Y Phi Quyền Khuynh Thiên Hạ

Chương 75: Sắp đặt, chỉ có thể giúp được như thế


Màu nền
Font chữ
Cỡ chữ
22px
Chiều rộng khung
100%
Dãn dòng
180%
trước sau →

Click Theo Dõi -> Fanpage Để Cập Nhật Truyện Y Phi Quyền Khuynh Thiên Hạ

Lâm Sơ Cửu chẳng qua chỉ hỏi như vậy mà thôi, căn bản không hy vọng xa vời rằng Tiêu Thiên Diệu sẽ trả lời nàng, nhưng không ngờ Tiêu Thiên Diệu không những đáp lại, còn cực kỳ nghiêm túc.

"Năm đó Lâm tướng thi đỗ đầu bảng, sáng suốt phi phàm, hơn nữa khi ông ta gia nhập quan trường, Hoàng thượng chính trực dẫn dắt dân nghèo chèn ép thế gia. Lâm tướng xuất thân nhà nghèo, nhưng có một cửa hôn nhân với Trấn Quốc Công phủ. Trong quan trường ông ta không có gia tộc để dựa vào, chỉ có thể dựa vào sự tin tưởng của hoàng đế mới có thể yên ổn ngồi trên quan chức, bò lên phía trên. Bản thân Lâm tướng cũng am hiểu thời thế, vì thế cố gắng nghiền ngẫm đế tâm, hành sự toàn dựa vào ý của hoàng đế mà làm. Bởi vì Hoàng thượng dùng ông ta rất thuận tay nên cảm thấy yên tâm hơn."

Tiêu Thiên Diệu hiếm khi nói nhiều như vậy ở trước mặt Lâm Sơ Cửu, nhưng Lâm Sơ Cửu lại không nghe thấy gì, miệng nàng mở to thành hình chữ o, thật lâu sau cũng không thể khép lại được.

Tiêu Thiên Diệu từ khi nào thì nói chuyện tốt như vậy?

Hắn đã bị quỷ bám vào người, hay là cũng bị trúng tà giống như Lâm Uyển Đình? Có lẽ không đến mức giống như Lâm Uyển Đình, nhất kiến chung tình với nàng đấy chứ? Chung tình này đến cũng quá muộn một chút.

Không biết Tiêu Thiên Diệu có nhìn thấy biểu tình của Lâm Sơ Cửu hay không, hắn chỉ lo nói với mình: "Năm đó Lâm tướng đỗ Trạng Nguyên, sáng suốt tất nhiên không cần phải nói. Mặc dù mấy năm nay ông ta vừa làm chó săn cho hoàng đế, nhưng năng lực vẫn rất rõ ràng, nếu không cũng không thể làm tới chức tể tướng. Lâm tướng chỉ vì xuất thân nhà nghèo, hậu trạch cũng có mấy người phụ nhân, bởi vì không hiểu kỹ xảo và bản lĩnh tranh sủng của nữ nhân, vì thế đã bị mấy người phụ nhân giở trò thủ đoạn."

Lúc trước Lâm Sơ Cửu nghe không rõ, nhưng câu nói kế tiếp Lâm Sơ Cửu lại nghiêm túc lắng nghe. Tiêu Thiên Diệu vừa nói xong, nàng liền ngoan ngoãn nói lời cảm tạ: "Đa tạ Vương gia giải thích nghi hoặc."

"Không cần, chuyện nhỏ." Hắn chẳng qua thấy Lâm Sơ Cửu nghe lời, không muốn khiến Lâm Sơ Cửu thương tâm vì chuyện này. Rốt cuộc, hành vi của Lâm tướng thật sự khiến người đau lòng.

Lâm Sơ Cửu nghiêm túc nói: "Đối với Vương gia mà nói đó là việc nhỏ, nhưng đối với ta chính là đại sự. Nếu không phải Vương gia giải thích nghi hoặc cho ta, ta sẽ vẫn luôn hoài nghi, ta không phải là nữ nhi của Lâm tướng."

Lâm Sơ Cửu chỉ nói đùa, nhưng Tiêu Thiên Diệu lại nghiêm túc gật đầu: "Có lẽ, nàng thật sự không phải là nữ nhi Lâm tướng." Gọi phụ thân mình là Lâm tướng, đây thật sự là nữ nhi thân sinh sao?

"Vương gia, ta chỉ nói đùa." Lâm Sơ Cửu mang vẻ mặt ai oán. Nếu nói nàng không phải là nữ nhi Lâm tướng, chẳng phải nói nương nàng vụm trộm với người khác sao? Mặc dù nàng không có tình cảm gì đối với nguyên chủ, nếu thanh danh nương nàng không tốt, nàng có thể tốt được sao?

