Y Thủ Che Thiên

Chương 489: Người cuối hạng


Màu nền
Font chữ
Cỡ chữ
22px
Chiều rộng khung
100%
Dãn dòng
180%
trước sau →

Click Theo Dõi -> Fanpage Để Cập Nhật Truyện Y Thủ Che Thiên

Nghe được lời nói của Mộ Chỉ Ly, Hàn Như Liệt không khỏi đưa tay nắm ở đầu vai của nàng, nhiệt độ ấm áp gần như nóng rực xuyên qua lòng bàn tay của hắn truyền vào trong lòng của Mộ Chỉ Ly, “Thứ hạng ở trên đó cũng không có nghĩa là thực lực chân chính.”

Thứ hạng này chẳng qua là dựa theo tu vi lúc đến mà sắp xếp, lực chiến đấu thực sự cũng không phải là dựa vào tu vi mà quyết định. Tất cả mọi người đều biết thực lực của Mộ Chỉ Ly vì bị thương mà thụt lùi, cho nên cũng không có chút kinh ngạc nào.

Mộ Chỉ Ly cười một tiếng, chuyển mắt nhìn về phía Hàn Như Liệt ở bên cạnh, nói: “Ta không sao, chỉ là cảm khái thực lực đệ tử đi Vô tận thí luyện rất mạnh mà thôi.”

“Hôm nay chỉ tới tám trăm người, còn thiếu hai trăm người nữa chưa tới, từ giờ tới lúc thí luyện bắt đầu sợ là còn có một đoạn thời gian ngắn nữa, thứ hạng sắp xếp của chúng ta cũng sẽ có biến hóa không nhỏ.” Mộ Dật Thần chậm rãi lên tiếng nói, bây giờ đang không ngừng có người gia nhập, thứ hạng của bọn họ cũng không ngừng biến hóa.

Trong mười người ở đây, thứ hạng cao nhất là Mộ Dật Thần, dĩ nhiên là đứng thứ hạng đầu tiên! Có điều là Hắc ám truyền thừa mà hắn đón nhận vốn cũng không phải là mạnh bình thường, ngay sau đó chính là Bắc Minh Hải, mặc dù thực lực của hắn so với Mộ Dật Thần chỉ thấp hơn một chút, nhưng cũng đã đứng thứ tám mươi bảy.

Tám trăm người trên cơ bản đều phân tán ra, thứ tự xếp hạng của mỗi người dường như đều hơn kém nhau một trăm tên. Kèm theo sự xuất hiện của những người khác, danh tự của mọi người không ngừng biến hóa, duy nhất không thay đổi cũng chỉ có Mộ Chỉ Ly, từ đầu đến cuối đều là đứng đầu từ dưới lên.

“Đệ tử Trúc Cơ Cảnh lại cũng có thể đến Vô Tận Hải, đây là vương quốc ở đâu? Chẳng lẽ cả vương quốc cũng tìm không ra được đệ tử có thực lực mạnh hơn một chút sao?”Một gã nam tử nhìn bảng xếp hạng, cuối cùng gã cười lên ha hả.

“Đúng vậy a, nếu nói lúc trước thực lực kém cỏi nhất đều ở Linh Tịch Cảnh, bây giờ xuất hiện đệ tử Trúc Cơ Cảnh. Thật là một chút tự giác cũng không có a, tới nơi này còn không phải là muốn chết?” Bạn tốt ở bên cạnh cũng cười nói, thực lực của bọn họ ở trên bảng xếp hạng cũng coi như là đứng chót, chỉ là cuối cùng xuất hiện một tên, ngược lại cho bọn họ an ủi lớn lao.

Tròng mắt đen của Mộ Chỉ Ly đột nhiên trầm xuống, một khắc sau, tia tinh mang sắc bén khiếp người đột nhiên hiện lên, thẳng tắp mà nhìn về phía hai người đang nói chuyện ở cách đó không xa.

Trong phút chốc Cổ Cường và Cổ Tráng nhận ra có một ánh mắt lạnh như băng tập trung vào bọn họ, không khỏi xoay đầu lại, chờ tới lúc bọn hắn nhìn thấy người đang nhìn mình là một mỹ nhân như hoa như ngọc, thì sự lo lắng ở trong mắt nhanh chóng tiêu tán, ngược lại hóa thành vẻ cười dâm đãng.

