Click Theo Dõi -> Fanpage Để Cập Nhật Truyện Y Thủ Che Thiên
Thiên Lực trong trời đất cuồng bạo ba động, sát ý lạnh lẽo tràn ngập, bầu trời vốn màu đen dưới không khí này lại lộ ra vẻ áo lực.
Khu rừng bát ngát, giờ phút này đã hoàn toàn hỗn loạn, hai đội nhân mã bắt đầu thi triển ra vũ kỹ, mà đám người Hàn Như Liệt lại tựa như không muốn sống điên cuồng hướng đối phương đánh tới!
Ở trong mắt đám người Tiêu Quân Phủ, đám người Hàn Như Liệt thật giống như không cần mạng mình vậy, ra chiêu tàn nhẫn tấn công vào những chỗ yếu hại của bọn hắn, loại cường thế công kích bén nhọn như thế này, thậm chí ngay cả bản thân họ cũng chống đỡ không được.
Thân hình Mộ Chỉ Ly vừa động liền xuất hiện trên không trung, Thiên Lực mạnh mẽ từ trong cơ thể bộc phát ra. Con ngươi tràn đầy vẻ lạnh lùng nhìn về phía nam tử mặc áo xanh.
Trên gương mặt gầy gò kia hiện lên nụ cười dâm đãng, con ngươi không ngừng quan sát từ trên xuống dưới, thỉnh thoảng gật đầu, bộ dáng kia nghiễm nhiên chưa từng đem bọn họ để vào trong mắt.
“Mỹ nhân, ta khuyên nàng nên biết điều một chút đi theo chúng ta, kể từ đó có thể tránh khỏi nỗi khổ về da thịt, ca ca đây sẽ cho nàng biết cái gì là khoái hoạt.”Tiêu Tử Nghĩa tự cho là phong độ nói.
Nửa bước Nguyên Anh cảnh đối phó với thực lực Linh Tịch cảnh trung kỳ có thể nói là dễ như trở bàn tay, căn bản không cần phí sức. Huống chi tình huống hôm nay bọn họ còn đang ở thế thượng phong, bản thân mình chu toàn như vậy, đợi đến khi mấy nam tử kia bỏ mình thì nàng ấy sẽ nghĩ thông suốt.
Nghe được những lời dâm đãng từ trong miệng nam tử kia, Mộ Chỉ Ly lạnh giọng quát:”Để ta cho ngươi cảm nhận như thế nào là sống không bằng chết!”
Khi Mộ Chỉ Ly vừa nói xong, một cỗ lãnh ý từ trong lòng nháy mắt tràn ngập ra, tâm thần khẽ động, thân hình trực tiếp hóa thành một đạo khói xanh hướng Tiêu Tử Nghĩa bay tới.
Nhìn Mộ Chỉ Ly bày ra thực lực, ánh mắt Tiêu Tử Nghĩa liền thu liễm lại, tập trung chú ý đến bốn phía xung quanh mình.
“Phanh!”
Thời điểm Tiêu Tử Nghĩa nhìn thấy chính là lúc Mộ Chỉ Ly mang theo kình khí mạnh mẽ chưởng đến hắn, một chưởng va chạm nhau, khóe miệng hắn liền hiện lên tia đắc ý.
Làm sao người ở tu vi Linh Tịch cảnh trung kỳ có thể đỡ một chưởng của cao thủ nửa bước Nguyên Anh cảnh? Mỹ nhân này lựa chọn cứng đối cứng thật sự quá ngu xuẩn.
Song, thời khắc khi song chưởng va chạm nhau, nụ cười trên mặt của Tiêu Tử Nghĩa không cách nào duy trì được nữa, kinh ngạc nhìn Mộ Chỉ Ly, trong lòng nổi lên sóng to gió lớn.
Trên bàn tay của nàng ta vậy mà lại truyền tới lực đạo mạnh mẽ không kém hắn! Xem ra hắn đã đánh giá thấp thực lực của nàng ta.