"Bổn vương cũng đang nói đùa." Tiêu Thiên Diệu rất đứng đắn, rất nghiêm túc, nhưng trong mắt lại thấm ra một nụ cười nhẹ.

Cũng là biểu hiện "phiền muộn", Lâm Uyển Đình biểu hiện ra chỉ khiến hắn cảm thấy ghê tởm, nhưng Lâm Sơ Cửu biểu hiện ra lại khiến hắn cảm thấy rất đáng yêu, khiến hắn nhìn thấy rất...... thuận mắt.

.....

Lâm tướng lên kế hoặc đón Lâm Sơ Cửu trở về, chỉ vì Lâm Uyển Đình té xỉu nên hoàn toàn thất bại, cũng may Lâm tướng không ngốc, khi Lâm phu nhân đưa ra đề nghị nói Lâm Sơ Cửu đi mời Mặc Thần Y trị liệu cho Uyển Đình, Lâm tướng không chút nghĩ ngợi đã gạt bỏ đi.

Vui đùa gì vậy, ông ta không phải là ngốc tử, chỉ vì một vết thương nhỏ muốn bức Sơ Cửu đi mời Mặc Thần Y, ông ta sẽ bị người mắng chết.

Sau khi Lâm tướng mời Ngô đại phu băng bó cho Lâm Uyển Đình, lập tức mang theo Lâm Uyển Đình quay trở về, điểm này Lâm phu nhân không hề phản đối. Bà ta thật sự sợ Lâm Uyển Đình lưu lại Tiêu Vương phủ, sẽ gây ra sự tình thất lễ nào đó. Lâm phu nhân nằm mơ cũng không ngờ tới, nữ nhi lại giống mình như thế, thích "tỷ phu" của mình. Điều này thật sự quá đáng sợ.

Lâm tướng tới đã làm gián đoạn việc trị liệu của Mặc Thần Y cho Lâm Sơ Cửu, nhưng điều này cũng không ảnh hưởng tới sự sắp đặt của Tiêu Thiên Diệu. Lâm tướng vừa rời đi không lâu, Tiêu Thiên Diệu lập tức đi tìm Mặc Thần Y, tìm hỏi về bệnh tình của Lâm Sơ Cửu.

Tuy nhiên, Mặc Thần Y không trả lời ngay, chỉ hỏi: "Vương gia, Vương phi có phải biết y thuật hay không?" Lúc ấy ông quá chấn kinh, vì thế nên bị hoảng sợ. Sau khi quay trở về, Mặc Thần Y liền nghĩ tới nguyên nhân.

"Đúng vậy, điều này có liên quan tới Mặc Thần Y?" Tiêu Thiên Diệu không thích người khác hỏi thăm người của hắn. Lâm Sơ Cửu là Vương phi của hắn, cho dù hắn không có hứng thú đối nữ nhân kia, nhưng hắn vẫn không thích khi người khác hỏi thăm.

"Không, không liên quan. Chỉ vì hôm nay khi bắt mạch cho Vương phi, ta phát hiện ra mạch tượng của Vương phi bất thường, còn tưởng rằng Vương phi bị căn bệnh lạ. Hiện tại xem ra có lẽ Vương phi đã sửa lại mạch tượng của mình." Mặc Thần Y kín đáo cáo trạng, để Tiêu Thiên Diệu hiểu rằng Vương phi không hề cảm kích trước sự nỗ lực của ông, ngược lại còn đề phòng người do Tiêu Thiên Diệu mời đến.

"Phải không?" Tiêu Thiên Diệu hơi nheo mắt lại, dưới hàng lông mi thật dài dấu đi ý cười trong mắt.

Có thể khiến Mặc Thần Y bối rối, y thuật của Vương phi nhà hắn dường như tốt hơn so với tưởng tượng của hắn.

"Vương phi tự mình cải biến mạch tượng của mình, điều này cực kỳ bất lợi với việc chuẩn trị, đại phu bình thường căn bản không thể kiểm tra ra bệnh tình của nàng." Mặc Thần Y hoàn toàn đứng ở lập trường của một đại phu, lúc nào cũng đều muốn tốt cho người bệnh. Đối với chuyện có tâm tư hay không?

Đây là chuyện của người nhân từ gặp người nhân từ, người khôn ngoan gặp người khôn ngoan.