Ngày thường bọn họ trêu hoa ghẹo nguyệt vô số, mỹ nhân như vậy vẫn là lần đầu tiên gặp mặt, thật sự là cực phẩm a! Không khỏi quan sát chung quanh, sau khi phát hiện bọn họ là anh tuấn nhất, trong lòng không khỏi hiện lên chút ý niệm.

Hàn Như Liệt chú ý tới ánh mắt của hai người, trong mắt hiện lên sát ý, thân là nam tử hắn quen thuộc với ánh mắt như vậy cực kỳ. Dám động tâm tư với Ly Nhi của hắn như thế, quả thực lại tìm chết!

Mộ Chỉ Ly lạnh lùng hất trường bào màu trắng, quả đấm dần dần nắm chặt, mở rộng bước chân hướng về phía hai người chậm rãi đi tới.

Nhìn thấy Mộ Chỉ Ly hướng về phía bọn họ đi tới, sắc mặt của Cổ Cường và Cổ Tráng vui vẻ, chợt tiện đà nói: “Vậy thì người đứng thứ nhất từ dưới lên cũng thật là buồn cười! Bị chúng ta nói như vậy ngay cả đầu cũng không dám ngẩng lên, nhát như chuột a.”

“Đúng vậy, chắc hẳn đã sớm tìm lấy một chỗ nào đó để trốn rồi đi, sợ bị người cười nhạo, ha ha.”

Ánh mắt của Mộ Chỉ Ly càng lạnh như băng, khóe miệng nhếch lên một độ cong nhàn nhạt, khuôn mặt bình thản làm cho người ta đoán không ra nàng đang suy nghĩ cái gì.

Trong khoảng thời gian ngắn, Mộ Chỉ Ly đã tới trước mặt hai người, lúc này hai người Cổ Cường và Cổ Tráng mới ngừng nói chuyện, mừng rỡ nhìn mỹ nhân trước mặt, không biết nàng ấy muốn nói cái gì.

“Ta không có trốn đi, càng không có không dám gặp người.” Giọng nói trong trẻo lạnh lùng từ trong miệng Mộ Chỉ Ly truyền ra, gió mát không tiếng động thổi qua, những lời này thổi tan ở trong gió.

“Cái gì?” Cổ Mạnh mơ hồ một trận, rõ ràng là đầu óc còn đờ đẫn.

Mộ Chỉ Ly nhàn nhạt nhếch môi, trong mắt đều là vẻ trào phúng, “Các ngươi vẫn khinh thường một gã đứng hàng cuối cùng, hắn đang ở trước mặt các ngươi, xem ra hai vị đối với ta rất bất mãn a?”

Chỉ một thoáng, thời gian giống như là đã ngưng đọng lại. Cổ Cường và Cổ Tráng kinh ngạc nhìn Mộ Chỉ Ly ở trước mặt, không thể tin nói: “Ngươi chính là gã xếp hạng cuối cùng kia?”

“Ta thấy hai vị giống như rất muốn gặp mặt ta một chút, cho nên ta tới đây.” Mộ Chỉ Ly bình thản, khuôn mặt hiện lên sát ý, sau một khắc, không đợi hai người kịp phản ứng, hai tay đột nhiên lộ ra.

Chờ tới khi Cổ Cường nhận ra nguy hiểm thì đã không còn kịp nữa rồi, vừa không kịp đề phòng đã bị hai ngón tay của Mộ Chỉ Ly chỉ lên! Sự chấn động hiện lên trên mặt hai người, hai mắt trợn tròn, giống như muốn nói cái gì, lời nói lại bị kẹt ở trong cổ họng không có cách nào nói ra.

Chậm rãi thu hồi tay của mình, chân mày Mộ Chỉ Ly ngay cả nâng cũng không nâng lên một chút. Lưu loát xoay người lại, hướng về phía đám người Hàn Như Liệt đi tới.

Rầm! Rầm!

Hai tiếng âm thanh rơi xuống đất vang lên, trong tích tắc lúc Mộ Chỉ Ly xoay người, thân hình của Cổ Cường và Cổ Tráng đồng thời rơi xuống mặt đất.

