Y Phi Quyền Khuynh Thiên Hạ

Chương 112: Nước mắt, bất luận sống chết


Màu nền
Font chữ
Cỡ chữ
22px
Chiều rộng khung
100%
Dãn dòng
180%
trước sau →

Click Theo Dõi -> Fanpage Để Cập Nhật Truyện Y Phi Quyền Khuynh Thiên Hạ

*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Quả nhiên, Tiêu Thiên Diệu không chịu gặp Lâm tướng, cũng bảo Tào quản gia nói với Lâm tướng, Lâm tướng không cần phải bồi tội cho Lâm Sơ Cửu. Chuyện hắn nạp thiếp là vấn đề giữa phu thê bọn họ, hắn sẽ chờ đến khi Lâm Sơ Cửu khỏi bệnh, sẽ thương lượng với nàng sau.

Vì để tránh gây ra sự bất mãn với Tiêu Thiên Diệu, Lâm tướng không dám tiếp tục dây dưa, đành phải bất lực quay về.

Cũng may, Lâm tướng vẫn có được tin tức Tiêu Thiên Diệu muốn nạp Mặc Ngọc Nhi làm thiếp. Nhưng, vì không muốn Tiêu Thiên Diệu chú ý, Lâm tướng không vội vàng tiến cung phục mệnh, mà là dùng con đường bí mật, truyền tin tức cho Hoàng thượng.

Lâm tướng tin tưởng, Hoàng thượng sẽ hiểu giá trị của tin tức này.

Tuy nhiên, lúc này Hoàng thượng đang ở Thanh Hòa Điện với An Vương, thật sự không có thời gian cũng không có tinh lực để quản sự tình của Tiêu Vương phủ.

Lâm Sơ Cửu một lần nữa đã dùng hành động thực tế cho thấy, lập trường của nàng đứng về phía Tiêu Vương phủ. Điều này khiến cho tâm tình Tiêu Thiên Diệu tốt hơn không ít, "Đi, nói Ngô đại phu đi xem." Sự va chạm ngày hôm qua, chỉ sợ nàng đã bị thương không nhẹ, không biết có lưu lại tai họa ngầm nào hay không.

"Vâng." Tào quản gia cao giọng đáp, nghe có vẻ hăng hái hơn trước đây rất nhiều, lập tức quỳ xuống hành lễ, sau đó tung tăng chạy đi tìm Ngô đại phu.

Ngô đại phu sáng sớm đã chuẩn bị xong tất cả những dược liệu cần dùng, chỉ chờ Tiêu Thiên Diệu hạ lệnh. Nhưng, ông chờ mãi vẫn chưa thấy người tới. Khi Ngô đại phu nghĩ rằng Tiêu Thiên Diệu sẽ không quản tới sống chết của Lâm Sơ Cửu nữa, Tào quản gia cuối cùng mang tới tin tức tốt.

"Đi, đi nhanh một chút." Ngô đại phu ôm theo hòm thuốc và bắt đầu chạy. Ông vừa chạy được một đoạn thì nghe thấy Tào quản gia hét to, "Sai rồi, sai rồi. Không phải đi đại lao."

"Sao lại sai rồi, không phải tới xem bệnh cho Vương phi hay sao?" Ngô đại phu vội vàng dừng lại, quay đầu hỏi.

"Đúng là đi xem bệnh cho Vương phi, nhưng Vương phi không ở trong lao. Sáng sớm Vương phi đã quay lại sân." Khi Tào quản gia nói ra lời này, dường như mang theo một chút vui sướng.

Dù thế nào, Lâm Sơ Cửu có thể ra khỏi đại lao, đồng nghĩa với việc Vương gia vẫn coi trọng nàng.

"Chỉ mới qua một buổi tối đã đưa Vương phi trở về, Vương gia thật đúng là miệng dao găm tâm đậu hủ." Ngô đại phu cũng vui mừng cho Lâm Sơ Cửu, nhưng......

Khi vừa vào trong nhà, nhìn thấy Lâm Sơ Cửu giống như một con búp bê vải bị hỏng nằm ở trên giường, sự vui mừng của Ngô đại phu hoàn toàn biến mất.