"Tính nàng vẫn rất trẻ con, Mặc Thần Y đừng để ở trong lòng." Tiêu Thiên Diệu nhẹ nhàng giải thích một câu, thật sự cao quý lạnh lùng, nhưng điều này lại khiến Mặc Thần Y bất giác nhíu mày: Nữ nhân mười tám tuổi vẫn còn có tính trẻ con? Nếu như là người bình thường, đều đã là nương của hài tử, thậm chí còn có vài đứa.

Tuy nhiên, Tiêu Thiên Diệu đã nói đến mức như thế, Mặc Thần Y chỉ có thể cắn răng bỏ qua. Vì vậy, Mặc Thần Y chuyển chủ đề, nói: "Vương gia, chân của ngài......"

Mạc thần y vừa mới mở miệng, lập tức bị Tiêu Thiên Diệu không hiểu lễ phép ngắt lời, "Mặc Thần Y, Vương phi tự tiện sửa lại mạch tượng, đại phu bình thường không thể khám ra, chẳng lẽ ngay cả ngài cũng không thể khám ra được?"

"Đương nhiên." Ngoại trừ điều đó ra, Mặc Thần Y còn có lựa chọn thứ hai hay sao?

"Có thể trị hay không?" Tiêu Thiên Diệu hỏi, lúc này Mặc Thần Y lại không trả lời. Mạc thần y vuốt chòm râu nhìn Tiêu Thiên Diệu, im lặng từ chối.

"Mặc Thần Y cần những dược liệu gì, hãy viết ra trên một tờ danh sách. Ngoài ra, trong sân thiếu cái gì, hãy trực tiếp tìm Tào quản gia." Tiêu Thiên Diệu không vướng bận về vấn đề này nữa, hắn có thể mở miệng vì Lâm Sơ Cửu đã là không tệ, muốn hắn cầu xin người khác giúp Lâm Sơ Cửu?

Nằm mơ còn nhanh hơn!

"Lão phu đã chuẩn bị xong dược liệu, trong viện cũng không thiếu gì, vì vậy Vương gia không cần lo lắng." Mặc Thần Y rõ ràng vui hơn một chút so với lúc nãy.

Cho dù như thế nào, nữ nhi nhà mình sẽ phải gả cho Tiêu Thiên Diệu, nếu như Tiêu Thiên Diệu quá để ý tới Lâm Sơ Cửu, Mặc Thần Y khẳng định sẽ phải lo lắng cho nữ nhi nhà mình.

"Được, rất tốt, bổn vương sẽ nói Lưu Bạch thường xuyên qua đây." Tiêu Thiên Diệu âm thầm tạo cơ hội cho Lưu Bạch. Nếu như vậy vẫn còn không được, vậy hắn cũng không có cách nào khác. Hắn chỉ có thể giúp Lưu Bạch tới đây mà thôi.

"Đa tạ Vương gia quan tâm." Mặc Thần Y là người từng trải, cho dù không nhìn thấu sự tính toán của Tiêu Thiên Diệu, nhưng ông cũng biết được tâm tư của Lưu Bạch đối nữ nhi nhà mình, đó không phải là vấn đề rắc rối trước hôn sự. Vì vậy, Mặc Thần Y đúng lúc nói một câu: "Sức khỏe Vương phi không tốt, mặc dù nha đầu Ngọc Nhi chưa học hết chân truyền của lão phu, nhưng cũng đã học được bảy tám thành. Bắt đầu từ ngày mai, lão phu sẽ để nha đầu Ngọc Nhi tới chăm sóc cho Vương phi, như vậy được không?"

Mặc Thần Y nghĩ hết mọi biện pháp, không muốn để cho Lưu Bạch gặp mặt Mặc Ngọc Nhi. Tiêu Thiên Diệu biết được tâm tư của Mặc Thần Y, nhưng lý do của Mặc Thần Y hợp tình hợp lý, hắn cũng không tiện nói ra quá rõ ràng. Vì vậy, hắn đành phải tạm thời đồng ý, "Chờ bổn vương hỏi qua Vương phi rồi tính tiếp."

Bạn có thể tìm kiếm truyện với các từ khóa sau: Y Phi Quyền Khuynh Thiên Hạ, truyện Y Phi Quyền Khuynh Thiên Hạ, đọc truyện Y Phi Quyền Khuynh Thiên Hạ, Y Phi Quyền Khuynh Thiên Hạ full, Y Phi Quyền Khuynh Thiên Hạ chương mới

Click Theo Dõi -> Fanpage để cập nhật website

Bạn đang đọc truyện trên 123truyen.vn , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!


Báo lỗi qua fanpage (Trả lời ngay)
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả.
Nếu gặp chương bị lỗi hãy gửi tin nhắn qua fanpage hoặc báo lỗi qua hệ thống để BQT xử lý!
Back To Top