Một màn này phát sinh ở trong khoảng thời gian cực ngắn, đợi tới khi bằng hữu của hai người Cổ Cường kịp phản ứng, thì hết thảy đã hoàn toàn kết thúc rồi. Cổ Hạo vội vàng thăm dò hơi thở của hai người, rung động nói: “Bọn họ chết rồi…..”

“Hít…..”

Mọi người hít một hơi lãnh khí, thời gian đối mặt chỉ là một chút mà đã chết rồi? Vào thời điểm Mộ Chỉ Ly ra tay, bọn họ thậm chí còn không có cảm nhận được nửa điểm Thiên Lực thay đổi, vậy bọn hắn đã chết như thế nào?

Ai cũng nghĩ mãi mà không ra nguyên nhân ở trong đó, lại nói thực lực của Mộ Chỉ Ly cùng lắm chỉ là Trúc Cơ Cảnh, tu vi của Cổ Cường và Cổ Tráng đều là Linh Tịch Cảnh a, sao có thể chỉ trong thời gian nháy mắt đã giết được hai người?

Trong tầm mắt là bóng lưng của Mộ Chỉ Ly tràn đầy ngạo khí, bộ dạng khí định thần nhàn tựa hồ như chuyện giết hai người kia là chuyện cực kỳ đơn giản, một cỗ khí thế khó tả từ trên người nàng tỏa ra, khiến cho mọi người nhao nhao biến sắc.

Xem ra thực lực của người đứng cuối này không thể khinh thường a, mặc dù chỉ là Trúc Cơ Cảnh, nhưng đệ tử Linh Tịch Cảnh đứng ở trước mặt nàng căn bản là không đủ nhìn, trong lúc nhất thời, mọi người đều đem Mộ Chỉ Ly ghi tạc ở trong lòng bọn hắn.

Trên khuôn mặt tuấn tú của Hàn Như Liệt vẫn giương lên nụ cười nhàn nhạt, ở đây nhiều người như vậy sợ là chỉ có hắn mới biết Ly Nhi là làm như thế nào. Khi xưa Ly Nhi đã đem các huyệt vị trọng yếu của cơ thể nói cho hắn biết, hắn cũng luyện tập rất lâu, lúc trước một chiêu đó hắn cũng có thể sử dụng được.

Đám người Bắc Minh Hải cũng kinh ngạc nhìn Mộ Chỉ Ly, thật sự không rõ là nàng dùng phương pháp nào giết hai người kia. Trong lúc nhất thời, ở trong mắt bọn họ Mộ Chỉ Ly trở nên bí hiểm .

Quả thực, nếu không phải là thủ đoạn của nàng nhiều vô cùng tận, làm sao có thể dùng tu vi Thiên Huyền Cảnh ở trong Hạt giống chiến trổ hết tài năng.

Cổ Cường và Cổ Tráng lại bị đối phương giết như vậy, sắc mặt của đám người Cổ Hạo rất là khó coi, nhiều người nhìn chăm chú như vậy, nếu như không ra tay, sợ là mặt mũi của bọn họ hoàn toàn bị mất sạch. Nếu nói ra tay, hiện tại quả thực bọn họ không có nắm chắc, động tác của nữ tử kia thực sự là quá quỷ dị, thực lực của Trúc Cơ Cảnh mà khủng bố như thế, những người ở bên cạnh nàng lại cường hãn tới mức độ nào?

Cảnh này khiến cho bọn hắn cố kỵ không thôi, sau khi do dự một hồi lâu, vẫn là quyết định tạm thời ẩn nhẫn, vào lúc không biết rõ thực lực của bọn họ thì vẫn là không nên tự tiện động thủ mới đúng, nếu không sẽ giống như hai người Cổ Cường, cứ như vậy mà chết ở chỗ này thật sự là thiệt thòi rồi.

Đám người Cổ Hạo thờ ơ khiến cho mọi người than thở một hồi, nhưng mà bọn họ cũng hiểu quy tắc của cái thế giới này chính là cường giả vi tôn, cái đạo nghĩa huynh đệ gì đó ở đây chỉ là lời nói suông. Ai sẽ vì một người chết mà liều mạng với đối phương?

