Click Theo Dõi -> Fanpage Để Cập Nhật Truyện Y Võ Song Toàn
“Chắc chắn là cậu, nếu không thì tại sao mọi người lại xảy ra chuyện, còn cậu thì bình an vô sự đứng đây được chứ? Nhất định cậu phải cho chúng tôi một lời giải thích hợp lý!”
“Đúng vậy! Nếu như cậu không nói thì hôm nay đừng mong rời khỏi đây”.
“Con trai tôi còn đang nằm trong phòng chăm sóc đặc biệt, nếu cậu không chịu giải thích thì cậu sẽ không xong với tôi đâu, tôi quyết sẽ liều cái mạng này với cậu!”
“Đúng thế! Rốt cuộc cậu đã làm gì con của chúng tôi rồi, bọn nhỏ chỉ mới hơn hai mươi thôi, vẫn còn đang tuổi xuân mơn mởn, sao cậu lại có thể ra tay được chứ? Cậu đúng là độc ác quá đi”.
Đối mặt với những lời nói đầy công kϊƈɦ như thế này, căn bản Tần Lâm cũng không thèm để tâm đến, anh cảm thấy bọn họ đều là lũ điên cả, hoặc là tâm lý không được bình ổn, bởi vì nhiều người đi như thế mà chỉ có mỗi Tần Lâm là không sao, đương nhiên bọn họ sẽ có thái độ tâm lý ngược đó, lúc nào cũng luôn cho rằng con mình xui xẻo, dựa vào gì mà anh lại có thể may mắn được chứ? Người nằm trong phòng chăm sóc đặc biệt không thể là Tần Lâm được sao?
Đúng là tâm lý đám đông!
Trong mắt bọn họ thì tốt nhất Tần Lâm nên là người nằm trong đó, vậy thì bọn họ mới an tâm, dựa vào gì mà có mỗi mình anh được trời độ chứ? Tại sao anh vẫn khỏe mạnh ở đây vậy?
Bọn họ không cam tâm!
Đây đều là suy nghĩ của bọn họ, không muốn nhìn thấy người khác tốt hơn mình, Tần Lâm đã đụng vào điểm xấu xa trong con người họ, vậy nên mới có người muốn Tần Lâm cũng phải nằm trong phòng chăm sóc đặc biệt giống như con của bọn họ vậy.
“Chẳng qua tôi chỉ mở một phòng khám mà thôi, tôi không có thù oán gì với bọn họ cả, tại sao tôi phải ra tay với bọn họ làm gì, thật nực cười”.
Tần Lâm cười khẩy nói, đám người này thật không chịu nói đạo lý, toàn là các ông bà già điển hình không chịu nói lý lẽ, nói cái không có thành có, bọn họ muốn nói cái gì thì là cái đó, chắc đây chính là lý lẽ của bọn họ đây mà.
“Tôi biết rồi, chắc chắn là do cậu ta ghen tị với con của chúng ta, bởi vì tụi nhỏ kiếm được một công việc đàng hoàng, đều tốt nghiệp trường danh tiếng, chắc chắn là như vậy”.
“Ra là thế, cậu ta chỉ mở phòng khám mà thôi, xem xem vẻ mặt khinh người của cậu ta kìa, đúng là đang ghen tị! Ghen tị có thể hại chết người đấy”.
“Chẳng phải vậy sao, một phòng khám rách nát mà cũng có thể so với con của chúng ta ư, con trai tôi tốt nghiệp Đại học y đấy, sau khi ra trường sẽ làm việc ở bệnh viện thành phố, còn cậu ta chỉ là một bác sĩ ven đường mà thôi”.
“Đúng vậy, chắc chắn là thế! Không thể để cho cậu ta chạy được, chúng ta phải bắt cậu ta vào đồn mới được, tuyệt đối không thể để loại người như cậu ta thoát được”.
“Lòng người khó đoán mà, bây giờ con người càng lúc càng không có bản lĩnh rồi, càng ngày càng kiêu ngạo, tính đố kị đã trở nên biến dạng rồi, cậu ta chính là một tên biến thái”.
“Con người bây giờ cũng xấu xa quá rồi đó? Cái gì cũng không bằng người ta rồi lại bắt đầu giở trò, cậu chưa xong với tôi đâu!”
“Mọi người đừng bỏ qua cho cậu ta, nếu không thì con của chúng ta sẽ phải chịu oan uổng đó sao? Bây giờ tụi nhỏ đang ở trong phòng chăm sóc đặc biệt, nhất định tên nhóc này phải làm cho rõ ràng!”
Đột nhiên đám đông liên trở nên phấn khích, quay ánh mắt hung dữ nhìn về phía Tần Lâm, bây giờ anh đang là kẻ tình nghi duy nhất, vậy nên anh nhất định phải chịu hình phạt thật nghiêm khắc và xin lỗi con của bọn họ.
“Các người ăn nói lung tung, cháu tôi không phải loại người như vậy”.
Đường Mẫn tức giận nói.
Tiểu Lâm là người như thế nào đương nhiên bà biết rõ, hơn nữa, người có thể làm bác sĩ phải là người có tấm lòng nhân ái, mặc dù Tiểu Lâm mở phòng khám riêng, nhưng cũng không cần thiết để đi hãm hại người khác? Những người này hoàn toàn là đang lấy dạ tiểu nhân đo lòng quân tử.
“Biết người biết mặt không biết lòng, cậu ta cảm thấy bản thân quá thấp kém, lúc nào cũng thua người khác, nếu không thì tại sao lại hại con của chúng tôi? Chẳng phải là do thân phận cậu ta thấp kém hay sao, không có cảm giác mình tồn tại à? Xã hội ngày nay cặn bã như thế này nhiều lắm, không đếm xuể luôn ấy nhỉ”.
