo, nếu mày đắc tội với cậu Tần thì nhanh chóng dập đầu xin lỗi đi! Nếu như chưa thì hãy tiếp đại cậu Tần thật chu đáo cho tao, nói lễ tân miễn phí cho cậu ấy, mày đừng có lúc nào cũng ngu như vậy nữa!”

“Vâng vâng vâng!”

Anh Báo bị dọa chết khϊế͙p͙, toàn thân toát mồ hôi lạnh nên lập tức chấn tỉnh lại.

Bùi đại ca trước đây chưa bao giờ căng thẳng như vậy, hơn nữa Bùi đại ca còn nói rất rõ rằng ngay cả ông ta cũng không dám đắc tội với cậu Tần, huống chi là một nhân vật nhỏ bé như anh Báo đây.

Sau khi cúp máy, anh Báo nhanh chóng cúi đầu xuống.

“Anh Tần, thật xin lỗi, là em có mắt mà không thấy Thái Sơn, nếu anh muốn đánh muốn mắng gì thì cứ tự nhiên!”

Tần Lâm lạnh lùng nói: “Cút đi, đừng ở đây làm chướng mắt”.

“Vâng vâng vâng, em cút ngay đây ạ!”

Nói xong, anh Báo trực tiếp nằm trêи mặt đất, co lại thành quả bóng rồi lăn ra ngoài.

Mấy tên đàn em khác nhìn thấy anh Báo như vậy liền không dám thất lễ, cả đám đều bò hết ra ngoài.

Một số bạn học cũng ngẩn ra.

Chuyện này cũng quá kịch tính rồi đó.

Vừa rồi đám côn đồ này còn đang ra oai chuyện mình đang làm, kết quả đến khi có một người gọi video cho Tần Lâm, nhìn anh một cái, sau đó mọi chuyện đã trở nên như vậy.

Tần Lâm hóa ra không phải người bình thường, ngay cả đám xã hội đen này cũng sợ anh như vậy, nhà họ Tần quả thực đã uy phong hơn trước rất nhiều.

Hôm nay họp mặt cũng đã lâu nên Tần Lâm định ra về, mọi người đường ai nấy đi.

Lúc ra về, quản lý của quán đã đích thân ra tiễn.

“Tiền rượu không nhiều, để tôi trả”.

“Không cần, không cần đâu, cậu Tần đến đây là đã cho chúng tôi thể diện rồi!”

Quản lý quán karaoke vô cùng khách khí với Tần Lâm, còn hơn cả ông chủ.

Điền Lộ đứng ngẩn ra ở phía sau.

Rồi nghĩ đến những lời châm chọc Tần Lâm trước đây.

Nói người ta không có tiền, không địa vị, không có can đảm.

Kết quả thì sao?

Tần Lâm người ta mới chính là ông chủ thực sự!

Tần Lâm cũng chẳng thèm để ý đến quán karaoke nhỏ này.

Lúc trước còn cho rằng Tần Lâm đang giả vờ, nhưng bây giờ xem ra siêu xe rượu ngon đều là thật.

Cô ta trước đây luôn tự cho mình là đúng, còn cho rằng Tần Lâm là tên rẻ rách!

Kết quả thì sao, Điền Lộ cứ như tự tát vào mặt mình vậy, sắc mặt trở nên vô cùng khó coi.

Anh Báo nhìn Điền Lộ, khiến cô ta bỗng giật mình.

Bởi vì Tần Lâm đã nói rằng, ai gây chuyện thì cứ đi tìm người đó.

Theo như mâu thuẫn trước đó của bọn họ, Điền Lộ lại nói khó nghe như vậy, đương nhiên Tần Lâm không thể nào giúp cô ta được.

Điền Lộ vô cùng sợ hãi, vội vàng nói.

“Tôi là bạn của anh Tần, trước đây chúng tôi đã từng yêu nhau, mấy người đừng có quá hỗn xược!”

Anh Báo sững ra một lúc, chẳng trách Điền Lộ lại tỏ ra kiêu ngạo như vậy, hóa ra cô ta là bạn gái cũ của anh Tần sao?

Quan hệ bạn gái cũ như thế này thì anh Báo cũng không dám động vào, ai biết được sau này người ta có hòa hợp lại không chứ.