Mộ Chỉ Ly nhìn ánh mắt đám người Cổ Hạo lập lòe bất định, trong lòng cũng có chút nghi hoặc. Đối phương vậy mà cũng ẩn nhẫn như vậy? Thật sự có chút khó tin. Nếu như Mộ Chỉ Ly biết ý nghĩ của bọn hắn, tất nhiên sẽ cảm thất rất buồn cười.

Một chiêu này của nàng chẳng qua là thừa dịp người ta không đề phòng, khi đó sử dụng tốt nhất, nếu như đối phương đã đề phòng rồi, sao nàng có thể đụng chạm đến tử huyệt của đối phương?

Mộ Chỉ Ly yên lặng mà đứng ở tại chỗ, trên khuôn mặt bình tĩnh không có chút bất ổn nào, ánh mắt lãnh đạm nhìn mặt đất, một cỗ hàn ý từ trên người nàng phát ra, làm cho người ta không dám tới gần.

Lãnh ý mà Mộ Chỉ Ly tản ra lại không có chút ảnh hưởng nào đối với Hàn Như Liệt, nhớ ngày đó khi bọn họ mới quen biết, Mộ Chỉ Ly cũng là cái bộ dáng người lạ chớ đến gần, hắn rất là quen thuộc.

Đúng là bộ dáng lạnh nhạt như vậy của Mộ Chỉ Ly, càng làm cho mọi người cảm thấy nàng thâm sâu khó lường. Sau khi giết hai người xong, lại không lo lắng chuyện đối phương tìm đến chút nào, thái độ kia quả thực không đem bọn họ đặt vào trong mắt!

Số người đang không ngừng tăng lên, bây giờ tất cả mọi người đều đã đến rồi, chẳng qua vốn dĩ là một ngàn người giờ trở thành chính trăm chín mươi tám người, đối với chuyện này ai cũng không nói cái gì.

Buồn cười, hai người kia không phải là bởi vì chế giễu người đứng thứ hạng cuối cùng mà bị giết sao? Chẳng lẽ lại để bọn họ theo gót hai người Cổ Cường?

Đợi sau khi mọi người đến đông đủ, một lão giả áo đen đột nhiên xuất hiện ở trong tầm mắt của mọi người, đứng ở bên cạnh tấm bia đá, ánh mắt sắc bén ở trên thân mỗi người lần lượt quét qua.

Khi tầm mắt của lão giả rơi ở trên thân mỗi người, mọi người chỉ cảm thấy một cỗ áp lực cực lớn nghênh tiếp bọn họ, ngay cả làm một động tác rất nhỏ cũng khó khăn cực kỳ.

Trong mắt của Mộ Chỉ Ly hiện lên sự kinh hãi, thực lực của lão giả này lại cường hãn đến vậy! Loại cảm giác không có cách nào kháng cự này trừ bỏ ban đầu, khi đó mình còn chưa trưởng thành, đã rất lâu chưa từng biết đến rồi, không ngờ tới bây giờ lại một lần nữa cảm nhận được.

Người này đến từ Bồng Lai Bí Cảnh sao? Khuôn mặt Mộ Chỉ Ly phát ra sự nhiệt huyết, Bồng Lai Bí Cảnh kia quả thực là cường giả như mây, thực lực của lão giả ở trước mắt sợ là không phải cao nhất.

Thấy sự nhiệt huyết ở trong mắt mọi người, trong đôi mắt sâu thẳm giống như ở trong giếng cổ của lão giả kia xẹt qua chút chấn động, nhưng mà khi hắn thực hiện chuyển hướng tới tấm bia đá, nhìn thấy hai cái tên trên tấm bia đá tụt xuống dưới cùng, chân mày không khỏi nhấc lên.

Động tác của đám tiểu tử này đúng là rất nhanh, lúc này vừa mới tới mà cũng đã chết hai người, đến cuối cùng cũng không biết là có bao nhiêu người sống sót trở về.

“Cổ Mạnh và Cổ Cường này chết như thế nào?” Hạ Trường Thanh chậm rãi lên tiếng hỏi, khuôn mặt dửng dưng tĩnh lặng như hồ, ai cũng nhìn không thấy suy nghĩ của hắn.