Ông hoàn toàn không nhìn thấy được bất kỳ dấu vết nào của nữ tử mạnh mẽ, từng trị thương và băng bó cho binh lính với người đang nằm trên giường.

"Sao lại thế này? Vương phi sao lại chảy nhiều máu như vậy. Người tới, người đâu......" Tào quản gia lo lắng đến nỗi hô to, nhưng lại không có người nào đáp lại.

Chỗ ở của Lâm Sơ Cửu ngày thường chỉ có bốn nha hoàn Phỉ Thuý, tiểu nha đầu lúc trước thay quần áo cho Lâm Sơ Cửu xong thì lập tức lui xuống, bên người Lâm Sơ Cửu căn bản không có người nào chăm sóc.

Tào quản gia kêu gọi hồi lâu cũng không có người tới, chỉ có thể vén ống tay áo mình lên.

"Vương phi nương nương nơi nào là Vương phi, ngay cả hạ nhân cũng đều không bằng." Hạ nhân bị bệnh, còn có một vài người chiếu cố, Vương phi đã bị thương như vậy, ngay cả người rót nước cũng đều không có, nói ra thì thật sự đáng buồn.

"Ngươi đừng nóng giận, chuyện xảy ra có nguyên nhân của nó. Nếu không phải bởi vì chuyện đó, trên dưới vương phủ ai dám chậm trễ Vương phi." Ngô đại phu buông hòm thuốc, lên tiếng an ủi nói.

"Ài......" Tào quản gia thở dài, không nói gì nữa.

Chuyện của các chủ tử, không phải bọn họ có thể nhúng tay, thời điểm không nên nói nhiều tuyệt đối không thể nói nhiều.

"Ta đi sai người đưa nước ấm tới." Sau khi giúp Lâm Sơ Cửu thu thập một chút, Tào quản gia xoay người đi ra ngoài.

Ngô đại phu khẽ lên tiếng, đi đến bên cạnh Lâm Sơ Cửu, nhấc tấm chăn trên người nàng lên, lộ ra quần áo sũng máu.

"Sao lại bị thương nghiêm trọng như vậy." Ngô đại phu không dám trì hoãn, vội vàng cắt ống tay áo của Lâm Sơ Cửu, lộ ra xương bả vai xanh tím, còn nhô cả xương.

"Xương cốt sai lệch vị trí nghiêm trọng như vậy?" Ngô đại phu am hiểu trị liệu ngoại khoa, người bệnh sai lệch vị trí xương cốt giống như Lâm Sơ Cửu, Ngô đại phu không biết bao nhiêu, vì thế lúc này không dám xuống tay, bởi vì......

Ngoại trừ xương bả vai, xương sườn trước ngực Lâm Sơ Cửu cũng bị gãy, nội tạng xuất huyết.

Những thương thế đó đều không thể chạm vào, nếu không nhất định sẽ bỏ mạng.

Tào quản gia đi phân phó hạ nhân xong, một lần nữa quay trở lại, nhìn thấy Ngô đại phu đang đứng ngây ngốc ở trước giường, vội vàng tiến lên hỏi: "Vương phi không sao chứ?"

"Bị thương nặng như vậy, không được điều trị kịp thời, sao có thể không sao." Ngô đại phu quay đầu, tức giận nói.

Bản thân Lâm Sơ Cửu đã bị thương nặng, hiện tại thời gian điều trị chậm trễ, còn mất máu quá nhiều, Ngô đại phu thật sự không biết nên xuống tay từ đâu.

Tào quản gia cũng không rảnh tức giận với ông, chỉ hỏi: "Như thế nào? Rất nghiêm trọng?"

"Ừ." Ngô đại phu gật đầu, "Có thể nói với Vương gia, chuẩn bị hậu sự cho Vương phi." Theo Ngô đại phu, Lâm Sơ Cửu có bảy phần bởi vì bị thương nặng không được điều trị mà bỏ mình.

"Ông... ông đang vui đùa gì vậy?" Tào quản gia hoảng sợ, nhìn nhìn Ngô đại phu, lại nhìn nhìn Lâm Sơ Cửu, dù thế nào cũng không dám tin lời Ngô đại phu đã nói.

Nàng chỉ bị thương xương cốt, sao có thể nghiêm trọng đến nỗi sẽ chết?