Anh Báo vốn dĩ muốn tự mình xử lý Điền Lộ, nhưng bây giờ hắn đã từ bỏ ý định đó.

Tần Lâm căn bản chẳng nghe ra được bọn họ đang nói gì.

Sau khi rời khỏi quán karaoke, Điền Lộ mặt dày mang cao gót chạy theo Tần Lâm.

Các bạn học khác cũng ngượng ngùng rồi từ từ tản ra, nhưng riêng mỗi Điền Lộ vẫn nhất quyết đi theo.

Đi qua vài con đường, Điền Lộ bỗng rẽ vào một góc, cô ta nhìn thấy Tần Lâm, bỗng mặt đỏ bừng, sau đó cúi đầu, có chút ngượng ngùng.

“Theo tôi làm gì?”

Điền Lộ õng ẹo nói: “Tôi muốn xin lỗi cậu, trước đây tôi nói cậu như vậy là không đúng”.

Tần Lâm lắc đầu: “Tôi cũng không để ý, không có chuyện gì nữa thì cô đi được rồi đó”.

“Đợi một chút!”

Điền Lộ cuối cùng cũng tìm được cơ hội này, sau đó cắn môi nói.

“Tôi nói như vậy, thực ra là vì tôi từng rất giận cậu, tôi thích cậu như thế, sao cậu cứ luôn không để ý đến tôi chứ, thực ra... trong lòng tôi luôn có cậu”.

Điền Lộ bắt đầu tấn công một cách nhẹ nhàng, sau khi biết được Tần Lâm vô cùng lợi hại, cô ta mới tỏ ra hối hận.

Nếu như lúc gặp lại Tần Lâm nhiệt tình hơn một chút, sau đó ôn lại chuyện cũ, có khi nhờ vào thân hình của mình mà anh đã có thể ôm cô ta vào lòng rồi.

Bây giờ muốn cứu vãn tình hình thì lại hết sức ngượng ngùng.

Mặt Tần Lâm không chút cảm xúc: “Cái gì nên nói cũng đã nói rồi, trước đây tôi không thích cô thì bây giờ cũng vậy”.

Lời nói của Tần Lâm khiến Điền Lộ vô cùng xấu hổ, sau đó cô ta thở dài, giả vờ tỏ ra thất vọng lạc lõng.

“Vậy thì tôi có thể chụp một tấm ảnh với cậu làm kỉ niệm được không?”

Tần Lâm cau mày, anh vốn muốn từ chối, nhưng muốn chụp ảnh chung cũng không sao, nên đành gật đầu.

Điền Lộ lấy điện thoại ra, hai người chụp một tấm ảnh chung tương đối bình thường, cũng không có bất kì hành động thân mật nào, giống hệt như ảnh chụp chung giữa hai người bạn qua đường.

Sau khi chụp xong, Tần Lâm liền rời đi, Điền Lộ cũng không quấy rầy anh nữa.

Điền Lộ vội vàng bắt taxi về nhà, cô ta chỉnh lại bức ảnh, sau đó đăng lên Facebook.

“Thời gian thật đẹp khi có anh”.

Một biểu cảm yêu thương cũng được đăng ở phía sau, trông giống hệt như một bức ảnh của cặp đôi.

Sau đó còn có hai chữ ‘Thông báo’.

Tin Facebook như thế này quả thật hết sức mập mờ, đây rõ ràng là công khai quan hệ yêu đương.

Mặc dù không ghi rõ là bạn trai hay bạn gái, nhưng lại thêm các nhãn dán như thế này vào thì rõ ràng là đang muốn thông báo chuyện tình cảm.

Bạn có thể tìm kiếm truyện với các từ khóa sau: Y Võ Song Toàn, truyện Y Võ Song Toàn, đọc truyện Y Võ Song Toàn, Y Võ Song Toàn full, Y Võ Song Toàn chương mới

Click Theo Dõi -> Fanpage để cập nhật website

Bạn đang đọc truyện trên 123truyen.vn , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!


Báo lỗi qua fanpage (Trả lời ngay)
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả.
Nếu gặp chương bị lỗi hãy gửi tin nhắn qua fanpage hoặc báo lỗi qua hệ thống để BQT xử lý!
Back To Top