Nghe thấy lời nói của Hạ Trường Thanh, mọi người đồng loạt quay đầu nhìn về phía Mộ Chỉ Ly. Căn bản là không cần phải trả lời, hành động này đã chỉ rõ ai là Mộ Chỉ Ly rồi.

Theo mọi người tầm mắt nhìn lại, Hạ Trường Thanh cũng nhìn thấy Mộ Chỉ Ly trong tầm mắt. Chỉ thấy Mộ Chỉ Ly hơi ngẩng đầu, nhìn về phía tầm mắt của hắn không có nửa điểm e ngại, nhìn thấy bộ dạng không sợ đó làm hắn hơi sửng sốt.

Khóe miệng của Hạ Trường Thanh hiện lên nụ cười như có như không, chợt thu hồi tầm mắt của mình, đến khi hắn nhìn thấy cái tên đứng cuối cùng trên tấm bia đá, trong mắt hiện lên sự kinh ngạc.

Trúc Cơ Cảnh? Thậm chí có đệ tử Trúc Cơ Cảnh tham gia Vô tận thí luyện? Vô tận thí luyện cử hành nhiều năm như vậy, vẫn là lần đầu tiên nhìn thấy đệ tử tu vi thấp như thế.

“Ai là người đứng cuối hạng?” Hạ Trường Thanh không khỏi lên tiếng hỏi. Dựa vào sự từng trải của hắn tự nhiên hiểu tuyệt đối không phải là vương quốc nào đó tìm không ra đệ tử có tu vi cao, nhất định là đệ tử Trúc Cơ Cảnh này có chỗ bất phàm.

Khi Hạ Trường Thanh vừa nói xong, sắc mặt của mọi người đều có chút quỷ dị, không khỏi một lần nữa nhìn về phía Mộ Chỉ Ly ở cách đó không xa, đây thật sự là…..

Đám người Thiên Nhi cũng có chút khẩn trương, lão già này liên tiếp hỏi Mộ Chỉ Ly, sẽ không có vấn đề gì chứ? Bọn họ chỉ biết sau khi tiến vào Vô tận thí luyện, giết đệ tử khác vốn là bình thường, nhưng bây giờ Vô tận thí luyện vẫn chưa bắt đầu, chẳng lẽ động thủ sẽ bị trừng phạt gì sao?

Sau khi nhận thấy mọi người lại nhìn về phía Mộ Chỉ Ly, trong mắt Hạ Trường Thanh lại xẹt qua vẻ tò mò, thực lực của nha đầu kia chỉ là Trúc Cơ Cảnh lại có thể giết hai đệ tử Linh Tịch Cảnh? Quả thật không tầm thường a…..

Cảm nhận được tầm mắt đánh giá của lão giả, trong lòng Mộ Chỉ Ly cũng có chút bồn chồn, không biết rốt cục lão giả này muốn làm gì…..

Vào lúc mọi người đang sôi nổi bàn tán, lão giả lại đột nhiên chuyển chủ đề: “Xem ra tất cả các người đều là người nổi bật của các nước, nhưng mà ta phải nhắc nhở các ngươi, ở đây sẽ không có người bởi vì thân phận của các ngươi mà đối với các ngươi có chút thay đổi. Trong Vô Tận Hải có rất nhiều bảo bối và cạm bẫy, điều các ngươi cần phải làm là còn sống đi tới cửa ra.

Dĩ nhiên, đây là căn cứ vào tốc độ và sự thăng cấp của các ngươi để phán đoán thành tích, chỉ cần đối thủ chết đi một người, cơ hội thành công của các ngươi sẽ lớn hơn một phần. Bây giờ, ta tuyên bố, Vô tận thí luyện bắt đầu!”

Mọi người tâm thần rùng mình, câu nói cuối cùng của Hạ Trường Thanh rõ ràng là cổ vũ bọn họ tàn sát lẫn nhau. Mọi người đều rõ ràng tính kích động của những lời nói này, chắc chắn muốn sống sót ở trong Vô Tận Hải này không phải là việc dễ dàng.

Sau một khắc, chung quanh mọi người lại một lần nữa phát sinh biến hóa, cho đến khi nước biển tràn vào trong mắt, mũi của mỗi người thì bọn họ mới hiểu được bọn họ đã tới Vô Tận Hải!