"Ngươi cũng biết, mặc dù ta thường xuyên không đứng đắn lắm, nhưng không thể nói đùa chuyện này." Ngô đại phu cực kỳ nghiêm túc gật đầu, Tào quản gia gần như sắp khóc, "Ngươi nắm chắc mấy phần?"

"Không đến ba phần." Hôm qua Lâm Sơ Cửu ngây người ở trong nhà giam với điều kiện khắc nghiệt cả một buổi tối, hơn nữa nước trên người không được rửa sạch sẽ, miệng vết thương dính phải nước bẩn, đã bị nhiễm trùng.

Lúc trước, Tào Lâm cũng bởi vì miệng vết thương nhiễm trùng suýt chết, Lâm Sơ Cửu cũng là người, nàng cũng không ngoại lệ.

"Không đến ba phần? Ông... ông đợi đã, ta đi tìm Vương gia, có lẽ sẽ có biện pháp." Tào quản gia không dám mạo hiểm với tính mạng của Lâm Sơ Cửu, vội vàng chạy tới xin chỉ thị của Tiêu Thiên Diệu, thử xem có thể nhờ Mặc Thần Y trị liệu cho Lâm Sơ Cửu hay không.

Y thuật của Mặc Thần Y cao gấp trăm lần Ngô đại phu, nếu Ngô đại phu nắm chắc ba phần, vậy Mặc Thần Y ít nhất có thể nắm chắc bảy tám phần. Nhưng......

Ý tưởng thì rất tốt đẹp, hiện thực lại không như mong muốn.

Tào quản gia vừa mới ló đầu tới, Tiêu Thiên Diệu đã ngắt lời ông, "Bảo Ngô đại phu tận lực trị liệu." Hắn sẽ không bởi vì Lâm Sơ Cửu mà mở miệng cầu xin Mặc Thần Y. Hơn nữa, cho dù hắn mở miệng, Mặc Thần Y cũng sẽ không cứu Lâm Sơ Cửu, hắn hà tất phải làm điều vô dụng.

"Vương gia, Ngô đại phu chỉ nắm chắc ba phần." Đây quả thực chính là phải chết!

"Bảo ông ta tận lực, bất kể sống chết." Hắn vẫn nói một câu như cũ.

Tào quản gia còn muốn nỗ lực thuyết phục hắn một lần cuối cùng, nhưng nhìn thấy sự lạnh lẽo trong mắt của Tiêu Thiên Diệu, Tào quản gia lại không dám mở miệng, mang theo vẻ mặt thất vọng lui ra.

Vương gia nhà bọn họ, vĩnh viễn đều tàn nhẫn vô tình như vậy, không biết sau này hắn có thể sẽ hối hận hay không.

Tào quản gia quay lại, lặp lại những gì Tiêu Thiên Diệu đã nói với Ngô đại phu. Lâm Sơ Cửu đang hôn mê bất tỉnh, Tào quản gia không đề phòng nàng, vì thế nói giọng rất lớn. Ông vốn tưởng rằng Lâm Sơ Cửu không nghe thấy, nhưng không ngờ......

Sau khi Tào quản gia nói xong, khóe mắt Lâm Sơ Cửu liền chảy ra nước mắt.

Chưa từng ôm hy vọng, vậy sẽ không thất vọng.

Một giọt nước mắt kia, có nghĩa là nàng đã từng ôm hy vọng......

Một giọt nước mắt kia có nghĩa là nàng đã từng ôm hy vọng

Bạn có thể tìm kiếm truyện với các từ khóa sau: Y Phi Quyền Khuynh Thiên Hạ, truyện Y Phi Quyền Khuynh Thiên Hạ, đọc truyện Y Phi Quyền Khuynh Thiên Hạ, Y Phi Quyền Khuynh Thiên Hạ full, Y Phi Quyền Khuynh Thiên Hạ chương mới

Click Theo Dõi -> Fanpage để cập nhật website

Bạn đang đọc truyện trên 123truyen.vn , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!


Báo lỗi qua fanpage (Trả lời ngay)
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả.
Nếu gặp chương bị lỗi hãy gửi tin nhắn qua fanpage hoặc báo lỗi qua hệ thống để BQT xử lý!
Back To Top