Trong lúc Tiêu Tử Nghĩa còn do dự, Mộ Chỉ Ly liền thừa thế xông lên, quả đấm bén nhọn hung hăng đánh về phía cổ họng hắn!
Giữa không trung, một dáng người cao ráo trống rỗng mà đứng. Ánh mắt của Hàn Như Liệt lạnh lùng nhìn đối thủ trước mặt, một cỗ Thiên Lực dữ dội trong cơ thể tuôn ra, ngưng tụ lại ở trong lòng bàn tay hắn.
Ánh sáng màu đỏ thẫm tại nơi Hắc Ám như thế này lại lộ vẻ đẹp mắt, một cỗ Thiên Lực rung động mà mắt thường có thể nhìn thấy được đang lặng lẽ khuếch tán ra, nhưng vào lúc này, bàn tay kia đột nhiên nắm chặt lại, quang cầu màu đỏ thẫm liền hóa thành một đạo tia sáng đánh tới đối thủ!
Tốc độ quang cầu cực nhanh giống như xé rách không khí, những nơi đi qua thì truyền đến một trận âm thanh bùng nổ.
Quang cầu không ngừng ở trong mắt Tiêu Tử Mân ngày càng lớn hơn, khóe miệng giương lên nụ cười lạnh, quát một tiếng, kèm theo bàn tay hắn vung lên Thiên Lực trong cơ thể bắt đầu khởi động, năm tia sáng màu vàng hiện lên hướng về phía Hàn Như Liệt dữ dội bay tới!
“Xuy xuy”
Hai tay Hàn Như Liệt được bao bọc bởi ánh sáng màu đỏ rực rỡ, hai tay liên tiếp ngăn lại năm đạo công kích. Tay áo huy động lấy toàn bộ kình khí trong cơ thể .
Động tác của nam tử kia cũng không chậm, sau mấy phen ngăn cản quang cầu màu đỏ thẫm cũng hoàn toàn biến mất. Thân hình vừa động, khí tức quanh thân đột nhiên tăng lên, bàn tay to nắm chặt lợi kiếm.
Thân hình lướt đi, lợi kiếm trong tay giống như một con rắn độc với những chiêu tàn nhẫn hướng về phía những điểm yếu của Hàn Như Liệt.
Nhìn thấy một màn này, trong lòng Hàn Như Liệt cũng không có nửa điểm bối rối, năng lượng thuộc tính Hỏa từ trong lợi kiếm tràn ra, trực tiếp va chạm với lưỡi kiếm của nam tử kia.
“Keng!”
Khi thanh âm kim loại va chạm nhau vang lên, hai người nhanh chóng giao chiến cùng một chỗ, lực đạo mãnh liệt không ngừng từ trên thân kiếm truyền lại, hai thân hình giống như gió lốc lần lượt thay đổi, một cỗ linh lực từ kiếm khí nhanh chóng bắn ra tứ phía.
Sắc mặt Cung Tuấn Bân ngưng trọng nhìn Tiêu Tử Dần, trong mọi người kinh nghiệm chiến đấu vượt cấp của hắn là ít nhất, dĩ vãng cũng không có vượt cấp chiến đấu qua, đương nhiên trong lòng cũng có chút lo lắng.
Ánh mắt của hắn nhìn bọn người Hàn Như Liệt chiến đấu, sau đó hàm răng khẽ cắn, một cỗ ngoan tuyệt từ trong mắt tràn ngập ra.
Bất luận như thế nào hắn không thể liên lụy đến mọi người, thực lực của đối phương mới chỉ mạnh hơn bọn họ một cấp nhỏ mà thôi, nếu hợp lại cũng không phải là không thể nào, huống chi hắn còn có lá bài tẩy đây!
Nghĩ tới đây, Cung Tuấn Bân không có nửa điểm do dự, Thiên Lực bàng bạc từ trong cơ thể tràn ra, một cỗ ánh sáng màu xanh nồng đậm sinh cơ đột nhiên hiện lên ở trong tay hắn, những nơi ánh sáng màu xanh tràn ra, Thiên Lực Hắc Ám ở chung quanh cũng bị ảnh hưởng.