Đây là một hải vực nhìn không thấy biên giới, ngẩng đầu nhìn thậm chí còn không thấy ánh mặt trời chiếu xuống, càng xuống càng tối tăm, khiến cho mọi người nhìn không rõ phía trước.

Cũng may dựa vào tu vi của bọn họ hoàn toàn có thể dùng Thiên Lực che chở toàn thân để tiến về phía trước, nếu không chọn cách bơi lội sợ là không biết bao lâu mới có thể tới đầu bên kia của Vô Tận Hải.

Tu Luyện Giả dày đặc như những chấm màu đen nhỏ, điên cuồng lao về phía trước, sợ rơi ở phía sau. Lời của Hạ Trường Thanh bọn họ khắc sâu ở trong đầu, ai đủ nhanh để đến lối ra, khả năng thành công của người đó sẽ tăng thêm.

Đám người Mộ Chỉ Ly cũng không có chần chờ chút nào hướng về phía trước lao đến, ở trong hải vực không có giới hạn này thỉnh thoảng sẽ xuất hiện các loài cá yêu thú, vừa thấy người sẽ điên cuồng công kích. Chính vì có sự tồn tại của những yêu thú này, tốc độ của mọi người mới có thể nhanh chóng phân biệt ra.

Lúc chúng đệ tử điên cuồng tiến lên, ở trong lối ra có một gian phòng đá cực kỳ lớn, trưởng lão của các môn phái đều ngồi ngay ngắn ở đó. Một vài bức tranh khác nhau xuất hiện ở trên bề mặt bức tường, mà trong bức tranh kia rõ ràng chính là đệ tử trong Vô Tận Hải!

Hiển nhiên, trưởng lão của các môn phái ở đây đang chăm chú nhìn động thái của các đệ tử trong Vô Tận Hải, số lượng thí luyện nhiều như thế đều là do bọn họ tạo thành, thủ đoạn của bọn họ cường đại, hiển nhiên là không cần phải nói.

“Hạ Trường Thanh, trong Vô tận thí luyện lần này đệ tử thực lực mạnh nhất là ai?” Sau khi Cố Kính Sơn thấy Hạ Trường Thanh trở về không khỏi lên tiếng hỏi.

Trưởng lão môn phái khác cũng đồng loạt nhìn về phía Hạ Trường Thanh, bình thường đệ tử có thực lực mạnh nhất cũng là đối tượng trọng điểm mà bọn họ chú ý tới.

Thấy bộ dạng tò mò của mọi người như vậy, Hạ Trường Thanh cũng không có tự cao tự đại, nói: “Lần này, đệ tử có thực lực tên là Mộ Dật Thần, thực lực đã đạt tới Hóa Thân Cảnh hậu kỳ. Ở vương quốc tu luyện cũng có thể đạt tới tu vi này thật sự không dễ dàng a!”

Nghe vậy, mọi người đồng loạt nhìn về phía bức tranh ở trên tường, trong nháy mắt đã tìm được vị trí hiện tại của Mộ Dật Thần. Thẻ thân phận ở trong tay bọn hắn còn có một tác dụng khác, đó chính là để cho bọn họ xác nhận được vị trí của mỗi đệ tử.

Lúc này Mộ Dật Thần đang cùng đám người Mộ Chỉ Ly đồng tâm hiệp lực hướng về phía trước lao đến, nhưng phàm là yêu quái chặn đường đều bị hắn giết chết toàn bộ. Mỗi một chiêu xuất ra nhất định đều có một con yêu thú bị diệt vong, sạch sẽ gọn gàng!

Thấy thế, chư vị trưởng lão rối rít gật đầu, biểu hiện như vậy quả nhiên không hổ là đệ tử có thực lực mạnh nhất. Tiếp theo phải nhìn hắn biểu hiện như thế nào, không ít trưởng lão đều cố ý chú ý hắn.

Đúng lúc này, Cố Kính Sơn lại khẽ ồ một tiếng, nói: “Ở đây sao lại có đệ tử Trúc Cơ Cảnh? Thực lực như vậy lại đến được Vô Tận Hải sao?”