“Đúng vậy, để cậu ta lấy cái chết để tạ tội đi, loại người này thật đúng là cặn bã của xã hội!”
Mẹ của Trương Thiên Trạch là Vương Thúy Hoa bước lên phía trước, thân là người của gia đình theo nghề y thì đều khổ tâm cả, bây giờ họ chỉ có thể cầu nguyện cho con mình trong phòng chăm sóc đặc biệt mà thôi.
“Con của tôi thật đáng thương, nó ưu tú như vậy mà lại bị tên cặn bã này hãm hại”.
“Đúng vậy đấy, tên nhóc này quá độc ác rồi, đều tại cậu ta cả!”
“Mau báo cảnh sát đi, bắt cậu ta lại, để cậu ta ngồi tù cả đời đi”.
Đối mặt với những lời nói công kϊƈɦ điên cuồng của đám người này, Đường Mẫn lập tức bật khóc, đám người này cũng gây sự vô lý quá rồi đấy? Chỉ bởi vì người nằm trong phòng chăm sóc đặc biệt kia không phải Tần Lâm mà là con của bọn họ, vậy nên bọn họ mới đổ hết mọi tội lỗi lên đầu anh, rốt cuộc đạo lý ở đâu đây?
Càng nhiều người càng thị phi, bà căn bản không thể đấu lại bọn họ, sau một hồi cãi vã thì Tần Lâm đã trở thành mục tiêu chỉ trích, lúc này Đường Mẫn liền nhận hết mọi tội lỗi vào người, nếu như không phải do bà thì Tần Lâm đã không xuất hiện ở đây, cũng không bị bọn họ vây quanh như vậy, đã vậy lại còn đòi đền mạng cho con của bọn họ.
Những người này đều vô cùng xấu xa, một mực muốn Tần Lâm làm vật tế, bọn họ lo lắng tức giận đến mức hóa rồ, lúc này còn vây chặt Tần Lâm, không để anh rời khỏi nửa bước.
“Dì Hai đừng khóc nữa, không có gì để giải thích với bọn họ cả, đều là theo bầy đàn mà thôi, họ thậm chí còn không phân biệt rõ sự thật, vậy thì có khác gì so với đứa trẻ ba tuổi đâu chứ? Ngu ngốc, nực cười, thậm chí còn khiến cho người ta cảm thấy thương hại”.
Tần Lâm cười mỉa nói, đám người này luôn áp đặt suy nghĩ của mình lên người khác, đồng thời muốn kết quả xấu nhất xảy ra với người khác, nhằm đạt được mục đích khiến cho bọn họ yên tâm, nếu như lúc này Tần Lâm bị bắt hoặc xin lỗi con của bọn họ thì bọn họ mới có thể vui vẻ được.
“Phụ huynh đâu?”
Tiếng gọi ở phòng chăm sóc đặc biệt khiến cho các bậc cha mẹ tức tốc chạy đến, lo lắng vây quanh bác sĩ.
“Bác sĩ? Con trai tôi như thế nào rồi?”
“Con trai tôi đâu, bác sĩ, thằng bé không sao chứ? Đã tỉnh chưa?”
“Con gái tôi sao rồi bác sĩ, có gì khác thường không, tôi xin bác sĩ hãy cứu lấy con bé, nhà tôi chỉ có mỗi một đứa con gái này thôi, hu hu”.
Mỗi người nói một câu khiến cho bác sĩ tức đến mức muốn quát, nhưng ngay lúc này thì không thể mở lời được.
“Yên tĩnh đi! Đây là bệnh viện, không phải nhà của mấy người. Nếu các người còn làm ồn thì tự đi mà cứu, tôi không cứu nữa”.
Bác sĩ trầm giọng trách mắng, lúc này mọi người mới trở nên yên lặng.
“Bây giờ tình trạng của bệnh nhân rất không ổn định, vậy nên chúng tôi phải tiếp tục quan sát, bây giờ mọi người có thể quay về sớm để nghỉ ngơi, người ngoài không thể vào phòng chăm sóc đặc biệt được, bệnh viện chúng tôi sẽ có người chăm sóc 24/24, tạm thời chưa có nguy hiểm đến tính mạng, nhưng vẫn chưa có dấu hiệu tỉnh lại”.
Bác sĩ trầm giọng nói.
Tất cả mọi người đều tỏ ra lo lắng, chuyện này có gì khác nhau đâu? Đợi cả một ngày một đêm đều không có tin tức cả rồi, tất cả đều đang như thịt trêи nồi vậy, sốt ruột không sao tả được.
“Tần đại sư? Hóa ra cậu lại ở đây à?”
Viện trưởng kinh ngạc nói, nói Tào Tháo thì Tào Tháo đến, vừa nãy còn đang suy nghĩ làm sao có thể tìm được Tần đại sư thì Tần đại sư lại xuất hiện ngay trước mắt.
“Tôi đến để xem thử, tình trạng bệnh nhân như thế nào rồi?”
Tần Lâm gật đầu.
“Tình trạng của bệnh nhân rất không ổn định, hơn nữa chúng tôi cũng chưa từng gặp qua tình trạng này, Tần đại sư, lần này cậu nhất định phải ra tay giúp đỡ đấy”.
Viện trưởng thành khẩn nói, trong lòng thầm vui mừng, có Tần đại sư ở đây rồi thì chắc chắn mọi chuyện sẽ ổn!
Bạn có thể tìm kiếm truyện với các từ khóa sau:
Y Võ Song Toàn,
truyện Y Võ Song Toàn,
đọc truyện Y Võ Song Toàn,
Y Võ Song Toàn full,
Y Võ Song Toàn chương mới
Click Theo Dõi -> Fanpage để cập nhật website
Bạn đang đọc truyện trên 123truyen.vn , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!