“Thiên Lực thuộc tính Mộc?”Tiêu Tử Dần hơi kinh ngạc, chẳng qua kinh ngạc này chợt lóe rồi biến mất, thái độ đối với Cung Tuấn Bân như cũ không chút thay đổi.
“Thiên Lực thuộc tính Mộc của ta cũng không có đơn giản như vậy!”Cung Tuấn Bân cười lạnh một tiếng, ánh sáng màu xanh không ngừng ở trong tay hắn toát ra, trong khoảng thời gian ngắn tạo thành một quả cầu ánh sáng màu xanh vô cùng rực rỡ.
Quang cầu màu xanh với năng lượng cuồn cuộn tựa như bị đè nén lại thành một quả trứng gà nhỏ, chỉ là có thể điều khiển tinh tế như thế thì cũng không thể khinh thường.
Ánh mắt của Tiêu Tử Dần dần dần thay đổi, hắn cảm nhận được sư nguy hiểm chấn động của quả cầu ánh sáng màu xanh kia, cho dù dựa vào thực lực bây giờ của hắn thì vẫn có thể cảm nhận được sự uy hiếp từ quang cầu.
Tiêu Tử Dần thu hồi lại sự khinh thường trong lòng, công kích có thểcho hắn cảm nhận được sự uy hiếp tất nhiên là không thể coi thường, vung tay lên hiện ra tia ánh sáng màu vàng mang theo kình phong rất mạnh mẽ đánh tới Cung Tuấn Bân!
Ánh sáng màu xanh cùng với ánh sáng màu vàng mang theo năng lượng điên cuồng va chạm vào nhau trên bầu trời!
“Xuy xuy!”
Một cỗ Thiên Lực khổng lồ phát tán ra, thậm chí xung quanh cũng truyền ra trận trận thanh âm không khí bị xé rách, hai đạo công kích trên không trung ra sức ăn mòn năng lượng của nhau.
Vượt ra ngoài dự tính của Tiêu Tử Dần, quang cầu màu xanh mặc dù thu nhỏ lại mấy phần, nhưng vẫn mãnh liệt tấn công về phía hắn!
“Ầm!”
Một trận tiếng nổ truyền ra, Tiêu Tử Dần nhìn về phía cánh tay trái bị hủy của mình, một cỗ giận dữ hiện lên khuôn mặt, hắn cũng không nghĩ tới đối mặt với đối thủ có thực lực thấp hơn mình một bậc thế nhưng lại có thể chặt đứt một cánh tay của mình!
“Ta muốn giết ngươi!”Giọng nói tràn đầy sát khí từ trong cổ họng Tiêu Tử Dần truyền ra, bây giờ hắn tựa như một người điên điên cuồng tấn công về phía Cung Tuấn Bân.
Tiêu Tử Dần bị thương, đương nhiên cũng đưa tới sự chú ý của những người khác, Tiêu Quân Phủ ngẩn ra, vốn hắn còn cho là có thể dễ dàng giải quyết mấy người trẻ tuổi này, lại chưa từng nghĩ đến trước hết bị thương lại chính là bọn hắn.
Tâm thần Thiên nhi vùa động, hai tay trực tiếp đặt lên một tầng Long Lân*(vẩy rồng), ánh sáng bạc trên phiếm Long Lân hiện ra một trận lạnh lẽo.
Đôi mắt đẹp hiện đầy vô tình, trong tay không có bất kỳ vũ khí nào, bởi vì… hai tay của nàng chính là vũ khí tốt nhất, hai tay cứng rắn khi chiến đấu bất kể lúc nào cũng đều vô cùng thuận lợi!