Lúc Cố Kính Sơn chú ý Mộ Dật Thần thì thuận tiện quan sát người cùng tổ với hắn một phen, tới khi hắn thấy Mộ Chỉ Ly thì không khỏi bị tu vi kia làm cho kinh hãi một phen.

Trên mặt những người khác cũng lộ ra sự hiếu kỳ, những năm qua đệ tử tham gia Vô Tận Hải tu vi kém cỏi nhất cũng là Linh Tịch Cảnh, Nguyên Anh Cảnh chiếm đa số, Trúc Cơ Cảnh thì thấy cũng chưa từng thấy qua.

Hạ Trường Thanh cười khẽ, “Người đứng đầu và người đứng cuối lại cùng một tổ, thật thú vị!”

“Dường như Hạ trưởng lão đối với người đứng hạng chót này có vài phần kính trọng?”

“Không sai, Mộ Chỉ Ly này mặc dù tu vi là Trúc Cơ Cảnh, nhưng lúc trước có hai gã đệ tử Linh Tịch Cảnh bị nàng ta giết, xem ra tiểu nha đầu này phải có không ít thủ đoạn.” Tầm mắt của Hạ Trường Thanh rơi vào trên người Mộ Chỉ Ly, nàng ấy không sợ hãi làm cho hắn kinh ngạc.

Theo lý thuyết, đệ tử tu vi thấp như vậy ở nơi này hẳn là phải cảm thấy áp lực bội phần mới đúng, nhưng mà từ trên người của nàng ấy lại không cảm giác được sự tồn tại của áp lực, ngược lại bộ dạng khí định thần nhàn của nàng lại lộ ra vẻ mười phần tự tin.

Ánh mắt chiêu mộ các đệ tử khác của Hạ Trường Thanh hắn và những trưởng lão khác không giống nhau, cho tới bây giờ hắn chưa bao giờ quan tâm thực lực của đệ tử hiện tại là như nào, hắn quan tâm tới khả năng tiềm tàng của đệ tử này hơn!

Năm tháng sinh hoạt của Tu Luyện Giả kéo dài như vậy, chỉ cần có khả năng tiềm tàng, thực lực tăng lên chỉ là chuyện sớm hay muộn. Vì vậy hắn đối với thực lực cũng không coi trọng.

So với người đứng đầu Mộ Dật Thần, hắn đối với Mộ Chỉ Ly này càng có hứng thú hơn!

“Dựa vào Trúc Cơ Cảnh giết chết hai tên đệ tử Linh Tịch Cảnh?” Cố Kính Sơn kinh ngạc nói, chiến đấu vượt cấp thực lực tựa hồ có mạnh mẽ hơn một chút nha, mắt chọn đệ tử của Hạ Trường Thanh nổi tiếng chuẩn xác, xem ra mình cũng phải chú ý nhiều hơn tới Mộ Chỉ Ly này.

“Không biết đây là đệ tử của vương quốc nào? Người đứng đầu, kẻ đứng cuối cùng đều lọt vào mắt ngươi a.” Một vị khác trưởng lão cười nói.

“Bọn họ là đệ tử của Trì Mân Quốc, trước đây đệ tử của Trì Mân Quốc thực lực cũng không có gì đặc biệt, đã mấy lượt thi cũng chưa từng bị chọn lên.”

“Đúng vậy a, có lẽ lần này có thể có kết quả không giống như thế đi. Trường Thanh, ta nhớ Quốc chủ của Trì Mân Quốc trước kia hình như là đệ tử của Thiên Âm Môn các ngươi a!"

Bạn có thể tìm kiếm truyện với các từ khóa sau: Y Thủ Che Thiên, truyện Y Thủ Che Thiên, đọc truyện Y Thủ Che Thiên, Y Thủ Che Thiên full, Y Thủ Che Thiên chương mới

Click Theo Dõi -> Fanpage để cập nhật website

Bạn đang đọc truyện trên 123truyen.vn , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!


Báo lỗi qua fanpage (Trả lời ngay)
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả.
Nếu gặp chương bị lỗi hãy gửi tin nhắn qua fanpage hoặc báo lỗi qua hệ thống để BQT xử lý!
Back To Top