Bản tính nàng chính là yêu thú, từ khi bắt đầu chiến đấu càng trực tiếp và huyết tinh, chiêu thức không có nửa điểm dư thừa, từng đốt ngón tay đã trở thành lợi khí của nàng không ngừng công kích vào chỗ yếu hại của Tiêu Tử Lâm.
Tiêu Tử Lâm vốn là thấy Thiên nhi chọn phương thức cận chiến trong lòng còn mang theo chút vui mừng, đây chẳng phải là tiện nghi cho hắn sao? Song rất nhanh hắn cũng đã cảm nhận được thống khổ.
Khoảng cách gần như thế vũ khí của hắn căn bản không cách nào sử dụng được, khi hai tay của hắn chạm vào hai tay của Thiên nhi cảm giác như chạm vào một khối sắt thép, hai tay từ từ truyền đến cảm giác đau nhức.
Đột nhiên, Tiêu Tử Lâm thừa dịp Thiên nhi công kích nhanh chóng lui về phía sau một khoảng, rồi lập tức cầm lên vũ khí của mình, trong mắt khinh thường đã triệt để thu vào.
Thực lực của cô gái trước mắt thật không tầm thường, nếu không cẩn thận mà nói, có thể trộm gà không được còn mất nắm gạo, lại còn phải góp thêm mạng mình.
Điều chỉnh lại tâm tình, Tiêu Tử Lâm hiện giờ so với ban đầu xảy ra biến hóa rất lớn, dù sao bọn hắn cũng đều từ trong đống người chết leo ra, bất luận là kinh nghiệm chiến đấu hay là những thứ khác thì người bình thường đều không thể nào so sánh được, cho nên Thiên nhi cũng không chiếm được chút tiện nghi nào.
So ra mà nói, Mộ Dật Thần và Tiêu Quân Phủ có thể nói là chiến đấu mãnh liệt nhất, trong lòng bọn họ rất rõ ràng, chỉ cần bọn họ có thể thắng đối phương liền có thể thay đổi kết quả cuộc tỷ thí này, dù sao thực lực của đối phương cũng vượt ra khỏi tưởng tượng của mình, có loại đối thủ như vậy, trong thời gian ngắn căn bản không cách nào phân ra thắng bại được.
Khuôn mặt Mộ Dật Thần bao phủ một cỗ hàn ý, Thiên Lực mạnh mẽ từ trong cánh tay điên cuồng đánh úp về phía Tiêu Quân Phủ, thế công bén nhọn khiến cho mọi vật xung quanh đều nát bấy.
Vốn là khu rừng rậm rạp giờ phút này đã biến thành một chỗ đất bằng phẳng, sát khí tràn ngập ra, hai bên đều là điên cuồng tập kích đối phương,thỉnh thoảng còn truyền ra tiếng kêu rên, và một cỗ mùi máu tươi nhàn nhạt lặng lẽ tràn ra.
Đám người Giang Văn Đình đang trên đường tìm kiếm Hắc tinh thạch, bỗng cảm nhận được tiếng vang khổng lồ ở phía trước, nếu hắn đoán không sai, phía trước hẳn là có cuộc chiến đang bạo phát.
Với tình huống hôm nay xem ra, cuộc chiến ở phía trước đúng là vì tranh đoạt Hắc tinh thạch, căn cứ vào tình hình chiến đấu kia cũng đủ biết số lượng Hắc tinh thạch chắc không ít.
Nghĩ tới đây, trong mắt đám người Giang Văn Đình cũng hiện lên hứng thú, loại tình huống đen ăn đen này chẳng qua cũng rất bình thường, chi bằng đứng đợi ở một bên, chờ cho song phương chiến đấu kiệt sức bọn hắn liền làm ngư ông đắc lợi.
“Chúng ta đi trước nhìn một chút đến tột cùng là người nào.”Giang Văn Đình lên tiếng nói.
Nghe được lời nói của Giang Văn Đình, mọi người rối rít gật đầu đồng ý, thuận tiện điều tra địa hình chung quanh một phen, bọn họ chiến đấu tiếng động lớn như thế, nói không chừng còn hấp dẫn những người khác tiến về đây, nếu bọn họ đã có ý định này, tự nhiên là muốn đem hết thảy vấn đề đều tính toán tốt, giúp hắn làm người mai mối là chuyện tình bọn họ làm không được.
“Hóa ra là đám người Tiêu Quân Phủ! Nhưng đối thủ của bọn hắn thoạt nhìn rất trẻ tuổi a, lạ mặt vô cùng, hẳn là vừa tới a.”Sở Mặc thấy rõ nhân mã song phương đang giao thủ sau lên tiếng nói.
Cùng lúc, Giang Văn Đình cũng nhìn thấy rõ đám người Hàn Như Liệt, nhất thời chân mày không khỏi nhíu lại:”Mấy người trẻ tuổi này có chút quen mắt a, hình như đã thấy qua ở đâu rồi.”
“Ngươi đã gặp qua? Những người mà ngươi đã gặp không người nào không phải là đệ tử ở trại huấn luyện hạt giống, làm sao có thể gặp qua họ!”Sở Mặc không cho là đúng nói
Song, người nói vô tâm người nghe hữu ý, Giang Văn Đình lần nữa nhìn đám người Hàn Như Liệt một cái, liền kinh ngạc nói:”Bị ngươi nói đúng rồi, mấy người này chính là đệ tử ở trại huấn luyện hạt giống, chẳng lẽ bọn họ lại tiếp nhận nhiệm vụ ở thành Thiết Thạch này?”
Hắn thân là huấn luyện viên của trại huấn luyện hạt giống, đối với một ít đệ tử đương nhiên là hiểu rõ, huống chi mấy người này đều là đệ tử trọng điểm cần chú ý bồi dưỡng, cho nên trong đầu cũng có chút ấn tượng.
Nếu đã biết được thân phận của những người này, Giang Văn Đình cũng bỏ qua ý định lúc đầu, thân là huấn luyện viên của bọn họ ngay tại lúc này đương nhiên cũng phải giúp đỡ.
Trong lúc nói chuyện, hắn đối với biểu hiện của bọn họ đều để ở trong mắt, không thể không thừa nhận thực lực của mấy tiểu tử kia cực kỳ không tệ, kinh nghiệm tác chiến cùng với khí thế đều thật tốt, hiển nhiên kinh nghiệm chiến đấu trước kia cũng không ít.
Trong bọn họ, kinh nghiệm chiến đấu kém nhất hẳn là Cung Tuấn Bân rồi, nhưng hắn cũng phát hiện Cung Tuấn Bân đang ngày càng tiến bộ, tin tưởng thời gian một năm hẳn là hắn ta sẽ có tiến bộ không ít.
“Mấy đệ tử này thực lực cũng không tệ a, thực lực của đám người Tiêu Quân Phủ ở thành Thiết Thạch cũng coi như là tổ đội đứng đầu, mặc dù mấy đệ tử này đang ở thế hạ phong, có thể làm cho tình huống trở nên như vậy đã cực kỳ không dễ.”
Trong mắt Giang Văn Đình hiện lên nụ cười, nói ra một câu làm cho Sở Mặc kinh hãi không dứt.
“Ngươi không chú ý trong năm người bọn họ, đã có bốn là vượt cấp chiến đấu, chỉ có duy nhất một người đồng cấp chiến đấu chính là đối thủ của Tiêu Quân Phủ.”
“Vượt cấp chiến đấu?”Sở Mặc hít một ngụm lãnh khí, chợt khẽ cười nói:”Xem ra, lần này Trì Mân quốc của chúng ta rất có hi vọng đạt được vinh quang a.”
Đúng lúc này, đột nhiên xảy ra biến hóa, Thiên nhi chật vật lui về phía sau mấy bước, lúc này mới ổn định thân hình, máu tươi liền từ khóe miệng tràn ra.
Mộ Dật Thần nhìn thấy Thiên nhi bị thương như vậy trong lòng không khỏi lo lắng, cho nên lúc ra chiêu cũng bị ảnh hưởng, cứ thế bị Tiêu Quân Phủ bắt được sơ hở ra tay càng mãnh liệt hơn.
Nhìn thấy một màn này, Giang Văn Đình cũng không tiếp tục ẩn núp trong bóng tối, thân hình lướt ra, vung tay lên trực tiếp liền chặn lại công kích của Tiêu Quân Phủ.
Tiêu Quân phủ không nghĩ tới nửa đường lại xuất hiện một Trình Giảo Kim, sau khi nhìn thấy người xuất hiện, trong mắt cũng hiện lên vẻ nghi ngờ. Đại danh của Giang Văn Đình hắn đã nghe nói qua, mặc dù bộ dáng hắn thoạt nhìn như thư sinh, nhưng bọn họ cũng đều biết thực lực của hắn cũng không phải cường hãn bình thường, không nên nhìn bề ngoài để hình dung con người của hắn ta.
“Giang Văn Đình, giữa chúng ta hình như cũng không có mâu thuẫn gì.”Tiêu Quân Phủ lên tiếng thử thăm dò Giang Văn Đình, hắn cũng không biết vì nguyên nhân gì mà Giang Văn Đình lại ra tay.
Đám người Hàn Như Liệt cũng chú ý tới sự xuất hiện của Giang Văn Đình, song phương đang giao thủ đều dừng tay lại, thời điểm kẻ thứ ba xuất hiện thì tình huống tất nhiên sẽ phát sinh biến hóa lớn, thừa lúc hết thảy mọi chuyện chưa rõ ràng, bất luận người nào động thủ cũng sẽ không có lợi.
Đám người Hàn Như Liệt trước tiên chính là nhận ra Giang Văn Đình, một mình Giang Văn Đình muốn nhớ được tất cả bọn họ đương nhiên là có chút khó khăn, nhưng bọn họ chỉ nhớ duy nhất một mình Giang Văn Đình thì đây cũng là chuyện rất đơn giản.
Giang Văn Đình chậm rãi lên tiếng nói:”Giữa chúng ta đúng là không có mâu thuẫn gì, nhưng những người này là đệ tử của ta, nói vậy chắc ngươi đã hiểu rồi chứ.”Giọng nói tuy bình thản nhưng cũng tràn đầy uy hiếp.
Ý tứ của hắn rất rõ ràng, nếu như đám người Tiêu Quân Phủ không tự chủ rời đi mà nói, bọn họ cũng không ngại dùng vũ lực để giải quyết đâu.
Tiêu Quân Phủ ngẩn ra, đối với thân phận của Giang Văn Đình ít nhiều gì cũng hiểu rõ, không nghĩ tới vận khí bọn họ thế nhưng lại đụng phải đệ tử của Giang Văn Đình, trùng hợp hơn chính là bọn họ lại hấp dẫn Giang Văn Đình tới đây.
Bây giờ bọn hắn trừ rời đi thì không còn bất kỳ biện pháp nào, dù sao thì mấy đệ tử của Giang Văn Đình cũng đủ phiền toái rồi, nếu như bọn Giang Văn Đình mà gia nhập nữa khả năng còn sống tuyệt đối không có.
Nghĩ tới đây, Tiêu Quân Phủ hơi không cam lòng nhìn đám người Mộ Dật Thần một cái, chợt hướng đám người Tiêu Tử Lâm nói: “Chúng ta đi!”
Đám người Tiêu Tử Lâm cũng biết Giang Văn Đình rất lợi hại, cho nên cũng không có bất kỳ dị nghị gì, tuy trong lòng tràn đầy oán khí cũng chỉ có thể kìm nén lại rồi rời đi, ai bảo thực lực của đối phương mạnh hơn bọn hắn đây.
Hôm nay bọn họ thật là trộm gà không được còn mất nắm gạo, chẳng những Tiêu Tử Dần bị gãy mất một cánh tay, mà những người khác hoặc nhiều hoặc ít đều cũng bị thương, cuối cùng nhưng lại tốn công vô ích. Thế nhưng lãng phí thời gian lâu như vậy, chắc hẳn Hắc Tinh thạch đã bị những người khác tìm thấy rồi, kết quả là cái gì cũng chưa từng đạt được.
“Thật sự là đáng giận mà, làm sao Giang Văn Đình lại đột nhiên xuất hiện đây!”Tiêu Tử Lâm tức giận đánh lên trên đại thụ, mà cây đại thụ to lớn cần mấy người mới ôm hết dưới chưởng lực của hắn liền xuất hiện một lỗ thủng thật to.
“Nếu như mà bọn họ không tới, thì không bao lâu nữa là chúng ta có thể đem này đám tiểu tử này giải quyết rồi.”trong lòng Tiêu Tử Nghĩa cũng cực kỳ khó chịu, vốn là thắng lợi đã trong tầm tay rồi, mặc dù sẽ lãng phí chút thời gian, nhưng kết quả cuối cùng cũng là không tệ.
Nghe mấy người bực tức, Tiêu Quân Phủ sâu kín thở dài:”Việc đã đến nước này, nhiều lời vô ích, chi bằng tìm một chỗ mà từ từ khôi phục lại Thiên Lực đi.”Hắn vẫn tương đối thực tế, chuyện này chỉ để lại cho mình chút buồn phiền mà thôi.
Đợi sau khi đám người Tiêu Quân Phủ rời đi, trong lòng đám người Hàn Như Liệt hiện lên nồng đậm kinh ngạc.
Ở thành Thiết Thạch gặp phải Giang Văn Đình cũng rất là kỳ lạ rồi, hơn nữa Giang Văn Đình căn bản là không cần động thủ, chỉ cần một câu nói là đám người Tiêu Quân Phủ liền biết điều rời đi, quyết đoán như thế này cũng không phải là người bình thường có thể có.
Không cần phải nói cũng biết thực lực của Giang Văn Đình hẳn là rất mạnh,hơn nữa ở thành Thiết Thạch cũng rất nổi danh, nếu không Tiêu Quân Phủ cũng không thể nói thẳng ra tên của hắn như vậy.
“Đa tạ huấn luyện viên cứu giúp.”Mộ Dật Thần dẫn đầu lên tiếng nói, mới vừa rồi nếu không phải là Giang Văn Đình xuất hiện kịp thời, hiện tại hắn hẳn là đã bị thương.
Giang Văn Đình khẽ mỉm cười, dựa vào cái hình tượng này thì không ai có thể nghĩ đến hắn có liên quan tới Tu Luyện Giả có thực lực cường hãn.
“Không cần cám ơn, nếu các ngươi là đệ tử của ta, nhìn các ngươi gặp nạn ta xuất thủ cũng là điều đương nhiên.”Giang Văn đình khoát tay nói:”Mới vừa rồi các ngươi biểu hiện rất không tệ, hãy cố gắng.”
“Đa tạ huấn luyện viên tán thưởng.”Đám người Mộ Chỉ Ly cùng nhau đáp, bọn họ không e ngại thân phận của Giang Văn Đình, mà là đối với thực lực của hắn rất kính nể.
Đối với bọn họ mà nói, người có thể làm cho bọn họ kính nể chỉ có Tu Luyện Giả có thực lực cường hãn, mà Giang Văn Đình tuy là người không câu nệ, nhưng chỉ điểm này thôi lại làm cho người khác dễ dàng sinh ra ấn tượng tốt.
“Nhiệm vụ ở thành Thiết Thạch rất nguy hiểm, các ngươi ở chỗ này cũng không an toàn, ta thấy các ngươi vẫn nên sớm trở về trại huấn luyện hạt giống hoặc là nhận mấy nhiệm vụ khác đi.”Giang Văn Đình suy nghĩ trong chốc lát rồi nói.
Mấy ngày nay hắn vẫn chú ý chuyện tình ở thành Thiết Thạch, bản thân hắn cũng là Tu Luyện Giả có thuộc tính Hắc Ám, cho nên thành Thiết Thạch đối với hắn cũng không có nguy hiểm gì, ở chỗ này lâu hơn nữa cũng không có vấn đề, nhưng những Tu Luyện Giả có thuộc tính khác nếu ở lâu sẽ nguy hiểm đến tính mạng.
Nghe Giang Văn Đình nói, đám người Mộ Chỉ Ly liếc mắt nhìn nhau, bọn họ thật vất vả đi tới đây, nếu cứ như vậy rời đi thật có chút không cam lòng, huống chi bản thân Dật Thần lại là Tu Luyện Giả có thuộc tính Hắc Ám, nếu tìm được nhiều Hắc tinh thạch cũng là điều vô cùng tốt.
“Huấn luyện viên, chúng ta biết ý tốt của ngươi, nhưng chúng ta cũng không tính rời đi.”Hàn Như Liệt do dự một lát sau lên tiếng nói, bọn họ tiếp tục ở nơi này cũng sẽ không gạt được Giang Văn Đình, chi bằng nói ra sự thật.
“Ah? Nguyên nhân gì?”Trong lòng Giang Văn Đình có chút kinh ngạc, theo lý nếu như bọn họ đụng phải đám người Tiêu Quân Phủ cũng sẽ biết được thành Thiết Thạch có bao nhiêu nguy hiểm, biết rõ nguy hiểm như vậy lại vẫn tiếp tục ở lại hẳn là có nguyên nhân gì đó.
“Chúng ta đối với thành Thiết Thạch cảm thấy rất là hứng thú, đối với chúng ta cũng coi như là đang lịch lãm, quan trọng nhất là Dật Thần có thuộc tính Hắc Ám, nói không chừng sẽ tìm được một ít đầu mối.”Hàn Như Liệt giải thích, nếu chỉ nói ra hai câu đầu chắc hẳn Giang Văn Đình sẽ không tin, cho nên hắn mới nói thêm câu sau.
Khi Hàn Như Liệtvừa nói xong, tầm mắt Giang Văn Đình không khỏi chuyển đến trên người Mộ Dật Thần, nói:”Không nghĩ tới ngươi cũng có thuộc tính Hắc Ám, thật là trùng hợp a.”
“Huấn luyện viên! ngươi cũng có thuộc tính Hắc Ám?”Mộ Dật Thần kinh ngạc nói
Giang Văn Đình gật đầu, cũng không giấu diếm thuộc tính của mình, rồi nhìn bọn họ một cái nói:”Đã như vậy, thì ta cũng không nói thêm gì nữa, cho dù ta buộc các ngươi rời đi, các ngươi cũng sẽ không cam tâm.
Ngươi hãy cẩn thận một chút, đám người ở thành Thiết Thạch này đều là loại giết người không chớp mắt đấy, cố gắng không nên trêu chọc đối thủ, nếu như tìm đến tận cửa thì chắc chắn các ngươi cũng biết phải làm thế nào, ta sẽ không liên quan gì đến các ngươi.
Hắn tới nơi này cũng không phải là đơn thuần tìm kiếm Hắc tinh thạch, với lại mang theo bọn họ cũng không tiện, cho nên mới không đề cập cùng bọn họ ở một chỗ.
Mà đám người Hàn Như Liệt mong đợi cũng chính là như thế, nếu như cùng đám người Giang Văn Đình ở chung một chỗ thì thật trói buộc
Bạn có thể tìm kiếm truyện với các từ khóa sau:
Y Thủ Che Thiên,
truyện Y Thủ Che Thiên,
đọc truyện Y Thủ Che Thiên,
Y Thủ Che Thiên full,
Y Thủ Che Thiên chương mới
Click Theo Dõi -> Fanpage để cập nhật website
Bạn đang đọc truyện trên 123truyen.vn , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!